Chương 3: Sống đến chương 3
"Tôi...... Giống như là không thể từ chối." Trình Tiếu Bắc cố ý biểu lộ dáng vẻ bị bắt đồng ý, nhưng trong lòng lại vui vẻ cực kỳ.
Bốn năm đại học Liên Minh, năm nay nguyên chủ mới năm nhất, đây cũng có nghĩa là cậu có thể sống lâu thêm một chút, có thể không vui sao?
Trình Thiên Lỗi nghe thấy Trình Tiếu Bắc nói lập tức nói,: "Vậy cứ làm như thế đi."
Đây trước mắt là biện pháp giải quyết "Liên hôn" tốt nhất, hắn cũng không cần đắc tội Cố gia và Lục gia.
Cho dù kết quả cuối cùng là con trai Trình Thiên Vũ nhà mình và Cố Văn Hiên ở bên nhau, như vậy Lục gia cũng không thể tính trên đầu của hắn, rốt cuộc phương pháp này là tất cả mọi người đồng ý, cũng là bốn tiểu bối tự mình giải quyết, đến lúc đó Lục gia còn dám trách Trình gia bọn họ, đó chính là Lục gia sai.
Trình Thiên Lỗi đối với phương pháp này phi thường vừa lòng, ánh mắt nhìn về phía Cố Văn Hiên cũng là càng ngày càng thích.
Phảng phất Cố Văn Hiên trở thành con rể mình là việc ván đã đóng thuyền.
Việc liên hôn theo lời nói Trình Thiên Lỗi cũng xác định.
Cố Gia Câu và Lục Ân Trạch cũng mang theo vợ mình rời khỏi Trình gia.
Nhưng thật ra hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam còn lưu tại Trình gia.
Nhìn bốn tiểu bối, Trình Thiên Lỗi cũng ngượng ngùng ở lại, chỉ có thể dùng ánh mắt hung hăng mà cảnh cáo Trình Tiếu Bắc một chút liền rời đi.
Trình gia, cửa phòng ngủ Trình Tiếu Bắc.
Trình Tiếu Bắc hai mắt đảo qua ba người trước mắt, phảng phất nhìn thấy hình ảnh nào đó không thể tưởng tượng, nội tâm một trận kích động.
Trình Thiên Vũ, Cố Văn Hiên, Lục Dĩ Nam, hình ảnh trước mắt như thế nào giống Tu La tràng như vậy a?
Tiết mục hai công tranh một thụ thoạt nhìn rất cẩu huyết Mary Sue, chính xác mười phần.
Hai mắt cậu lộ ra bát quái mà nhìn ba người Trình Thiên Vũ.
Lúc này, âm thanh Tiểu Pháo ở trong đầu cậu lại xuất hiện.
【 ký chủ, bởi vì cậu không đi theo cốt truyện, Tiểu Pháo chỉ có thể làm......】
"Tiểu Pháo, mày có muốn biến thành hệ thống học bá hay không?" Trình Tiếu Bắc rất vui vẻ mà nói.
【 ký chủ, Tiểu Pháo là hệ thống pháo hôi không có khả năng biến thành hệ thống học bá. 】
【 Cho dù không thể xoá bỏ cậu, nhưng Tiểu Pháo có quyền trừng phạt cậu. 】
【 Tiểu Pháo trừng phạt cậu tạm thời có được nhan sắc tựa Phan An, cùng với năng lực xuất khẩu thành thơ. 】
Trình Tiếu Bắc hết chỗ nói,: "Tiểu Pháo đây không phải là trừng phạt đi?"
Trừng phạt cậu trở nên càng ngày càng đẹp trai, còn xuất khẩu thành thơ, đây tính cái trừng phạt gì?
【 ký chủ, cậu cho rằng Tiểu Pháo không biết cậu suy nghĩ cái gì? 】
"Chẳng lẽ tôi muốn sống lâu mấy chương, cố ý dời đề tài đi bị phát hiện?" Trình Tiếu Bắc có chút lo lắng.
【 ký chủ, cậu cho rằng ý tưởng cậu chỉ cần rời xa hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam, Tiểu Pháo không biết? 】
【 nói thật cho cậu biết, hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam đều có chút nhan khống, hơn nữa đối với thi từ cổ đại ở thời kỳ địa cầu mười phần yêu thích, để cậu có được trừng phạt là nhan sắc và xuất khẩu thành thơ, để cho bọn họ dần dần bị nhan sắc cùng tài năng của cậu hấp dẫn, sau đó thay đổi cái nhìn của bọn họ đối với cậu, thậm chí đến cuối cùng đều thích cậu, đối với cậu thổ lộ. 】
【 hừ hừ hừ! Đến lúc đó hai người này còn không phải muốn cho cậu chủ động làm ra lựa chọn! 】
Khoé miệng Trình Tiếu Bắc hơi giật, cậu không nghĩ tới Tiểu Pháo đánh chủ ý chính là cái này, càng không nghĩ tới hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam nhìn qua như yêu thích cơ giáp, không nghĩ tới ngầm còn thích phong hoa tuyết nguyệt.
Ha hả! Hai cái muộn tao nam nhân!
"Tiểu Pháo, tôi là người nông cạn như vậy sao? Hai người này đánh chết tôi, tôi cũng sẽ không chọn! Hai cái muộn tao tra nam, như thế nào có thể xứng đôi vạn nhân mê tôi đây." Trình Tiếu Bắc không tin tưởng mà nói.
Tiểu Pháo không có tiếp tục mở miệng.
Trình Tiếu Bắc ngoài miệng không tin, trong lòng cũng có chút sợ hãi chính mình sẽ cầm giữ không được, rốt cuộc diện mạo hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam đẹp trai, là hiếm có mỹ nam tử.
Cậu cũng nhan khống, vạn nhất cầm giữ không được đẩy ngã một người, thậm chí hai người đều đẩy ngã, đến lúc đó cậu chết kiểu gì cũng không biết.
Trình Tiếu Bắc khóe môi hiện lên một nụ cười, đối với ba người Trình Thiên Vũ nói,: "Tu La tràng của các người, các ngươi chính mình tự thưởng thức."
"Hữu nghị nhắc nhở một chút, nơi này là phòng ngủ của tôi, ba người không cần quá kịch liệt, miễn cho ô nhiễm lỗ tai tôi."
"Tạm biệt!"
Cậu phất phất tay, tiến vào trong phòng ngủ, sau đó vội vàng đóng cửa lại.
Ngoài cửa.
Hai người Cố Văn Hiên và Lục Dĩ Nam đều bị nụ cười của Trình Tiếu Bắc vừa rồi mê hoặc.
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người cười rộ lên đẹp như thế.
Nụ cười này, phảng phất muốn đem tim bọn họ đều bắt lấy, làm cho bọn họ nhịn không được tự nguyện chìm vào trong nụ cười này.
Gặp quỷ!
Một hồi lâu, hai người Lục Dĩ Nam và Cố Văn Hiên mới phản ứng lại.
Vừa mới đó là Trình Tiếu Bắc?
Trình Tiếu Bắc cười rộ lên đẹp như vậy sao?
Trình Tiếu Bắc cười vừa rồi đem cưới về nhà làm vợ tựa hồ là một việc rất không tồi?
Trong lòng hai người đồng thời hiện ra ý nghĩ này, đều bị suy nghĩ này doạ tới.
Rất nhanh bọn họ liền dập tắt ý tưởng này.
Bọn họ đem ánh mắt dừng ở trên người Trình Thiên Vũ.
Đôi mắt ngập nước của Trình Thiên Vũ, khí chất thuần khiết trên giống như mỹ nhân dưới ánh trăng, làm cho bọn họ rất động tâm, cũng rất muốn ở dưới ánh trăng cùng hắn uống một bầu rượu.
Nếu là trước kia bọn họ nhìn đến Trình Thiên Vũ như vậy, trong lòng giống như bị con kiến cắn, nhịn không được mà muốn có được hắn, chính là hiện tại lại cảm thấy khí chất hắn cũng chỉ là bình thường, thậm chí so ra kém nụ cười vừa rồi của Trình Tiếu Bắc.
Chẳng qua hết thảy những chuyện này đều cùng Trình Tiếu Bắc không liên quan.
Trình Tiếu Bắc mỹ mãn mà ngủ một giấc, không chỉ có thể sống lâu mấy chương còn sống lâu mấy năm, ngay cả ký ức nguyên chủ đều dung hợp ở bên nhau.
Sáng sớm ngày hôm sau!
Bởi vì những lời nói ngày hôm qua dẫn tới Trình Thiên Lỗi càng thêm không muốn nhìn thấy cậu, ngay cả bữa sáng đều không cho cậu ăn, còn dặn người hầu tiện thế nhắn cho cậu nhanh nhẹn cuốn gói đi trường học, hơn nữa về sau không có mệnh lệnh của hắn không được trở về, để bốn năm đại học của cậu đều ở tại trong trường học.
Trình Tiếu Bắc nghe đến mấy lời này cũng không tức giận, nhưng Tiểu Pháo lại lên tiếng.
【 ký chủ, có được người cha cặn bã như vậy, chẳng lẽ cậu không nghĩ nhanh nhẹn làm xong pháo hôi, trước đi vị diện khác làm pháo hôi. 】
"Ha hả! Không nghĩ! Ai thích làm pháo hôi thì đi làm!" Trình Tiếu Bắc cự tuyệt Tiểu Pháo,: "Chớ khinh thường thiếu niên nghèo! Một ngày nào đó cha cặn bã sẽ khóc lóc, cầu xin tôi trở về."
Trình Tiếu Bắc sửa sang lại một chút đồ vật, nhìn qua tài khỏan của mình, phát hiện một sự thật bi thảm, một mao tiền đều không có.
Đây nếu là đi học viện chẳng phải là đói chết?
Cha cặn bã quả nhiên không có cặn bã nhất chỉ có cặn bã hơn.
Cũng may Trình Tiếu Bắc có phương thức liên hệ với thiết bị liên lạc của cha cặn bã, trực tiếp gửi cho cha cặn bã một tin nhắn.
"Đưa tiền! Không trả tiền tôi không đi học viện, còn đem việc tối hôm quá nói cho mọi người, làm cho cả học viện người đều biết, ở trong mắt Trình Thiên Vũ, Cố Văn Hiên chỉ giá trị bằng một công ty giải trí."
Nhìn đến tin nhắn này, Trình Thiên Lỗi thiếu chút nữa bị tức chết.
Trong miệng hắn hùng hùng hổ hổ, thân thể lại rất thành thật mà đem một ngàn điểm tín dụng gửi qua cho Trình Tiếu Bắc.
Liên Minh phát triển một vạn năm, hiện tại tiền biến thành điểm tín dụng.
"Ngài tống cổ ăn mày a? Tôi ở học viện bốn năm, ngài chỉ cho tôi một ngàn điểm tín dụng! Không đủ!"
Một ngàn điểm tín dụng, Trình Tiếu Bắc tự nhiên không hài lòng.
Trình Thiên Lỗi bất đắc dĩ gửi thêm cho cậu một vạn.
Trình Tiếu Bắc như cũ trả lời hai chữ "Không đủ".
"Trình Tiếu Bắc, mày không cần quá đáng! Nhiều nhất cho mày mười vạn điểm tín dụng, có muốn hay không." Trình Thiên Lỗi phẫn nộ không thôi.
Trình Tiếu Bắc nhưng thật ra không có trả lời, mà nhận được tiền liền lập tức đem Trình Thiên Lỗi kéo đen.
Đương nhiên nằm ở trong sổ đen của cậu, còn có Trình Thiên Vũ, Cố Văn Hiên, Lục Dĩ Nam.
Học viện Liên Minh ở Đế Đô vị trí tương đối hẻo lánh, hơn nữa nương tựa vào một rừng rậm vô tận.
Lúc Trình Tiếu Bắc đi vào học viện, toàn bộ học viện đều đang chê cười cậu không biết tự lượng sức mình.
"Các cậu nghe nói sao? Phế vật học viện Trình Tiếu Bắc xếp hạng thứ nhất từ dưới lên thế nhưng đối với ba người Trình Thiên Vũ, Cố Văn Hiên, Lục Dĩ Nam hạ thư khiêu chiến, muốn trên học tập vượt qua bọn họ!"
"Trình Tiếu Bắc là đầu óc nước vào hay là điên rồi? Cũng dám hạ chiến thư như vậy, hắn đối với thành tích chính mình trong lòng không rõ ràng sao?"
"Lý luận 0 điểm, thực tiễn 0 điểm, khoa nào cũng là 0 điểm phế vật, cũng chỉ có phế vật học viện mới thu hắn, để hắn trở thành sinh viên, không nghĩ tới đầu óc đều phế vật như vậy."
Đi trong học viện, nhìn người chung quanh đối với cậu chỉ chỉ trỏ trỏ không nói, còn bốn phía mà chê cười cậu, Trình Tiếu Bắc nhún vai, tỏ vẻ không để bụng.
【 ký chủ, cậu nghe được người chung quanh đối với cậu chê cười sao? Nếu là hiện tại cậu chọn Cố Văn Hiên liền có thể không cần hưởng thụ bạo lực học đường. 】
Tiểu Pháo trước sau không có quên sứ mệnh của mình, tiếp tục tẩy não Trình Tiếu Bắc.
"Tôi một chút cũng không để bụng!" Trình Tiếu Bắc nhẹ giọng nói,: "Tôi đã định cho chính mình một cái mục tiêu nhỏ rồi."
【 Mục tiêu nhỏ? Thành tích thi cử đệ nhất toàn trường? 】
"Không! Kỳ thi tiếp theo phá đảo dãy trứng ngỗng này." Trình Tiếu Bắc mặt không đổi sắc mà nói.
Ở lúc cậu bước vào học viện, vài người bạn quen biết của Trình Thiên Vũ ngựa không ngừng vó mà xuất hiện ở trước mặt cậu, hơn nữa người tới không có ý tốt.
--------------*-----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro