Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Đại lục Đấu La, Đường Tam từ dị giới (3)

Translator & Editor: Lục Tịnh An

Đường Tam gật đầu, nghề nghiệp thợ rèn này chắc chắn là thích hợp với việc rèn ám khí của hắn nhất, "Cha ơi, cha lớn tuổi rồi, qua mấy năm nữa, đợi con lớn hơn chút, người dạy con rèn đồ dùng nhà bếp, để con tiếp nhận công việc của cha đi." Trước đây công việc hắn làm đều là chế tạo ám khí tinh vi nhất, ngược lại rèn cái đơn giản nhất thì hắn không biết.

Đường Hạo hơi thất thần, lẩm bẩm nói: "Thợ rèn, dường như cũng không tệ." Kéo một cái ghế cũ nát qua, hắn trực tiếp ngồi xuống trước miếng gang đó, uể oải nói: "Tiểu Tam, con cho ta biết, thợ rèn như thế nào, mới là thợ rèn giỏi nhất."

Đường Tam nghĩ một chút, nói: "Thợ rèn có thể tạo ra thần khí, chắc là thợ rèn giỏi nhất." Hắn từng nghe người trong thôn nói, thế giới này có sự tồn tại của thần khí, mặc dù hắn cũng không biết rốt cuộc thần khí là cái gì. Nhưng gắn thêm một chữ 'thần', nghĩ lại chắc không sai.

Trong mắt Đường Hạo xẹt qua một tia sáng giễu cợt, "Thần khí? Tiểu Tam cũng biết thần khí rồi. Vậy con cho cha biết, cần dùng gì để rèn ra được thần khí?"

Đường Tam không thèm suy nghĩ mà nói ngay: "Đương nhiên là dùng tài liệu tốt nhất."

Đường Hạo chìa ngón trỏ ra, lắc lắc trước mặt Đường Tam, "Nếu như con muốn làm một thợ rèn hợp quy cách, nhớ kĩ lời ta, dùng tài liệu thượng đẳng để rèn thần khí, đó không phải là thợ rèn giỏi nhất, nhiều lắm chỉ là một người hợp thành. Dùng sắt thường mà rèn ra thần khí, mới là Thần Tượng(1)."

(1) Thợ rèn cấp Thần

"Dùng sắt thường rèn ra thần khí?" Đường Tam có chút ngạc nhiên nhìn Đường Hạo, ngày thường, Đường Hạo rất ít khi nói chuyện với hắn, hôm nay đã xem như nhiều nhất rồi.

Đứng lên, Đường Hạo chỉ về miếng sắt lớn khoảng 50 cm2 ở một góc khác trong nhà, "Muốn trở thành một thợ rèn, cùng rèn với ta. Vậy thì, trước tiên con dùng búa rèn một mặt của nó đi. Mới có tư cách này."

Đó là một miếng sắt thường, tạp chất chứa trong đó rất nhiều, so sánh với miếng có sắt mẹ không biết kém hơn bao nhiêu.

"Bây giờ, con vẫn có thể thay đổi ý định." Đường Hạo nhàn nhạt nói. Đã chuẩn bị trở về phòng tiếp tục ngủ rồi.

"Cha à, con bằng lòng thử xem." Âm thanh của Đường Tam trong trẻo mà bình tĩnh, nhưng lại chứa đựng một phần kiên định.

Đường Hạo có chút ngoài ý muốn, nhìn sang hắn: "Được." Vừa nói, vừa đi qua, ôm miếng sắt lớn kia lên, trực tiếp đặt trên lò lửa cạnh ống bễ, chỉ cần nhóm lại lửa tàn, thì đã có thể tiến hành rèn nó.

Làm xong những thứ này, Đường Hạo về phòng trong ngủ.

Đường Tam là một người có ý chí kiên định, nếu không, hắn cũng không thể dựa vào một bản vẽ rách nát kinh khủng để chế tạo ra Phật Nộ Đường Liên, loại ám khí cơ học đỉnh cấp nhất của Đường môn. Nó đã hao phí mất ròng rã mười năm thời gian của hắn.

Nhóm lại tàn lửa, kéo ống bễ, hắn bắt đầu công việc của mình.

Âm thanh 'vù vù' của ống bễ vang lên, ngọn lửa bùng lên từ trong lò than, thiêu đốt miếng sắt lớn kia, mặc dù Đường Tam không hề biết rèn, nhưng hắn thường xem Đường Hạo rèn nông cụ, nên vẫn biết được quá trình.

Sau khi miếng sắt từ từ bị nung đỏ, hắn kéo cây búa Đường Hạo thường dùng qua, đặt trên đất, loại búa cán dài này thậm chí còn dài hơn chiều cao của hắn mấy phân, đứa trẻ năm, sáu tuổi bình thường căn bản không thể cầm được nó, càng không cần nói đến việc dùng nó để rèn.

Nhưng Đường Tam vẫn cầm nó lên được, vận chuyển Huyền Thiên Công toàn thân, mặc dù vẫn chưa đột phá tầng một, nhưng hắn vẫn sở hữu sức mạnh cùng cấp bậc với người trưởng thành.

'Đang'——, cây búa đập vào miếng sắt, phát ra một âm thanh trong trẻo, đây là lần thứ nhất Đường Tam cầm búa gõ, cũng vén màn cho việc rèn sắt.

Ở phòng trong, Đường Hạo đang nằm trên giường trở mình, mặc dù hắn đang nhắm mắt, nhưng biểu cảm trên mặt lại vẫn có mấy phần kinh ngạc như cũ, lẩm bẩm nói mê, "Lại có thể cầm búa lên được, có thần lực trời sinh sao?"

Âm thanh 'đang đang đang' bắt đầu vang lên trong tiệm rèn, hai cha con Đường Hạo và Đường Tam bắt đầu tiếp tục lặp lại cuộc sống bình đạm của bọn họ, chỉ khác biệt là, từ ngày hôm nay, Đường Hạo làm cho Đường Tam một cái lò lửa khác, để hắn tự mình rèn miếng sắt kia. Hắn không hướng dẫn Đường Tam lời nào, nhưng cũng từ ngày hôm nay, Đường Hạo uống rượu ít hơn, đồ ăn trong nhà cũng nhiều hơn.

Việc rèn tuyệt đối là một quá trình khô khan mà khiến người ta mệt mỏi, nhưng Đường Tam lại xem chuyện này như một cách tôi luyện thân thể mình. Mười một ngày đã trôi qua, hắn đang đếm số lượng mình rèn từ đầu đến cuối, muốn vung búa lên, chỉ dựa vào sức mạnh của cơ thể hắn thì không cách nào làm được, cần có sự trợ giúp của Huyền Thiên Công.

Toàn bộ công lực của hắn, ước chừng vung được khoảng một trăm búa, mỗi khi công lực tiêu hao gần hết, hắn lại ngồi xếp bằng dưới đất để khôi phục, nội lực vừa khôi phục lại liền lập tức tiếp tục gõ.

Đây không chỉ là việc rèn luyện thân thể, việc tiêu hao và khôi phục lặp đi lặp lại, cũng là một loại tôi luyện rất tốt đối với Huyền Thiên Công và ý chí của hắn. Đáng tiếc là, ải cuối của tầng một Huyền Thiên Công lại như thành lũy kiên cố không thể phá vỡ, việc tu luyện của Đường Tam không thể nói là không khắc khổ, thiên phú cũng đầy đủ, nhưng lại không cách nào đột phá mà tiến lên tầng hai.

Nhưng việc rèn luyện của hắn cũng không hề vô ích, mặc dù không thể đột phá Huyền Thiên Công, nhưng khi rèn miếng sắt đó thì nội lực của hắn cũng trở nên vững chắc hơn, tốc độ khôi phục hình như cũng nhanh hơn trước kia một chút.

Mười một ngày trôi qua, Đường Tam đã vung được tám ngàn búa, miếng sắt liên tục nhỏ dần, thể tích đã gần bằng một phần ba lúc đầu rồi. Việc rèn luyện và thức ăn của thân thể tăng nhanh, cơ thể hắn trở nên cường tráng hơn mấy phần, dường như có một sức mạnh tự phát nào đó dần dần xâm nhập vào trong cơ thể hắn, khiến trong quá trình hắn không ngừng rèn, việc tiêu hao nội lực từ từ giảm bớt. Hơn nữa lúc có toàn bộ nội lực, thì lực lượng cũng tăng lên rất nhiều.

Khi hắn đập xuống một ngàn búa, miếng thiết kia đã xuất hiện sự thay đổi nhất định, nhỏ hơn một vòng, mặc dù trong lò than được đốt đỏ rực, nhưng hắn cũng lờ mờ nhìn ra, tạp chất bên trong dường như giảm đi rất nhiều.

Luyện mãi thành thép, lời này xuất hiện trong đầu Đường Tam, cũng làm vững chắc thêm quyết tâm hoàn thành một vạn búa của hắn. Mà khoảng cách đến mục tiêu này đã rất gần rồi.

Sự kiên trì của Đường Tam khiến Đường Hạo rất kinh ngạc, theo hắn thấy, dù đứa con trai này của hắn có thần lực trời sinh, cũng không thể kiên trì quá ba ngày. Vì đề phòng bị tuột tay mà cán búa rất thô ráp, liên tục vung búa, ma sát với lòng bàn tay, tất nhiên sẽ gây ra tổn thương cực lớn cho lòng bàn tay. Nhưng hắn phát hiện, tuy rằng Đường Tam rèn thật, nhưng đôi tay nhỏ bé non nớt của hắn có vẻ như không hề có bất kì thay đổi nào. Thậm chí ngay cả vết phồng rộp cũng không có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro