Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Đại lục đấu la, Đường Tam từ dị giới (4)

Translator & Editor: Lục Tịnh An

Đường Tam không muốn mất đi người phụ thân này, càng không hi vọng tất cả quá khứ của mình bị người ta biết, tất nhiên hắn sẽ không nói cho Đường Hạo biết, đây là vì hắn đang tu luyện Huyền Ngọc Thủ của Đường môn.

Muốn dùng ám khí giỏi, cơ sở cần thiết nhất là sự dung hợp giữa lực mắt, tay và tim. Gọi là tim liền mắt, mắt liền tay. Cho nên, trong phương pháp tu luyện của nội môn Đường môn, yêu cầu đối với nhãn lực và lực tay cực kì cao.

Tử Cực Ma Đồng, tiến hành tu luyện dựa vào khoảnh khắc ngắn ngủi của mây tím từ phía đông khi mặt trời mới mọc, nâng cao tác dụng đối với nhãn lực cực nhiều.

Huyền Ngọc Thủ, có thể khiến bàn tay trở nên vô cùng bền chắc, đồng thời có thể ngăn chặn bất kì loại độc tố nào.

Hai loại năng lực này, là môn học bắt buộc của đệ tử nội môn Đường môn. Mặc dù Huyền Ngọc Thủ của Đường Tam còn lâu mới làm nên thành tựu, nhưng để bảo vệ bàn tay của mình không bị phồng rộp thì vẫn có thể làm được.

"Cố gắng hơn nữa, hôm nay sẽ có thể hoàn thành." Đường Tam dốc sức vung búa trong tay, trong quá trình khô khan này, lòng hắn lại không hề bình tĩnh. Đối với thế giới này, hiểu biết của hắn rất sơ sài, dù sao, nơi này chỉ là một thôn nhỏ mà thôi.

Thế giới này gọi là Đại lục Đấu La, trên đại lục có hai đế quốc, hoặc cũng có thể nói là hai liên minh. Bởi vì trong hai đế quốc lớn, rất nhiều chư hầu có lãnh thổ đất phong, quý tộc sở hữu lực lượng vũ trang nhiều không đếm được.

Hai đế quốc này, một là đế quốc Thiên Đấu mà Đường Tam đang ở, còn lại là, đế quốc Tinh La ở phía nam.

Hành tỉnh Pháp Tư Nặc nằm ở nơi giáp ranh giữa hai nước, mà thành Nặc Đinh cạnh thôn Thánh Hồn cách đế quốc Tinh La chỉ chưa đến hai trăm dặm mà thôi.

Từ trong cuộc tán gẫu của người trong thôn mà Đường Tam biết được, trên Đại lục Đấu La, không có võ công của thế giới kia của mình, nhưng lại có một thứ gọi là Võ Hồn. Nghe nói, mỗi người đều có võ hồn thuộc về bản thân mình, trong đó, võ hồn của một số ít người có thể tiến hành tu luyện, hình thành một nghề nghiệp, gọi là Hồn Sư. Mà nghề nghiệp cao quý nhất đại lục chính là Hồn Sư. Như vị Hồn Thánh từ thôn Thánh Hồn trong truyền thuyết trăm năm trước, chính là một vị Hồn Sư, Thánh Hồn chính là danh hiệu của Hồn Sư khi đạt đến cấp bậc nhất định.

Võ Hồn chia thành hai loại, một loại là Khí Võ Hồn, một loại là Thú Võ Hồn. Ý tại mặt chữ, Võ Hồn giả dùng khí cụ, chính là Khí Võ Hồn, Võ Hồn giả dùng động vật, chính là Thú Võ Hồn. So sánh với nhau, Khí Võ Hồn bao gồm phạm vi lớn hơn, đa số mọi người đều là Khí Võ Hồn, mà Võ Hồn không thể tu luyện trong Khí Võ Hồn cũng có tỉ lệ lớn hơn Thú Võ Hồn.

Đường Tam đã từng gặp võ hồn của một người trong thôn là cái cuốc, hiển nhiên là một loại võ hồn không thể tu luyện, nhưng dù như vậy, lúc hắn cày ruộng, tốc độ vẫn nhanh hơn thôn dân bình thường một chút.

Đây cũng là tất cả hiểu biết của Đường Tam, vì mỗi người đều có võ hồn của riêng mình, Đường Tam cũng muốn biết, võ hồn của mình là gì. Rốt cuộc là Khí Võ Hồn hay Thú Võ Hồn, lại có thể tu luyện hay không đây?

Người trên đại lục Đấu La, khi võ hồn thức tỉnh là sáu tuổi, qua mấy ngày nữa, Đường Tam đủ sáu tuổi rồi, không biết vì sao, hắn lờ mờ cảm giác được, Huyền Thiên Công của mình không cách nào đột phá, dường như có chút liên quan đến võ hồn này.

Đối với việc trở thành hồn sư, Đường Tam không làm sao hứng thú được, nhưng hắn lại quyết chí trở thành một cao thủ ám khí cấp bậc nội môn Đường môn, thì làm sao thiếu đi nội lực đây?

"Đường Hạo, đang bận hả?" Ngay lúc Đường Tam đang nỗ lực rèn một vạn lần, nghe thấy một âm thanh già nua từ bên ngoài truyền vào.

Giờ là buổi chiều, Đường Hạo đang làm việc, rèn nông cụ, nghe thấy chỉ 'ừ' một tiếng.

Đường Tam có chút tò mò, đi ra từ phòng mình, chỉ thấy người đến là một ông lão, có vẻ như khoảng hơn sáu mươi tuổi, dáng người cao gầy, nhưng tinh thần minh mẫn, trang phục sạch sẽ gọn gàng, đầu tóc cũng được chải chuốt kĩ càng, so với Đường Hạo, quả thật là hai thái cực.

Người này Đường Tam có quen, là thôn trưởng của thôn Thánh Hồn - Kiệt Khắc.

"Tiểu Tam, đến đây, để ông xem nào." Kiệt Khắc vẫy tay với Đường Tam.

Vị thôn trưởng này là một người tốt, người trong thôn đều rất tôn kính hắn, mấy năm trước, lúc nhà Đường Tam khó khăn nhất, ông rất hay cho đồ ăn.

"Chào ông Kiệt Khắc." Đường Tam đi đến trước mặt Kiệt Khắc, cung kính hành lễ với ông. Đối với người tốt với mình, Đường Tam đều sẽ khắc ghi trong tim.

Đường Hạo lạnh nhạt nói: "Có chuyện gì sao thôn trưởng?" Thật ra Kiệt Khắc lớn hơn hắn không đến mười tuổi, nhưng thật ra lại cao hơn hắn một cấp, khiến Đường Hạo vẫn luôn có chút không thoải mái.

Dường như Kiệt Khắc đã quen với thái độ này của Đường Hạo, "Đường Hạo à, Tiểu Tam cũng sắp sáu tuổi rồi nhỉ. Hắn cũng nên tham gia nghi thức thức tỉnh năm nay rồi."

Đường Hạo nhìn Đường Tam một cái, nhàn nhạt nói: "Vậy thì tham gia đi. Ngày nào?"

Kiệt Khắc nói: "Chính là ba ngày sau, đến lúc đó ta đến đón nó được rồi." Hắn nhìn dáng vẻ của Đường Hạo, rất rõ ràng là muốn nói, 'nếu muốn ngươi đưa hắn đi, e rằng sẽ chậm trễ mất'.

Đường Hạo gật đầu, không để ý vị thôn trưởng này nữa.

Đường Tam lại có chút tò mò hỏi: "Ông Kiệt Khắc, nghi thức thức tỉnh là gì vậy?"

Kiệt Khắc nghiêm nghị nói: "Mỗi người chúng ta đều có võ hồn thuộc về mình, đến khoảng sáu tuổi phải tiến hành nghi thức thức tỉnh. Có võ hồn, đối với năng lực của mỗi phương diện của chúng ta đều tăng mạnh. Dù là võ hồn bình thường nhất, cũng sẽ có sự giúp đỡ rất lớn. Lỡ như con sở hữu một võ hồn xuất sắc, có thể tiến hành tu luyện, vậy thì, thậm chí con có thể trở thành hồn sư. Nghi thức thức tỉnh một năm mới có một lần, ta không thể khiến con bỏ lỡ. Chấp sự đại nhân của phân điện võ hồn thành Nặc Đinh sẽ đích thân đến giúp đỡ trẻ con trong thôn chúng ta thức tỉnh đó. Vị chấp sự đại nhân kia là một hồn sư cấp bậc Đại Hồn Sư."

Lúc nói đến ba chữ 'Đại Hồn Sư', trong mắt Kiệt Khắc bộc lộ sự hâm mộ.

Đối với Đường Tam, khái niệm về hồn sư chỉ được nghe sơ qua một cách lấp lửng không rõ ràng, lúc này nắm chắc cơ hội tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, truy hỏi: "Đại Hồn Sư có ý nghĩa gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro