Chương 46
Buổi chiều trước khi Offroad xuống ca, đã gọi điện thoại cho Nine, sau đó còn tự mình lái xe đến một trung tâm mua sắm do Manow giới thiệu, nơi đó có một cửa hàng bán quần áo cho mẹ và bé rất nổi tiếng.
Cửa hàng này nằm ở bên phải tầng một của trung tâm mua sắm, cửa hàng rất rộng, bên ngoài bức tường có vẽ hình một con chuột túi mẹ, trong túi thò ra mấy chú chuột con, có con cười có con lại khóc, vô cùng đáng yêu. Trong tủ kính treo rất nhiều quần áo cho trẻ sơ sinh, toàn bộ cửa hàng được trang trí bằng một tone màu sáng, mang lại cảm giác ấm áp cho người tới xem.
Offroad vừa bước vào nhân viên hướng dẫn liền đi ra chào đón, vốn dĩ Offroad cũng không hiểu cách mua mấy thứ này lắm, cho nên cũng không từ chối, để mặc cho người ta đi theo mình, giới thiệu hết cái này tới khác.
Offroad nghe cô ấy nói, ngẫu nhiên sẽ có hứng thú mà cầm lên xem vài thứ. Tất cả quần áo đều nhỏ bé, so với bàn tay của Offroad thì cũng không lớn hơn bao nhiêu, lại nghĩ tới dáng vẻ của em bé lúc mới sinh sẽ mặc bộ quần áo nhỏ xíu này, ánh mắt của Offroad càng thêm dịu dàng, trên môi nở một nụ cười mờ nhạt.
Cô nhân viên hướng dẫn nhìn Offroad, thầm nghĩ trai đẹp như thế này lại tới đây một mình, còn kiên nhẫn tỉ mỉ mà chọn đồ cho con, khiến cô không khỏi cảm thấy ngưỡng mộ vợ của Offroad.
Offroad mất hơn một tiếng đồng hồ để chọn, chờ đến lúc Offroad tới nhà của Nine và Baifern thì họ đang dùng cơm chiều, Nine tự mình mở cửa đón Offroad.
Ai ngờ khi Offroad vừa dừng xe lại, phía sau còn có thêm một chiếc xe bán tải, bên ngoài xe vẽ hình một con chuột túi mẹ.
Nine trợn mắt há mồm nhìn thấy từ trên xe bước xuống hai người, sau đó họ mở thùng xe đưa đồ xuống, nhiều kiện hàng có in hình chuột túi lần lượt bày ra trước mắt rất nhanh đã chất thành đống.
Offroad cũng sớm xuống xe đứng qua một bên, kiểm tra từng món hàng mà bọn họ đưa tới, sau đó cầm bút kí lên một bảng hóa đơn thực dài, lúc này mới đi tới chỗ của Nine.
Nine hỏi: “Đây là cái gì?”
Offroad nhàn nhạt nói: “Đồ dùng trẻ em.”
Khóe miệng Nine giật giật: “Anh mua?”
Offroad lười trả lời câu hỏi vô nghĩa này của cậu. Bây giờ Baifern đang mang thai, Offroad không muốn người lạ ra ra vào vào, nên không để người đưa hàng vào trong. Offroad vén tay áo lên, nói với Nine ba chữ: "Dọn đồ đi." Sau đó cũng không đợi Nine trả lời đã đi trước.
Nine bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cũng vén tay áo lên làm theo.
Baifern vốn đang ở trong bếp xem dì giúp việc hầm canh, nghe thấy âm thanh bên ngoài, vừa bước ra thì thấy hai người đàn ông cao lớn đang tay xách nách mang các loại túi lớn nhỏ đưa vào trong phòng.
Baifern kinh ngạc nhìn về phía Nine, Nine buông đồ trong tay xuống: "Anh nghĩ là anh ấy đã dọn sạch hết cửa hàng người ta mang về đây rồi."
Baifern "phụt" một tiếng bật cười, hưng phấn đi xem mấy món đồ kia, có quần áo, giày, đồ chơi,... Tóm lại là Cci gì cũng có.
Thật ra mà nói thì những thứ đồ này trong nhà cũng đã có chuẩn bị, nhưng Baifern vẫn vô cùng thích thú, vừa trách Offroad, lại vừa không ngăn được bản thân đến sờ cái này, nhìn cái kia, kết quả còn kêu dì giúp việc ra xem với mình.
Nine nhìn về phía Offroad, thở dài nói: “Tôi thấy cả tối hôm nay cô ấy sẽ không ngủ được rồi. Anh cũng thật là, mua nhiều như vậy làm gì.”
Offroad cười không nói lời nào.
Ngày dự sinh của Baifern chỉ còn cách hai tuần nữa, cô cứ đứng như vậy được một chút, Offroad lại lo cô sẽ mệt, cho nên để Nine đưa cô ngồi xuống.
Lúc Offroad nói với Nine để cho Baifern ngồi xuống vì sợ cô mệt, đột nhiên cậu lại cảm thấy chính mình không thể hiểu nổi, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được, một người như Offroad tại sao lại không có bất kì kẻ nào tới yêu thương vậy? Tính cách của Offroad không khoa trương, cũng không có miệng mồm giảo hoạt, nhưng nếu thật lòng đối với một người, thì chính là toàn tâm toàn ý đối đãi, đặt người trong tim mà che chở cưng chiều.
Tại sao đến bây giờ vẫn không có một ai đến bên cạnh Offroad, dùng tình cảm chân thành sâu nặng như thế mà đối đãi với Offroad?
Nine thầm buồn bực trong lòng, Baifern lại không phát hiện ra suy nghĩ của cậu, sau khi ngồi xuống liền cúi đầu vỗ về tâm sự với em bé trong bụng, tung hô cha nuôi của bọn nhóc hết lời, khiến cho tất cả mọi người không nhịn được mà bật cười.
Chờ mọi người cùng nhau ăn xong bữa cơm, Baifern kéo Offroad đến ngồi bên cạnh mình, cầm điện thoại mở ra ba bức hình, vừa đưa cho Offroad xem vừa giới thiệu sơ qua, lại hỏi Offroad cảm thấy thế nào, có hợp mắt hay không.
Offroad nhíu mày giáo huấn cô: “Không cần phải hao tâm tổn trí vì những loại chuyện như thế này.”
Baifern không cao hứng: “Cái gì mà loại chuyện như thế này! Đây là chuyện rất quan trọng có được không!”
Offroad cũng không có cách nào đối với cô: "Em ngoan ngoãn sinh con, chuyện này về sau sẽ nói."
Baifern bĩu môi, không tình nguyện nói: "Vậy được.”
Thật ra mà nói thì đối với ba người này cô cũng không hoàn toàn hài lòng, tuy rằng ngoại hình và gia thế đều là những người tốt nhất trong số những người cô quen biết từ trước tới nay, nhưng để xứng đôi với Offroad thì cô cảm thấy nhiêu đấy vẫn chưa đủ. Hơn nữa cô vẫn luôn đem bọn họ ra so sánh với Daou, tuy rằng cô vẫn cực kì chán ghét Daou, nhưng cô cũng không thể không thừa nhận những người này quả thật thua Daou một bậc. Đương nhiên là để tìm được một người có điều kiện gần giống như Daou quả thật là rất khó. Nhưng mà Baifern vẫn không nản lòng, chờ cô sinh xong, có rất nhiều thời gian và sức khỏe, đến lúc đó cô lại từ từ mà chọn lựa, nhất định phải chọn cho Offroad một người tốt nhất!
Hai người bọn họ trò chuyện cả buổi, Nine ở bên cạnh đem đồ Offroad mua tới cẩn thận phân loại ra, một ít đặt ở phòng của con, một ít đem đến kho cất giữ. Dì giúp việc ở trong nhà bếp, thỉnh thoảng sẽ đem ít trái cây điểm tâm lên.
Không khí trong phòng rất là ấm áp.
Rất nhanh đã tới 9 giờ, Offroad chuẩn bị ra về, trước khi đi còn nhờ dì giúp việc chụp cho Offroad cùng với Nine và Baifern một bức hình. Baifern cũng không nghĩ gì nhiều, cô chỉ vào kính lẩm bẩm bĩu môi nói bây giờ bộ dạng của mình rất khó coi, không muốn chụp hình.
Nine nhíu mày, mặt đầy nghi hoặc hỏi Offroad: "Anh đã gặp qua người nào đẹp hơn Baifern phu nhân lúc này không?"
Offroad cũng không chậm trễ giây nào, sắc mặt không đổi mà đáp: "Chưa gặp qua."
Baifern bị hai người nịnh nọt đến đỏ mặt, không nhịn được mà đấm nhẹ lên vai của Nine một cái.
Ảnh là dùng điện thoại của Baifern chụp, Baifern chọn ra một tấm ưng ý nhất đưa cho Offroad. Offroad nhìn tấm ảnh một hồi lâu, rồi cười nói với Baifern: "Sau này nhớ phải đưa hình của anh cho con xem đó."
Trong lòng Nine chùng xuống, nhưng lại không để lộ ra mặt.
Baifern trừng mắt liếc Offroad một cái: "Nhìn ảnh làm gì chứ, còn có tiền mừng tuổi ngày lễ tết, anh cũng đừng mong trốn."
Offroad thở dài cười nói: "Chức cha nuôi này cũng thật không dễ làm."
Lúc về là Nine đưa Offroad ra cửa, đi mãi cho đến gara, xác định cuộc nói chuyện giữa hai người sẽ không bị Baifern nghe thấy, Nine mới trầm mặt xuống hỏi: "Offroad, anh có ý gì?"
"Không có ý gì cả, chỉ là giữ lại một kỉ niệm. Lỡ như..."
Nine nghiến răng: "Không có lỡ như! Tôi hỏi anh, rốt cuộc thì khi nào anh mới làm phẫu thuật? Mặc kệ ở công ty anh có chuyện đại sự gì, có phải cũng đã xong hết rồi không?"
Offroad trầm mặc sau một lúc lâu mới nói: "Qua mấy ngày nữa, Daou trở về tôi sẽ làm phẫu thuật."
“Offroad, con người anh, anh...” Nine đã tức giận đến mức nói không nên lời.
“Cậu đừng nói cho Baifern.”
"Tôi dám nói cho cô ấy sao? Cô ấy chịu được sao?”
Offroad tránh đi ánh mắt của cậu chỉ nói: “Xin lỗi.”
Nine lạnh lùng nói: "Người anh nên nói lời xin lỗi là bản thân anh, không phải tôi.”
Offroad mở cửa xe: "Cậu vào nhà đi. Daou về tôi sẽ gọi điện thoại báo cho cậu, đến lúc đó phiền cậu giúp tôi sắp xếp chuyện nằm viện."
Sắc mặt Nine thoáng hòa hoãn hơn, nhưng lời nói vẫn có chút tức giận: "Lái xe cẩn thận một chút."
Offroad gật đầu, lại gọi một tiếng: "Nine."
Nine ngẩng đầu lên nhìn Offroad, Offroad lại dùng một thái độ nghiêm túc trước nay chưa từng có nói với cậu: "Bất kể về sau có xảy ra chuyện gì, bệnh của tôi, cũng tuyệt đối không được để cho Daou biết."
Nine nhíu mày: “Tôi biết rồi.”
Offroad ngồi vào trong xe, lái ra khỏi gara, lại hạ kính xe xuống, sau đó vẫy vẫy tay tạm biệt với Nine, lúc này mới lái xe rời đi.
Chiếc xe vững vàng chạy trên đường, Offroad nhìn bóng người trong gương chiếu hậu càng ngày càng xa dần, Offroad không nhịn được lại nói một câu: "Xin lỗi."
Di động đột nhiên vang lên, Offroad nhìn lướt qua dãy số, đeo tai nghe nhận cuộc gọi
“Khun Kantapon.”
“Ừm.”
“Dunk bên này đã an bài xong.”
“Tôi biết rồi.”
Offroad đánh tay lái, lái xe ra khỏi khu nhà của Nine, đối diện có vài chiếc xe chạy tới, đèn xe thoáng chiếu qua, đủ để nhìn thấy sự lạnh lẽo trên mặt của Offroad: "Anh giúp tôi chuẩn bị một ít đồ đi."
“Khun Kantapon mời anh nói.”
Offroad nói xong, bên kia hỏi: “Khi nào thì cần?”
“Ngày mai.”
“Dạ được khun Kantapon.”
*
Sáng sớm hôm sau, như thường lệ các cuộc họp vẫn tiếp tục diễn ra.
Offroad ngồi ở phía trên đem từng chuyện một thu xếp ổn thỏa, người bên dưới lại khổ không nói nổi.
Offroad này bị điên rồi đúng không? Công việc của mấy ngày lại phải nhất định làm xong trong một ngày, Offroad cô độc một mình thì không sao cả, nhưng những người khác thì không như vậy đâu nha, bọn họ ai mà không có vợ có con chứ?
Những người này đều là nhân linh, trong lòng âm thầm chửi rủa không ngừng, nhưng lại không để lộ ra mặt chút xíu nào cả. Đến lúc cuộc họp sắp kết thúc, nghe Offroad nói Offroad phải đến L công tác một chuyến, hai ngày sau mới trở về, tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bọn họ âm thầm quyết định hôm nay phải tăng ca làm cho xong công việc, không ai muốn nói chuyện với Offroad qua video trong chuyến công tác của Offroad đâu, đáng sợ lắm.
Đến lúc Offroad họp xong trở lại văn phòng, Manow nhìn thấy Offroad liền chào đón nói: "Khun Kantapon, em đã gọi điện thoại cho trợ lý Pun."
"Pun nói như thế nào?"
"Khun Pittaya cũng đang có cuộc họp, trợ lý Pun nói sau khi tan họp anh ấy sẽ chuyển lời lại cho khun Pittaya."
Offroad gật đầu. Chỉ cần để cho Daou biết Offroad có chuyến công tác đến L là được, những thứ khác không cần nói nhiều, Daou từ trước tới nay chưa từng hỏi qua việc riêng tư của Offroad.
Manow muốn nói rồi lại thôi cô chỉ nhìn Offroad, mãi cho đến lúc Offroad trở lại bàn làm việc, một lần nữa vùi đầu trong vào đó, lời cô cũng chưa hỏi ra được. Offroad nói với người bên ngoài là muốn đến L công tác, nhưng mà Offroad lại không để cô sắp xếp hành trình, trong lòng Manow có chút bất an.
Giữa trưa luật sư lại tới, Manow bưng cà phê vào cho ông ấy, ông ấy gật đầu nói cảm ơn. Chờ Manow đi rồi ông ấy mới lấy từ trong cặp ra một tập tài liệu đưa cho Offroad.
Offroad không nói gì cả chỉ lật xem từng trang, xem đến tờ cuối cùng ở ngay chỗ kí tên, Offroad liền cầm bút mà ký vào.
"Khun Kantapon!" Luật sư vội vã lên tiếng.
Ngòi bút của Offroad dừng lại, ngẩng đầu lên nhướn mày hỏi: "Sao vậy? Còn có vấn đề?"
"Không... Không có!" Luật sư khô khan mà đáp, nuốt nuốt nước miếng lại nói: "Tôi cần phải nhắc nhở anh, một khi anh ký tên, thì sẽ không còn đường để lui nữa."
Offroad nghe vậy khóe miệng lại nở một nụ cười, rũ ánh mắt xuống không một chút do dự kí tên của mình vào.
Đến giờ cơm, Offroad đi ra văn phòng hỏi Manow: "Giữa trưa có rảnh không?"
Manow đứng lên ngơ ngác mà nhìn Offroad, Offroad cầm trong tay tập tài liệu mà luật sư mang tới, không chút để ý mà cầm nó huơ huơ: "Mời em ăn cơm. Sau đó, có chuyện muốn nhờ em làm."
Manow gật đầu, đi cùng với Offroad ra ngoài. Trong lòng cô không có chút vui vẻ nào, ngược lại cô cảm thấy từ sau khi Offroad xuất viện trở về, thoạt nhìn cuộc sống có vẻ sóng yên biển lặng, thế nhưng chuyện cô vẫn luôn lo lắng, không muốn đối mặt cuối cùng nó cũng đã tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro