Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10 : Có em ở đây!

Trước mặt Kim Taehyung là mặt biển bao la. Cái không khí có chút nắng nhẹ của buổi xế chiều, xung quanh là tiếng cười tràn đầy ngập nắng. Cũng chính những tiếng cười đó làm cho ký ức của tuổi bi thương quay trở lại. Lúc lòng đang bối rối và nhoi nhói ở trong tim có bàn tay dịu mềm siết chặt lấy nổi sợ của hắn.

- Taehyung! Hãy mở mắt ra! Phía trước anh là mặt biển êm dịu và xanh thẳm. Cái màu xanh của linh hồn người chị đã ở đó đợi anh vượt qua nổi ám ảnh của chính mình.

Hắn từ từ thả lỏng. Mở đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía xa xăm.

Nước mắt bỗng đọng lại ở hàng mi dưới ngắn của người đàn ông tuổi gần trung niên.

Người đàn ông đang đứng bên cạnh cậu sao giờ đây không còn dáng vẻ tàn hung, cao ngạo. Cái ánh mắt kiêu hãnh hằng ngày lại trở nên u tối và đớn đau. Phải làm sao để con người này lại trở nên như vậy? Hắn đã phải chịu tất cả những đớn đau thế nào?

Ham vọng!

Rõ ràng hắn có nhưng chỉ là ham vọng được tồn tại.

Nhìn về phía hắn.

Jungkook đã nghĩ rằng" Nếu như em gặp anh sớm hơn một chút thì có phải anh sẽ bớt đau đớn hơn không?".

Không đâu em ơi! Nếu như em gặp anh ở cái tuổi bi thương đó. Anh sẽ váy bẩn cả tuổi thơ của em. Nói cũng không sai vì những người gắn liền với tuổi thơ của hắn đều lần lượt từ bỏ cõi đời này chỉ vì cái tên Kim Taehyung.

Nhưng mà rõ ràng là" Anh không cầm dao, không cầm súng, trên tay anh không có bất cứ thứ gì là hung khí! Trong trái tim anh vẫn là trái tim lương thiện,...Vậy tại sao tất cả những cái chết đều dán chặt tội lên tên anh?"

- Jungkook ! Anh không thích biển, không yêu cái màu xanh của mặt biển, cũng chẳng thích lòng đáy của biển xanh.

Hắn nói đến đây cậu khó hiểu quay sang nhìn người đàn ông đang nắm chặt tay mình, ánh mắt vẫn nhìn về phía xa xa.

- Nhưng anh yêu em!

- Nó không liên quan đâu Taehyung.

- Nhưng em thích biển vì vậy anh sẵn sàng xuống đáy của biển xanh.

- Em không bắt anh vì em mà đau đớn. Nhưng chỉ cần có em ở bên anh cứ hãy nắm chặt lấy tay em mà dạo quanh bờ biển. Bất kể như thế nào em cũng sẽ không buông đôi tay anh ra.

Cơn mưa phùn nhẹ nhàng rơi xuống chiếc áo thun trắng. Kim Taehyung luôn là người chuẩn bị mọi thứ trong tầm mắt. Anh mở cái ô màu trắng trong, cánh tay bên phải choàng qua vai người nhỏ nghiêng nhẹ chiếc ô về phía thân ảnh người kia.

Anh thà ướt cả bờ vai bên trái cũng nhất quyết không để giọt mưa làm ướt đường chỉ áo em.

Anh sẵn sàng che chắn cho em cả đời người, làm sao có thể để một trận mưa phùn làm ướt vai em được chứ! Dù cho sau này em có bên ai, anh vẫn hy vọng em gặp được một người vì em mà nghiêng ô che chở!

Cơn mưa nào mà không tạnh .

Chuyến đi công tác này với Kim Taehyung chính là một trang mới.

Hắn mở lòng mình đón nhận yêu thương. Nhận một trái tim ấm áp của người nọ, nhận được sự sẻ chia mà cả đời hắn từng ao ước, nhận cả một bông hoa thật xinh đẹp ở giữa cuộc đời. Tựa như anh là chiếc chậu sứt mẻ lại vô tình hạt giống rơi xuống mà nảy mầm.

Cuộc đời Taehyung tăm tối quá vậy hãy để Jungkook đến làm ánh sáng dẫn hắn ra.

Biển Hawaii có hai người trẻ. Một người thoát ra khỏi bóng tối để vươn mình bảo vệ bông hoa. Một người là bông hoa sắp héo tàn lại được gặp một người biết chăm hoa.

Cả hai trở về khách sạn.

Hắn lấy chiếc khăn trắng bông lau nhẹ mái tóc ướt của người nhỏ. Đặt người nhỏ lên chiếc giường mềm mại rồi sấy mái tóc thật khô.

Lấy cho cậu một ly nước ấm:

- Nào, uống nước ấm cho đừng cảm lạnh nhé!

- Em đâu phải con nít! Đi ra mưa một chút liền bệnh. Anh coi thường em.

Hắn nhăn mặt với sự giận dỗi của người yêu nhỏ. Hai chiếc má hồng hào búng ra sữa lại phồng ra, chiếc môi bé bé xinh xinh chu ra mà làm nũng.

2 giờ sáng.

- Jungkook! Bây giờ anh thật sự coi thường emmmmm.

- yaaaaa, Taehyung anh đối xử với người bị sốt vậy hả!!!!!!!

Cậu sốt rồi. Rất nóng luôn.

Thật là con nít mà...

- Uống thuốc đi rồi ngủ nào.

- Em mệt quá chồng oiiiii.

- Rồi anh biết rồi.

Hắn ôm người nhỏ trong lòng thật chặt. Hôn lên cái trán nóng ran, tay phải là gối nằm cho cậu, tay trái vỗ nhẹ tấm lưng.

Cả đêm hôm qua chỉ có mình Jungkook là ngủ say giấc. Có một người vì cậu mà thức cả đêm, ánh mắt không dám rời đi nửa bước vì sợ người nhỏ khó chịu mà thức giấc.

- Taehyung, anh ngủ ngon không?

- Rất ngon.

- Vậy tốt! Chúng ta về nhà thôi.

- Chuyến bay là 11 giờ trưa mà em. Có phải em nhớ chiếc giường của chúng ta không ?

- yaaaaaaaaaa anh là cái đồ xấu xa, em nói vậy khi nào? Em sẽ giận anh cho xem.

- Anh dỡn, anh dỡn.

- Anh đứng đắn một chút đi! Nhìn chả giống anh lúc trước chút nào.

Đấy lại phụng phịu ra mặt rồi" chả giống chút nào".

Chồng lớn chồng nhỏ trở lại Hàn Quốc với cuộc sống hằng ngày. Mọi thứ với Taehyung lúc này cũng dễ chịu hơn. Ý là dễ chịu với một mình người yêu nhỏ của hắn thôi.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

ngày 1 tháng 9.

hôm nay người nhỏ đã đi chơi cùng Jimin, người lớn lúc này tranh thủ hì hục trong khu bếp, ánh mặt dán vào màn hình điện thoại.

Miệng vẫn lẩm bẩm làm theo hướng dẫn trên video đang được bật đặt cạnh bên.

- Đập trứng sau đó cho đường vào rồi đánh cho bông. Ủa đánh cho bông là đánh bao nhiêu phút l? hướng dẫn gì kì vậy?

Hắn bận rộn khoảng 3 tiếng để hoàn thành cái bánh sinh nhật để chuẩn bị quà cho Jungkook. Sau khi làm xong hắn dọn dẹp sạch sẽ rồi bắt đầu nhìn ngắm thành quả của chính mình, tán thưởng một câu:

- Đúng là...người chồng tài giỏi của Jungkook mà. Em ấy thật là may mắn.

Tự luyến vài câu nhìn lại đồng hồ đã 7 giờ tối đồng nghĩa rằng chỉ còn hai tiếng nữa là Jungkook sẽ về. Vội vàng cất bánh vào tủ lạnh sau đó trang trí hoa và quà. Mọi thứ vừa xong cũng là lúc đồng hồ điểm đến 9 giờ.

Chiếc xe lăn bánh vào cổng.

Cậu vui vẻ làm sao. Nhảy chân sáo vào nhà, bỗng cậu khựng lại khi ngôi nhà chỉ có một màu u tối, Jungkook đoán rằng Taehyung có lẽ vẫn đang còn bận rộn với đóng công việc chồng chất ở công ty.

- Khát nước chết đi được. Nhà gì mà không ai bật đèn vậy?

Cậu vội vàng đi vào bếp bật đèn lấy nước uống thì khựng lại. Hai mắt đỏ hoe dâng lên một cảm xúc nghẹn ngào khó tả.

- Taehyung... anh ấy chuẩn bị cho mình sao?

Có hoa, có quà và có cả chiếc bánh hắn đã nổ lực để làm tặng cậu nữa. Nhưng cậu chẳng thấy người yêu của mình đâu, bỗng phía sau có hơi thở phả vào nơi hõm cổ của mình.

- Em có thấy ấm không? Chúc em sinh nhật vui vẻ.

- Taehyung...hức...anh làm em cảm động quá.

Cậu quay sang ôm hắn vào lòng mà khóc.

- Được rồi, Thổi nến nào.

Ánh sáng từ ngọt nến được ghim vào chiếc bánh ngọt ngào được thắp lên. Hai tay cậu để trước lòng ngực mà cầu nguyện.

- Em ước gì đấy jungkookie?

- Bí mật!

- Èo, không thèm biết bí mật của em. Anh có món quà này tặng em.

- Gì vậy ạ?

Kim Taehyung đưa hộp nhung đỏ ra trước mắt của cậu. Hộp nhung đỏ mở ra đập vào mắt cậu là chiếc nhẫn bạc được thiết kế vô cùng tinh sảo và đây một là một cặp, mỗi người chỉ được mua một lần duy nhất. Trên ngón tay áp út của Kim Taehyung đã được đeo sẵn một chiếc giống như cái hắn đang tặng cho cậu.

- Jungkook, anh muốn trên ngón tay áp út của em cũng có tên anh.

Trên chiếc nhẫn hắn đeo là tên của cậu.

và hắn......

..... cũng muốn trên ngón áp út của Jungkook cũng có tên Kim Taehyung.

- Đeo cho em đi nào.

Hắn nở nụ cười hình hộp chữ nhật, đeo vào ngón tay áp út cho người nhỏ và đặt nhẹ nụ hôn lên đôi bàn tay của cậu.

Trên ngón tay áp út bỗng có thêm một thứ, dịu dàng ôm lấy nửa đời sau của em!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taekook#tag