Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42

Sau khi kí kết hợp đồng, June nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt, có chút bất lực nói: "Offroad, anh chính là đã cắt đi một nửa thịt trên người em, bây giờ biểu tình này của anh là sao vậy?"

June nói một hồi, nhưng trong giọng nói lại không có chút tức giận nào cả. Nếu không nhờ có Daou và Offroad, nói không chừng hiện tại cô vẫn còn đang bị kẹt trong vũng bùn, không biết khi nào mới có thể tìm được con đường sống. Muốn cô đi cầu xin Yew, cô thà để Ajin bị hủy đi còn hơn.

Offroad ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái không nói lời nào, thần sắc của June có vẻ rất là nghiền ngẫm: "Bây giờ coi như em đã hiểu, tại sao người nào cũng hâm mộ Daou." Cô dùng bàn tay chống cằm, lười biếng mà cười nói, "Khi nào anh có hứng thú với phụ nữ, có thể suy xét nhìn đến em không?"

Mấy ngày này June làm việc chung với Offroad, nói cô không động tâm, đó là nói dối.

Kỳ thật những người đàn ông xuất sắc mà cô đã gặp không phải là ít, nhưng tham vọng của cô quá lớn, những thứ tình cảm thường tình đó cô đã sớm bỏ qua một bên. Chỉ là khi làm việc với Offroad, sự quyết đoán trên người của Offroad, thật sự khiến người ta rất ấn tượng.

Từ trước tới nay June không nghĩ tới việc bản thân phải tìm một chỗ dựa, nhưng nếu đối tượng là Offroad, cô đúng thật là muốn cân nhắc một chút.

Offroad hờ hững nói: "Thật là đáng tiếc khi một người phụ nữ xuất sắc như em lại nhìn trúng tôi."

June lắc đầu "sặc" một tiếng: "Dừng dừng dừng. Nếu anh còn nói thêm mấy lời như thế này nữa, em nhất định sẽ đi tranh người với Daou."

Offroad không nhịn được bật cười.

Đây là lần đầu tiên June nhìn thấy Offroad cười. Ngày thường Offroad lạnh như băng, mặc kệ nghe được tin tức gì, biểu cảm trên mặt đều không biến đổi.

Bây giờ lại cười rộ lên như vậy, khí chất trên người nhu hòa đi rất nhiều, khiến cho người ta không tránh khỏi cảm giác muốn thân cận.

June khẽ thở dài một hơi.

Sau này vẫn là nên nỗ lực tránh tiếp xúc với Offroad đi, cô không muốn trở thành nữ phụ giống như trên phim truyền hình đâu.

Offroad đem hợp đồng đã kí kết với June về công ty, sau đó lập tức đi đến văn phòng của Daou.

Pun không ở đó, văn phòng chỉ có mỗi mình Daou, Offroad vẫn giống như lúc trước, gọi một tiếng.

"Khun Pittaya."

Daou không trả lời, Offroad đem hợp đồng để lên trên bàn của hắn.

Lúc Daou đưa tay mở tài liệu ra, Offroad nhìn thấy ngón áp út của hắn đeo một chiếc nhẫn, sắc mặt lập tức cứng đờ.

Daou cúi đầu xem tài liệu, cho nên không phát hiện ra biểu hiện của Offroad.

Chiếc nhẫn màu bạc kia quá sức chói mắt, Offroad không dám nhìn nó thêm một giây nào nữa, nhanh chóng dời tầm mắt đi. Đến lúc Daou ngẩng đầu lên, Offroad đã khôi phục lại bình thường.

"Có vấn đề gì sao?" Offroad lạnh giọng hỏi.

"Không có." Daou lắc đầu.

Căn phòng nhất thời rơi vào im lặng, Daou mở miệng trước: "Offroad, cậu..."

Hắn đương nhiên là còn có chuyện muốn nói, nhưng Offroad lại nhanh chóng ngắt ngang lời của hắn: "Xin lỗi khun Pittaya, tôi còn có việc."

Nói xong cũng không đợi Daou trả lời, đã nhanh chóng rời đi. Bước chân gấp rút, giống như phía sau đang có thứ gì đáng sợ đuổi theo vậy.

Lúc trở lại văn phòng, Manow chào hỏi, Offroad cũng đáp lại.

Vừa mới bước vào phòng, khóa trái cửa, nước mắt đã từ khóe mi rơi xuống.

*

Khi Pun đến văn phòng của Daou còn cố ý hỏi thư kí xem Offroad có tới hay không.

Cô thư kí nhìn anh gật gật đầu, lại nói với anh là Offroad vào không ở lâu liền rời đi, lúc đi ra hình như sắc mặt không được tốt lắm.

Pun ngẩn ra, trong lòng thầm hỏi có phải hai người này lại cãi nhau hay không? Đương nhiên anh cảm thấy nếu họ còn có thể cãi nhau thì chính là chuyện tốt, nếu ngay cả cãi nhau cũng không có thì coi như xong rồi.

Pun đã chuẩn bị tinh thần khi đi vào sẽ gặp Daou một mặt đen thui, ai ngờ được Daou không hề phát hỏa, lại còn cau mày nhăn nhó có vẻ mất hồn.

Thấy Pun đi vào, Daou cũng chỉ đưa mắt nhìn anh một cái, không nói chuyện.

Pun đến gần hỏi: “Offroad cùng June thương lượng xong rồi?”

Daou “ừ” một tiếng, đem hợp đồng mà Offroad mang về đẩy tới trước mặt anh.

Pun còn chưa kịp cầm lên xem, trước tiên đã bị cái nhẫn trên tay Daou thu hút, liền sợ ngây người.

Daou chưa bao giờ mang bất kì một món trang sức nào, đừng nói là những vật mang ý nghĩa đặc biệt như nhẫn, hơn nữa lại còn mang trên ngón áp út….

Ngón áp út! Có nghĩa gì đây?!

Đầu tiên Pun nghĩ ngay tới Offroad, nhưng lại cảm thấy không đúng.

Không phải thư kí nói lúc Offroad rời đi sắc mặt rất khó coi sao? Hơn nữa quan hệ hiện tại giữa Offroad và Daou giống như một sợi thun bị kéo căng, không biết khi nào sẽ “bụp” một phát mà đứt, làm sao có thể đột nhiên phát triển tới mức như vậy.

Không phải Offroad, bên cạnh Daou cũng không còn ai khác, chính là Sangtai.

Chuyện này so với những gì Pun đã đoán trước không có gì sai biệt.

Mặc dù Daou cũng quan tâm lo lắng cho Offroad, nhưng khi mọi việc đã được giải quyết xong, một lần nữa đi vào quỹ đạo, vấn đề giữa hắn và Offroad cũng lộ rõ. Cuối cùng hắn vẫn sẽ chọn Sangtai.

Pun thầm thở dài trong lòng, nhưng không nói gì cả. Anh cầm lấy bản hợp đồng nhìn sơ qua, cuối cùng nhìn thấy chữ ký của June, anh cảm thấy rất bất lực.

Offroad này đúng thật là, đến bây giờ cũng không để Daou phải chịu bất kì tổn thất nào...

Pun hỏi: “Chuyện của Dunk, chúng ta có cần hỗ trợ không?”

Offroad ngụy tạo cái chết của Dunk, chuyện này bọn họ cũng biết, nhưng nếu Offroad không nói, bọn họ cũng không hỏi tới, lại càng không nhúng tay vào.

Daou nói: “Anh xem xét đi, cậu ấy muốn làm thế nào, anh cứ tận lực phối hợp là được.”

Pun gật gật đầu, thu lại hợp đồng chuẩn bị rời đi. Đến lúc sắp đi còn suy nghĩ, cuối cùng vẫn nói một câu với Daou: “Chúc mừng.”

Daou nhíu mày: “Chúc mừng cái gì?”

Ánh mắt Pun dừng ở chiếc nhẫn, có chút do dự nói: “Chúc mừng cậu với Sangtai...”

Anh còn chưa nói xong, đã bị Daou lạnh giọng cắt ngang: “Ai nói với anh là Sangtai?”

Pun hoàn toàn ngốc luôn rồi, không phải Sangtai thì còn có thể là ai? Ai có bản lĩnh lớn như thế, mới có mấy ngày ngắn ngủi đã khiến cho Daou cam tâm tình nguyện mà đeo nhẫn lên ngón áp út? Những gì trong lòng Pun nghĩ đã viết hết lên mặt anh, Daou lại không thèm để ý, vẻ mặt hắn ảm đạm như có cuồng phong sắp tới: “Không có việc gì anh ra ngoài trước đi.”

Pun lên tiếng, khi đi ra ngoài trong lòng vẫn tràn đầy nghi hoặc

Gần đây anh thấy không có bất kì gương mặt mới lạ nào ở bên người Daou nha, chẳng lẽ là người trước kia? Nhưng mà những người trước đó, là ai anh cũng không thể nhớ nổi.

Pun đi rồi, Daou bực bội nâng tay lên muốn đem chiếc nhẫn tháo ra. Kết quả vừa mới chạm ngón tay vào, đã phát hiện nó có vài phần ấm áp, không lạnh lẽo giống như lúc mới mang lên, động tác cũng vì thế mà dừng lại.

Nhẫn này là nhẫn đôi, một năm trước Offroad đã đưa cho Daou. Bên ngoài thoạt nhìn không có gì đặc biệt, không được thiết kế tinh xảo càng không được nạm kim cương, nhưng ở phía bên trong lại khắc tên viết tắt của Daou cùng Offroad.

Sau khi Offroad và Daou ở bên nhau, giữa bọn họ cũng hiểu rõ ràng mối quan hệ này không quang minh chính đại, càng chưa nói tới đôi bên có tình cảm, cho nên trong sinh hoạt cũng rất ít tiếp xúc.

Đưa nhẫn chính là chuyện làm hắn cảm thấy buồn nôn nhất, bản thân hắn cũng có chút ngượng ngùng, quá trình đưa cũng không trịnh trọng, không đề cập việc kết hôn, càng không có lời hứa hẹn một đời.

Lúc ấy Daou nhận lấy, nhưng không có mang vào. Cái còn lại là Offroad đeo, nhưng không lâu sau, Offroad cũng đã tháo nó ra, sau đó không thấy Offroad mang vào nữa.

Daou cũng không biết mình đột nhiên phát điên cái gì, ngày hôm qua lại đi tìm nhẫn mà đeo vào.

Hắn sống đến bây giờ cũng chưa từng trải qua loại chuyện như thế này, trước nay càng không có chuyện hắn phải đi lấy lòng bất kì ai. Lúc Offroad vừa mới tới trong lòng hắn còn có chút khẩn trương khó giải thích, hợp đồng kia viết cái gì hắn cũng không xem một chữ, chỉ chờ Offroad hỏi hắn chuyện chiếc nhẫn. Ai mà ngờ Offroad căn bản không để bụng, không thèm nhìn hắn nhiều thêm một cái đã vội rời đi.

Daou càng nghĩ càng bực, nhưng mà dù có giận thế nào vẫn không tháo chiếc nhẫn trên ngón áp út xuống.

Hắn chỉ đơn giản cầm lấy điện thoại, gọi cho bác sĩ của Sangtai, hỏi vết thương mà mấy hôm trước Sangtai không cẩn thận bị thương có đỡ hơn chút nào chưa, rốt cuộc thì khi nào mới ổn định.

Sangtai còn không đi, hắn không thể đem mọi chuyện nói rõ ràng cho Offroad để đón Offroad trở về bên cạnh mình được. Nếu không với cái tính tình kia của Offroad, đến lúc đó lại khó tránh được một trận châm chọc mỉa mai, nói không chừng cả hai sẽ lại cãi nhau.

Sau khi Offroad trở về không bao lâu, June đã nhận được điện thoại của Yew.

Yew hỏi cô có thời gian gặp mặt nói chuyện hay không, June trả lời: “Tôi đương nhiên rất sẵn lòng, nhưng mà cậu cũng biết rồi đó, công ty nhiều việc lắm, thật sự không rảnh rỗi.”

Yew nghiến răng nghiên lợi nói: “Được, vậy khi nào chị có thời gian. Tôi chờ.”

June cười: “Vậy cậu cứ chờ trước đi.” Nói xong liền ngắt điện thoại

Mãi cho đến ba ngày sau, June rốt cuộc cũng mở miệng.

Trước buổi hẹn June cũng không có chuẩn bị gì cả, chỉ mang một mình Piet đi theo. Cô hoàn toàn không sợ Yew sẽ ra tay đối với cô, nếu cô chết, Yew không có lợi ích gì, càng không được kết cục tốt đẹp. Yew sẽ không ngu xuẩn đến mức đó.

Hôm nay thời tiết thật chẳng ra làm sao, mây đen vây kín phía chân trời, thoạt nhìn có lẽ giông bão sắp đến.

June vẫn như cũ diện một chiếc váy màu đỏ lộng lẫy, bên ngoài còn khoác thêm chiếc áo khoác, so sánh với cô Yew lại mặc một bộ vest đen trông có vẻ rất u ám.

Trong phòng chỉ có một mình Yew, June ngồi đối diện với cậu ta, cô nhìn thoáng qua Piet, Piet liền cúi đầu đi ra ngoài.

Cửa vừa đóng lại, Yew nhìn váy áo lộng lẫy của June, cười lạnh một tiếng rồi mở miệng: “June, ba đã qua đời, chị thật sự không thấy một chút áy náy khổ sở nào sao?”

June nhìn cậu ta sau đó chớp chớp mắt: “Không nói gạt cậu, nếu không phải sợ quá phô trương, tôi thật muốn đốt pháo hoa ăn mừng.”

“Chị!” Yew cực kì giận dữ, “Chị vẫn còn là con người sao? Đó là người sinh thành ra chị! Là ba ruột của chị!”

June nhìn Yew, sắc mặt cô dần lạnh lẽo đi.

Bây giờ Yew lại ở trước mặt June mà thét lên rằng đó là ba ruột của cô. Đã nhiều năm như vậy, thử hỏi Aheny có nhìn đến ba chị em cô một chút nào không, ông ta khinh rẻ chị em cô như thế nào có còn nhớ không? Lúc đó ông ta có từng nói bọn họ là con gái ruột của ông ta không?

Yew nói xong, lại chột dạ vì chính câu nói của mình. Cô chị gái thứ ba chỉ lớn hơn cậu ta có vài phút, năm đó xém chút nữa đã bị cho đi.

“Được, chúng ta không nói chuyện này nữa. Tôi hỏi chị, muốn tôi đáp ứng điều kiện gì thì Offroad mới có thể bỏ qua?”

June biết vài người dưới quyền của Yew đã đến trình diện cảnh sát, rất nhanh thôi sẽ đến lượt cậu ta. Yew cũng không phải không giải quyết được vấn đề, chỉ là với chuyện lần này, cậu ta chắc chắn phải tốn không ít tiền vì nó.

June không nhịn được mà “sặc” một tiếng, Offroad này đúng thật là tàn nhẫn, không chỉ khiến cho Yew không thể lấy được Ajin, mà còn khiến cho tiền của Yew cũng không giữ được.

“Cậu hỏi tôi, không bằng trực tiếp đến hỏi anh ấy?”

Yew bực tức: “Nếu tôi có thể liên hệ với Offroad thì còn đến tìm chị làm gì?”

June cười: “Tôi đây cũng không quản được, cậu đánh chết người của anh ấy, người ta còn có thể bỏ qua cho cậu sao?”

“June, các người không được khinh người quá đáng! Rõ ràng là do cậu ta bắt cóc tôi trước, là cậu ta gián tiếp hại chết ba của tôi! Cho dù tôi có chính tay giết chết cậu ta! Tôi cũng không hề có lỗi!”

June sửng sốt, cau mày, sau đó dường như ngộ ra được điều gì đó lại nói: “Đúng rồi, tôi quên mất, chắc là cậu vẫn chưa biết chuyện đó đâu nhỉ?”

“Cái gì?” Yew vẻ mặt đầy phòng bị nhìn vào June.

“Cậu có biết Dunk tại sao lại bắt cóc cậu không?” June lại lộ ra một nụ cười vui vẻ, nhưng nụ cười này lại khiến Yew dựng cả tóc gáy.

Yew không hé răng, June lại tiếp tục hỏi: “Cậu biết cha mẹ của Joong chết như thế nào không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro