Chương 43
Yew nhớ lại lúc trước khi Dunk bắt cóc mình cũng từng nói qua những lời này, bỗng dưng trong lòng dâng lên một loại dự cảm chẳng lành, sau đó cậu ta nhìn thấy June ở phía đối diện chậm rãi mở miệng thốt ra mấy chữ.
“Bọn họ là bị Aheny hại chết.”
Yew trừng lớn mắt, dừng lại vài giây đột nhiên đứng lên thét lớn: “Chị nói bậy!”
Lúc này bỗng dưng cánh cửa mở ra, Piet đưa người vào nói: “Tiểu thư, khách tới rồi.”
“Đưa cậu ta vào đây đi.” June quay đầu nhìn Yew, “Thật ngại quá, hình như tôi quên nói với cậu, hôm nay chúng ta còn có một vị khách mời.”
Cô vừa nói xong, Joong đã bước vào.
Yew nhìn thấy Joong, cả người cứng đờ tại chỗ, lời cũng không nói ra được.
Thế nhưng Joong vừa thấy cậu ta đã nhíu mày hỏi: “Các người vừa mới nói cái gì?” Hiển nhiên là hắn đã nghe được tiếng thét mất khống chế của Yew.
“Chúng tôi đang nói...”
“June!” Yew hét lớn cắt ngang lời của cô, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm vào June.
June giả vờ đưa tay làm bộ dạng đầu hàng, vẻ mặt vô tội: “Chúng tôi không nói gì cả.”
Yew không để ý đến cô nữa, bước nhanh đến bên người Joong, lôi kéo tay hắn muốn đi ra ngoài: “Chúng ta về rồi nói.”
Joong hất tay cậu ta ra, mặt trầm xuống: “Yew, rốt cuộc em đã giấu anh bao nhiêu chuyện?”
Vốn dĩ Joong đã tính toán về nước từ sớm, nhưng Yew lại luôn diện đủ lí do khiến cho hắn phải ở lại nước ngoài. Sau đó hắn lại cảm thấy có gì đó không đúng, nên đã trực tiếp liên hệ với June, mới biết June đã sớm hợp tác với Saechua, trong khoảng thời gian này Yew không làm được chuyện gì, Ajin sớm đã không có chỗ cho cậu ta nữa.
Lúc đó June có vẻ rất ngạc nhiên khi Joong cái gì cũng không biết, lại nói hôm nay cô sẽ hẹn Yew, cho nên sau khi xuống máy bay Joong đã đến thẳng đây.
“Không có, em không có giấu anh! Tại sao đột nhiên anh lại quay về!” Biểu tình của Yew đã vô cùng hoảng loạn, giọng nói cũng run rẩy.
Joong không để ý đến cậu ta, trực tiếp xoay người nhìn về phía June: “Tiểu thư, vậy ra ngay từ đầu cô đã thương lượng với Offroad. Cho Dunk bắt cóc Yew, còn cô đi uy hiếp ba của mình, để có được Ajin, cô đã phải nhượng bộ bao nhiêu quyền lợi?”
June kiên nhẫn nghe hắn phân tích, càng nghe nụ cười càng tươi hơn nữa, nghe xong còn để lại lời bình: “Vế sau thì đúng, nhưng vế phía trước lại không đúng.”
Joong cũng không truy xét xem lời phía trước có chỗ nào không đúng, lạnh lùng nói tiếp: “Cho nên chuyện Dunk đang lẩn trốn bên ngoài cũng là giả, các người sớm đã đem cậu ấy giấu đi rồi đúng không.”
“Ơ???” Lần này June thật sự bị làm cho kinh ngạc, “Cậu vẫn chưa biết gì sao? Dunk đã chết rồi nha.”
Trong đầu Joong “ầm” một tiếng, cái gì cũng không nghe được nữa.
Căn phòng bỗng dưng trở nên im lặng một cách kì lạ.
June dùng một tay chống lên cằm, nghiêng đầu đánh giá tên Joong đang sững sờ tại chỗ kia, biểu tình trên mặt cô đúng là đang xem kịch vui.
Yew bước lên trước, nơm nớp lo sợ vươn tay giữ chặt lấy Joong, giọng nói như là cầu xin: “Joong, chúng ta về đi... Chúng ta về rồi nói.”
Joong thô bạo đẩy tay của cậu ta ra, hung hăng mà nhìn chằm chằm vào June, vẻ mặt dữ tợn: “Cô đang nói chuyện quái quỷ gì vậy? Dunk làm sao có thể chết!”
June lười biếng mà đáp lại: “Khun Archen, cậu đây là không biết thật hay giả vờ không biết vậy? Nếu là giả vờ, kỹ thuật diễn xuất này khiến cho tôi thật sự phải bái phục đó nha.”
“June Ajin!” Joong bị lời nói của cô chọc giận, “Các người lại muốn chơi trò gì?”
June nhìn về phía Yew đang hoảng loạn ở bên kia, lắc đầu cười nói: “Tôi quả thật đã xem thường đứa em trai này rồi nha, cậu thật sự có thể đem thiếu gia đây ra đùa giỡn đến xoay vòng.”
Bởi vì Joong và Yew ở cạnh nhau, cho nên trước đây June cũng đã cho người điều tra một chút về hắn, cô cảm thấy con người của tên Joong này năng lực thì có, nhưng tính tình thật sự chẳng ra làm sao, rất khó để có thể trọng dụng. Thế nên sau khi biết được chuyện của cha mẹ hắn, cô chọn cách không nói với hắn mà liên hệ trực tiếp cho Daou. Nhưng June không tài nào nghĩ tới, Joong có thể ngu xuẩn đến mức độ này.
Cô chậm rãi lấy chiếc điện thoại ra, mở khóa tìm một bức ảnh, sau đó lại đem điện thoại đẩy tới trước mặt Joong, thở dài một hơi nói: “Cậu nhìn đi, tay chân đều bị đánh gãy, nội tạng tổn thương nghiêm trọng, mất nhiều máu như vậy, cậu nói xem tên nhóc đó còn có thể sống được hay không?”
Joong nghe June nói, tầm mắt nhìn bức hình trong điện thoại, cả người đều ngây dại.
Trong ảnh là một kho hàng, trên đất rơi vãi đầy vệt máu chói mắt, còn có một sợi dây thừng bị máu làm cho ướt sũng.
Đây là hình ảnh Q chụp lại lúc tới hiện trường.
“Nghe nói khi được đưa tới bệnh viện người cũng đã tắt thở.” June nhíu mày, nhìn về phía Yew: “Dunk quả thật là bắt cóc cậu, nhưng lão già đó là bị tôi làm cho tức chết. Cậu muốn báo thù, nhắm vào tôi là được, sao đến nỗi ra tay tàn nhẫn như thế chứ?”
Sắc mặt Yew trắng bệch: “Tôi không biết chị đang nói cái gì...”
Lúc này Piet đẩy cửa bước vào, cúi người ở bên tai June nói gì đó. June gật gật đầu, đứng lên lấy lại điện thoại: “Tôi còn có việc phải đi trước. Hai người cứ thong thả nói chuyện.”
Cô đi ra ngoài cũng không có ai ngăn cản. Đi đến bên cạnh cửa còn dừng lại hướng về phía Yew nói: “Đúng rồi, chuyện tôi vừa mới nói, cũng không phải là nói bậy đâu đó.”
Nói xong cô còn mỉm cười, sau đó xoay người bước ra ngoài, bộ dạng thoạt nhìn rất chi là vui vẻ.
June vừa rời khỏi, Joong cũng chuyển động. Hắn bước nhanh tới chỗ Yew, nắm lấy cổ áo cậu ta nhấc lên, giận dữ nói: “Yew, cậu làm cái gì? Rốt cuộc cậu đã làm cái gì?”
Lúc đầu Joong ra nước ngoài quả thật là vì xử lý tài sản của Yew. Ngoài ra, bọn họ cùng với đám người của Phat đã quyết định sẽ mở công ty, cho nên Joong ở bên đó liên hệ với các nhà máy, cửa hàng, muốn vì chuyện hợp tác trong tương lai mà dọn đường. Ai ngờ lúc hắn đang còn bận rộn thì Ajin đột nhiên xảy ra biến cố, trong điện thoại Yew khóc rống như sắp điên, nói Dunk bắt cóc cậu ta, còn nói Dunk hại chết ba của cậu ta.
Lúc ấy Joong đã muốn quay về, nhưng sau đó lại thương lượng với Yew, cảm thấy hắn về nước cũng không làm gì, chi bằng ở nước ngoài tranh thủ cơ hội giành được sự ủng hộ của các đối tác làm ăn.
Sau đó nhiều ngày, tình hình càng trở nên phức tạp rắc rối cũng vì thế không ngừng kéo đến. Mắt thấy kế hoạch của chính mình sắp bị phá hủy, ý đồ mở công ty hoành tráng danh tiếng gì đó cũng trở nên xa vời không thể với tới, trong lòng Joong tức giận tới cực hạn.
Đặc biệt là đối với Dunk. Dunk biết rõ hắn cùng với Yew ở bên nhau, biết rõ nội bộ Ajin tranh đấu có bao nhiêu kịch liệt, thế nhưng còn đi bắt cóc Yew, giúp June hại chết Aheny? Hơn nữa Yew còn nói với hắn, lúc Dunk đến tìm cậu ta đã nói là có chuyện quan trọng liên quan tới Joong, cho nên cậu ta nhất thời mất cảnh giác, khiến cho Dunk có cơ hội ra tay.
Bị phản bội! Bị lợi dụng! Còn bị chính Dunk người mà mình tận tay nhặt về, cùng nhau lớn lên phản bội lợi dụng! Ngọn lửa phẫn nộ trong lòng Joong bùng cháy muốn thiêu chết cả hắn. Hắn không biết Dunk rốt cuộc là vì cái gì lại làm như thế? Đơn giản chỉ là muốn trả thù hắn thôi sao? Hay là bị Offroad sai khiến? Điều duy nhất hắn có thể biết đó chính là một khi có xung đột về lợi ích, Dunk sẽ không chút do dự mà đứng về phía đối đầu với hắn!
Bởi vì như vậy, thế nên trong lúc Joong còn đang nổi điên, Dunk lại gọi điện thoại tới, hỏi hắn có xảy ra chuyện gì hay không, có bị liên lụy gì hay không.
Joong lúc đó đã hỏi cậu vì sao lại làm như vậy, nhưng mặc kệ Joong có hỏi như thế nào, Dunk đều chỉ ấp úng không trả lời.
Tâm Joong hoàn toàn lạnh giá, hắn hỏi Dunk ở đâu, Dunk đã thành thật trả lời. Hắn liền lập tức gọi cho Yew, để Yew đưa người đi tìm kiếm Dunk, hắn sẽ lập tức về nước, muốn đích thân đem chuyện này hỏi cho rõ ràng.
Sau đó Joong đã thoáng bình tĩnh trở lại, còn gọi thêm một cuộc điện thoại dặn dò Yew không nên ra tay, trước tiên cứ tìm được người đã, mọi chuyện chờ hắn về sẽ tính.
Lúc ấy vé máy bay cũng đã mua xong, Yew lại đưa tin tới, nói bọn họ không tìm được Dunk, Dunk hình như đã nghe ngóng được nên đã rời đi trước một bước.
Chuyện này cũng không có gì lạ, Dunk cũng không ngốc, đã bị Joong ép phải nói ra vị trí, chắc chắn cậu sẽ lập tức rời đi. Ngoài ra, đêm đó Phat cũng gọi điện thoại tới, hỏi hắn có phải đã cố tình giấu diếm tin tức hay không, nếu không tại sao nhiều người như vậy cũng không tìm được Dunk.
Chính vì thế nên Joong càng thêm chắc chắn Dunk vẫn còn đang trốn ở bên ngoài.
Sau đó Offroad đột nhiên lại gọi điện thoại tới hỏi hắn, có phải hắn đem vị trí của Dunk nói cho Yew hay không, Joong còn nghĩ rằng Offroad đã tìm được Dunk rồi từ miệng Dunk mới biết được chuyện phía Yew “bắt hụt” người, nên mới gọi cho hắn để chất vấn.
Hắn đã nghĩ qua vô số lần, trước sau vẫn đem lực chú ý đặt trên người June và Offroad. Hắn nào đâu biết rằng Yew sớm đã bắt được Dunk! Nào đâu biết rằng khi Yew bắt được Dunk cũng không cho người rút đi, nếu không phải tin tức của June nhanh nhạy, làm gì có ai nghĩ đến Dunk lại ở trong tay cậu ta!
Yew bị Joong siết chặt đến mặt mũi đỏ bừng, rất nhanh đã không thở được nên ra sức giãy dụa. Joong nhìn thấy biểu tình thống khổ của cậu ta, lực trên tay hắn vẫn không thả lỏng. Động tác giãy dụa của Yew dần yếu đi, nhìn thấy cậu ta sắp ngạt chết, Joong mới buông tay, thô bạo ném người qua một bên.
Yew đụng phải cái ghế dựa ngã nhào xuống đất, che cổ lại dùng sức ho khan, nước mắt nước mũi đều chảy ra.
Joong đi đến trước mặt cậu ta, Yew ngẩng đầu lên nhìn thấy biểu tình nguy hiểm trên mặt của Joong, cả người cậu ta run rẩy, chống khuỷu tay lên sàn muốn bò đi.
Joong ngồi xổm xuống, bắt lấy tay của Yew, Yew bị đau kêu lên một tiếng. Thần sắc Joong vẫn không thay đổi, gằn từng chữ hỏi: “Cậu gạt tôi? Cậu giết Dunk?”
Yew liều mạng lắc đầu: “Không phải em không phải em! Là June, là chị ta muốn hãm hại em!” Yew dùng sức muốn rút tay về, thấy Joong không buông, cậu ta ngẩng mặt lên gào khóc, “Joong tại sao anh lại đối xử với em như vậy! Ba em đã chết! Ba của em là bị bọn họ hại chết! Em chưa từng làm gì sai cả!”
Joong sững người, cuối cùng vẫn buông lỏng tay. Sau đó hắn cũng không chú ý tới Yew nữa đứng dậy đi ra ngoài.
Cả buổi chiều hôm nay Offroad vẫn luôn mở cuộc họp.
Vốn dĩ Offroad cũng không muốn tới, nhưng mà Daou không có ở đây, Pun sống chết vẫn muốn Offroad phải tới, nói xong còn muốn than thở khóc lóc. Offroad đối với Pun cũng không có cách nào, coi như đây là chuyện cuối cùng có thể giúp cho Pun đi.
Chờ đến khi cuộc họp kết thúc, Offroad mới phát hiện June gọi điện thoại tới. Có thể là vì Offroad không nghe máy nên June đã để lại một tin nhắn, nói là Joong đã trở lại. Đương nhiên cô cũng không có đem chuyện Dunk còn sống nói cho Joong, chuyện của Earn cô cũng không nói.
Offroad vội vàng nhìn lướt qua, chuẩn bị quay lại bàn bạc với June.
Offroad còn muốn đến thăm Dunk, thấy bên ngoài mây đen kịt, biết sắp có mưa to, cho nên cũng không chần chừ, thu dọn đồ đạc lại dặn dò Manow vài câu liền rời đi.
Hôm nay Rain cũng muốn đi cùng, cậu đã sớm chờ ở đại sảnh. Thấy Offroad đi xuống lầu, Rain vội vàng bước lên chào hỏi, sau đó lại nói: “Xe đã chờ sẵn ở bên ngoài.”
Offroad gật đầu, cùng với Rain đi ra ngoài. Vừa mới bước ra, còn chưa kịp lên xe, đột nhiên bị người ta gọi lại.
Offroad quay đầu thì nhìn thấy Joong, sắc mặt Offroad lạnh lùng, dừng bước chân.
Joong đi lên trước, còn chưa kịp tới gần Offroad, đã bị Rain ngăn cản. Hắn cũng không giận, đứng yên tại chỗ, đôi mắt không hề chớp nhìn chằm chằm vào Offroad, trầm giọng hỏi: “Dunk đâu? Ông đem Dunk giấu đi chỗ nào rồi?”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro