Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23

Bữa tiệc tối được đặt ở một biệt thự riêng, nơi này phong cảnh cùng không khí vô cùng tốt, có núi có sông, người lớn tuổi sẽ đặc biệt thích.

Không khí bữa ăn cũng không tồi.

Offroad không nói gì cả, chỉ là những thứ vị lão gia kia cần, mọi người còn chưa kịp chú ý tới, Offroad đã đem những thứ đó đặt ngay bên cạnh ông ấy.

Điều này làm cho vị lão gia thân phận cao quý có phần kiêu ngạo kia phải đưa mắt nhìn qua Offroad mấy lần, sau đó mới mở miệng đánh giá: "Người trẻ tuổi xưa nay hiếm người biết quan tâm như vậy."

Daou mỉm cười, Offroad ở bên cạnh không khiêm tốn mà cũng không kiêu ngạo, Offroad sẽ không vì những lời này mà tỏ ra đắc ý tự mãn.

Daou và Offroad đều là những người cực kì thông minh, trong bữa ăn bọn họ không hề nhắc đến chuyện của Wehern và Payu.

Hiện tại vẫn còn chưa đến thời điểm, bữa cơm này có thể làm cho vị lão gia kia có ấn tượng tốt với bọn họ là được, nhiệm vụ coi như hoàn thành.

Trang viên này rất rộng, cũng cách xa thành phố, ngày mai lão gia còn có sắp xếp khác ở đây. Cho nên sau khi dùng xong bữa tối Daou và Offroad liền đưa ông ấy về phòng.

Trên đường về phải đi qua một cái hành lang khá dài, hai bên có trồng một loại hoa màu xanh lam không rõ tên là gì, cánh hoa xếp thành từng lớp, những bông hoa nở rộ kết thành chùm, trải dọc theo hành lang, rất đẹp mắt.

Daou vừa đi vừa nói: "Chỗ này thật sự rất tốt, có lẽ nên đưa ông nội đến đây sống."

Offroad vừa đi vừa nói: "Cậu cứ quyết định thời gian còn lại giao cho tôi."

Daou cười: "Việc này không vội."

Bọn họ ở bên này nói chuyện, phía trước có hai người đi ngang qua, Offroad trong lúc vô tình ngẩng đầu lên, cả người đều cứng đơ tại chỗ.

Là Krom cùng Air.

Lần trước Krom không động đến Offroad là vì Daou đã nhờ ông nội mình ra mặt. Krom lại hại chết nhà người ta hai xác ba mạng, đương nhiên cũng không muốn làm lớn chuyện lên. Tuy rằng ông ta cũng không rõ, loại người như Offroad tại sao lại có thể trèo lên tới Saechua, nhưng một khi đã có Saechua can thiệp, thì bản chất của sự việc sẽ hoàn toàn khác.

Krom sớm đã vứt chuyện này qua một bên, hiện tại ông ta cũng không muốn chọc vào Saechua.

Air liếc nhẹ mắt nhìn qua Offroad một cái, tựa như nhìn cây nhìn hoa, ánh mắt không hề gợn sóng. Sau đó bà ta liền dời ánh mắt đi, nói chuyện với Krom.

Offroad đứng tại chỗ, nắm chặt bàn tay, hàm răng va chạm vào nhau phát ra tiếng kêu răng rắc.

Biết sự tồn tại của bọn họ là một chuyện, biết giữ lí trí là một chuyện, nhưng mà tận mắt nhìn thấy bọn họ lại là một chuyện khác.

Offroad nghe giọng cười của Air xa dần, rất muốn hỏi bà ta xem, bà ta có còn nhớ một người tên Phupha hay không, có còn nhớ lúc bà ta bị vạn người sỉ nhục đã cõng bà ta về nhà hay không, có còn nhớ ông ấy là người đã cho bà ta một chốn nương thân hay không? Lúc Phupha một người đang sống sờ sờ bị người ta đánh chết bà ta ở chỗ nào? Lúc Star bị người ta đẩy ngã bà ta ở đâu? Lúc Offroad bị người ta giam vào ngục bà ta lại ở đâu?

Bước chân Offroad vừa động, xoay người muốn đuổi theo.

Daou giữa chặt Offroad lại.

Hai mắt Offroad đầy tơ máu, thân thể kịch liệt run rẩy, nghiến răng nói: "Buông tôi ra."

Daou dùng sức nắm chặt lấy cổ tay của Offroad, hỏi: "Cậu muốn làm gì?"

Offroad lại càng giãy giụa, tức giận mà hét lên: "Tôi muốn đi đập chết bọn họ."

Daou dùng sức kéo Offroad tới trước người mình, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Offroad, giọng nói có chút lạnh lùng: "Được, cậu đi giết chết bọn họ. Sau đó thì sao? Cậu muốn đem mình chôn theo hai người đó đúng không? Hả?"

Đột nhiên Offroad ngừng giãy giụa.

"Offroad, cậu còn muốn phạm sai lầm giống như lần trước sao?"

"Tôi không cản cậu." Daou buông ta Offroad ra, vẻ mặt thờ ơ, "Nếu cậu cảm thấy ba và cô của cậu sẽ vui khi thấy cậu làm như vậy, thì cậu đi đi."

Mỗi một câu nói của Daou như dao rạch trên ngực Offroad, nhưng mà cũng chỉ có những lời này đã làm Offroad từ trong điên cuồng tỉnh táo lại. Đúng vậy, hiện tại Offroad có thể gϊếŧ chết hai người kia, sau đó Offroad làm sao để đối mặt với sự báo thù của Wehern? Nếu Offroad đem mạng của mình bồi vào, ba và cô cũng sẽ vĩnh viễn không tha thứ cho Offroad.

Trên đời này không có ai quan tâm Offroad bằng bọn họ.

Offroad gắt gao siết chặt bàn tay, nỗ lực khống chế những cảm xúc kích động của mình: "Tôi biết rồi."

Tuy rằng Offroad đã bình tĩnh hơn, nhưng sắc mặt lại vô cùng khó coi, Daou nhíu mày nói: "Hôm nay không về nữa, ở lại đây một đêm đi."

Offroad cũng không cậy mạnh, gật đầu nói: "Được."

Có lẽ là lo lắng cho Offroad vẫn còn xúc động mà làm ra chuyện gì đó không nên, Daou đã chọn một gian phòng, phòng ngủ của hai người nằm sát cạnh nhau. Daou mở cửa phòng ngủ, như vậy dù có động tĩnh gì hắn cũng sẽ là người biết đầu tiên.

Offroad cả người thất thần, Daou nói cái gì cũng gật đầu, trong đầu đều là hình ảnh lúc Air lướt qua mình với ánh mắt hờ hững kia.

Kết quả buổi tối Offroad gặp ác mộng.

Trong mơ thấy mình quay về thời niên thiếu, đứng dưới một cái đài cao, vẻ mặt nôn nóng mà ngẩng đầu lên trên.

Đứng trên đài cao là Phupha cùng Star.

Phupha cười ha hả nhìn xuống kêu: "Road, chúng ta chuẩn bị nhảy xuống đây, con đón lấy này."

Trong cơn mơ Offroad hoảng loạn rơi nước mắt, liều mạng gào lên: "Đừng nhảy đừng nhảy! Ba ơi đừng nhảy!"

Phupha hình như không nghe được lời của Offroad, vẫn vừa cười vừa nói: "Ba nhảy đây!"

Vừa dứt lời ông ấy liền từ trên không mà nhảy xuống.

Offroad đột ngột run lên bật dậy hít thở một hơi thật mạnh. Sau khi mở mắt ra mới phát hiện đèn trong phòng đã được bật sáng, Daou ở ngay bên cạnh mình.

Cả người Offroad không có chút sức lực, chỉ hướng đến Daou mà kêu: "Mau mau mau... Điện thoại..."

Daou nhíu mày, còn chưa kịp hỏi số điện thoại là gì, đã thấy Offroad đứng bật dậy, bắt lấy chiếc di động trên tủ đầu giường.

Offroad mở điện thoại di động ra, lục tìm lịch sử cuộc gọi, đôi tay vừa run rẩy vừa luôn miệng nói: "Điện thoại đâu, điện thoại đâu, cô vừa mới gọi điện thoại tới đâu rồi..."

Daou không thể nhịn được nữa, giật lấy chiếc điện thoại trên tay Offroad: "Offroad! Bọn họ không còn nữa."

Offroad sửng sốt, ngơ ngác mà nhìn Daou, sau đó, nước mắt của Offroad rơi xuống.

Lần đầu tiên Daou thấy Offroad khóc.

Năm đó lúc hắn cứu Offroad từ trong ngục ra dù thân thể bị người ta đánh cho thương tích không nhẹ cũng chưa từng thấy Offroad chảy một giọt nước mắt, mà ngày thường, cũng giống như một cái máy chỉ biết làm việc không hề biểu lộ chút cảm xúc.

Daou bị nước mắt của Offroad làm cho chấn kinh tại chỗ.

Offroad là một người có tâm lý phòng bị cực mạnh, cũng sẽ không để lộ sự yếu đuối của mình ra trước mặt người khác, hắn thậm chí còn không nghĩ đến Offroad khóc sẽ trông như thế nào.

Offroad giơ hai tay che mặt nhưng nước mắt cứ thế chảy ra từ lòng bàn tay của Offroad, giọng nghẹn ngào hỏi: "Tại sao người chết không phải là tôi?"

Ba Offroad từ nhỏ đã phải chăm sóc cho mẹ già cùng em gái, sau đó lại nuôi thêm Air và Offroad. Cả đời đều chỉ biết có làm việc, chưa được mặc một bộ quần áo đẹp, cũng chưa được sống một ngày tốt lành, đã chết thảm như vậy. Nhưng mà tại sao? Tại sao Offroad còn sống? Tại sao Krom và Air còn tồn tại!

Daou không nhúc nhích.

Hắn vốn dĩ là một người lạnh lùng. Nantarn đặt rất nhiều kì vọng vào hắn, từ nhỏ hắn cũng đã chịu sự dạy dỗ vô cùng khắc nghiệt, cho nên lòng trắc ẩn hay thương hại gì đó là thứ hắn không có.

Nhưng hắn nhìn đến Offroad một người mà so với hắn còn có phần mạnh mẽ hơn khóc thành như vậy, Daou cũng không đành lòng nhìn thấy Offroad khổ sở.

Hắn đưa tay giữ lấy gáy Offroad, ấn đầu đối phương vào trong ngực của mình, trầm giọng nói: "Offroad, nhịn một chút."

Chỉ có bốn từ.

Nó không quá ôn nhu, thậm chí cũng không được coi là một lời an ủi, nhưng trong nháy mắt nó lại xua tan sự hối hận và lạnh lẽo khiến cho người ta muốn sụp đổ kia.

Offroad đã sống một mình quá lâu. Offroad đã quên mất, thì ra nhiệt độ của con người lại ấm áp đến như thế, thì ra lúc ở trong tận cùng thống khổ có người đứng ra che chở sẽ nhẹ nhàng đến như vậy.

Offroad cắn răng nén nước mắt.

Offroad và ba của mình có gì khác nhau đâu, đều yêu một người hoàn toàn không phù hợp với mình.

Nếu đã là như vậy, có khi nào kết cục cũng sẽ giống nhau không?

*

Từ sau lần đó, Offroad cũng không gặp lại Air nữa.

Chớp mắt bốn năm đã trôi qua.

Trong bốn năm này, Offroad càng thêm liều mạng mà làm việc, thậm chí có đôi lúc Daou phải ra lệnh bắt buộc Offroad mới chịu dừng lại mà nghỉ ngơi. Ngoại trừ việc này ra, bởi vì áp lực lên mình quá độ, khúc mắc trong lòng Offroad ngày càng nghiêm trọng, không chỉ thường xuyên bị mất ngủ, có đôi khi cảm xúc còn rơi vào một trạng thái tiêu cực không ổn định. Là Daou tìm cho Offroad bác sĩ tâm lý, làm qua vô số lần tâm lý trị liệu, lại phải dùng thêm một số loại thuốc, mới từ từ mà khống chế được.

Lúc này Wehern vẫn chưa đem Daou và Offroad để trong lòng, đặc biệt là sau khi Nantarn mất, Daou chính thức tiếp quản công ty, lại bị chèn ép khắp nơi. Wehern còn cho rằng hắn sẽ không làm được cơn mưa ngọn gió nào, lại càng kiêu ngạo hơn nữa.

Biến cố phát sinh chỉ trong một đêm.

Trên mạng đột nhiên xuất hiện một đoạn video cảnh quan hệ giữa Payu và một người phụ nữ.

Người phụ nữ kia có thể thấy còn rất trẻ, thoạt nhìn chưa đến 20 tuổi, bối cảnh là một căn biệt thự xa hoa. Điều đáng cười hơn chính là, trước đó một ngày Payu còn mới công khai phát biểu một hồi diễn thuyết vì dân vì nước, mặt nạ đạo đức của ông ta cứ như vậy bị người ta lạnh lùng mà xé rách, dư luận dậy sóng.

Đây mới chỉ là khúc dạo đầu, sau khi Offroad giao lên tài liệu báo cáo mà Offroad đã thu thập trong nhiều năm, Payu đã bị kiểm tra kỷ luật khống chế.

Wehern hoảng loạn, còn chưa kịp nghĩ ra cách để cứu người thì Daou người mà trước nay luôn tỏ ra yếu thế đã bất ngờ phản công, phối hợp cùng với những gia tộc khác thâu tóm toàn bộ sản nghiệp của Wehern.

Hai người này một người trong tối, một người ngoài sáng, một bên âm thầm điều tra Payu, một bên đối phó với Wehern, cùng nhau đánh một ván bài hoành tráng, khiến cho Wehern không kịp trở tay.

Wehern vận dụng hết tất cả các mối quan hệ, vốn định nếu không ổn sẽ bỏ trốn ra nước ngoài, kết quả người vợ đã theo Payu suốt mười mấy năm, bị đoạn video kia làm cho thương tâm, bà cho rằng ông ta xem ả nhân tình kia quan trọng hơn mình, nên đã giao nộp hết toàn bộ bằng chứng nhận hối lộ từ trước đến nay của Payu.

Trong đó Wehern đã đút lót một số tiền khổng lồ, tình tiết cực kì nghiêm trọng, còn liên quan đến vấn đề làm giả chứng từ và trốn thuế, cả Wehern và công ty rơi vào trong cảnh hỗn loạn.

Chỗ dựa của Krom không còn. Ông ta biết không ai có thể bảo vệ được ông ta nữa, cái công ty nhỏ bé kia ông ta cũng mặc kệ, nghĩ cách để mình trốn ra nước ngoài. Kết quả còn chưa đi tới sân bay, đã bị người ta bắt trở về.

Sau đó, ông ta bị đưa đến nhà cũ của Offroad.

Lúc đó chỗ này đã sắp bị phá bỏ, tương lai sẽ xây dựng và phát triển thành một trung tâm thương mại.

Những người xung quanh đều đã dời đi, cả tòa nhà trống không, lúc Krom bước vào, Offroad đang đứng tựa bên cửa sổ, vẻ mặt hờ hững mà nhìn ra bên ngoài, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.

Hai tay Krom bị trói ra sau lưng, miệng bị băng dán dính chặt, nhìn biểu tình mờ mịt trên khuôn mặt Offroad, không hiểu vì sao ông ta lại dựng hết cả tóc gáy. Qua ngần ấy năm, chàng thiếu niên năm đó bị ông ta đạp dưới chân nay đã trưởng thành so với ông ta còn có phần cao lớn chững chạc hơn. Mà ông ta thì sao, ngày càng già đi, trở thành một lão già rụt rè sợ hãi, đâu còn cái khí thế của thuở xưa.

Krom xoay người muốn chạy ra bên ngoài, bị Q gạt chân ngã xuống đất.

Dường như lúc này Offroad mới chú ý tới động tĩnh ở bên đây, ngẩng đầu lên đưa mắt nhìn Krom, nhàn nhạt nói: "Đánh gãy chân ông ta đi."

Ngữ khí của Offroad vô cùng bâng quơ nhẹ nhàng nhưng lời nói ra lại đáng sợ tới như vậy, Krom đột nhiên trừng lớn mắt.

Q đáp lời, từ trên bàn lấy xuống một cây cờ lê, đi đến bên cạnh Krom, đè chân ông ta lại, hung hăng mà đập vào mắt cá chân của ông ta, trong nháy mắt xương cốt đều vỡ vụn.

Krom phát ra một tiếng kêu cực kì thê thảm, mặt mũi méo xệch, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi trên trán.

Một chân bị đánh gãy, Q lại nắm cái chân còn lại của ông ta, Krom cố hết sức lắc đầu, nhìn về phía Offroad mà kêu rên.

Offroad không nhìn ông ta, hạ tầm mắt châm một điếu thuốc, sau đó đặt điếu thuốc lên bàn, vẻ mặt hờ hững nhìn làn khói thuốc từ từ bay lên.

Trong phòng lại vang lên một âm thanh nặng nề.

Hai chân Krom kéo lê sau người tư thế vô cùng quỷ dị, cơn đau quá sức chịu đựng làm ông ta ngất đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro