Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Võ hồn song sinh (4)

Translator & Editor: Lục Tịnh An

Búa đúc trong tay Đường Hạo vừa nhẹ giơ lên, khiến Đường Tam lùi ra sau mấy bước, đồng thời, cây búa trong tay đã được quay lại, thấp giọng la một tiếng, cơ thể xoay nghiêng một nửa, hai chân bám chặt trên đất, hai cẳng chân lộ ra bên ngoài ống quần rách nát căng lên trong nháy mắt, cả người giống như mãnh hổ chờ săn mồi, chân phát lực, eo xoay lại, búa đúc đã được mang lên lại trong vô hình, tiếng 'leng keng' vang lên. Nặng nề rơi trên miếng gang được nung đỏ kia.

Đường Tam hoàn toàn có thể cảm nhận được, đây chỉ là một quá trình phát lực của thân thể, Đường Hạo không dùng nội lực, càng không phóng ra võ hồn lực gì hết, hoàn toàn là sức mạnh cơ thể, mà miếng sắt vẫn còn nóng đỏ trước đó, lại bị đập cho sụt đi gần một phần ba, biến dạng cực kì rõ ràng.

"Dùng cẳng chân để phát lực, nối kết sức mạnh cơ thể mình thành một chỉnh thể, là dùng toàn lực." Búa trong tay Đường Hạo đổi qua tay Đường Tam, "Con thử một lần đi."

"Được." Đường Tam chưa từng nghĩ, việc rèn còn có cách gõ như thế này. Phương pháp phát lực này không chỉ dùng trên việc rèn đơn giản như vậy. Nó chắc cũng có thể dùng trong võ học Đường môn của mình.

Đôi tay nắm chặt cán búa, học theo tư thế của Đường Hạo, đôi mắt Đường Tam nhìn chằm chặp vào miếng sắt được nung đỏ, Huyền Thiên Công từ từ vận chuyển, xâm nhập vào cẳng chân, đôi chân bám chặt trên mặt đất.

Đường Tam hét to một tiếng, sức mạnh phần chân phát lực đồng thời với Huyền Thiên Công, sức mạnh bộc phát từ cẳng chân, lan tràn trong nháy mắt, phần chân chuyển động, kéo theo phần lưng, đến đôi vai, rồi đến cánh tay. Hắn cảm giác được rõ ràng, sức mạnh của bản thân dường như trở nên mạnh hơn mà trước đây chưa từng có, lần vung búa do cẳng chân bắt đầu bộc phát đến cánh tay kết thúc, cơ thể của mình dường như sắp bị sức mạnh này làm bay lên vậy.

'Đang——', cây búa đập chính xác vào miếng sắt, phát ra tiếng vang cực lớn.

Cả người Đường Tam đều vì vung búa mà hai chân rời khỏi mặt đất, lảo đảo bước lên một bước, cây búa bật lên lại, dù có Huyền Thiên Công giúp đỡ, bàn tay không hề có vấn đề gì, nhưng cánh tay lại bị phản lực này chấn động một trận vừa tê vừa mỏi, may mà Huyền Thiên Công vận chuyển kịp thời, cảm giác tê mỏi này mới dần dần biến mất.

Hiệu quả dễ thấy rõ ràng, cho dù Đường Tam vì nguyên nhân tuổi tác, cộng thêm Huyền Thiên Công, hiệu quả của búa này rõ ràng cũng không bằng Đường Hạo, nhưng so với những lần gõ trước đây của hắn, tác dụng của búa này thậm chí đủ để ngăn chặn mấy chục búa trước đây.

Nhìn thấy động tác của Đường Tam, Đường Hạo không hề có đánh giá gì, nhưng nhìn vào một tia kinh ngạc xẹt qua trong mắt hắn, hiển nhiên Đường Tam làm còn tốt hơn hắn dự tính. Đường Hạo không ngờ rằng, Đường Tam vậy mà có thể nắm vững phương pháp phát lực này trong thời gian ngắn như vậy.

Làm sao hắn biết, Đường Tam vẫn luôn khổ luyện võ học Đường môn, không chỉ có nền tảng Huyền Thiên Công, mà Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung cùng với Huyền Ngọc Thủ, đều khiến sự nhịp nhàng của hắn vượt xa người cùng tuổi. Khả năng nhận thức của bản thân hắn cũng không tệ, kỹ xảo phát lực này tất nhiên nắm vững rất dễ dàng. Đương nhiên, dù gì đây là lần đầu tiên, hắn vẫn chưa vận dụng thành thạo.

"Cha ơi, con làm đúng không?"

Đường Hạo chầm chậm gật đầu, "Con biết tác dụng của tim không? Cơ bắp mà người ta sử dụng nhiều nhất là cẳng chân, cẳng chân là nguồn gốc của tất cả sức mạnh. Vận dụng tốt sức mạnh của cẳng chân, sẽ khiến cho sức lực của con tăng mạnh.

Nói xong, Đường Hạo đi đến cạnh ống bễ ngồi xuống, kéo ra một thứ được đúc từ gang bên dưới ống bễ, đó là một vật giống như tấm gác chân, Đường Hạo nối với phần dưới của ống bễ, tay mình kéo ống bễ, "Trong khi đúc, tác dụng của ống bễ vô cùng quan trọng, đốt cháy kim loại một cách trọn vẹn, mới có thể rèn tốt hơn, vì như vậy sẽ làm cho tính dẻo của nó mạnh hơn. Mà bất kì miếng kim loại nào, dù là kim loại nhiều tạp chất hơn nữa, bản thân nó cũng có linh hồn, một khi độ nóng không đủ, sức mạnh trong khi rèn quá lớn khiến nó vỡ nát, vậy thì, dù cho hoà tan rồi tiến hành rèn lại từ đầu, miếng kim loại này cũng chỉ là đồ bỏ. Cho nên, lúc con toàn lực gõ miếng sắt nhất định phải duy trì được độ nóng. Kéo ống bễ, cũng dùng cẳng chân để phát lực như vậy, không chỉ có thể giảm bớt việc tiêu hao sức mạnh, mà còn có thể nâng hiệu quả của ống bễ lên cao nhất."

Hai chân đạp trên hai tấm kê chân đó, đột nhiên phát lực, dùng chân làm điểm tựa, thân thể nhanh chóng bật ra sau, hai cánh tay kéo tay cầm của ống bễ mở ra, chân thẳng cong lại, trả tay cầm trở về. Trong khi lặp lại động tác đó, ống bễ toàn lực chuyển động, động tác của Đường Hạo nhìn có vẻ không hề nhanh, nhưng mỗi lần lại phát huy năng lực của ống bễ đến mức cao nhất, dưới sự điều khiển của bắp chân, cơ thể và ống bễ hình thành một loại nhịp điệu đặc thù, ngọn lửa bỗng nhiên bốc lên từ trong lò, miếng sắt lập tức bị nung đỏ lên.

"Con đến kéo ống bễ, làm theo động tác lúc nãy của cha." Đường Hạo nhường vị trí của mình cho Đường Tam.

Đã có kinh nghiệm vung búa và sự quan sát tỉ mỉ trước đó, Đường Tam ngồi ở vị trí của Đường Hạo đã nắm bắt được phương pháp kéo ống bễ rất nhanh, tuy còn hơi lóng ngóng, nhưng với sự chú ý kĩ càng của hắn, mỗi lần phát lực đều bắt đầu từ cẳng chân. Quả nhiên giống như Đường Hạo nói, không những tiết kiệm sức mạnh rất nhiều, mà hiệu quả cũng không biết tốt hơn trước đây bao nhiêu.

Đường Hạo cầm lấy cây búa đúc của Đường Tam, nhàn nhạt nói: "Toàn lực vung búa tiến hành đúc, có thể khiến sức mạnh của mình phát huy hết mức, nhưng giống vậy, một búa nện xuống, phản lực cũng sẽ tạo thành gánh nặng cho cơ thể mình, nếu như không có phương pháp thích hợp dẫn dắt, không những dễ dàng làm mình bị thương, mà còn làm cho một phần sức mạnh bị xói mòn, không có tác dụng lên kim loại. Con phải nhìn cẩn thận động tác tiếp theo của cha, đây là mấu chốt xem con có thể rèn miếng gang này thành nhỏ bằng nắm tay trong thời gian ngắn hay không."

Hít sâu một hơi, đôi mắt Đường Hạo trở nên chăm chú hơn, theo động tác kéo ống bễ của Đường Tam, cả miếng sắt đã bị nung đỏ, ngọn lửa nóng rực bốc lên, khiến cho căn phòng nóng bức lạ thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro