Chương 65
Baifern nhìn thấy người này gầy tới mức chỉ cần một ngọn gió cũng có thể thổi bay người đi, mắt đỏ hoe nói: "Offroad con người anh đó, nói đi là đi, một chút tin tức cũng không để lại, sao anh có thể nhẫn tâm tới như vậy chứ?"
Offroad xoay người nhìn cô, thở dài nói: "Tìm không thấy vẫn tốt hơn là biết anh đã chết ở bên ngoài. Thực không muốn mọi người phải buồn phiền."
Nine lo lắng nói: "Tôi đã nói với anh rồi chỉ cần phẫu thuật xong là được, sẽ không có việc gì đâu! Cái gì mà chết với không chết!"
Baifern không kiềm được bật khóc nức nở: "Nine vẫn không dám nói với em chuyện anh bị bệnh, em cũng chỉ mới biết mấy ngày trước." Cô hung hăng trừng mắt liếc nhìn Daou một cái, "Anh ta không muốn anh sống, nhưng bọn em muốn anh sống. Anh đi theo tụi em đi, không cần phải ở chỗ này, ai mà biết anh ta muốn tìm anh trở về là có dụng tâm gì!"
Baifern không có cách nào chấp nhận được sự thật Offroad đã mất tích, sau đó Nine lại nói với cô rằng Offroad đã biết tất cả. Tuy rằng Nine có nói Daou vẫn luôn đi tìm Offroad, hắn đối với Offroad không phải là không có tình cảm, thế nhưng Baifern một chút cũng không tin. Thật vất vả mới tìm được Offroad trở về, lại nghe nói Offroad mắc bệnh, Baifern căn bản không thể khống chế được cảm xúc của mình.
Cô nhớ lại thời điểm đó Offroad có bao nhiêu tuyệt vọng, nhưng người này vẫn còn đến thăm cô, lại mua đồ tặng cho em bé, ở trước mặt cô Offroad lại ra vẻ chuyện gì cũng không biết.
Rõ ràng là cô đã giấu diếm Offroad tận ba năm, Baifern càng nghĩ, nước mắt cứ tuôn xuống không ngừng.
Offroad không biết nên giải thích với Baifern như thế nào, Offroad làm vậy cũng không hẳn là vì Daou. Loại cảm giác mệt mỏi, mất hết niềm tin vào cuộc sống như thế này đã có từ rất lâu rồi. Nhìn lại cả đời này mà xem, Offroad đã sống thành cái dạng gì? Căn bệnh này tới cứ coi như là trời cao muốn giúp cho Offroad giải thoát đi.
Offroad vốn dĩ đã tính toán sẽ bình an mà sống hết những ngày tháng cuối đời này, thế nhưng Daou làm cách nào cũng nhất định phải đưa Offroad trở về cho bằng được, lại còn để cho một đống người vây quanh khuyên Offroad làm phẫu thuật. Lúc này nếu còn nói không muốn sống nữa thì giống như Offroad đang cố ra vẻ.
Trong lòng Offroad uất nghẹn đến cực hạn, nhìn về phía Daou nói: "Lúc tôi muốn sống thì anh lại muốn tôi chết, bây giờ tôi muốn chết, anh lại không cho phép. Mạng là của tôi, tôi cũng không thể tự mình làm chủ? Rốt cuộc anh còn muốn tôi phải như thế nào nữa?"
Từ lúc gặp lại Offroad người này vẫn luôn hết lần này tới lần khác mà đâm chọc hắn, Daou nhìn biểu tình của mọi người có người hoài nghi, có kẻ phẫn nộ, lúc nói chuyện cũng mang theo chút tức giận: "Đúng, là ba năm trước đây anh đã nói với Pern những lời đó. Nhưng khi đó là anh bị người ta kích động mất hết lý trí, anh cái gì cũng chưa..."
"Anh cái gì cũng chưa làm? Hay là chưa kịp làm?" Offroad cười nhạo một tiếng, "Đủ rồi Daou, chúng ta không nói chuyện này nữa, có nói cũng không có ý nghĩa. Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn kia, ngay lúc đó anh rốt cuộc sẽ ra quyết định gì, vấn đề này bây giờ anh không thể trả lời được." Mặt Offroad không cảm xúc nói, "Cả đời này cũng không trả lời được."
Rốt cuộc thì Offroad có chết trên tay của Daou hay không, không ai biết được đáp án, bởi vì không ai có thể quay ngược thời gian, trở về quá khứ để tái dựng lại từng khả năng sẽ xảy ra ở ba năm trước.
Có thể lúc đó dù Offroad không chắn cho Daou một phát đạn kia, Daou cuối cùng vẫn sẽ không động thủ. Cũng có thể, chỉ cần Offroad làm tình hình căng thẳng thêm một chút nữa, Offroad sẽ lập tức bị diệt khẩu.
Bây giờ Daou nói lúc đó cái gì anh cũng chưa làm, thật giống như hiện tại Offroad nói với Daou, nếu anh thực sự đính hôn tôi cũng sẽ không làm gì.
Daou tin sao?
Rõ ràng bọn họ đều không tín nhiệm đối phương, còn giả vờ ra vẻ tình sâu ý nặng để làm gì?
Thật ghê tởm.
Daou đã tức giận tận cùng thế nhưng hắn lại bật cười, gật đầu nói: "Em nói đúng, bây giờ anh không thể trả lời được, là anh sai anh nhận."
"Em vẫn luôn giữ chuyện này trong lòng, càng thống hận chính mình vì đã từng cúi đầu yếu thế trước mặt anh, bị tổn thương lòng tự trọng. Vậy thì lúc này đây ở trước mặt nhiều người như vậy, đến lượt anh cầu xin em. Nếu em vẫn còn bất mãn vẫn cảm thấy anh chỉ là tùy tiện nói ra những lời đó, vậy thì anh quỳ xuống đây cầu xin em."
Hắn nói xong liền định quỳ xuống, Offroad kinh hoảng tái mặt, cầm lấy cái ly trên bàn ném qua, nghiến răng nghiến lợi nói: "Daou anh dám!"
Pun cùng Joong bị dọa đứng bật dậy, Offroad sải bước đi tới giơ tay lên đột nhiên bàn tay dừng ở không trung sau đó lại rút trở về, nắm lấy cổ áo của Daou quát lớn: "C.M.N anh phát điên cái gì vậy!"
Không có gì ngạc nhiên khi Offroad kích động tới như vậy.
Từ khi Daou trưởng thành, người có thể khiến hắn quỳ chỉ có mỗi Nantarn, đó là người đã dùng hết tâm huyết cả đời để nâng hắn đi lên.
Đừng nói đến hiện tại ở trước mặt nhiều người như vậy.
Chỉ là chuyện này có vẻ rất nực cười, Daou lại coi Offroad quan trọng hơn tất cả mọi thứ trên đời này, ngay cả Offroad cũng không khỏi cười giễu, tự hỏi bản thân mình đã quá vô tư hay là đã quá ích kỷ.
Daou vẫn đứng yên tại chỗ, cơn kích động vừa rồi rất nhanh đã tan biến, hắn nhìn vào đôi mắt giận dữ của Offroad trong lòng lại có chút hối hận.
Có lẽ hắn đã nghĩ sai rồi, sau khi biết được chân tướng của năm xưa, cho dù Offroad có chán ghét hắn đi nữa thì trong lòng Offroad từ trước đến nay vẫn không muốn hắn phải trả một cái giá tương đương.
Không phải hắn cứ tổn thương Offroad thì Offroad phải dùng cách tương tự như vậy để tổn thương lại hắn, sau đó hai người xem như có thể hoàn toàn buông bỏ hết thù hận, xóa đi hết mọi khoảng cách.
Tình cảm vốn đâu phải là chuyện đơn giản đến như vậy?
Pun và Joong nhìn thấy dáng vẻ còn muốn động thủ của Offroad, muốn bước tới ngăn cản nhưng vẫn có chút kiêng dè, cuối cùng chính là Dunk đứng bậy dậy chạy tới ôm lấy eo Offroad đem người kéo ra.
Bác Corn đang đứng ở phòng khách vừa phân phó cho người đi quét dọn, vừa đưa tay lên đè lại lồng ngực của mình thở dài mấy hơi. Tuổi già không thể chịu nỗi kí©h thí©ɧ như thế này nữa, ông lão sợ đến mức suýt chút nữa đã nhắm mắt chui vào trong quan tài.
Bệnh tình của Offroad vốn dĩ vẫn chưa khá lên, vừa rồi còn tức giận đến như vậy nên đầu óc có chút choáng váng, Dunk kéo Offroad ngồi lại ghế sô-pha cũng không từ chối.
Daou nhìn môi Offroad đã tái nhợt, nhanh chóng cho người đem lên ít cháo trắng cùng điểm tâm, lại lạnh mặt nói với Nine: “Cậu về đi, tôi không thể để Offroad đi cùng với cậu.”
Bọn họ là bạn tốt của Offroad, lo lắng đến thăm là chuyện bình thường, nhưng mà muốn đưa Offroad đi khỏi nơi này, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Ngay cả bản thân Offroad cũng không được.
Baifern bị hành động vừa rồi của Daou dọa sợ, sau khi lấy lại tinh thần cô có chút áy náy. Offroad vừa mới trải qua cơn bệnh nặng, người vừa mới tỉnh, vẫn chưa ăn được chút gì, bây giờ vẫn nên là thời gian để tĩnh dưỡng, cô không nên nhắc về chuyện ba năm trước, khiến cho Offroad phải đi tính toán lại món nợ cũ này.
Baifern nói với Offroad: “Anh nghỉ ngơi cho khỏe nha, lần sau em sẽ đưa em bé tới thăm anh.”
Offroad nghe Daou nói mới biết bọn họ tới đây là muốn đón Offroad về chăm sóc, trong lòng cảm thấy rất ấm áp, nói: “Sắp cuối năm rồi sẽ bận rộn lắm. Đừng lo cho anh. Đợi anh khỏe lại sẽ tự đến thăm bọn nhóc.”
Nine cũng dặn dò Offroad vài câu, nếu Offroad có việc gì thì phải liên hệ với mình, sau đó mới đưa Baifern rời đi.
Pun cũng không dám ở lại quấy rầy thêm, anh theo hai vợ chồng Nine ra về. Dunk ở lại ăn cơm với Offroad, lại chờ Offroad uống thuốc, thấy Offroad muốn đi nghỉ cậu mới chuẩn bị rời đi.
Offroad biết nhóc con này ở đây sẽ không được tự nhiên, lại nhìn thấy Joong trước sau vẫn yên lặng, mặc kệ Offroad châm chọc mỉa mai như thế nào cũng không tức giận, càng không nhiều lời giải thích, nên đành miễn cưỡng để cho Dunk đi theo Joong.
Kỳ thật trước đó Offroad đã nghĩ chắc chắn sẽ không ở lại nơi này, Offroad không muốn có quan hệ gì với Daou nữa. Nhưng lại bị Daou cưỡng ép đưa về, lại nhì thấy phản ứng vừa rồi của người này, Offroad biết mình không thể đi được. Offroad cũng không thèm làm ầm ĩ với Daou để rồi lại mang thêm một bụng bực tức, dù sao thì Offroad cũng sẽ không làm phẫu thuật. Thân thể là của Offroad nếu không hợp tác, Daou còn có thể ép buộc sao?
Buổi tối khi Offroad trở về phòng đã dừng lại bên dưới cầu thang. Ban ngày Offroad đã để ý thấy bức tranh bị Offroad tháo xuống vứt đi kia không biết tại sao đã treo trở lại. Còn có vài thứ mà lúc trước lấy đi đa số đều đã được mang đặt về chỗ cũ.
Offroad nhìn bức tranh, hỏi Daou đang đứng ở bên cạnh: “Anh cho người tìm nó về?”
Daou “ừ” một tiếng, Offroad mặt không cảm xúc nói: “Thứ mình không thích, hà tất phải miễn cưỡng bản thân mình thích?”
Nói xong không đợi cho Daou trả lời đã xoay người đi lên lầu.
Lúc ngủ bọn họ vẫn ngủ cùng một giường, Offroad không xua đuổi Daou, cũng không làm ra vẻ chỉ cần Daou đến gần một chút là sẽ thấy bẩn, huống chi hai người bọn họ đều đã như vậy, còn có thể có chuyện gì? Mặc kệ bây giờ Daou đang phát điên cái gì, chỉ cần theo hắn diễn xong một màn này là được. Offroad không tin người này có đủ kiên nhẫn đối với mình.
Offroad đã ngủ, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó bất ngờ ngồi dậy, quay đầu lại hỏi Daou vừa mới bước lên giường: “Anh với Sangtai đã từng “làm” ở chỗ này chưa?”
Con người Offroad có thói quen ưa sạch sẽ, tuy rằng Offroad với Daou không có quan hệ chính thức, Offroad cũng không được coi là chủ nhân của căn phòng này hay chiếc giường này, cho dù Daou và Sangtai đã thực sự “làm” ở đây thì đó cũng là chuyện của người ta, Offroad đâu có tư cách quản.
Nhưng tốt xấu gì Offroad cũng đã ngủ ở chỗ này tận ba năm, làm sao có thể hoàn toàn không bận tâm tới chứ.
Daou nghiêm túc nhìn vào Offroad, tức giận đến mặt mũi xanh mét nhưng cũng chỉ có thể tự mình chịu đựng. Hôm nay Nine đến khuyên hắn phải nên nhường nhịn Offroad một chút, đừng giận dỗi cũng đừng lấy cứng đối cứng với Offroad, cảm xúc quá kích động sẽ ảnh hưởng không tốt đến bệnh tình của Offroad, hắn bây giờ làm sao dám nói một câu nặng lời.
“Không có, Sangtai chưa từng vào phòng này.” Daou dừng lại một chút mới bổ sung thêm, “Anh với Sangtai chưa từng phát sinh quan hệ.”
Offroad biết không có thì an tâm nằm xuống ngủ, nhưng mà câu nói kế tiếp của Daou Offroad không thèm để ý, một chữ cũng không tin. Thật giống như nói Offroad không phải là đàn ông, không hiểu gì về chuyện của đàn ông, cũng không biết trong lòng đàn ông suy nghĩ cái gì vậy. Thời gian Sangtai ở lại đây cũng không ngắn, thật sự chỉ là tới dưỡng bệnh vẽ tranh thôi sao? Hay là bởi vì chân Sangtai bị thương, nên Daou thấy đau lòng thấy luyến tiếc không muốn chạm vào người kia.
Trong lòng Offroad thầm nghĩ một người thì được nâng niu như bảo bối, còn một kẻ thì tự dâng mình tới cửa cầu xin người ta cũng không cần, đột nhiên Offroad cảm thấy tình yêu là một thứ không thú vị.
Đến lúc Daou tắt đèn nằm xuống, Offroad không tự giác mà nhích về phía trước, muốn tránh xa ra một chút.
Offroad nằm quay lưng về phía Daou, hắn cảm nhận được hơi thở bài xích từ trên người của đối phương, vốn dĩ muốn đưa tay ôm lấy Offroad, tay mới vừa nâng lên lại thu trở về, chậm rãi nắm lại đặt bên người.
Hắn nhìn mái tóc của Offroad, nhìn đường cong sau gáy của người này, hơi để lộ ra chút da thịt trắng nõn, đột nhiên hắn lại nghĩ không biết người này có phải là thật hay không, có phải chỉ cần mình ngủ một giấc tỉnh lại thì sẽ không còn nhìn thấy nữa hay không. Rồi phải tự mình chịu đựng nỗi đau đớn nhớ thương đến tận cùng nhưng không thể làm gì được.
Daou vẫn không ngủ, mãi đến lúc tiếng hít thở của Offroad trở nên đều đặn hơn, hắn mới thật cẩn thận mà ôm người vào trong lòng.
Hắn nhìn người này lúc ngủ vẫn mang theo vẻ mặt buồn bã, không nhịn được lại đặt lên trán của Offroad một nụ hôn. Chán ghét hắn đến mức này rồi sao? Nhưng rốt cuộc thì hắn vẫn là một con người ích kỷ, cho dù Offroad có chán ghét hắn hơn nữa, hắn cũng không thể buông tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro