Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Sau khi Offroad ra nước ngoài thì vô cùng bận rộn.

Offroad theo học ngành tài chính kinh doanh, trường đại học này tính cạnh tranh rất cao, thêm vào đó là rào cản ngôn ngữ. Dù thông minh đến đâu, cũng phải nỗ lực hết sức nếu muốn có được những suất học bổng tiếp theo.

Cho nên, ngoại trừ ngủ thì là chú tâm vào việc học, sinh hoạt của Offroad không giống với những sinh viên khác, bọn họ mỗi ngày đều đến quán bar mở party.

Daou cũng là bạn học của Offroad, nhưng hai người tiếp xúc không nhiều lắm. Huống hồ trong lòng Offroad biết rõ, loại người có xuất thân như Daou, sẽ chướng mắt Offroad, đương nhiên lấy ngạo khí của mình, Offroad cũng thấy Daou chướng mắt.

Ba và cô của Offroad vẫn thường xuyên gọi điện thoại sang, hơn nữa mỗi lần đều tính sai giờ. Nói cách khác bọn họ tình nguyện nửa đêm không ngủ được, cũng muốn chờ điện thoại hỏi Offroad mấy vấn đề lặp đi lặp lại.

Luôn luôn là những câu hỏi như tiền có đủ tiêu không, thức ăn có ăn quen không, bạn bè thầy cô có tốt không, có ai bắt nạt Offroad không.

Offroad trả lời hết lần này tới lần khác, nhưng mà lần sau điện thoại gọi tới, vẫn là mấy câu hỏi này.

Có mấy lần Offroad kêu bọn họ đi nghỉ, buổi tối Offroad sẽ gọi lại, nhưng họ nhất quyết không chịu. Offroad không có cách nào khác, cũng chiều theo họ.

Ngày tháng cứ như vậy mà trôi qua, dần dần mọi thứ đều đi vào quỹ đạo. Offroad cũng hòa nhập với lối sống và học tập ở bên này.

Mãi cho đến một ngày, Phupha đột nhiên gọi điện thoại sang, giọng của ông đầy kinh hoảng, nói không tìm thấy Air.

Offroad trầm mặt nói: "Bà ta đi thì cứ để cho bà ta đi. Có chuyện gì to tát đâu."

Phupha im lặng một hồi lâu mới nói: "Cô ấy... Dù sao cũng là mẹ của con..."

Offroad cười lạnh lùng: "Con không có một bà mẹ dơ bẩn xấu xa tới như vậy."

Nói xong liền tắt điện thoại.

Lần này phải qua một thời gian khá lâu, Phupha mới gọi điện thoại tới, âm thanh của ông đầy sự mệt mỏi: "Road à, mẹ của con..."

Đột nhiên Offroad cắt ngang lời của ông ấy, tức giận mà thét lên: "Con nói ba đừng nhắc đến tên của bà ta! Cho dù bà ta có chết ở bên ngoài cũng không liên quan gì tới con!"

Phupha im lặng.

Tuy rằng quan hệ giữa Offroad và Phupha đã tốt lên rất nhiều, nhưng Offroad vẫn như cũ cực kì chán ghét một Phupha hèn mọn mỗi khi đối mặt với Air. Giọng Offroad lạnh như băng mà nói: "Ba đừng gọi điện thoại tới nữa, tôi không muốn nghe."

Lại qua mấy ngày, cô của Offroad lại gọi điện thoại tới. Offroad vốn cho rằng cô là muốn khuyên can an ủi, nói không chừng lại còn nhắc tới chuyện của Air, cho nên không nhận cuộc gọi. Điện thoại vang lên lần thứ ba, trong lòng Offroad bực bội, dứt khoát tắt nguồn.

Nhưng mà đêm hôm đó, Offroad không hiểu vì cái gì tim của mình đập rất nhanh, mấy lần ngủ đều giật mình tỉnh dậy. Mãi cho tới sáng vừa mở điện thoại lên, Gen liền gọi tới, Offroad không biết tại sao tay của mình lại run run.

Offroad nghe máy, Gen ở bên kia khóc lóc mà gào lên: "Offroad à... Con mau về đi... Trong nhà xảy ra chuyện rồi con mau về đi..."

Tay Offroad mềm nhũn, điện thoại rơi trên mặt đất, còn nghe thấy tiếng khóc nấc nghẹn của Gen.

Offroad đặt chuyến bay sớm nhất về nước, khi ngồi trên máy bay, cả người đều phát run. Offroad không khống chế được chính mình, ngay cả một ly nước cũng không cầm được.

Ra khỏi sân bay Offroad liền gọi một chiếc taxi, đi dọc đường còn thúc giục tài xế lái xe nhanh lên một chút. Tài xế bị thúc giục có chút bực mình, quay đầu nhìn lại thấy khuôn mặt trắng bệch của Offroad, lời muốn nói đều nuốt trở vào.

Xe vừa đến nơi, Offroad dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy lên lầu. Offroad đạp tung cửa, nhìn thấy Gen ngồi trên đất cúi đầu, không thấy Phupha cùng với Star đâu cả, Offroad gấp giọng hỏi: "Ba con đâu? Cô con đâu?"

Gen ngẩng đầu lên, Offroad mới nhìn thấy đôi mắt của ông ấy vốn đã sưng to sắp không mở ra được nữa, quầng thâm nặng trĩu dưới mi, đôi môi tái nhợt, gương mặt thất thần suy sụp.

Gen mờ mịt đưa mắt nhìn Offroad, sau đó từ từ ngẩng đầu lên, nhìn về phía bên kia.

Offroad theo ánh mắt của ông mà nhìn qua, nhìn thấy trên bàn trà để hai cái hũ, Offroad chỉ tùy tiện nhìn lướt qua, cao giọng hỏi: "Chú! Con hỏi chú ba với cô của con đâu!"

Gen vẫn im lặng nhìn hai cái hũ trên bàn, nước mắt ứa ra từ đôi mắt đã sưng húp, Offroad nghe ông ấy nói: "...Ở đó."

Offroad sững sờ tại chỗ, không biết tại sao lại có một nỗi sợ hãi cực lớn bao trùm lấy bản thân, giọng Offroad run rẩy hỏi: "Chú... Có ý gì?"

Đột nhiên, Gen từ trên mặt đất đứng lên, giống như điên dại mà lao vào nắm cổ áo Offroad, âm thanh nghẹn ngào mà rống lên: "Cậu tại sao không nghe điện thoại của Star, cậu vốn dĩ có thể cản cô ấy lại! Cậu tại sao lại không nghe!"

Offroad ngơ ngác mà nhìn Gen, tròng mắt co rút lại.

Gen hất Offroad ra, xoay người trở về, đi được một vài bước đã lảo đảo ngã trên mặt đất, ông ấy dứt khoát mà bò lê đến chỗ bàn trà, ôm một cái hũ trên đó, tê tâm liệt phế mà khóc: "Star à... Star..."

Không biết ông ấy đã khóc bao lâu, âm thanh sớm đã khàn đi, mỗi lần hét lên âm thanh đều bị nghẹn lại trong cổ họng khiến cho người ta đau đớn.

Có lúc ông không thể phát ra âm thanh được nữa, vì vậy chỉ có thể mở miệng, không có chút tiếng mà kêu gào, trên mặt đều là nước mắt.

Lúc này Offroad mới kịp phản ứng lại, thì ra cái hũ kia chính là tro cốt, bên trong là ba và cô của Offroad.

Offroad toàn thân run rẩy, đột nhiên chạy vọt vào trong phòng ngủ gọi: "Ba ơi! Cô ơi!" Vẫn như cũ không có ai trả lời Offroad cả. Offroad cứ như vậy chạy từ phòng này sang phòng khác, gọi một lần lại một lần, đến khi giọng đã lạc hẳn đi.

Cuối cùng quay trở lại phòng khách, nhìn hai cái hũ kia, đột nhiên lui về sau một bước, lại lùi thêm một bước, kết quả Offroad trốn vào trong một góc, giống như trước mặt có thứ gì đó cực kì đáng sợ.

Offroad ngồi xuống, dùng tay ôm lấy đầu, thì thào nói: "Cái gì đây... Gạt người... Giả..."

Gen vẫn ôm hũ tro cốt mà gào khóc, trong phòng đều là âm thanh khàn khàn thoạt nghe có phần không giống tiếng người nữa.

Offroad ngồi xổm trong góc nói nhảm.

Cả thế giới sụp đổ.

Không biết đã qua bao lâu.

Vào lúc ngoài cửa sổ màn đêm đen kéo tới, Offroad chậm rãi đứng lên, đến bên người Gen, một câu cũng không nói, thẳng lưng mà quỳ xuống. Tuy Offroad vẫn chưa biết tại sao chuyện ra nông nỗi này, nhưng Offroad biết chắc một điều cái chết của cô là có liên quan tới Offroad.

Gen nhìn Offroad, trong mắt ông ấy có thống hận có đau khổ, hồi lâu ông mới mở miệng, đem toàn bộ nguyên nhân hậu quả mà nói ra một lần.

Sau khi Offroad ra nước ngoài không bao lâu, Air đã đi biệt tích. Phupha đi tìm bà ta thật lâu mới biết được, bà ta lại trở về bên cạnh Krom, làm tình nhân của hắn.

Phupha sau khi dò hỏi được chỗ ở của bà ta liền đi tìm, bị Krom bắt gặp đã nhục mạ ông một phen. Không chỉ có như thế, Krom còn cho người động tay động chân vào công trình của ông ấy, nói chất lượng công trình có vấn đề, hắn ta sẽ không cấp vốn cho Phupha nữa.

Phupha đâu chỉ lo bữa ăn cho riêng mình, công trình của ông còn có những người khác. Cả nhóm công nhân làm việc bán mạng lâu như vậy, chỉ mong kiếm được chút tiền đó tạm nuôi sống gia đình, giờ tiền không lấy được, con cái nhà người ta cũng không thể đến trường.

Phupha cũng không ngốc, ông biết việc này là do Krom làm ra. Ông ấy đã đi tìm Krom rất nhiều lần, chính là Krom không chịu gặp ông ấy, đi báo án cảnh sát cũng không thụ lý. Ông ấy không còn cách nào khác, chỉ có thể cùng những người công nhân trong đội kéo đến trước cửa công ty Krom đòi gặp người.

Krom vốn dĩ lén lút ở bên ngoài nuôi Air. Gia thế của vợ hắn so với hắn cũng không thua kém, nếu chuyện này làm ầm ĩ lên ngộ nhỡ bị phát hiện, sẽ không đơn giản như vậy.

Cho nên buổi tối ngày hôm đó, lúc Phupha về nhà, ông ấy bị kéo vào con hẻm nhỏ cứ như thế một người đang sống sờ sờ bị đánh cho tới chết.

Star gần như ngã quỵ khi nhận được tin báo.

Lúc ấy cô cũng đã tới thời gian sinh nở, cảm xúc lại chịu kí©h thí©h cực độ, bác sĩ nói cô phải nằm trên giường nghỉ ngơi, nếu không đứa bé sẽ không giữ được.

Nhưng mà Star làm sao cam tâm, Gen vốn không cho cô ra cửa, cô liền thừa dịp Gen không có mặt mà chạy đi tìm Air, hy vọng Air có thể đứng ra tố cáo Krom.

Ai ngờ lúc đó Krom đang ở chỗ của Air, Star bị vệ sĩ của Krom ngăn lại, trong lúc xô đẩy đã ngã xuống bậc thang, mặt đất nhuộm đỏ máu.

Lúc đưa đến bệnh viện cấp cứu, hai mạng lớn nhỏ đã không giữ được.

Offroad quỳ rạp trên mặt đất mà nghe những việc này.

Ngón tay bấu chặt vào sàn nhà, móng tay bị cắm xuống nền cứng liền văng ra. Nhưng mà hình như Offroad không còn cảm nhận được đau đớn nữa, ra sức mà cào máu thịt đều rơi cả xuống.

Gen không thể khóc thêm được nữa, ông thất thần nhìn chằm chằm về phía trước, đột nhiên nói: "Đứa bé... Là con gái."

Offroad cả người run lên, môi bị Offroad cắn nát, trong miệng toàn là máu tươi, gục đầu xuống lặp đi lặp lại: "Con xin lỗi, con xin lỗi, con xin lỗi..."

Nếu lần đầu tiên, ba gọi tới Offroad chịu kiên nhẫn khuyên bảo, ông ấy sẽ không hết lần này tới lần khác đi tìm Air.

Nếu lần thứ hai, ba gọi tới nói với Offroad có việc gấp, Offroad lập tức trở về, ông ấy sẽ không bị người ta đánh cho tới chết.

Nếu lần thứ ba cô gọi tới mà Offroad không tắt máy, cô cũng sẽ không xảy ra chuyện.

Rõ ràng chuyện này có rất nhiều cách để xoay chuyển, nhưng mà Offroad mỗi lần đều đưa ra lựa chọn sai lầm.

Người hại chết ba và cô... Còn có em gái của Offroad, ngoại trừ Krom và Air, còn có chính bản thân của Offroad.

Gen và Star ở bên nhau lâu như vậy, cũng ít nhiều hiểu được tính tình của Offroad, ông nhìn Offroad nói với giọng khàn đặc: "Cậu đừng nghĩ tới việc báo thù... Lo học hành cho tốt đi."

Offroad không nói lời nào.

Gen tự giễu mà cười: "Ba và cô của cậu... Sau khi mất, cũng không cho cậu được nhìn mặt lần cuối, đã đem đi hỏa táng, cậu cho rằng đây là do tôi quyết định sao?"

Đột nhiên Offroad ngẩng đầu lên, giọng nói của Gen vô cùng tuyệt vọng: "Thế gian này làm gì có công bằng và chính nghĩa... Những người như chúng ta chẳng là cái thá gì đối với Wehern cả..."

"Offroad... Họ Jindataweephol cũng chỉ còn có một mình cậu, cậu không thể đem mình chôn theo đó được."

Mặc dù trong lòng Gen đối với Offroad có oán có hận, nhưng mà Star lại yêu thương Offroad đến như vậy, ông cũng không muốn nhìn thấy Offroad xảy ra chuyện bất trắc.

Offroad trầm mặc hồi lâu, mặt không chút cảm xúc mà gật đầu đáp: "Được."

Mấy ngày nay Gen không có nghỉ ngơi, cơm cũng không thể nào nuốt trôi, thân thể mệt mỏi tới độ không đứng dậy nổi. Offroad đi qua muốn dìu ông, nhưng ông lại đẩy tay của Offroad ra, tự mình chậm rãi đi đến phòng của Star.

Bàn tay buông thõng bên hông của Offroad từ từ siết chặt, chờ Gen đóng cửa lại, mới xoay người, hướng tới hai hũ tro cốt kia mà quỳ xuống.

Trong đầu đều là hình ảnh đầy bi thảm khi ba và cô qua đời, còn có em gái của Offroad, nó đã trọn vẹn hình hài, nhưng còn chưa kịp mở mắt ngắm nhìn thế giới này thì đã không còn nữa.

Offroad cảm thấy mình như đang quỳ trên núi đao biển lửa. Mỗi một chỗ trên người đều đau nhức, đau đến mức Offroad muốn cuộn mình lăn lộn trên mặt đất mà kêu khóc, đau đến mức Offroad dần mức đi khả năng nhận thức, chỉ có thể cúi đầu chết lặng mà nhìn về phía trước, ngay cả nước mắt cũng không thể rơi ra được nữa.

Offroad nhớ lại từng lời cô mình đã nói, cô sợ sau khi sinh con sẽ làm Offroad cảm thấy bị hắt hủi, cho nên trước sau vẫn muốn toàn tâm chăm sóc cho Offroad.

Lại nhớ đến, câu cuối cùng mà Offroad nói cùng với ba mình: Ông không cần gọi điện thoại tới nữa, tôi không muốn nghe giọng của ông.

Trong bóng đêm đột nhiên Offroad nở một nụ cười, nụ cười quỷ dị có chút đáng sợ.

Offroad thì thầm: "Offroad, cuối cùng mày cũng được như ý nguyện, vĩnh viễn đều không thể nghe giọng nói của ông ấy nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro