Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18: Thiên Hải liên minh đại tỉ

"Sức ăn cũng quá..." Hứa Tiểu Ngôn- đồng đội mới của Linh ban, ngồi bên cạnh Y Thắng Tuyết nhìn sức ăn của Đường Vũ Lân làm cho kinh ngạc đến mức không nghe thấy lời của Tạ Giải về  Thiên Hải liên minh đại tỉ.

Y Thắng Tuyết nhàm chán nghe Tạ Giải than vãn Đông bộ của bọn họ là nơi có nhiều tuyến thành phố nhất, ý nghĩa độ cạnh tranh cao, nếu đạt được tư cách đại diện cho Thiên Hải liên minh sẽ được phép tham gia Liên bang đại tỉ 5 năm tổ chức một lần.

Đường Vũ Lân nhìn vẻ mặt ủ rũ như bóng xì hơi của Tạ Giải, có chút khó hiểu: "Làm sao thế?"

Tạ Giải đau thương thở dài: " Ta tính cả rồi, đợi đến toàn Liên minh đại tỉ được tổ chức vào năm sau thì chúng ta vừa 11 tuổi, có thể gia cuộc thi đấu thiếu niên (11-15 tuổi) nhưng chúng ta lại là nhóm tuổi nhỏ nhất trong đó. Cái này cũng quá lố đi.."

"Hơn nữa đợi tới đợt sau nữa, chúng ta vẫn nhỏ nhất trong nhóm thanh niên, luôn là tuổi nhỏ nhất cũng quá thiệt thòi đi."

"Đương nhiên đây cũng là ta lo bò trắng răng thôi, chúng ta không thể nào đại diện Thiên Hải liên minh được. Chỉ có top 6 mới có tư cách đại diện, hơn nữa chúng ta mới có 10 tuổi, Y Thắng Tuyết vừa mới 9 tuổi, trường học có cho chúng ta tham gia hay không cũng chưa rõ." Tạ Giải nhún vai nói.

"Chúng ta chắc chắn sẽ tham dự vào Thiên Hải đại tỉ." Y Thắng Tuyết thần sắc chắc như đinh đóng cột nói; " Ta đã tính toán đại khái lượng tài nguyên học viện trao cho Linh ban theo đà này khả năng rất nhanh ăn nghèo học viện, hơn nữa những học viên xung quanh nhất định cũng đối với kế hoạch bồi dưỡng thiên tài mang theo ý kiến ngờ vực cho nên muốn cải thiện tình hình này nhất định đạt thành tích tốt như vậy mới được chính quyền ưu ái trao thêm một số chính sách có lợi cho học viện như tăng cường ngân sách, tài nguyên...thu hút học sinh mới."

"Vũ lão sư cũng nhất định đồng ý, trong mắt hắn tuổi tác không phải là lý do để chúng ta không cần tham gia." Y Thắng Tuyết siết chặt bàn tay, hào khí vô cùng nói: "Nghĩ đến viễn cảnh chúng ta tuổi nhỏ nhất đánh bại toàn bộ đối thủ, ôm cúp quán quân thật làm cho người ta hưng phấn mà."

"Cho nên mọi người nhất định phải dốc hết sức lực thi đấu, ai dám kéo chân sau, không cần đợi Vũ lão sư ra tay, người ta nhất định tận tình chiêu đãi." Ngữ khí Y Thắng Tuyết trở nên nguy hiểm, trong túi lấy bình thủy tinh được chất lỏng màu xanh lục đặt lên bàn: "Tỷ như uống hết thứ này."

"Y Thắng Tuyết, cái này là thứ gì vậy? Độc dược à?" Tạ Giải nuốt nước bọt sợ hãi nói.

" Chúng ta là đồng học, làm sao người ta có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy?" Y Thắng Tuyết cười tươi rót nói: "Chỉ là nước rau dưa thôi, rất bổ ích cho cơ thể."

"..." Đường Vũ Lân.

"...." Cổ Nguyệt.

"..." Tạ Giải.

"..." Hứa Tiểu Ngôn.

Ngươi càng nói như vậy, chúng ta càng sợ hãi a!

Y Thắng Tuyết nhìn bọn họ không hé răng, chỉ cười nhẹ đẩy bình nước đến trước mặt Đường Vũ Lân: "Ăn nhiều như vậy, uống chút nước giải khát đi."

Đường Vũ Lân nuốt nước bọt, gian nan nói: "Thắng Tuyết, ta vừa mới ăn no, có thể thương lượng sao?"

"Hửm?" Y Thắng Tuyết nhướng mày nhìn hắn.

Đường Vũ Lân lập tức túng, mở nắp bình nước vừa nghĩ, nếu chỉ là nước ép rau, cho dù khó uống cũng chỉ trong giới hạn chịu đựng đi.

Nhóm người Cổ Nguyệt cũng có suy nghĩ như vậy, tâm tình thấp thỏm nhìn Đường Vũ Lân nhắm mắt uống nó.

Nước rau củ vào trong miệng của Đường Vũ Lân, chưa đầy 1 giây hắn lập tức hối hận, đôi mắt trợn trắng ngã gục xuống sàn: Nước rau củ, thứ độc tàn phá vị giác thì đúng hơn.

"Đường Vũ Lân, ngươi làm sao vậy?" Cổ Nguyệt vội  chạy đến đỡ người, đáng tiếc Đường Vũ Lân bị mùi vị của nước rau củ này độc hại, chỉ bày ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.

Tạ Giải cùng Hứa Tiểu Ngôn nhìn uy lực của thứ nước rau củ đó, lập tức người cách xa Y Thắng Tuyết ra 2 mét.

Khoảng 10 phút sau, Đường Vũ Lân mới khôi phục.

"Này, mùi vị như thế nào vậy?" Tạ Giải nhích người lại nói khẽ.

"Đắng, ngọt, cay, chua hợp lại kém chút nữa là làm ta ói ra những gì mình ăn." Đường Vũ Lân sờ bụng nhỏ, cự tuyệt hồi tưởng lại mùi vị của nó.

"Mới có 10 phút thôi à, xem ra cần nâng cấp thêm chút nữa." Y Thắng Tuyết sờ môi, bắt đầu suy nghĩ nên thêm thứ gì để cải tiến mùi vị.

Đường Vũ Lân, Tạ Giải, Hứa Tiểu Ngôn sắc mặt tái nhợt nhìn Cổ Nguyệt sang nhìn Y Thắng Tuyết: Một người tàn phá thể xác, người còn lại tàn phá tâm linh, chúng ta thật quá đáng thương đi.

Mặc dù bữa ăn bị bình nước rau dưa của Y Thắng Tuyết làm cho mọi người cảm thấy bữa cơm phong trở nên nhạt nhẽo, sau khi tiến hành hoàn tất thực chiến như mọi khi Vũ Trường Không tuyên bố Linh ban tham gia Thiên Hải đại tỉ mới lấy lại sức sống.

Ngoài tham gia thi đoàn thể 3 người, Đường Vũ Lân, Y Thắng Tuyết và Cổ Nguyệt còn tham gia phần thi đấu cá nhân.

Nếu Đường Vũ Lân tham gia vì phần thưởng, Cổ Nguyệt tham gia vì Đường Vũ Lân tham gia thì Y Thắng Tuyết tham gia đơn giản rèn luyện năng lực chiến đấu cá nhân, tò mò thực lực của bản thân đã đi đến đâu.

Tạ Giải ngạo nghễ nói: "Ta cũng muốn!"

Hứa Tiểu Ngôn lại lắc đầu, "Ta từ bỏ, lại không phải buổi tối thi đấu, liền tính là buổi tối thi đấu, ta cũng không có gì cơ hội. Ta còn là tham gia đoàn thể tái, cho các ngươi làm làm nền hảo."

Tạ Giải hắc hắc cười nói: "Các ngươi nói, vạn nhất chúng ta nếu là đoạt được quán quân, học viện Sử Lai Khắc có thể hay không cho chúng ta phát tới thư mời, mời chúng ta gia nhập a?"

Hứa Tiểu Ngôn bĩu môi, "Đừng có nằm mộng. Liền tính là bắt được quán quân, cũng chỉ là thiên hải liên minh đại bỉ thiếu niên tổ nhất không chớp mắt năm người đoàn đội quán quân mà thôi."

"Người ta không thèm nhìn trúng chúng ta đâu, ta nghe người khác nói số lượng học viên của Sử Lai Khắc luôn được khống chế trong vòng 100 người. Hơn nữa mỗi học viên trong nội viện thực lực càng khủng bố. Nghe nói, coi như là liên bang chủ tịch, hàng năm đều sẽ đến Sử Lai Khắc Thành đi gặp gỡ Sử Lai Khắc Học Viện Viện trưởng hai lần. Nếu không phải Sử Lai Khắc Học Viện  đối với ba mảnh Đại Lục ở giữa tranh chấp thủy chung bảo trì trung lập, các ngươi cho rằng, Tinh La Đại Lục cùng Thiên Đấu Đại Lục còn có thể một mực tồn tại a?"

Vũ Trường Không cho bọn hắn báo chính 5 đối 5 đoàn thể là vì võ hồn của Hứa Tiểu Ngôn chỉ có buổi tối mới phát huy sức mạnh lớn nhất.

Đường Vũ Lân giật mình nói: "Học viện Sử Lai Khắc lợi hại đến như thế sao?"

"Thật ra còn một học viện nữa lợi hại không kém Sử Lai Khắc đâu." Y Thắng Tuyết cười nói: "Đó chính là Học viện Nhật Nguyệt, vạn năm trước học viện này này có phần thua kém Sử Lai Khắc. Sau này dưới sự chỉnh đốn của Nhật Nguyệt Đấu la, học viên Nhật Nguyệt chuyển sang một hướng khác tiến bộ vượt bậc trên toàn diện, hiện tại địa vị của nó đang ngang bằng Sử Lai Khắc." Có một chuyện Y Thắng Tuyết không nói chính là, nếu không có học viện Nhật Nguyệt tồn tại, vị trí trung lập của Sử Lai Khắc sẽ khiến càng nhiều người nghi kỵ

"Nói chung là nội tình của hai học viện này rất sâu, đã vượt qua định nghĩa của một học viện đào tạo hồn sư bình thường."

Hứa Tiểu Ngôn nghiêm túc nói: "Đúng vậy nha. Ta nghe người trong nhà đã từng nói qua, hai chỗ này hoàn toàn không phải thế giới người thường chúng ta đánh đồng. Hai học viện này mỗi ba năm công khai tuyển nhận một lần học viên. Có tư cách báo danh mỗi lần cũng không dưới nghìn người, nhưng có thể tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện Ngoại viện ít vượt qua trăm người thời điểm. Có đôi khi thậm chí mới hai, ba mươi người. Mà ở trong những người này, tương lai có tư cách tiến vào nội viện đấy, mười chưa đủ một. Có thể nghĩ, chỗ đó yêu cầu cao bao nhiêu rồi."

"Hai học viện này có nhiều điểm khác biệt nhưng cơ bản  đều có ngoại môn và nội môn, trong đó Hải Thần các là trung tâm của học viện Sử Lai Khắc, tọa lạc trên Hải thần đảo. Các chủ đương nhiệm là Kình thiên đấu la, một trong hai người mạnh nhất của Đấu la tinh, Cực hạn đấu la cấp 99, tứ tự đấu khải. Người còn lại là Đại cung phụng Thánh Đường hạch tâm của học viện Nhật Nguyệt." Y Thắng Tuyết nói tiếp.

Bốn người khác dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Y Thắng Tuyết.

"Có gì đáng kinh ngạc đâu, đừng quên xuất thân của ta." Y Thắng Tuyết  nhìn bọn họ, nói: "Loại tin tức này thực dễ dàng biết tới a."

"Các ngươi còn muốn biết cái gì không?" Tàng thư sách của Thất bảo lưu ly tông là nơi cô thường ghé thăm, cho nên biết nhiều chuyện.

Đám người Đường Vũ Hạo dường như nhìn thấy mấy chữ to trên đầu Y Thắng Tuyết sáng lấp lánh: Con ông cháu cha phú N đại, thế lực siêu cấp đại tông môn.

Bởi vì bình thường Y Thắng Tuyết không có chút bệnh công chúa nào, ra tay lại hào sảng làm bộ họ quên mất thân phận của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #đấu-la-3