Chương 4: Đạt được kỹ năng Lâm muội muội..!
Bên người mỗi vai chính bạch nguyệt quang đều có một nhóm "Bạn tốt!" vì hắn ra mặt.
Trình Thiên Vũ là vai chính thụ tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Khi nhóm bạn tốt nghe được Trình Tiếu Bắc xuất hiện ở cửa trường học, liền xông đến.
Buổi sáng sớm bọn họ nhìn thấy sắc mặt Trình Thiên Vũ tiều tụy còn có quầng thâm mắt, từ trong miệng hắn biết được tối hôm qua bị Trình Tiếu Bắc bắt nạt, một buổi tối cũng chưa ngủ ngon.
Nhìn một đám người thế tới rào rạt, Trình Tiếu Bắc vẻ mặt không sao cả.
"Trình Tiếu Bắc, mày còn có mặt mũi xuất hiện." Fan não tàn số một của Trình Thiên Vũ, nga, không đúng, là bạn tốt số một - Ninh Nguyên Thủy vẻ mặt từ trên cao nhìn xuống nhìn Trình Tiếu Bắc.
Hắn khí thế ép người nói,: "Một tên vô dụng như mày, nhân phẩm cũng kém, ở trường học không học vấn không nghề nghiệp cũng thôi, ở nhà còn bắt nạt Trình Thiên Vũ, làm hại Thiên Vũ một buổi tối cũng chưa ngủ."
"Đúng vậy! Mày vô dụng như vậy nên lập tức đi tìm chết! Tồn tại cũng là lãng phí tài nguyên của Liên Minh!" Bạn tốt số 2 cũng mở miệng.
Bạn tốt số 3 phụ họa nói,: "Thiên Vũ tâm địa thiện lương không muốn cùng mày so đo, nhưng nhân phẩm mày lại xấu xa như thế, được một tấc lại muốn tiến một thước mà bắt nạt hắn, coi hắn là dễ bắt nạt à?"
"Hôm nay, mày cần phải nói xin lỗi Thiên Vũ trước mặt toàn trường, nếu không nói, tao sẽ kêu gọi bạn học toàn trường kiến nghị với hiệu trưởng đem mày đuổi ra khỏi trường học." Ninh Nguyên Thủy uy hiếp nói.
Trình Tiếu Bắc nhìn nhóm bạn tốt của Trình Thiên Vũ trước mặt, vốn dĩ không nghĩ so đo.
Chính là cậu không nghĩ tới những người này thế nhưng muốn đuổi cậu ra khỏi trường học? Đây không phải biến tướng là muốn cậu khó chịu sao?
DM! Cậu thật vất vả còn có thể sống bốn năm! Nếu như bị đuổi ra trường học, như vậy thành tích cậu bằng không, sinh hoạt bốn năm đại học trước tiên kết thúc, không chừng hai người Cố Văn Hiên và Trình Thiên Vũ trước tiên trực tiếp ngừng học quyết định liên hôn.
Đến lúc đó cậu sẽ chết thẳng cẳng, như cũ là pháo hôi thứ nhất!
【 ký chủ, là nam nhân thì không cần xin lỗi! 】
Âm thanh Tiểu Pháo vui sướng khi người gặp họa ở trong đầu Trình Tiếu Bắc vang lên.
"Tôi đương nhiên sẽ không xin lỗi!" Trình Tiếu Bắc có khí phách mà nói.
Tiểu Pháo ánh mắt sáng ngời, ký chủ đây là đã nghĩ kỹ phải làm pháo hôi rồi, nhiệm vụ của Tiểu Pháo nó cũng sắp hoàn thành.
Nhưng mà......
Trình Tiếu Bắc hai mắt lộng lẫy mà nhìn đám người Ninh Nguyên Thủy, khuôn mặt ngoan ngoãn kia hiện lên một chút bi thương.
"Tôi...... Tôi không bắt nạt đệ đệ, tôi đã bị cha đuổi khỏi nhà, vì cái gì em ấy còn không buông tha tôi?"
Trình Thiên Vũ thích nhất dùng dáng vẻ ủy khuất tới giành được đồng tình, cho nên Trình Tiếu Bắc cũng tính toán như vậy.
Gương mặt ngoan ngoãn này của cậu dùng để diễn khổ tình, so với dáng vẻ Trình Thiên Vũ kệch cỡm tới diễn thì càng có sức thuyết phục.
"Câm miệng!" Ninh Nguyên Thủy nhìn đến khuôn mặt đáng thương kia của Trình Tiếu Bắc trong lòng động lòng trắc ẩn, nhưng hắn rất nhanh mà phản ứng lại, lập tức hướng Trình Tiếu Bắc quát lớn.
Ninh Nguyên Thủy ánh mắt tràn đầy phẫn nộ,: "Mày thế nhưng còn dám hất bát nước bẩn cho Thiên Vũ, tim mày sao lại độc ác như vậy!"
Tiếng hét phẫn nộ của hắn làm các bạn tốt khác đột nhiên tỉnh táo lại, làm cho lòng trắc ẩn của bọn họ đối với Trình Tiếu Bắc nháy mắt biến mất không nói, thay vào chính là tức giận.
Trình Tiếu Bắc cố ý từ trong hốc mắt nặn ra vài giọt nước mắt, đáng thương nói: "Tối hôm qua, tôi cũng không biết đệ đệ rõ ràng đồng ý thổ lộ của Cố Văn Hiên, lại hợp tác với cha mời cha mẹ Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam tới Trình gia thương nghị việc liên hôn."
Cậu muốn nhân cơ hội này đem việc liên hôn làm toàn trường đều biết, hơn nữa để mọi người đều biết là Trình Thiên Vũ muốn liên hôn mà không phải Trình Tiếu Bắc cậu.
Trong nguyên tác, Trình Tiếu Bắc bởi vì liên hôn trở thành pháo hôi thứ nhất không nói, lại sau lúc Trình Thiên Vũ ở Liên Minh thành danh, ở trong một lần phỏng vấn nói ra chuyện này, còn cố ý nói chính mình ngày xưa bởi vì bị anh trai cướp đoạt hôn nhân mới có thể gặp nhiều trắc trở, mới cùng Cố Văn Hiên bỏ lỡ nhiều năm như vậy.
Có thể nói là đáng thương bao nhiêu.
Lúc này đây, Trình Tiếu Bắc quyết định tiên hạ thủ vi cường.
"Tối hôm qua, hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam đều lưu tại Trình gia, hơn nữa cùng đệ đệ nói chuyện với nhau đến đêm khuya, bọn họ còn thường làm ra tiếng động rất lớn, còn ép buộc tôi tham dự trong Tu La tràng của bọn họ, để tôi cùng bọn họ tỷ thí thành tích."
"Ô ô ô......"
Trình Tiếu Bắc âm thầm mà nhéo chính mình một chút, sau đó nước mắt lập tức từ hốc mắt chảy ra.
Chỉ là, lúc này đây nước mắt chảy ra giống vòi nước quên khóa vòi, chảy không ngừng.
【 Ký chủ thân ái, bởi vì tính cách mạnh mẽ của cậu làm Tiểu Pháo thích, cho nên Tiểu Pháo khen thưởng cậu có được nước mắt của Lâm Đại Ngọc, không chỉ có khóc đến nhu nhược đáng thương, hơn nữa vừa khóc liền giống như nước sông Hoàng Hà mãi mãi không cạn...... Chờ đến nam phụ Lục Dĩ Nam, và vai chính công xuất hiện mới có thể ngừng rơi lệ. 】
Trình Tiếu Bắc,: "Tôi có câu DMM, không biết nên nói hay không?"
Hệ thống pháo hôi này quyết định là hệ thống tan vỡ!
Cái gọi là trừng phạt là biến tướng khen thưởng, cái gọi là khen thưởng lại là biến tướng trừng phạt.
Cậu chỉ là đột nhiên diễn tinh nhập thân, muốn lấy đòn phản đòn đối phó Trình Thiên Vũ thôi, cũng thuận tiện phản kích Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam một chút, không nghĩ khóc không ngừng.
Đây cũng quá rồi đi!
Ninh Nguyên Thủy không nghĩ tới Trình Tiếu Bắc này giống như Lâm muội muội vậy, mới nói vài câu đã khóc, dáng vẻ khóc lên như là bị người bắt nạt vậy.
Chỉ là mới nói mấy câu đã khóc, phảng phất hắn bị bọn họ như vậy rồi như vậy, giống như bọn họ là người xấu vậy.
Đương nhiên, bọn họ càng không nghĩ tới Trình Thiên Vũ thế nhưng không nói việc cùng hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam liên hôn.
Lục Dĩ Nam là hotboy trong trường, từ các chị gái năm bốn đến các em gái mới vào trường đều là fangirl của hắn, đều muốn gả cho hắn.
Cố Văn Hiên là soái ca được xếp trước hạng năm của học viện, mấu chốt là dáng vẻ bá đạo của hắn thật sự rất hấp dẫn, rất làm người thần phục, ở trường học cũng có được một số lớn fanboy fangirl.
Bọn họ cũng đều biết Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên đều đang theo đuổi Trình Thiên Vũ.
Nhưng Trình Thiên Vũ rõ ràng nói với bọn họ, "Chỉ nghĩ lấy việc học là chủ, không nghĩ yêu đương!"
Không nghĩ tới hắn đã đồng ý thổ lộ của Cố Văn Hiên!
Trình Thiên Vũ đang lừa gạt bọn họ?
Không, không có khả năng!
Thiên Vũ thiện lương như vậy, mọi chuyện vì bọn họ suy nghĩ, còn thường xuyên quan tâm bọn họ, sao có thể sẽ lừa gạt bọn họ?
Nhất định là Trình Tiếu Bắc này đang nói dối!
Nhưng Trình Tiếu Bắc trước mắt khóc lên rất đáng thương, hắn còn khóc đến thở hổn hển, vừa thấy phảng phất như bị người khi dễ thảm, làm cho bọn họ thập phần rung động.
Ninh Nguyên Thủy ban đầu nghĩ dùng giọng điệu nghiêm túc nói chuyện cùng Trình Tiếu Bắc, chính là lời nói đến bên miệng biến mềm rất nhiều,: "Ngươi nói dối!"
"Đúng đúng đúng! Trình Tiếu Bắc, ngươi đang nói dối!"
Nhóm bạn tốt khác cũng phản ứng lại đây, một đám có chút chột dạ mà nói.
"Hệ thống, có thể hay không thu hồi khen thưởng a, lại khóc đi xuống, đôi mắt này của ông đây sẽ hỏng mất." Trình Tiếu Bắc không muốn khóc, chính là cậu khống chế không được.
【 ký chủ, an tâm mà khóc đi! Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam còn có 30 giây tới chiến trường, đến lúc đó nhìn đến cậu khóc thê thảm như vậy, sưng đỏ hai mắt, khuôn mặt nhu nhược đáng thương, cậu lại nói hai câu thơ của Lâm muội muội, đến lúc đó tuyệt đối sẽ bị cậu mê hoặc. 】
【 Cứ như vậy, thời điểm bọn họ động lòng với cậu rồi, cậu có thể nắm giữ quyền chủ động, từ bên trong hai người lựa chọn một người liên hôn. 】
Tiểu Pháo đã nghĩ kỹ rồi.
Làm hệ thống pháo hôi, ký chủ không đi theo cốt truyện, nó cũng có biện pháp làm ký chủ đi theo cốt truyện.
Làm hệ thống lấy hiệu suất cao, lấy hiệu xuất nhanh nhất mà hoàn thành nhiệm vụ, lần này cứ việc xuất hiện ngoài ý muốn, nhưng cũng không đáng ngại, nó sẽ hoàn thành nhiệm vụ như cũ.
Tiểu Pháo vì duy trì danh hiệu hệ thống đệ nhất pháo hôi của mình mà hao tổn tâm huyết!
Đầu năm nay hệ thống cũng không dễ làm.
Trình Tiếu Bắc khóe miệng hơi giật, cậu không nghĩ tới Tiểu Pháo sẽ chấp nhất như thế.
"Cách!" Trình Tiếu Bắc vừa muốn mở miệng, lại không nghĩ rằng trực tiếp đánh một cái cách.
Cậu nói với đám người Ninh Nguyên Thủy,: "Tôi...... Tôi không nói dối."
DCM, ngữ khí nói chuyện như thế nào lại làm ra vẻ như vậy a?
Trình Tiếu Bắc nghe được ngữ khí mình vừa mới nói chuyện giống như khóc, đều sởn tóc gáy.
Đây...... Nhất định không phải giọng của cậu
【 ký chủ, mời không cần hoài nghi năng lực của bổn Tiểu Pháo, cho cậu tuyến lệ, tự nhiên cũng cho cậu thanh âm làm nũng xứng đôi, cậu không thích sao? 】
Trình Tiếu Bắc,: "Dm! Rất muốn đổi một cái hệ thống học bá a!"
"Ngươi không có?" ngữ khí Ninh Nguyên Thủy nói chuyện càng ngày càng yếu, hắn vừa mới nghe Trình Tiếu Bắc nói chuyện, bộ vị nào đó thế nhưng có chút "Ý động".
Ninh Nguyên Thủy cực lực ngăn chặn dục hỏa bất chợt xuất hiện trong lòng, hai mắt lạnh lùng nhìn Trình Tiếu Bắc nói,: "Ngươi chính là đang nói dối! Sự tình ngươi bịa đặt Thiên Vũ còn thiếu sao?"
Dứt lời, cửa học viện một trận xao động.
Thì ra hai người Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên đồng thời xuất hiện ở cửa học viện, hơn nữa còn hướng tới gần Trình Tiếu Bắc.
Một! Hai! Ba!
Trình Tiếu Bắc có hệ thống nhắc nhở biết hai người Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên tới.
Cậu bạn đầu muốn rời đi, để cậu dùng ngữ khí làm nũng nói chuyện với Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam, còn không bằng giết cậu?
Hai cái tra nam này không xứng được không?
Nhưng mà, Tiểu Pháo ngăn cản cậu.
Nháy mắt, Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam đã tới bên người Trình Tiếu Bắc, đương nhiên, bọn họ trực tiếp làm lơ, lập tức đi qua.
Nhưng mà, mới đi hai bước, đã bị Trình Tiếu Bắc gọi dừng lại.
"Các ngươi, không được đi!" Trình Tiếu Bắc tự cho là dùng ngữ khí mệnh lệnh nói với Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên.
Nhưng mà, thanh âm này dừng ở trong tai Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên như là đang làm nũng không nói, còn làm cho tim bọn họ ngứa.
Hai người Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên hơi hơi sửng sốt, sau đó thu lại cảm xúc lại muốn rời đi.
Nhưng mà Trình Tiếu Bắc lúc này bị Tiểu Pháo mê loạn tinh thần, vẻ mặt thương xuân thu buồn nói câu thơ của Lâm muội muội,: "Nhất triêu xuân tận hồng nhan lão, hoa lạc nhân vong lưỡng bất tri."*
Nguyên bản hai người Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên muốn nâng bước rời khỏi đều dừng bước chân.
Bọn họ xoay người lại, kinh ngạc mà nhìn Trình Tiếu Bắc, vừa mới câu thơ kia là phế tài này nói ra?
Này...... Sao có thể?
Câu thơ này nghe rất bi thương a?
Làm cho trong lòng bọn họ nhịn không được mà muốn đi che chở hắn?
Gặp quỷ?
Che chở Trình Tiếu Bắc, còn không bằng cô độc cả đời!
Rất nhanh cảm xúc bọn họ đã ổn định lại, nhưng mà giây tiếp theo cảm xúc bọn họ lại chợt hỏng mất, bởi vì Trình Tiếu Bắc lại mở miệng, ngữ khí làm nũng kia, làm cho trong lòng bọn họ có loại cảm giác dị dạng không nói, còn luyến tiếc đi quát lớn hắn.
Này, Trình Tiếu Bắc, có độc!
* Hai câu thơ trên trích trong bài Táng Hoa Từ, là bài thơ của nhân vật Lâm Đại Ngọc trong hồi 27 của tác phẩm Hồng Lâu Mộng do Tào Tuyết Cần sáng tác.
试看春残花渐落,便是红颜老死时;一朝春尽红颜老,花落人亡两不知!
( 红楼梦 – 葬花辞)
Thí khan xuân tàn hoa tiệm lạc
Tiện thị hồng nhan lão tử thì.
Nhất triêu xuân tận hồng nhan lão, hoa lạc nhân vong lưỡng bất tri.
( Hồng lâu mộng – " Táng hoa từ")
Kìa xem xuân tận hoa tàn ,
Chính là khi khách hồng nhan về già
Hồng nhan một sớm xuân qua
Hoa rơi người mất ai đà biết chăng!
--------------*-----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro