Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36

Offroad nhìn Nine nói: “Cậu giúp tôi đem điện thoại tới đây.”

Nine theo lời, sau khi lấy được điện thoại thì đưa qua cho Offroad.

Offroad tìm số của Daou, trong lúc ấn nút gọi cả bàn tay đều run rẩy.

Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, Offroad nghe giọng của Daou, nhẹ nhàng hít thở mấy hơi, sau đó ổn định lại tinh thần nói: “Daou, cậu giúp tôi cứu Dunk. Tôi sẽ không bám lấy cậu nữa, những thứ ở Saechua tất cả tôi đều không cần, một phân tiền cũng không cần, cậu muốn điều kiện gì tôi cũng sẽ đáp ứng... Cậu giúp tôi...” Lời của Offroad càng thêm gian nan, “...Giúp tôi cứu Dunk đi.”

Sangtai trở về, Offroad đoạn tuyệt với Daou, sau đó lại gặp Gen, kế tiếp là bản thân bị bệnh, giờ đến Dunk xảy ra chuyện. Offroad cho rằng mình sớm đã mất hết cảm giác, nhưng mà khi nói ra những lời này, mỗi một câu, đều khiến trái tim Offroad vẫn quặn thắt đến nhói đau.

Vốn dĩ là muốn buông tay hoàn toàn, nhưng kết quả cuối cùng đó lại là điều kiện để Offroad đem ra trao đổi với Daou.

Nhưng mà Offroad không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể làm như vậy.

Chuyện này nào có đơn giản đến thế.

Aheny là người đứng ở mảnh đất màu xám giữa hai bên Hắc đạo và Bạch đạo. Đối với thế giới bên ngoài ranh giới giữa họ rất rõ ràng, không tiện tiếp xúc trực tiếp. Ông ta giống như người bị đẩy ra làm đại diện. Những người bên trên muốn có được lợi ích gì đều phải thông qua ông ta, và ngược lại bên dưới muốn nghe ngóng tin tức gì ở trên cũng sẽ nhờ đến ông ta, cứ như thế nó tạo thành một thế chân vạc cân bằng giữa ba bên. Bây giờ ông ta chết, không biết sẽ gây cho những người này thêm bao nhiêu phiền toái, còn có những lợi ích ngầm giữa bọn họ.

Dunk và June hợp tác vốn chỉ là chuyện riêng giữa hai người, nếu Daou thật sự nhúng tay vào cứu cậu, chẳng khác nào nói, Saechua mới là người đứng phía sau đẩy thuyền. Đến lúc đó, tất cả các mâu thuẫn khúc mắc đều sẽ hướng về phía Daou.

Daou hoàn toàn không cần phải rước thêm phiền phức này về cho hắn và Saechua. Offroad cũng là nắm được điểm này mới có thể nói như vậy.

Offroad là cầu xin Daou, cũng là uy hiếp Daou, nếu Daou không cứu người, chuyện ba năm trước sẽ còn tiếp diễn.

Offroad biết rõ bản thân nói ra những lời này quả thật là vô sỉ.

Daou trầm mặc, thời gian từng chút trôi qua, lòng Offroad cũng dần giá lạnh. Vào lúc chuẩn bị từ bỏ, cuối cũng Daou cũng đã mở miệng.

“Được, tôi giúp cậu cứu Dunk.”

Sau khi gọi điện thoại cho Daou, Offroad ngồi ở sofa thật lâu vẫn không nhúc nhích.

Nine nhìn bộ dạng thất thần của Offroad trong lòng lại vô cùng khó chịu, giải thích: "Tôi cũng không muốn làm anh phải lo lắng. Anh có biết tình huống hiện giờ của anh có bao nhiêu nguy hiểm đến..."

Từ lúc Nine quen biết Offroad đến nay chưa từng thấy Offroad nghỉ ngơi quá nhiều.

Người này trước kia dù sinh bệnh cũng sẽ nghĩ đến công việc, lo hết dự án này đến dự án kia, lại còn thêm các loại tiệc tùng nhằm duy trì các mối quan hệ, Nine nhìn còn cảm thấy mệt thay cho Offroad.

Nhưng đây là cách sống của Offroad, cậu cũng không tiện nhiều lời. Nhưng lần này thì khác, lần này không phải là một chút bệnh nhỏ như cảm sốt hay bị thương gì đó, mà là u não, một khi nó chuyển biến xấu thì không thể cứu vãn được nữa.

Trong tình huống như thế này, Nine phải lo lắng thay cho Offroad.

Sắc mặt Offroad mệt mỏi: "Nine cậu có thể để tôi ở một mình được không..."

Nine thở dài một hơi, đứng lên nói: "Chút nữa tôi sẽ cho người đưa đồ ăn tới cho anh."

Offroad nhẹ nhàng gật đầu.

Nine đi rồi, Offroad lại cầm điện thoại gọi thêm vài cuộc nữa, nhờ những người bạn tạm coi là thân thiết của mình dò hỏi thêm chút tình hình. Cũng có người tò mò tại sao Offroad lại liên quan đến chuyện ở Ajin, hỏi việc Dunk và June hợp tác có phải đều là do Offroad bày mưu tính kế hay không, Offroad cũng không muốn giải thích, chỉ cười cười nói: "Cứ coi là vậy đi." Có người còn hỏi thêm tình hình hiện giờ giữa Offroad và Daou, Offroad cũng chỉ trả lời dăm ba câu rồi cho qua.

Gọi điện thoại xong, Offroad lại một lần nữa gọi vào số của Dunk, nhưng mà vẫn như cũ không thể nào gọi được.

Offroad lục lại tin nhắn cuối cùng mà Dunk gửi tới.

Lúc ấy Dunk hẳn là đã đi tìm June, có thể cậu biết chính mình tạm thời không thể trở về, còn cố ý bịa ra chuyện bất ngờ có công tác, vẫn không quên dặn dò Offroad một ngày ba bữa nhớ phải ăn cơm đúng giờ.

Offroad lại kéo tin nhắn lên trên.

Offroad luôn trả lời tin nhắn một cách ngắn gọn, bình thường chỉ có một hai từ. So với Offroad, Dunk lại như một đứa trẻ suốt ngày lảm nhảm, đa phần đều là hỏi Offroad ở đâu, công việc đã xong chưa, có muốn cậu tới đón hay không. Hoặc là hỏi Offroad có ăn cơm không, có cần cậu đưa đồ ăn tới không, thậm chí không biết cậu nghe được chuyện cười ở đâu cũng nhắn tin kể cho Offroad.

Offroad càng xem đôi mắt càng nóng, không nhịn được mà cắn răng mắng một câu: "Nhóc con."

Offroad biết, những người bên cạnh mình, dù là Daou, Joong, Nine, hay Pun, đều không quá để tâm đến Dunk. Dunk đối với bọn họ chỉ là một sự tồn tại hết sức tầm thường, giống như một người qua đường ngẫu nhiên gặp được trên phố mà thôi.

Bọn họ đều cho rằng Dunk là một kẻ ngốc nghếch, vô tâm lại còn lỗ mãng.

Offroad cũng từng nghĩ như thế.

Mãi đến khi Joong ra nước ngoài, Offroad hỏi Dunk có muốn đi theo hay không, lúc ấy Dunk đã gấp giọng từ chối. Tuy rằng Offroad có chút bất ngờ ngoài dự đoán, nhưng cũng không quá quan tâm, chỉ đơn giản cho rằng cậu còn nhỏ, tự nhiên lại phải đi đến một nước xa lạ sinh sống, chắc là không dám.

Ai mà ngờ được, sau khi Joong đi rồi, đứa nhỏ này mỗi ngày đều khóc nhè, nhớ Joong đến nỗi nằm mơ cũng gọi thiếu gia.

Offroad vừa tức giận vừa buồn cười, hỏi cậu tại sao lúc trước lại không chịu đi, còn cố ra vẻ thích thú khi được ở lại làm gì. Cậu ngại ngùng thật lâu mới nói với Offroad, thành tích của Joong rất tốt, còn có thể lấy được học bổng để sống tự lập, nếu cậu đi theo, Joong phải dùng tới tiền của Saechua. Hơn nữa cậu cố tỏ ra vui vẻ, là vì không muốn khiến cho Joong bị áp lực về tâm lý, để hắn được an tâm học tập không cần phải lo lắng cho cậu.

Lúc ấy Offroad nghe xong đã ngây ngẩn cả người, cũng từ lúc đó mới biết được, người luôn tỏ ra vô tư ngốc nghếch như Dunk thực ra là người biết suy nghĩ nhiều hơn ai hết.

Offroad thừa nhận những năm qua mình chăm sóc cho Dunk cũng không tính là nhiều, chỉ coi như là làm một việc không tốn chút công sức. Nhưng mà những năm này, bất luận người bên ngoài có nói xấu về Offroad bao nhiêu đi nữa, Dunk vẫn luôn hết lòng hết dạ bảo vệ Offroad.

Ba năm trước đây lúc Offroad bị thương, hôn mê thật lâu, sau khi tỉnh lại người đầu tiên nhìn thấy chính là Dunk. Lúc ấy Dunk nắm lấy tay Offroad khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, sau đó nghe hộ sĩ nói lại, Dunk chưa rời khỏi Offroad dù chỉ một phút, cho dù là lúc Offroad ở trong phòng phẫu thuật, Dunk cũng nằm ở ngoài cửa phòng phẫu thuật mà ngủ.

Offroad đã từng nghĩ cuộc đời này Offroad chỉ cô độc một mình. Loại cảm giác có người thân này cũng không dám nghĩ đến, cho dù Offroad yêu Daou sâu đậm, cũng chưa từng hoàn toàn tin tưởng dựa dẫm vào Daou xem hắn như "người nhà."

Hóa ra từ rất lâu bên cạnh Offroad đã sớm có một người nhà.

Tầm mắt Offroad ngày càng mơ hồ, trên màn hình tin nhắn viết gì, cũng không thấy rõ nữa.

Không lâu sau đó Rain gọi điện thoại tới nói phía bên Dunk vẫn không có tin tức, nhưng mà cậu đã điều tra được mấy ngày trước Joong đã ra nước ngoài, giúp Yew xử lý một số tài sản. Bây giờ Aheny đã chết, Yew cũng giao lại cho Joong xử lý một số doanh nghiệp mà Ajin hợp tác ở nước ngoài. Cho nên Joong vẫn chưa về nước.

Offroad sửng sốt hỏi: "Cậu ta và Yew ở bên nhau?"

Rain đáp: "Đúng vậy."

"Chuyện khi nào?"

"Bọn họ là vào sinh nhật tháng trước của Joong đã công khai."

Sinh nhật Joong...

Offroad lại nhớ đến Dunk lúc đó vui vẻ phấn chấn mà nói với Offroad, sẽ đem ảnh của Earn đưa cho Joong coi như là quà sinh nhật cho hắn, trong lúc nhất thời Offroad không nói nên lời.

Qua một hồi lâu Offroad mới nói: "Tôi biết rồi. Cậu tiếp tục theo dõi Yew, bên dưới cậu ta có cho người đi tìm Dunk hay không, cậu cũng điều tra qua một chút đi."

Rain đáp lời, an ủi nói: "Khun Kantapon anh đừng quá lo lắng, khun Pittaya đã xử lý chuyện này. Có Saechua ra mặt, ít nhất Dunk cũng có thể bảo toàn tính mạng."

Đương nhiên Offroad cũng hy vọng là như thế. Nhưng mà điều Offroad lo sợ nhất là, đã bốn ngày trôi qua có khi Dunk đã xảy ra chuyện.

Buổi tối Offroad nghỉ ngơi cũng không yên. Cho dù đang mơ màng ngủ, trong mơ cũng sẽ nghe tiếng điện thoại reo, sau khi giật mình tỉnh lại cầm lấy điện thoại mới phát hiện không có gì cả.

Cứ lo lắng thấp thỏm như vậy mà trải qua hết một đêm, sáng sớm hôm sau là June gọi tới trước.

June nói với Offroad, cô vừa mới nhận được tin tức Dunk sớm đã bị Yew bắt được, nhưng mà hiện tại người ở đâu, cô cũng không rõ lắm.

Offroad cau mày: "Nguồn tin đáng tin cậy?"

"Đáng tin cậy." June cười lạnh một tiếng, "Từ khi Daou xác định hợp tác với tôi, phía bên Yew đã không thể ngồi yên."

"Được. Tôi hiểu rồi."

Offroad vừa mới ngắt điện thoại, Rain liền gọi tới.

"Khun Kantapon, phía bên Yew có chút không đúng. Tuy rằng cậu ta cũng đang đi tìm Dunk, nhưng thực tế lại không có hành động gì lớn, giống như chỉ đang giả vờ phô trương thế lực mà thôi."

Offroad cố gắng khống chế lại cảm xúc: "Dunk đang ở trong tay cậu ta, cậu điều tra xem gần đây nhất cậu ta đến nơi nào."

Rain nghe xong, giọng nói cũng luống cuống theo: "Được được, tôi sẽ lập tức đi điều tra!"

Offroad cúp điện thoại sau đó bước xuống giường.

Hôm qua Offroad đã hỏi Nine, Nine nói thân thể Offroad bây giờ không có sức, thứ nhất là vì di chứng của đợt sốt cao, thứ hai là vì, loại thuốc Offroad dùng có tác dụng phụ rất lớn, sẽ cảm thấy chóng mặt và khó thở sau khi sử dụng.

Ngày hôm qua Offroad không uống loại thuốc đó nữa, tuy rằng hiện tại vẫn chưa khôi phục hoàn toàn nhưng đã ổn hơn rất nhiều.

Offroad cởi bộ đồ bệnh nhân ra, trong tủ quần áo lấy ra một cái áo sơ mi trắng. Từ lúc Offroad nằm viện tới giờ đã gầy đi quá nhiều, quần áo được cắt may vừa vặn, hiện giờ mặc vào lại có cảm giác rộng hơn đôi chút.

Tay của Offroad vừa cài lại áo sơ mi, vừa nghĩ đến chuyện của Dunk. Càng nghĩ, sắc mặt lại càng khó coi.

Tại sao Dunk lại bị bắt nhanh đến như vậy? Tại sao người của Offroad đi tìm nhiều như thế, nhưng cố tình lại là Yew tìm được trước?

Offroad nghĩ đến một khả năng nào đó, đột nhiên bắt lấy điện thoại, gọi cho Joong.

Bên kia vừa nghe máy, Offroad liền nghiến răng hỏi: "Dunk tìm đến cậu, là cậu nói cho Yew biết chỗ của nó đúng không?"

Joong im lặng không hé răng.

Giọng nói Offroad run rẩy: "Joong cậu cho rằng, cậu cho rằng tại sao Dunk lại đột nhiên đi tìm June, tại sao nó lại muốn bắt cóc Yew?"

Joong lạnh lùng nói: "Dù cậu ta có lí do gì đi nữa, cũng đã hại chết một mạng người. Nếu đã dám làm như vậy thì phải chuẩn bị gánh lấy hậu quả đi."

"Được, được lắm." Offroad giận dữ cực độ nhưng lại nở một nụ cười, "Joong, cậu phải nhớ kỹ những lời cậu nói hôm nay."

Offroad tắt điện thoại, trong lòng lại dâng lên từng cơn ớn lạnh.

Offroad đã quá xem nhẹ trình độ nhẫn tâm của Joong rồi. Cho rằng Joong đối với Dunk cùng lắm là không quan tâm, lại không ngờ được, hắn lại tận tay đẩy Dunk đi vào chỗ chết.

Nếu Dunk xảy ra chuyện gì, Offroad tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Joong.

Tin tức bên phía Rain rất nhanh đã đưa tới.

Mấy ngày nay Yew đều bận rộn lo tang sự cho Aheny, nhưng cậu ta lại dành chút thời gian để đi một chuyến tới khu vui chơi giải trí mà Ajin mở.

Nơi này từ lúc Aheny xảy ra chuyện đã ngừng kinh doanh, Yew lại đột nhiên đến đó quả thực là rất khả nghi.

Offroad vừa nghe điện thoại, vừa đi xuống lầu, kêu bọn Rain dẫn người lập tức tới đó, Offroad sẽ tới sau.

Ra khỏi cửa bệnh viện, xe do người của Offroad chuẩn bị đã đỗ trước cửa, Offroad mở cửa leo lên xe, sau khi nói địa chỉ cho tài xế liền giục: "Lái nhanh lên."

Tài xế theo lời, dẫm chân ga chạy ra ngoài với tốc độ nhanh nhất có thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro