Gió ù mây xám đượm buồnTrời xanh bỗng sắc đổi màu sầu thêEm tà em nắng nhẹ ghê!Bạt ngàn mây phủ tê tê cõi lòngThương thay cây đón nắng tànChốc đà thêm nữa lá tàn lìa câyLặng mình đứng mãi nơi đâyNhỡ đâu bão ghét quật tan rễ cành!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro