Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41

Daou đứng ở cửa, sững sờ khi nghe câu trả lời của Offroad.

Rốt cuộc là có chỗ nào không đúng, bỗng dưng có một ngày Offroad nói với hắn một câu “xin anh thứ lỗi”? Hắn còn muốn mở miệng, lại không biết tiếp theo nên nói cái gì. Offroad lễ độ nho nhã như vậy, còn hắn lại ở đây dây dưa, thật giống như là đang cố ý gây rối, Daou vẫn chưa đến mức phải khiến cho mình phải rơi vào tình huống khó xử đó đâu.

Hắn xoay người, lạnh mặt rời đi.

Daou rời đi không bao lâu, Manow đã trở vào đưa tài liệu cho Offroad.

Chỉ vừa mới qua vài phút, dáng vẻ yếu đuối đáng thương trên người cô đều đã biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại một khuôn mặt điềm tĩnh thong thả như trước kia.

Manow chia ra hai phần tư liệu đưa cho Offroad, trong đó có một phần là do Offroad lúc trước đã dặn dò cô chuẩn bị, phần còn lại, cô mở miệng nói: “Đây là do trợ lí Pun vừa mới cho người đưa tới.”

Offroad nghe xong, mở tập tài liệu đó ra, nhưng chỉ là liếc mắt qua vài cái đã đóng lại, nói với Manow: “Cho người trả về đi.”

Offroad không biết là Pun có ý gì. Ngoại trừ chuyện hợp tác với June, những chuyện quan trọng khác trong công ty, Offroad đã nói không đụng vào, thì chính là không đụng vào.

Buổi chiều lúc Daou đang làm việc, văn phòng của hắn đóng mở rất nhiều lần, hắn đều nghĩ là Offroad tới. Chờ đến lúc bọn họ tiến vào, nhìn thấy không phải người mình muốn gặp, sắc mặt hắn liền trở nên khó coi. Khiến cho giám đốc các phòng ban khi ra khỏi phòng còn có chút ngốc, không biết mình đã làm sai cái gì.

Mãi đến lúc Pun quay lại, Daou không nhịn được hỏi: “Offroad đâu?”

Pun sửng sốt, anh làm sao biết được, anh cũng đâu thể quản đến chỗ của Offroad. Chỉ đành thử thăm dò nói: “Bằng không tôi gọi điện thoại hỏi một chút?”

“Không cần.” Daou lạnh giọng cự tuyệt.

Vậy nên Pun cũng không nhắc lại, ai ngờ được giây tiếp theo, Daou đột nhiên ném mạnh xấp tài liệu lên bàn: “Lại giở cái tính gì ra nữa đây!”

Pun bị hoảng sợ, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì. Xem ra, Offroad không cáu kỉnh, mà người cáu kỉnh lại là vị tổng tài này của bọn họ đây.

Daou giống như không thật sự muốn Pun phải trả lời, sau khi phát hỏa xong đã từ từ bình tĩnh trở lại. Cứ như vậy cho đến khi gần tới giờ tan ca, hắn lại đột nhiên hỏi: “Offroad đâu?”

May mắn lần này Pun đã có sự chuẩn bị, trước đó anh đã đi hỏi qua Manow, nên lập tức trả lời: “Cậu ấy đến công ty của Ajin rồi.”

Daou lại trầm mặc.

Pun nhìn hắn, lại nhớ đến xấp tài liệu lúc trưa bị Offroad trả về, anh thầm thở dài một hơi.

Ban đầu anh còn nghĩ rằng, đời này mình sẽ không đợi được đến ngày hôm nay.

Nhưng mà hiện tại xem ra.

Offroad thật sự muốn buông tay rồi.

Offroad rời khỏi chỗ của June thì lập tức đến bệnh viện.

Mấy ngày này dấu hiệu sinh tồn của Dunk đã trở nên ổn định hơn rất nhiều, cũng không phát sinh tình huống khẩn cấp nào, coi như là được cứu về từ địa ngục.

Sau khi được sự đồng ý của bác sĩ, Offroad đã chuẩn bị sẵn sàng, mặc bộ đồ vô trùng, đeo thêm khẩu trang đi vào phòng bệnh ICU.

Trước kia chỉ nhìn qua cửa kính không thể thấy rõ. Nhưng bây giờ được đến gần rồi, nhìn những dụng cụ y khoa phức tạp gắn trên giường và trên đầu Dunk, nhìn màn hình điện tâm đồ đang không ngừng nhảy số, lại nhìn người nằm trên giường bệnh sắc mặt trắng như tuyết, tầm mắt của Offroad càng ngày càng nhòe đi.

Đứa nhóc này trước kia vô cùng khỏe mạnh, cả ngày hoạt bát không ngừng, thậm chí còn bởi vì quá hiếu động nên thỉnh thoảng phải tự rèn luyện.

Nhưng mà bác sĩ nói, lần này thân thể cậu đã chịu thương không hề nhẹ, về sau không thể hồi phục như trước đây được nữa.

Thậm chí cả vật nặng cũng không thể cầm.

Kỳ thật cậu vốn dĩ không thích đánh nhau.

Chỉ là vì hồi còn nhỏ, Joong ở Saechua bị ăn đòn, khóe miệng bị đánh trầy da bầm tím. Sau khi Dunk nhìn thấy đã tức giận hỏi Offroad, có thể cho cậu học đánh nhau hay không, lại còn nói cậu học được rồi, sau này nếu ai còn dám bắt nạt thiếu gia của cậu, cậu nhất định sẽ đi đánh người đó.

Bây giờ cậu được toại nguyện rồi. Thiếu gia của cậu được cậu bảo vệ quá tốt, thậm chí thù hận cũng không tới lượt hắn phải để trong lòng. Còn cậu thì sao, mất đi nửa cái mạng, nửa đời sau cũng vì thế mà bị hủy hoại.

Offroad còn có chút ghen tỵ với Joong.

Tại sao không có một người nào ngu ngốc như thế tình nguyện vì Offroad mà che chở? Tại sao lại không có một người nào hết lòng hết dạ như thế mà đối đãi với Offroad?

Bây giờ Offroad mới cẩn thận mà suy nghĩ, Offroad thích Dunk như vậy, đối với Dunk tốt như vậy, bởi vì Dunk chính là một Offroad khác sao?

Không biết có phải cảm nhận được sự có mặt của Offroad hay không, trên giường bệnh ngón tay Dunk giật giật, từ từ mở mắt ra.

Đôi mắt của cậu cũng không nhìn rõ lắm, giống như bị che lấp bởi một tầng sương mù.

Offroad biết Dunk chưa hoàn toàn thanh tỉnh, cúi người đến bên tai cậu gọi một tiếng: “Dunk.”

Tầm mắt Dunk dừng trên người Offroad, Offroad nhẹ nhàng nói: “Dunk, chú Offroad đưa con đi có được không?”

Đầu óc Dunk trống rỗng, chỉ cảm thấy mình rất mệt, mệt đến nỗi chớp mắt một cái cũng phải dùng lực thật lớn. Cậu mơ màng nhìn Offroad, chậm rãi nghiền ngẫm lời của Offroad.

Chú Offroad muốn dẫn mình đi đâu, đi tới chỗ nào? Có phải đi rồi sẽ không gặp được thiếu gia nữa không?

Nhưng suy nghĩ này vừa mới nhen nhóm, đã có một giọng nói khác nói cho cậu biết, thiếu gia của cậu vĩnh viễn đều không muốn nhìn thấy cậu.

Vẻ mặt của Dunk vẫn như cũ ngây ngẩn, nhưng nước mắt lại từ khóe mi chậm rãi rớt xuống. Cậu nhìn Offroad gật đầu một cái thực nhẹ, nhanh chóng nhắm mắt lại, nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Offroad lại quay đầu nhìn những chỉ số trên màn hình thiết bị, tất cả đều bình thường, mới yên tâm rời khỏi phòng bệnh ICU.

Sau khi rời đi Offroad đã nhìn thấy Nine, vừa lúc, Offroad cũng muốn đi tìm Nine.

“Bây giờ có rảnh không?” Offroad hỏi.

“Làm sao vậy?” Nine đáp

“Có việc muốn nói với cậu.”

Nine đi theo Offroad tới một chỗ yên tĩnh, nghe Offroad nói xong, cậu nhíu mày hỏi: “Anh thật sự muốn làm như thế?”

Offroad gật đầu: “Đúng vậy.”

“Ở bệnh viện, tôi có thể giúp, nhưng những việc khác...”

Offroad tiếp lời: “Những việc khác tôi sẽ sắp xếp, cậu không cần lo lắng.”

Nine thở dài: “Được rồi.”

Đêm hôm đó, Dunk xảy ra biến chứng rơi vào tình trạng nguy kịch, dù được tận tình cứu chữa nhưng không qua khỏi, kết quả được công bố đã “tử vong.”

*

Sau khi Aheny chết. Tuy rằng công ty Ajin nằm trong tay June nhưng lại xảy ra rất nhiều vấn đề.

Ban đầu June ở công ty bị phản đối rất lớn, thế nên cô dứt khoát tiến hành thay máu toàn bộ, rất nhiều nhân vật kỳ cựu đã bị cô đá đi. Nguồn vốn của công ty rơi vào thiếu hụt trầm trọng, nội bộ cũng xuất hiện vấn đề, hơn nữa bên trên còn không ngừng phái người tới kiểm toán, ngay cả việc kinh doanh bình thường cũng trở nên khó khăn.

Tiền của Aheny đa phần nằm trong tay của Yew, cậu ta thản nhiên nhìn June gặp khó khăn mà không có hành động gì, chính là muốn chờ June chống đỡ không được nữa đến cầu xin cậu ta.

Yew lại không ngờ tới Saechua đột nhiên sẽ nhúng tay vào hợp tác với June.

Yew vừa mới từ chỗ của Phat trở về thì nhận được tin Dunk đã chết.

Phat nói ba hắn đã cảnh cáo hắn, nếu còn tiếp tục can thiệp vào chuyện của Ajin nhất định sẽ đá hắn ra khỏi nhà, cho nên hắn không thể tiếp tục dùng thế lực của ba mình gây áp lực cho June được nữa.

Tâm trạng của Yew cực kì khó chịu, thậm chí uống nước còn bị sặc một hơi.

Lúc cậu ta đang ho khan, thì có người tiến vào nói với cậu ta là Dunk đã chết.

Tay Yew run lên, cái ly rơi trên mặt đất, vỡ thành từng mảnh.

Cậu ta trừng lớn mắt nhìn người nọ: "Ngươi nói cái gì?"

Người nọ cúi đầu nói: "Thiếu gia, Dunk đã chết."

"Sao... Chết như thế nào! Không phải nói là đã được đưa đến bệnh viện sao?"

"Bị thương quá nặng, tối hôm qua đã không cứu được."

Yew nghiến răng thét lớn: "Lúc trước không phải tôi đã nói các người nhẹ tay một chút! Nhẹ một chút! Không cần phải đánh chết người sao!"

Người nọ ngẩng đầu lên nhìn Yew một cái, không lên tiếng.

Quả thật Yew có nói với bọn họ đừng đánh chết Dunk, nhưng đó là chuyện sau khi bọ họ bắt được Dunk một ngày. Lúc vừa bắt được Dunk rõ ràng chính là Yew nói để cho bọn họ dùng hết thảy mọi thủ đoạn, khiến cho Dunk phải khai ra mục đích cậu hợp tác với June là gì, còn chuyện của Offroad ở Saechua. Nếu thật sự không hỏi được, đánh chết người cũng không vấn đề.

Cho nên bọn họ mới ra tay nặng như vậy.

Chính là không nghĩ tới Dunk đúng thật quá kiên cường, cho dù tay chân bị đánh gãy cũng không hề thốt ra một chữ. Khi bọn họ đang gấp rút hành động, Yew lại bất ngờ nói không được để Dunk chết.

Hai tay Yew chống lên bàn, ngón tay chậm rãi nắm thành quyền, hơi thở ngày càng nặng nề, biểu tình rất là hoảng loạn.

Không đợi cậu ta nghĩ xem bây giờ nên làm như thế nào, thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Cậu ta vừa nhìn thấy tên người gọi đến trên màn hình, cả người liền run rẩy.

Cậu ta ngẩng đầu lên nói: "Ngươi ra ngoài trước đi."

Người nọ nghe lời rời đi còn nhẹ nhàng khép cánh cửa lại.

Điện thoại vẫn còn đổ chuông, Yew đưa tay ra, còn chưa kịp chạm đến điện thoại đã thu tay trở về. Cứ lặp lại như vậy vài lần cho đến khi tiếng chuông ngừng hẳn

Tâm cậu ta vừa mới thả lỏng, tiếng chuông lại vang lên, lần này không chờ lâu, cậu ta đã nghe máy.

"Joong."

"Em bận?"

"Không có."

Cậu ta không thừa nhận, Joong cũng không có kiên nhẫn nên nói sơ qua về tình hình hiện tại của mình.

Sau khi Aheny chết, ban đầu bọn họ muốn thỏa thuận với những người đã từng có quan hệ hợp tác với Ajin, yêu cầu những người đó hợp tác với Yew, không cần bận tâm đến June. Vốn dĩ đã dàn xếp êm đẹp, không biết vì cái gì đột nhiên thái độ của mọi người đều thay đổi, thậm chí gặp Joong còn tránh không kịp.

Yew nghe xong không hé răng, Joong hỏi: "Tình hình hiện giờ ở bên em như thế nào?"

"Bên này em... Vẫn giống như lúc trước." Giọng nói của Yew có chút khẩn trương.

"Bỏ đi, ngày mai anh sẽ về nước."

Đột nhiên Yew lại trở nên kích động: "Đừng đừng đừng... Anh không cần, không cần về nước!"

"Tại sao?"

"Anh..." Yew siết chặt di động, cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh trở lại, "Anh cứ ở lại tiếp tục thương lượng với những người đó, chúng ta có thể nhượng bộ nhiều hơn. Nếu bọn họ còn tạo áp lực, June nhất định sẽ không còn gượng được bao lâu nữa."

Yew căn bản không dám nói cho Joong biết, cho dù những người ở bên đó không chịu từ bỏ, thì bây giờ June cũng đã có Saechua làm chỗ dựa, nhất định sẽ không phải chịu nhiều ảnh hưởng.

Yew thừa biết thái độ của những người đó thay đổi, chắc chắn là vì đã nghe ngóng được tình hình trong nước.

Joong trầm mặc một lúc mới nói: "Được rồi, ngày mai anh sẽ thử lại."

Nói được một lúc, Yew đang muốn cúp điện thoại, Joong đột nhiên lại hỏi: "Đúng rồi, đã tìm được Dunk chưa?"

Biết rõ Joong đang ở bên kia đại dương chắn hẳn là không biết chuyện, nhưng Yew cũng tái mặt. Cậu ta nuốt nước bọt, cố gắng bình tĩnh nhất có thể mà trả lời: "Vẫn chưa."

"Offroad cũng không tìm được người?" Giọng nói của Joong rất là nghi ngờ.

"Có lẽ đã tìm được rồi, cũng có thể đã đem người giấu đi."

Joong hừ lạnh một tiếng: "Nói cũng đúng. Vậy đi, tắt đây."

Yew "ừ" một tiếng, tắt máy.

Chờ đến khi màn hình hiển thị mấy chữ "Cuộc trò chuyện đã kết thúc", Yew đã sắp không đứng vững. Đỡ lấy bàn từ từ ngồi xuống, chiếc di động trong tay cậu ta thấm ướt mồ hôi.

Yew cúi đầu, trên mặt hiện rõ vẻ u ám.

Nếu Joong biết Dunk đã chết, lại còn là do cậu ta đánh chết, thì cậu ta coi như xong đời rồi.

Sau khi Offroad trở về cũng không có quá nhiều tiếp xúc với Daou, đa số thời gian đều ở công ty của Ajin.

Hiện tại người mà June có thể sử dụng không nhiều lắm, trong công ty tương đối hỗn loạn. Offroad chọn một vài người đã đi theo Offroad những năm qua, lại dựa vào mối quan hệ của mình mượn được ít người của một công ty tài chính danh tiếng, tất cả đều được đưa tới chỗ của June, tiến hành kiểm toán thuế vụ.

Sau mấy ngày đêm làm việc không kể thời gian, mới tạm thời không chế được cục diện.

Hợp tác giữa Saechua và June vốn không cần phải tỉ mỉ đến thế, Offroad làm như vậy hoàn toàn là vì chính bản thân mình. Trước tiên, xem như là lời cảm ơn dành cho June vì trước đây cô đã kịp thời báo tin tức của Dunk. Thứ hai, Offroad không muốn để lại cho Yew dù chỉ một chút cơ hội.

June vốn dĩ là một người phụ nữ có bản lĩnh và thủ đoạn, nếu không, với sự chèn ép của Aheny cô cũng không thể có được ngày hôm nay. Hiện tại những vướng mắc khó khăn đã được xử lý, công ty cũng dần đi vào ổn định, những chuyện tiếp theo cô có thể tự mình giải quyết.

Ngoài ra, những hạng mục hợp tác cụ thể giữa Saechua và June cũng đã được định xong.

Tuy rằng lần này Daou quăng vào đó không ít tiền, cũng dùng tới rất nhiều mối quan hệ. Nhưng sản nghiệp của Ajin, từ họ "Ajin" đã biến thành một nửa của họ "Saechua". Xem ra về lâu dài, chỉ có lợi chứ không có hại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro