Chương 38
Ca phẫu thuật của Dunk kéo dài rất lâu.
Offroad canh giữ ở bên ngoài một bước cũng không rời, trong lúc đó có hộ sĩ tới đưa thuốc cho Offroad, Rain nhìn sắc mặt Offroad không tốt, khuyên Offroad về nghỉ ngơi, nhưng lại bị cự tuyệt.
Mãi cho đến chạng vạng cuộc phẫu thuật mới kết thúc.
Khi Nine bước ra, sắc mặt đã vô cùng mệt mỏi.
Cậu nói với Offroad, mạng của Dunk tạm thời giữ lại được, tiếp theo phải chuyển tới phòng ICU để theo dõi.
“Tạm thời?” Offroad cau mày hỏi.
“Đúng vậy.” Nine thở dài, “Cậu ấy bị tổn thương các cơ quan nội tạng, có thể gặp biến chứng nguy hiểm bất cứ lúc nào. Nhưng mà anh cũng đừng lo lắng quá, thân thể Dunk rất tốt, sẽ không có việc gì đâu.” Nine không dám nói cho Offroad biết trong quá trình phẫu thuật tim của Dunk đã dừng đập hai lần, nếu không phải có bác hai của Nine ở đây, cuộc phẫu thuật này chắc chắn sẽ không thành công.
“Tôi biết rồi.” Offroad nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi sắp không đứng vững của Nine, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn cậu đã vất vả.”
Nine xua tay: “Tôi còn có việc, anh trở về phòng bệnh trước đi, có chuyện gì tôi sẽ lập tức báo cho anh.”
“Được.” Offroad nghe lời Nine, chờ khi Nine đi rồi, Offroad đang chuẩn bị xoay người lại nói chuyện với Rain thì điện thoại lại vang lên.
Offroad lấy điện thoại ra, sau khi thấy rõ tên người gọi liền lật màn hình lại, nói với Rain: “Tôi đi nghe điện thoại.” Nói rồi lại đi đến một nơi yên tĩnh, bên cạnh không có ai, mới ấn nút trò chuyện.
“Chuyện gì?”
“Không có gì, chỉ là muốn hỏi đêm nay có thể hẹn anh đi ăn một bữa cơm được không.”
Người nói chuyện có một chất giọng dịu dàng, kèm với đó là ý cười nhàn nhạt.
Offroad lạnh lùng nói: “Sangtai, cậu muốn làm gì?”
“Không phải tôi đã nói rồi đó sao, tôi muốn hẹn anh ăn bữa cơm nha, còn có một món quà đặc biệt muốn tặng cho anh.”
Offroad không nói lời nào, Sangtai cũng không giận, nói tiếp: “Tôi chờ anh.” Cậu ta khẽ thở dài, “Cho dù anh không muốn tới gặp tôi, cũng nên đến xem món quà này đi, đây chính là đặc biệt vì anh mà chuẩn bị đó.”
Offroad nghe trong lời nói của Sangtai mang theo chút đắc ý cùng vui sướng, không cần nghĩ cũng biết chuyện đang chờ không có gì tốt đẹp. Trong lòng Offroad có giọng nói nhắc nhở không được đi, nhưng mà có một giọng khác lại nói, con người của Sangtai, nếu như không đạt được mục đích cậu ta nhất định sẽ không bỏ qua, cho dù bây giờ không đi, Sangtai cũng sẽ nghĩ ra cách khác để tìm tới. Sớm hay muộn cũng phải đối mặt, sớm một chút hay muộn một chút có gì khác nhau đâu.
Offroad nắm chặt di động: “Được, tôi sẽ tới.”
Rain vẫn luôn ở phía sau chờ Offroad, nhìn thấy Offroad cuối cùng cũng tắt máy, quay người lại hỏi: “Khun Kantapon anh có muốn ăn gì không, bây giờ tôi đi mua.”
Offroad lắc đầu: “Tôi có việc phải ra ngoài một chuyến, cậu không cần lo lắng cho tôi. Hôm nay đã vất vả cho cậu rồi, về nghỉ ngơi sớm đi.”
Rain nghe Offroad nói phải đi, vội vàng hỏi: “Muốn đi đâu? Tôi sẽ lái xe đưa anh đi.”
“Không cần, tôi...”
Rain ngắt ngang lời nói: “Khun Kantapon, anh đừng từ chối. Với tình hình hiện tại, cho dù có nói thế nào tôi cũng sẽ đi theo anh.”
Offroad vừa mới trải qua đợt bệnh nặng, thân thể còn chưa hoàn toàn hồi phục, cho dù hiện tại có tốt hơn đôi chút, Rain cũng không thể để Offroad ra ngoài một mình. Nếu Offroad xảy ra chuyện gì, cậu làm sao gánh được hậu quả.
Offroad nhìn thái độ kiên quyết của Rain, cũng không nói thêm nữa.
Trước khi ra khỏi bệnh viện, Offroad trở về phòng bệnh thay cái áo sơ mi đã nhuốm máu, lại gọi điện thoại tới cho Nine, nói Offroad muốn đi ra ngoài một lát, nhờ Nine giúp Offroad chăm sóc cho Dunk.
Nine cũng bất lực: “Offroad, muốn anh nằm trên giường nghỉ ngơi một chút khó đến vậy sao?”
Offroad giải thích: “Xin lỗi, nhưng có một số việc tôi phải tự mình đi xử lý, tôi sẽ nhanh chóng quay lại.”
Nine không đồng ý, nhưng mà Offroad đã nói đến nước này, cậu còn có thể làm gì bây giờ. Ngẫm lại phản ứng lúc sáng của Offroad, Nine nào dám cản, đành để cho Offroad tự quyết định thôi, cậu chỉ nói: “Được rồi anh đi đi, nhưng nhớ phải cẩn thận một chút.”
Lúc này Offroad mới ngắt điện thoại, cùng Rain đi xuống lầu.
Lên xe, Offroad nói địa chỉ, Rain nhìn bộ dạng của Offroad, trong lòng lo lắng nói: “Khun Kantapon, anh ngủ một lát đi, khi nào tới tôi sẽ gọi anh.”
Offroad gật gật đầu nhắm mắt lại, nhưng đôi mày vẫn như cũ gắt gao nhíu chặt.
Quãng đường cũng không xa lắm, khi đến nơi Rain không nỡ đánh thức Offroad dậy, nhưng lại sợ chậm trễ chuyện quan trọng, cậu còn chưa kịp lên tiếng đã thấy Offroad tỉnh dậy.
Offroad vốn không có ngủ, chỉ là nhắm mắt nghỉ ngơi.
Rain cũng muốn đi theo Offroad, nhưng Offroad không cho, bắt Rain ở trong xe chờ mình.
Rain nói: “Nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi.”
Offroad gật đầu, sau đó xuống xe đi vào trong.
Bước tới đại sảnh một mùi hương thoang thoảng bay vào trong mũi, nhìn thấy Offroad một nữ nhân viên phục vụ lập tức bước tới chào đón.
Offroad nói tên của Sangtai, cô cúi đầu làm tư thế mời khách: “Khun Kantapon mời đi bên này.”
Offroad đi theo cô ấy lên lầu, đi đến căn phòng bao ở dãy cuối cùng, cô mới dừng lại nói: “Khun Sangtai đang chờ anh ở bên trong.”
Nói xong, cô cùng với người phục vụ ở bên ngoài phòng bao đều rời đi.
Offroad đứng ở cạnh cửa một hồi, sau đó mới đẩy cửa bước vào.
Bày trí trong căn phòng này thực sự rất trang nhã, sát ban công có nhiều ô cửa sổ bằng kính theo phong cách của Pháp, qua lớp kính trong suốt có thể nhìn thấy hòn non bộ cùng với nước chảy róc rách trong sân.
Sangtai thơ thẩn nhìn ra bên ngoài, nghe tiếng động, quay đầu lại nhìn thấy Offroad đã tới, nhàn nhạt cười nói: “Tới rồi? Ngồi đi.”
Offroad đóng cửa lại, đi đến chỗ đối diện với Sangtai ngồi xuống.
Trước mặt Sangtai đặt một khay trà bằng gỗ đàn hương, cậu ta rót một ly trà, sau đó chậm rãi đứng lên, đem chén trà đưa tới trước mặt Offroad.
Offroad nhìn về phía chân của cậu ta, Sangtai quan sát thấy tầm mắt của Offroad, chủ động nói: “Miễn cưỡng có thể đứng dậy được.” Cho dù là miễn cưỡng mới có thể đứng dậy, cậu ta cũng muốn đứng lên. Một là nói cho Offroad biết cậu ta có thể hồi phục, sẽ không mãi mãi là một tên tàn phế. Hai là, trước giờ cậu ta luôn là người yếu thế trước mặt Offroad, hôm nay sẽ không cho Offroad có thêm một cơ hội nào nữa.
Offroad không nói gì cả.
Sau khi Sangtai ngồi xuống cậu ta quan sát thật kỹ Offroad, thấy thần sắc đối phương mệt mỏi, không còn chút khí thế như trước đây nữa, khó hiểu: “Anh thật sự bị bệnh?” Lúc trước cậu ta nghe nói Offroad sinh bệnh còn khịt mũi xem thường, cho rằng đây chỉ là thủ đoạn để bám lấy Daou.
“Cảm sốt bình thường thôi.” Offroad cũng không có tâm tình vòng vo cùng với Sangtai, nâng mắt lên nhìn thẳng vào Sangtai nói: “Cậu muốn tôi tới đây, rốt cuộc là muốn làm gì?”
“Không cần phải nóng vội như vậy, anh nếm thử trà này đi, hương vị cũng không tồi đâu.”
Offroad không nhúc nhích, Sangtai cũng không thèm để ý, chuyển chủ đề hỏi: “Nghe nói đứa nhóc vẫn hay đi theo bên cạnh anh đã xảy ra chuyện? Có cần tôi giúp gì không?”
Sangtai hỏi có vẻ nghiêm túc, nhưng mà khóe miệng Offroad lại nở một nụ cười châm chọc nói: “Sangtai, cậu nói những lời này bản thân không cảm thấy buồn cười sao?”
Sangtai sửng sốt, sau đó thần sắc lộ ra chút khó hiểu: “Offroad, tại sao anh lại có ý đối địch với tôi lớn như vậy? Tôi không giống như đã làm ra chuyện gì có lỗi với anh nha. Tôi đến nhà Daou, đó là do Daou tự nguyện, tôi hy vọng anh rời khỏi Daou, là bởi vì Daou căn bản không yêu anh. Tôi làm gì sai sao?”
Cậu ta cứ làm ra vẻ mặt vô tội mà hỏi Offroad, cậu ta đã làm gì sai, Offroad không thể phản bác dù chỉ một lời, cảm thấy ngực mình bị những lời nói của Sangtai chọc thủng một lổ bê bết máu.
Sangtai thở dài: “Tôi tìm anh tới, cũng không phải có chuyện gì quan trọng lắm. Lúc trước tôi hẹn Pern ăn cơm, nghe được mấy thứ rất có ý nghĩa, nên đã ghi lại một đoạn, muốn cho anh cùng nghe.”
Nói xong, cậu ta liền đem điện thoại ra.
Offroad nhìn động tác của Sangtai, thấy cậu ta ấn gì đó lên màn hình, cuối cùng đem điện thoại nhẹ nhàng để lên trên mặt bàn.
Phòng bao thực sự rất yên tĩnh, không lâu sau, từ di động truyền tới giọng nói của Pern.
Offroad còn cho rằng đây là đoạn ghi âm giữa Sangtai và Pern, nhưng nghe thêm một chút nữa, cả người nhất thời chấn động.
Đoạn ghi âm:
“Daou, cậu nuôi chó nhưng lại không quản được? Bây giờ còn nháo đến chỗ của tôi!”
“Tôi sẽ xử lý.”
“Xử lý, cậu muốn xử lý như thế nào? Saechua của cậu cũng sắp bị Offroad làm cho rối tung lên rồi! Tôi chỉ hỏi cậu một câu, hôn ước giữa cậu và Baifern còn tính không?”
“Không liên quan đến chuyện đính hôn. Còn về Offroad tôi nhất định sẽ không giữ lại.”
“Có ý gì?
“Anh muốn ý gì thì chính là ý đó.”
Giọng nói trong đoạn ghi âm của Pern bỗng nhiên im lặng trong chốc lát, thật lâu sau mới lên tiếng.
“Cần tôi giúp đỡ một tay không?”
“Không cần, tôi sẽ sắp xếp.”
“Nếu cậu đã muốn diệt trừ tận gốc (giết), tuyệt đối đừng mềm lòng. Nếu để Offroad còn sống, hậu quả không lường được”
“Tôi biết.”
Đoạn ghi âm tới đây là kết thúc.
Trong phòng bao không ai lên tiếng, thời gian từng chút trôi qua, không khí giống như ngưng đọng lại.
Sangtai ngước mắt nhìn Offroad, thấy bộ dạng thẫn thờ đến mất hồn của đối phương, không nhịn được mà nở nụ cười.
Cậu ta chuẩn bị cho Offroad cái “lễ vật” này quả là có thu hoạch ngoài ý muốn. Vốn dĩ Sangtai hẹn Pern ăn cơm, chỉ là muốn dò hỏi một chút chuyện của năm đó, ai mà ngờ được Pern lại mang tới cho cậu ta một bất ngờ lớn đến thế.
Pern nói lúc ấy đã cận kề ngày đính hôn của Daou và Baifern, Offroad lại dây dưa không thôi, còn Daou lại chậm chạp không chịu dứt khoát giải quyết, Pern bắt đầu nảy sinh nghi ngờ đối với Daou. Cho nên trước khi hẹn Daou ra thương lượng đã cho người động tay qua căn phòng, đoạn đối thoại này chính là trong cuộc gặp gỡ lần đó.
Thật ra mà nói thì đoạn ghi âm này không có giá trị gì với Pern cả. Nhưng mà bởi vì Offroad không những phá tan cuộc liên hôn giữa Watamonpee và Saechua, còn làm cho Watamonpee trở thành trò cười, cho nên Pern căm ghét Offroad, liền giúp đỡ một tay.
Lúc trước Offroad cùng Daou ở bên nhau, Pern không thể không kiêng dè, bây giờ Sangtai đã trở lại, giao cho Sangtai là thích hợp nhất.
Sangtai thu hồi tầm mắt, tự rót cho mình một ly trà.
“Lúc tôi mới về nước, anh nói với tôi, nếu không phải vì anh chắn cho Daou một viên đạn, anh ấy đã không còn ở trên đời này.” Sangtai lại nhàn nhạt nói, “Bây giờ những lời này, tôi trả lại nguyên vẹn cho anh.”
Đúng, nếu không có Offroad vì Daou mà chắn viên đạn kia, có thể Daou đã không còn tồn tại trên cõi đời này. Nhưng nếu không phải vì chắn một phát súng đó, mạng của Offroad cũng sẽ không còn.
Chỉ là Offroad may mắn, may mắn vì Daou đã xảy ra chuyện trước khi kế hoạch kia được thực hành.
Là Offroad cứu Daou cũng là cứu chính bản thân mình. Thậm chí Offroad còn vì chuyện này mà được Daou bồi thường, khiến cho Daou từ hôn, lại còn ở bên cạnh Offroad suốt ba năm qua.
Offroad không trả lời.
Offroad cảm thấy bản thân mình giống như bị người ta nghiền nát sau đó khâu lại, bây giờ mình là ai, đang làm cái gì cũng không biết.
Ly trà trước mặt bốc hơi nghi ngút, Offroad hoảng loạn đưa tay bưng lấy ly trà, chén trà vừa rời khỏi mặt bàn đã trượt khỏi tay.
Nước trà nóng hổi đổ vào tay Offroad, rất nhanh da đã phồng rộp.
Offroad cũng không hề nhăn mày, rút bàn tay lại, nắm tay để ở dưới thân.
Sangtai nhìn hành động của Offroad cảm thấy thật thảm hại lại còn đáng thương. Người này, cho dù bây giờ có cầm dao cắt lên người của Offroad, có lẽ Offroad cũng sẽ không kêu một tiếng.
Sangtai nói: “Anh cũng không nên trách Daou nhẫn tâm muốn giết anh, là anh được một tấc lại muốn lấn thêm một thước, anh dựa vào cái gì để lấy Saechua ra uy hiếp anh ấy? Dựa vào cái gì anh lại cho rằng anh yêu Daou thì Daou phải yêu anh? Anh cũng đừng nghĩ đến việc trả thù, anh ấy không nợ nần gì anh hết, muốn hận thì cứ hận tôi.”
Offroad nghe Sangtai nói, đợi cậu ta nói xong cuối cùng cũng có phản ứng.
Khóe miệng thoáng hiện ra một nụ cười rất nhạt, chậm rãi gật đầu nói: “Đúng, cậu ấy không sai…. Người sai là tôi.”
Nói xong, thấp giọng lặp lại một lần nữa: “Là tôi đã sai rồi.”
Sangtai lạnh lùng nhìn cái người xưa nay luôn tự phụ không để ai vào mắt, một người kiêu ngạo tới cực điểm như Offroad lại ở trước mặt cậu ta mà cúi đầu nhận sai. Cậu ta biết, từ đây Offroad sẽ không còn là mối uy hiếp đối với cậu ta nữa.
Offroad ngẩng đầu lên, trong ánh mắt là một mảnh tĩnh mịch: “Cậu về đi, tôi sẽ làm theo ý của cậu.”
Sangtai đối mặt với Offroad, giống như đánh giá lời nói của Offroad có đáng để tin hay không. Cuối cùng cậu ta cầm lấy điện thoại bấm một dãy số, không lâu sau có một người đàn ông trung niên bước vào, đẩy Sangtai rời đi.
___
Hãy đọc cmt mk viết nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro