Ngon
Ashe nghe vậy cũng không tỏ ra quá kinh ngạc, ngược lại còn cười: “Tôi cũng đoán vậy.” Anh nghiêng người nhìn Daou trên giường, “Ông bạn tôi có vẻ hơi mất kiên nhẫn vì chúng ta trò chuyện lâu quá nhỉ.”
Offroad nhìn về Daou, quả thật chồng cậu bộ dạng có chút vặn vẹo, từ lúc anh mất trí nhớ, biểu cảm thật ra đa dạng nhiều, cả người bừng sức sống hơn.
Nhưng Offroad vẫn chưa quá quen.
Cậu tới giường bệnh, thấy ánh mắt bất mãn của anh liền theo bản năng xin lỗi, “Em sai rồi, anh chờ lâu lắm phải không?” Lời thốt ra mới thấy có hơi kỳ cục, Daou trước giờ đâu từng chờ đợi cậu.
Đều là cậu theo đuổi đối phương, chỉ là sử dụng phương pháp lại khiến đối phương chạy càng lúc càng xa.
Nhưng làm cậu ngoài ý muốn, thượng tướng Daou thế mà lại tủi thân nói: “Chờ lâu lắm ấy.” Anh kéo kéo vạt áo Offroad, còn lắc lắc, “Không phải em nói sáng sớm tới thăm anh à? Kết quả người đầu tiên đến lại không phải em, mà canh đâu?”
Phản ứng của anh khiến người ta líu lưỡi. Offroad kinh ngạc đến trợn to mắt, Ashe cảm thấy thú vị, miệng cười nghiền ngẫm. Offroad bị lắc hai cái sắc mặt đã đỏ ửng, luống cuống mang đồ ăn ra, “Em mang đến đây, ăn luôn cho nóng nhé.”
Cậu mở nắp hộp, cảm nhận được tầm mắt nóng rực của Daou còn thấy căng thẳng hơn cả thời điểm bày ra thành quả lao động của người khác để lừa anh.
Mùi hương món canh cá tỏa ra, màu sắc bắt mắt khiến người ta muốn ăn. Offroad đưa chiếc muỗm cho anh, “Anh nếm xem, chưa chắc đã vừa miệng, còn nóng đấy, anh thổi đã hẵng uống.” Đột nhiên nghĩ đến Ashe vẫn ở đây, cậu vội hỏi: “Rigel ngài có muốn dùng không?”
Ashe nguyên bản không muốn lắm, nhưng nhìn bộ dạng bảo vệ đồ ăn của ông bạn bèn nổi ý xấu, “Tôi cũng được nếm à? Thật là vinh hạnh quá! Cảm ơn ngài!"
Offroad có chút ngoài ý muốn, “Không, không khách khí.” Cậu chỉ lịch sự mời vậy mà thôi, vì thoạt trông Ashe đâu phải kiểu người ăn uống lung tung, không nghĩ sẽ thật đi ăn chực. Nhưng lời đã nói ra cũng không thể thu về, chỉ lấy làm may mắn canh nấu nhiều.
Thượng tướng Daou không vui, nhìn chằm chằm Offroad múc canh đưa cho Ashe, ánh mắt ngập tràn lên án, còn cả tiếc của. Offroad múc muỗng nào ánh mắt anh đi theo cái múc ấy. Tính múc thêm một chút mà bị nhìn như vậy, Offroad có cảm giác mình đang đoạt đồ ăn của con nít, hạ thủ không nổi, cuối cùng chỉ múc nửa chén cho Ashe mà thôi.
Người đàn ông tóc vàng dịu dàng cười, ánh mắt chứa đầy thú vị. Offroad ái ngại, nhẹ giọng nói: “ Các anh nếm thử…”
Nước canh đậm đặc được đưa vào miệng, chốc lát sau cả hai người đàn ông đều đồng thời thốt lên: “Rất ngon!”
Offroad khó tin mà nhìn Daou, trái tim hơi rung động, “Thật sự… ngon sao?”
Đến giờ cậu vẫn nhớ rõ, mục đích muốn học nấu ăn chính là để được nghe chồng mình khen ngợi. Đáng tiếc khi đó tâm thuật bất chính, còn thiếu nhẫn nại, cuối cùng khéo quá hóa vụng.
Daou gật đầu, ăn thêm một ngụm, “Thật sự rất ngon!”
Ashe cũng cười: “Rất ngon, tài nấu nướng của cậu rất tuyệt!”
Anh nếm xong canh, nhìn bộ dạng Daou phòng bị ngó mình mà thấy tức cười, “Tôi phải đi rồi, ở lại cảm thấy thượng tướng đại nhân không thích.”
Offroad vội nói: “Đâu, đâu có…”
“Tôi cảm giác được.” Ashe cười sảng khoái, “Tuy thượng tướng đại nhân hiện tại không nhớ tôi, nhưng tôi cảm thấy hắn đáng yêu hơn trước kia.”
Offroad sợ ngây người, chuông cảnh báo trong lòng vang lên, “Đáng, đáng yêu?”
“Đúng, đáng yêu.” Ashe phất phất tay với Daou, “Tôi đi đây ông bạn, lần sau sẽ tới thăm ông.”
Daou mặt vô biểu tình, Ashe cũng không để bụng. Đi ra ngoài vài bước, đột nhiên nhớ tới chuyện gì lại dừng chân, “Phải rồi, nếu thượng tướng đại nhân xuất viện, đến lúc đó tôi sẽ qua nhà thăm, có thể chứ?”
Offroad vội gật đầu, “Đương nhiên có thể!”
Ashe đi rồi, Daou như cảm thấy nguy cơ đã giải trừ, động tác ăn canh cũng chậm lại, nhã nhặn lịch sự hơn. Nhà anh kỳ thật cũng là “dân bản xứ” trên tinh cầu Fedamancy, nhưng không lâu đời như gia tộc Rigel, cũng không có quyền vĩnh viễn cư trú. Danh hiệu nhà họ trước đó, sau khi ông nội qua đời thì mất, lưu lại hai bà cháu trở thành dân chúng bình thường, nếu số dư trong tài khoản không đủ sẽ bị trục xuất. Mãi đến khi Daou tòng quân mới không bị hạn chế nữa.
Daou được học lễ nghi từ nhỏ, dù có ở trên giường bệnh ăn canh, khí chất cũng làm người ta khó lòng bắt bẻ. Nhưng chờ anh ăn xong, hình tượng lại biến về người đàn ông mất trí nhớ tính cách hoạt bát, “Vì sao em đồng ý cho tên đó đến nhà?” Anh đột nhiên cau mày, bộ dạng rất đề phòng, “Có phải em muốn ngoại tình?”
Đang dọn dẹp hộp giữ ấm, cậu nghe mà đánh rơi cái muỗng, Offroad luống cuống nhặt nó lên, mặt mũi đỏ ửng, “Em không có!” Lại nói, “Trung tướng Rigel muốn tới nhà là tới thăm anh, liên quan gì đến em.”
“Nhưng anh không đồng ý.”
“Người ta chủ động đề nghị, từ chối mới là hành vi không hay chứ?” Offroad cuối cùng cũng dọn dẹp xong, sắc mặt vẫn còn hồng, “Mà sao anh biết ‘ngoại tình’ cái từ này?” Trong lòng nghĩ, hai người họ nếu có người ngoại tình, khả năng là thượng tướng Daou mới phải.
Rốt cuộc cậu yêu anh yêu đến phát bệnh, chưa bao giờ để mắt đến người đàn ông khác, cho dù phải ở trong tình trạng “độc thủ khuê phòng”.
Daou giơ màn hình quang lên, có thể thấy anh đã tra tìm rất nhiều vấn đề. Offroad nhìn lướt từ trên xuống dưới, càng nhìn càng bất ngờ, vì tất cả các vấn đề Daou tìm kiếm đều liên quan đến tình yêu và hôn nhân.
Luật Hôn nhân tinh cầu Fedamancy.
Nguyên nhân kết hôn 5 năm không sinh con?
Ngoài giá thú là gì?
Đặc thù ngoại tình?
Như thế nào khiến bạn đời càng thỏa mãn?
Mấy hỏi tiếp theo tự động biến thành màu vàng, ví dụ “phương thức làm tình tốt nhất”, “điểm mẫn cảm của Omega ở đâu”, còn “Omega là gì” vân vân. Offroad càng nhìn mặt càng đỏ, cuối cùng quay đi, nhỏ giọng nói: “Sao anh lại xem mấy cái này…”
“Bác sĩ bảo giờ anh bị bệnh, đầu óc thiếu sót nhiều nên cần phải học tập.” Lời lẽ chính đáng, Daou còn lấy ví dụ mà cầm một thứ lên hỏi Offroad, “Cái này là gì?”
Offroad ngây người, “Quả vô thủy.” Đó là một loại quả mọng tuy gọi nó là “vô thủy” nhưng thực chất lại rất nhiều nước, hơn nữa rất ngọt, phần lớn mọi người đều thích loại trái cây này.
Daou nói: “Em xem, em biết quả này gọi là gì, nhưng anh không biết.” Anh lại chọc chọc màn hình quang, “Phải tra tìm mới biết được. Tuy bệnh chỉ 6 đến 8 tháng nhưng anh không thể đầu óc rỗng tuếch sinh hoạt, anh phải học tập. Mà nghe thư ký riêng của anh, Ferry nói hiện tại anh không cần ra chiến trường, cấp trên cho anh 8 tháng nghỉ phép hưởng lương, cho nên thời gian tới anh sẽ sống cùng em, anh phải học làm thế nào để ở bên em sinh hoạt.” Anh lại bổ sung, “Nghỉ phép hưởng lương Ferry cũng phải giải thích cho anh, bằng không anh cũng không biết là gì, tuy có thể diễn đạt ra tiếng.”
Offroad hai mắt mở to, Daou còn kết luận, “Em xem, còn cảm thấy anh không nên tìm hiểu mấy chuyện này không?”
Cậu đã bị thuyết phục hoàn toàn. Người đàn ông này lại hạ mi mắt xuống hỏi: “Hay là em có thể dạy anh mấy chuyện này?”
Giọng nói trầm khàn ái muội, thanh tuyến siêu khàn này khiến Offroad cảm thấy quá gợi cảm, sắc mặt lại một lần nữa đỏ ửng.
Vì thế cả ngày hôm nay, Offroad giúp đỡ Daou “giải đáp vấn đề, giải thích vấn đề”. Rồi lại trải nghiệm thêm một nụ hôn tạm biệt khiến người ta tim đập thình thịch, Offroad ngồi xe bus về nhà, buổi tối bắt đầu chế tác bộ lễ phục quý giá.
Thể chất của thượng tướng Daou rất tốt, ở viện một tuần, ngoại trừ không có ký ức ra, thân thể không xuất hiện khuyết tật, được thông báo có thể xuất viện. Ngày anh xuất viện, bà nội cũng tới, ý nguyện mãnh liệt mang anh về nhà cũ nhưng Daou không chịu, bà cũng bó tay, chỉ biết trơ mắt nhìn cháu trai đi theo Offroad.
Đã bán hết đồ vật có giá trị của mình, Offroad không còn xe riêng nữa, nhưng may mắn Ferry cũng tới, lái xe lại đây. Hành lý đặt ở thùng xe, Offroad có chút xin lỗi mà cảm tạ, “Cảm ơn anh, nếu anh không tới chúng tôi hẳn sẽ gặp chút phiền phức khi về.”
Ferry nhìn người đàn ông cao lớn ngồi trong xe, bình tĩnh nói: “Không có gì, đây vốn là trách nhiệm của tôi.”
Cậu hơi tò mò, “Anh ấy nghỉ phép, anh vẫn phải đi làm?”
Ferry khẽ bật cười, “Đương nhiên rồi .” Dừng một lát, Ferry lại nói, “Thực tế thì 3 tháng trước, thượng tướng đại nhân có nhờ tôi đặt một chiếc xe.”
Offroad chưa hiểu nhìn anh ta.
Ferry nói: “Là một chiếc xe riêng.”
Trên tinh cầu Fedamancy, biển số xe được phân làm 3 loại, một là giao thông công cộng, hai là quân dụng, ba là tư nhân. Daou có danh hiệu, cấp bậc còn là thượng tướng, xe và phi thuyền mini anh đều sở hữu nhưng đều mang biển quân dụng, không thể để người khác sử dụng, tương ứng, Daou cũng không thể sở hữu xe tư nhân.
Offroad nghe vậy ngẩn người.
Ferry có lẽ cũng cảm thấy hơi khó mở miệng, chần chừ một lát vẫn nói: “Chiếc xe ấy 10 hôm trước đã giao tới, bởi thượng tướng cũng không nói tặng ai nên tôi cũng chưa biết xử lý thế nào. Hiện tại ngài có tiện không, tôi nghĩ hay là để xe trong nhà hai người?”
Thư ký có ý tốt, nhưng Offroad lại chỉ cảm thấy khó chịu.
Daou ngày xưa rất ghét cậu, đương nhiên cậu không tự luyến đến mức cảm thấy chiếc xe ấy Daou đặt mua cho mình.
Vậy xe tặng cho ai?
“Được, cảm ơn.” Offroad thất hồn lạc phách, mím môi, rốt cuộc cũng không nhịn được hỏi: “Ferry tiên sinh, anh biết xe để tặng ai không? Trong lòng anh… có… đối tượng không?” Daou không yêu cậu, mà có khả năng yêu người khác, chuyện này Offroad đã sớm nghĩ đến. Nhưng khi đối diện với nó, tâm tình vẫn thấy rất khó chịu. Ánh mắt Ferry dần dần bình tĩnh lại, ngữ điệu cũng bình ổn đáp: “Tôi không biết, xin lỗi ngài.”
_____________________________
by 52hz
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro