Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Ám khí đầu tiên của Đường Tam (2)

Translator & Editor: Lục Tịnh An

Đường Hạo lạnh nhạt nói: "Cha còn cần con chăm sóc sao? Con đi là được rồi. Đây là con đường tự con chọn. Hằng năm thôn Thánh Hồn đều có một danh ngạch, không dùng cũng phí. Ta giao cho con phương pháp rèn đúc, có thể giúp con tùy ý tìm được một tiệm rèn ở trong thành để làm thợ học nghề, tiền học và tiền ăn chắc cũng đủ xài."

Mặc dù Đường Hạo nói rất lạnh nhạt, nhưng viền mắt Đường Tam lại vẫn nóng lên, mấy tháng gần đây, mặc dù thái độ của Đường Hạo đối với hắn không có gì thay đổi, nhưng theo việc Đường Hạo dạy hắn rèn đúc, người đàn ông cao lớn già nua trước mắt hắn, đã càng ngày càng cho hắn cảm giác của người phụ thân. Dĩ nhiên hắn muốn đi học tập kiến thức về hồn sư, nhưng lúc này cũng có chút không nỡ xa phụ thân mình.

Đường Hạo nói: "Cha cho con đến Nặc Đinh là có điều kiện. Đồng ý điều kiện của cha thì con mới được đi."

"Con đồng ý." Đường Tam nói không chút do dự.

Đường Hạo hơi nhíu mày, "Ngay cả yêu cầu của cha là gì con cũng không hỏi mà đã dễ dàng đồng ý hả? Làm một người đàn ông, chuyện đã đồng ý thì bắt buộc phải làm được, đừng làm một người coi nhẹ lời hứa."

Đường Tam rất tự nhiên nói: "Bất kể cha muốn con làm gì, con đều đồng ý. Cha chắc chắn vì muốn tốt cho con."

Đường Hạo hơi sững ra, Đường Tam nói rất tùy ý, nhưng chính sự tin cậy tự nhiên đó mới khiến tâm tình của hắn xuất hiện một ít thay đổi.

"Cho dù sau này con tu luyện hồn lực thế nào, con phải đồng ý với cha, không được thêm bất kì Hồn Hoàn nào cho võ hồn cây búa của con, thậm chí đừng cho bất cứ người nào nhìn thấy nó xuất hiện. Càng không được để người khác biết con có võ hồn song sinh. Con có thể làm được không?"

Đường Tam sững sờ một lát, "Vậy còn võ hồn Lam Ngân Thảo thì sao?"

Đường Hạo nói: "Võ hồn Lam Ngân Thảo con có thể tùy ý sử dụng, tu luyện, thêm bất kì Hồn Hoàn nào cũng không thành vấn đề. Võ hồn song sinh không phải cả hai võ hồn đều phải dựa vào Hồn Hoàn nâng cao hồn lực mới có thể tiếp tục tu luyện, chỉ cần một võ hồn có Hồn Hoàn, ải cuối để nâng cao hồn lực sẽ biến mất."

Đường Tam nói: "Cũng chính là nói, sau này con chỉ sử dụng võ hồn Lam Ngân Thảo, phải không?"

Đường Hạo gật đầu, "Trừ khi gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng, nếu không, đừng sử dụng cây búa đó."

"Được, con đồng ý với cha." Đường Tam trịnh trọng gật đầu. Với hắn mà nói, có tu luyện võ hồn hay không, sử dụng Hồn Hoàn gì, đều không phải vấn đề, chỉ cần tìm ra cách đột phá ải cuối Huyền Thiên Công là đủ rồi. Ám khí Đường môn của hắn không cần sự trợ giúp của võ hồn.

Theo người khác thấy, có lẽ Lam Ngân Thảo chỉ là một Phế Võ Hồn, nhưng Đường Tam lại vẫn chưa từng buồn bực vì Lam Ngân Thảo, tu luyện ám khí Đường môn đến một trình độ nhất định, 'hoa bay lá rơi cũng có thể làm người ta bị thương' không phải lời nói suông, đó là tồn tại chân thật. Hồn lực của Lam Ngân Thảo cũng do Huyền Thiên Công ngưng tụ mà thành, chỉ cần có đủ nội lực, thì gần như là ám khí vô tận.

"Được rồi, ăn cơm đi." Đường Hạo nói.

Trong nhà nếu không nói nghèo rớt mồng tơi thì cũng chẳng khác quá nhiều, Đường Tam căn bản không có gì để chuẩn bị hết, chỉ thu xếp mấy bộ quần áo có đầy chỗ vá của hắn thì xem như hoàn thành rồi.

Chẳng qua, hôm nay hắn cũng không nghe lời Đường Hạo là chỉ thu xếp đồ đạc, âm thanh rèn vẫn vang vọng trong phòng hắn như cũ. Vì để sau này có thể chế tạo các loại ám khí, Đường Tam hiểu rõ, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình, tuyệt đối cần phải siêng năng luyện tập thuật rèn đúc phụ thân truyền dạy nhiều hơn. Khi tuyệt kỹ ám khí chưa tu luyện đến đỉnh phong, chất lượng của bản thân ám khí có tác dụng mang tính quyết định. Nhất là ám khí siêu cấp như Phật Nộ Đường Liên kia, tinh vi đến mức độ không xuất hiện chút xíu sai sót nào.

Ngày hôm nay trôi qua đặc biệt dài, cũng là lần đầu tiên Đường Tam thấy tâm thần không yên sau khi đến thế giới này, đối với thế giới bên ngoài, hắn có mong đợi, cũng có đôi chút sợ hãi. Dù ở Đường môn, hay ở thôn Thánh Hồn, hắn đều không có kinh nghiệm rèn luyện bên ngoài, ở điểm này, hắn thật sự không khác gì một đứa trẻ. Hắn vẫn luôn nghĩ, thế giới bên ngoài có thể mang đến cho mình sự đặc sắc như thế nào đây?

Sau bữa tối, Đường Hạo ném lại một câu rồi ra ngoài đi uống rượu, dường như không có gì không giống với mọi khi. Hắn nói với Đường Tam, sáng mai khi đi đừng làm phiền giấc ngủ của hắn.

Sớm tinh mơ, Đường Tam ngồi trên một tảng đá lớn trên đỉnh núi, tay nhặt lấy một mảnh lá cây, màu tím trong mắt lấp lánh, không biết có phải vì thân thể gần đây cường tráng hơn trước một chút hay không, tốc độ tiến bộ của Tử Cực Ma Đồng rất nhanh, trên chiếc lá cây trong tay, cho dù là đường vân nhỏ nhất, hắn cũng quan sát được rõ ràng. Hắn biết, Tử Cực Ma Đồng của mình đã bắt đầu bước vào cảnh giới Nhập Vi rồi.

Khác với Huyền Thiên Công chia thành chín tầng, Tử Cực Ma Đồng chỉ có bốn tầng, Tung Quan, Nhập Vi, Giới Tử, Hạo Hạn. Yêu cầu của đệ tử nội môn Đường môn, chính là bước vào Nhập Vi, đã đủ với việc sử dụng ám khí rồi. Bởi vì Đường Tam tu luyện rất sớm, nhờ vào khí tiên thiên chưa tan đi hoàn toàn sau khi ra đời, mới chỉ có sáu tuổi, đã sở hữu một tia cảm giác Nhập Vi. Nhưng hắn cũng biết, gần như Tử Cực Ma Đồng của ai trong đệ tử nội môn Đường môn đều có thể đạt đến cảnh giới Nhập Vi, nhưng gồm cả môn chủ Đường đại tiên sinh, lại không có một ai có thể bước vào cảnh giới tiếp theo của Tử Cực Ma Đồng.

Sau khi đạt đến Nhập Vi, tốc độ tu luyện Tử Cực Ma Đồng sẽ trở thành cực kì chậm, mà mỗi ngày đều không thể gián đoạn việc hấp thu Tử Khí Đông Lai, cũng không phải nghị lực đơn giản mà hai từ có thể giải thích được. Cho nên, đệ tử Đường môn bình thường sau khi bước vào cảnh giới Nhập Vi, cũng có rất ít người tiếp tục tu luyện nữa. Trong truyền thuyết, Đường môn đã có Tử Cực Ma Đồng của một vị trưởng lão đạt đến cảnh giới Giới Tử, nhưng cũng không có thành tựu gì đặc biệt, chỉ nhìn rõ hơn cảnh giới Nhập Vi một chút mà thôi. Mà vị trưởng lão đó đã tu luyện Tử Cực Ma Đồng hơn ba mươi năm.

Nội lực Huyền Thiên Công tuôn ra, đột nhiên rót vào trong lá cây, chiếc lá mềm mại tức khắc trở nên thẳng tắp dưới tác dụng của nội lực, ngón trỏ và ngón giữa tay phải của Đường Tam run nhẹ, chiếc lá xoay tròn, giống như cắt nát không khí mà bay ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro