Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Hãy chắc chắn bạn đã đọc warning ở phần introduce trước khi đọc truyện.
-------

Sáu giờ tối chuyến bay của Offroad về nước. Lần này Offroad một mình về trước, mấy tên cấp dưới đi theo không về cùng, bọn họ phải dùng hết cả tuần mới có thể ký kết được thỏa thuận với mấy lão quỷ kia, cho đám người trẻ tuổi bọn họ hưởng thụ biển rộng bờ cát nước ngoài cũng không tồi.

Ở trong nước Offroad cũng không có báo cho người đến đón, nhưng mà vừa mới xuống máy bay liền thấy Pun mang theo một đám người đứng ở đó chờ sẵn, bên cạnh còn có vị kiểm soát an ninh sân bay Trasn, tư thế nghênh đón kia hệt như là đang đón khách quý.

Offroad nhướn mày hỏi: "Tại sao anh lại ở đây?" Trong khoảng thời gian này áp lực công việc quá cao làm người Offroad gầy đi một vòng, đường nét ngũ quan càng thêm sắc bén, mặt mày ẩn hiện ra vẻ không kiên nhẫn.

Pun đang muốn mở miệng, Trasn ở bên cạnh đã đi trước hắn một bước, than khóc nói: "Ôi Khun Kantapon, không còn mấy năm nữa là tôi phải về hưu, cậu đừng có mà hại tôi!" Vốn dĩ lúc trước đội an ninh sân bay kiểm tra cá nhân, trong hành lý của tên kia cư nhiên lại giấu một khẩu súng dài hơn một mét, người của ông kéo tới bao vây, thiết bị phòng chống bạo lực đều được mang ra, thật vất vả mới đem sự tình khống chế, ông còn chưa kịp hít thở một ngụm khí, bên kia Saechua đã gọi điện thoại tới nói Offroad một mình về nước, kêu đội an ninh của bọn họ bên này phải chú ý một chút.

Tiếp sau đó, vị trợ lý của Saechua này liền mang theo người tới đây.

Offroad nhìn vị này tuổi tác cũng cao nhưng mà khí thế bức người vẫn như cũ khiến ông ta cúi đầu, cười nói: "Nào có nghiêm trọng như vậy."

Trasn quả thực muốn hướng lên trời mà phỉ một cái xem thường, không nghiêm trọng? Số người muốn giết Offroad có thể nắm tay nhau đi một vòng quanh thành phố?

Offroad như nhìn ra suy nghĩ của ông ta, nụ cười trên khóe môi nhạt đi đôi chút: "Gϊếŧ chết tôi thật ra rất đơn giản, còn chuyện sau khi tôi chết quả thực không đơn giản."

Mấy năm nay Saechua cùng Wehern đấu đến thời điểm căng thẳng nhất có chuyện gì Offroad chưa từng trải qua, hiện tại trên người còn mang theo lỗ đạn, sau đó Wehern thất bại, Saechua đem thành phố hoàn toàn nắm trong tay, chẳng lẽ Offroad còn phải sống trong cảnh rụt rè sợ hãi?

Trasn nhìn Offroad nói đến sống chết của bản thân vẫn bộ dạng bình thản, sờ sờ cái mũi trong lúc nhất thời cũng không dám nói tiếp.

Pun vội vàng tiến lên giảng hòa, cười nói: "Khun Pittaya vốn là muốn đích thân đến đây, đột nhiên lại có người tới, đêm nay còn có bữa tiệc." Lấy thân phận hiện tại của Daou, nếu ngay cả hắn cũng phải đích thân ra mặt tiếp đón tất nhiên là một đại nhân vật có tầm ảnh hưởng cực lớn.

Offroad "ừ" một tiếng, cũng không có hỏi thêm.

Ra khỏi sân bay lên xe, Pun mới đem một ít công việc quan trọng trong khoảng thời gian này báo cáo một chút, lại trả lời Offroad mấy vấn đề, biểu cảm trên mặt hắn mới thả lỏng, học theo bộ dáng cười khổ của Trasn: "Sau này ra ngoài vẫn là cố gắng mang theo người đi, nếu cậu xảy ra chuyện gì, tất cả chúng tôi đều phải đi gặp thần chết."

Offroad dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, nghe xong lời này, mở to mắt nhìn Pun, cười như có như không mà kêu: "Trợ lý."

Nháy mắt thân thể Pun cứng đờ.

"Người bên ngoài làm ầm ĩ không tính, anh còn diễn theo họ làm cái gì?" Trên mặt Offroad nhàn nhạt, nụ cười ban đầu cũng dần biến mất.

Pun thở dài trong lòng, ngậm chặt miệng không tiếp tục nói đến chuyện này.

Offroad cũng không muốn đem lời nói quá rõ ràng khiến cho mọi người khó xử, thay vào đó lại hỏi: "Dunk đâu?" Nhãi ranh kia từ trước đến nay rất biết cách nịnh nọt, biết Offroad về nước sao có thể không tới.

Pun vừa nghe đến cái tên này liền muốn đau đầu.

Offroad cũng biết tính tình của Dunk, xem bộ dạng này của Pun liền hiểu được, nhíu mày hỏi: "Nó lại làm cái chuyện ngu xuẩn gì rồi?"

Pun biết không giấu được Offroad, liền đem chân tướng sự việc nói rõ. Lần này Offroad ra nước ngoài không mang theo Dunk, anh đi rồi Dunk liền quay trở về bên Joong.

Joong cùng thiếu gia của gia tộc Ajin là bạn bè thân thiết, hiện tại Ajin xảy ra chuyện, Dunk bị Joong điều đi bảo vệ Yew, mấy ngày hôm trước hai người cùng nhau mắc mưu bị bắt, tuy rằng cuối cùng cũng được cứu ra, nhưng mà Dunk cũng bị thương, hiện tại còn nằm trong bệnh viện.

Offroad nghe Pun kể xong mới hỏi: "Địa vị của những người kia?"

Pun sặc một tiếng: "Còn có thể là địa vị gì, vị thiếu gia kia trên đầu không phải còn có ba người chị đang lo lắng sản nghiệp không chia tới tay mình sao?"

Khóe miệng Offroad nở một nụ cười nghiền ngẫm, Aheny còn chưa có chết, ba người con gái đã trở mặt, nếu lão ta chết rồi, không biết Ajin còn có thể loạn thành cái dạng gì. Offroad cũng không hỏi thêm nữa, chỉ yêu cầu tài xế lái xe đến bệnh viện.

Lúc tới bệnh viện, nhìn người trên giường bị bọc như một cái xác ướp Offroad nở nụ cười, chỉ đơn giản kéo chiếc ghế dựa ngồi cạnh mép giường chờ đợi ai đó tỉnh lại.

Pun nhìn dáng vẻ của anh chắc là muốn ở lâu, đi tới hỏi: "Tôi cho gọi người đi chuẩn bị chút đồ ăn?"

Offroad lắc đầu: "Không cần." Nói xong lại để cho bọn họ đi trước, lát nữa Offroad tự mình lái xe trở về. Pun biết tính tình của Offroad, cũng không dám khuyên nữa, cũng không dám để Offroad ở lại một mình, đành cho vệ sĩ canh gác dưới lầu.

Offroad ngồi một chút thì Dunk tỉnh lại, lần này cậu bị thương không nhẹ, trên người giống như bị băm, cử động nhẹ cũng đau đớn xuyên tim. Cậu vừa tỉnh lại cũng không phát hiện ở mép giường có người, nằm trên giường bệnh không ngừng lẩm bẩm.

Offroad nghe được âm thanh, tầm mắt cũng không rời khỏi chiếc di động, chỉ nhàn nhạt hỏi một câu: "Tỉnh rồi?"

Dunk vừa nghe được là giọng của Offroad, lông tơ trên lưng đều dựng lên. Cậu sợ muốn chết, lại khát nước muốn chết, rốt cuộc vẫn đè nén sợ hãi trong lòng giọng khàn khàn mà kêu: "Con muốn... Con muốn..."

Offroad cất di động, lạnh lùng trả lời: "Không cần vừa mới tỉnh lại đã nằm ở trên giường nói với đàn ông là mình 'muốn'."

Dunk thiếu chút nữa hụt hơi không thở nỗi, cắn răng hít sâu, lồng ngực đều muốn bùng nổ, mới nghẹn ngào nói câu kế tiếp: "Uống... Nước..."

Offroad trừng cậu một cái, đứng dậy rót cho cậu ly nước, sau đó không dịu dàng chút nào đem ống hút cắm vào trong miệng Dunk.

Dunk bị hành đến độ muốn khóc, rõ ràng cậu đang là người bệnh, tại sao lại đối xử với cậu tàn nhẫn như là trừng phạt kẻ thù vậy? Nhưng cậu lại không dám nói với Offroad, chỉ có thể từng chút từng chút hút ống hút, bộ dạng đáng thương vô cùng.

Uống nước xong Dunk cảm thấy sảng khoái hơn rất nhiều, lại liếʍ liếʍ cánh môi khô nức, mới nhìn Offroad hỏi: "Chú Offroad trở về lúc nào vậy?"

Offroad lười trả lời câu hỏi vô nghĩa này của cậu, đem ly nước đặt lên bàn, xoay người nhìn chằm chằm vào cậu.

Trên mặt Dunk còn vết bầm xanh, trên người còn có thương tích, tay trái còn bị gãy. Offroad trở lại ghế ngồi, không chút để ý hỏi: "Nói xem, tại sao lại bị thương thành như vậy?"

Thân thủ của Dunk thật sự rất tốt, những người đó cũng là nhắm vào Yew, Dunk nói thẳng ra thì chỉ là một vệ sĩ nhỏ bé, không có lý do đặc biệt gì để bọn họ phải "chăm sóc" cậu.

Dunk khẽ run, nhìn ánh mắt Offroad giống như là băng đao cậu lại không dám trả lời, hồi lâu mới dùng âm thanh nhỏ như ruồi bọ rầm rì giải thích.

Kỳ thật chính là những người đó động thủ với Yew, cậu lại xung phong đi làm bao cát, lại nói thêm vài câu khiêu khí©h, người bị tẩn đương nhiên chính là cậu.

Nếu không phải bên kia cố kỵ cậu là người của Saechua, một vệ sĩ nhỏ bé như cậu làm gì có khả năng sống đến bây giờ. Nhưng mà Dunk căn bản không có nghĩ nhiều như vậy, cậu chỉ cảm thấy mình bị đánh mấy cái không tính là gì, Yew từ nhỏ đã là thiếu gia, có thể để hắn cầu xin ai sao?

Bên này cậu nói năng lý lẽ hùng hồn, chờ phục hồi tinh thần lại mới phát hiện sắc mặt Offroad có thể đông chết người, nháy mắt cả người liền héo lại, giống như một quả bóng bị xì hơi.

Offroad tức giận đến độ muốn đá cái tên ngốc này một cái, nhưng nhìn cậu nằm ở trên giường bộ dạng không sống không chết lại nhịn xuống, duỗi tay bóp chặt thịt trên mặt cậu hung hăng mà kéo, mắng mỏ: "Thân chó còn lo chưa xong."

Offroad không hề tỏ ra thương xót, làm Dunk đau đến bật khóc, nước mắt trào ra, miệng rên rỉ: "Con sai rồi!"

Offroad vẫn không buông tay, mãi cho đến khi bác sĩ canh giữ bên ngoài thấy không ổn, mới tiến vào khéo léo mà khuyên can một chút, Offroad mới buông tha cho cậu.

*

Offroad rời khỏi bệnh viện đã là chín giờ tối, cả ngày hôm nay Offroad chưa được nghĩ ngơi, lại bị Dunk chọc giận, ngay cả khi nhìn thấy có người của Saechua đi theo sau, Offroad cũng lười đến quản.

Kỳ thật vừa rồi mắng Dunk là thân chó còn lo chưa xong rất vô lý, Dunk làm gì có chuyện lo thân chưa xong, cậu chính là chín chắn đến độ đối với Joong vẫn một mực khăng khăng như vậy.

Mãi đến bây giờ Offroad vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Dunk, khi đó tên nhóc này trốn ở sau hoa viên, trên tay cầm một cái đùi gà gặm đến độ miệng toàn là mỡ.

Lúc ấy cậu bị Offroad dọa cho chết khiếp, cũng không rảnh lo chạy, một ngụm đem toàn bộ đùi gà nhét vào trong miệng, thiếu chút nữa phải vào bệnh viện cấp cứu.

Lúc trước Offroad đã nghe Daou nói qua, cái đứa cháu trai có cha mẹ đã chết kia mang về một tên ăn xin, nhưng mà Offroad vẫn luôn không để ý tới, gặp được Dunk mới cảm thấy đứa bé này rất hài hước.

Năm đó Joong mới mười ba tuổi, bởi vì thân thế có chút đặc biệt nên vẫn luôn bị Saechua nuôi ở bên ngoài, tâm tư của hắn tương đối thâm trọng, không phải là một đứa trẻ hoạt bát, còn Dunk lại là một tên đầu gỗ ngu ngốc, cả ngày nhảy nhót vui vẻ giống như một con lừa nhỏ.

Khi đó Offroad căng não tranh đấu với bên ngoài, dù sao nếu không gϊếŧ người khác, thì là bị người khác gϊếŧ, cuộc sống thật khó để gặp một tên ngốc như Dunk, cho nên thường thường lui tới trêu đùa vài cái, làm cho Dunk sợ tới mức mỗi lần nhìn thấy liền bỏ chạy.

Sau đó Joong ra nước ngoài du học, Dunk không thể đi theo, Offroad liền mang cậu về bên mình nuôi dưỡng mấy năm.

Hiện tại Joong đã trở lại, tên nhãi ranh này vẫn là tìm cơ hội chạy đến bên Joong.

Có nhiều lúc Offroad không nhịn được muốn nói đôi câu nặng lời làm cho cậu thức tỉnh, rồi ngẫm lại chính bản thân mình chỉ có thể đem những lời đó từng chữ nuốt xuống. Trong chuyện tình cảm, Offroad là người không có một chút tư cách để đi giáo huấn Dunk.

Offroad nghĩ xa xăm, mãi cho đến khi vào cánh cổng đầu tiên mới khôi phục lại tinh thần. Nơi này là một khu trang viên được phát triển bởi Saechua, nó được bao bọc hoàn toàn và tính riêng tư rất cao. Ở khu vực này của bọn họ chỉ có mười căn, mỗi căn biệt thự đều có hoa viên rộng gấp bốn, năm lần so với chỗ khác. Ở thành phố này nó là một mảnh đất vô giá.

Năm đó Offroad vì giúp Saechua giành được mảnh đất này đã bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức, sau lưng không biết có bao nhiêu người hận Offroad đến ngứa răng.

Offroad lái xe vào trong gara, vừa mới xuống xe, bác quản gia đã ra đón người. Bác Corn tự mình tiếp nhận hành lý trên tay Offroad, nhìn Offroad ôn hòa mà cười nói: “Khun Kantapon đã trở về.”

Bác Corn là người mà ông nội của Daou để lại cho hắn, ông nhìn Daou lớn lên, chiếu cố Daou mọi chuyện, nói là quản gia, kỳ thật là một vị trưởng bối cực kỳ quan trọng.

Lúc này đã khuya, lão quản gia lớn tuổi cũng nên nghỉ ngơi sớm, Offroad gật đầu nói với ông: “Bác nghỉ ngơi đi, không cần lo cho cháu.”

Bác Corn vẫn cười, đón Offroad vào nhà nói: “Đã chuẩn bị cho cậu chút đồ ăn, dùng một ít hãy đi nghỉ?”

Dạo gần đây Offroad ăn uống ngủ nghỉ đều không tốt, cả ngày hôm nay cũng chưa ăn gì, hiện tại cũng không muốn ăn, nhưng lại không đành lòng phũ tâm ý của ông, liền gật gật đầu.

Offroad ở bên này mới vừa cởi áo khoác ngồi vào bàn ăn, liền nghe ngoài cửa có tiếng vang, bác Corn đem đến cho Offroad một chén canh ấm dạ dày, cười nói: “Thiếu gia đã về rồi.”

Offroad ừ một tiếng, bưng chén lên rũ mí mắt xuống uống một ngụm canh, cũng không đứng dậy đi đón. Chờ đến khi tiếng bước chân người nọ dần dần tới gần, cuối cùng ngừng lại ở phía đối diện mình, Offroad mới buông chén ngẩng đầu lên.

Không thể không thừa nhận chính là, khuôn mặt Daou thật sự đẹp đến cực điểm. Mũi cao môi mỏng, đường nét từ lông mày đến cằm dường như đã được điêu khắc công phu, ngay cả giờ phút này trên người mang theo hơi rượu, cũng chỉ làm hắn có vẻ càng thêm lười biếng gợi cảm hơn.

Bề ngoài của hắn không sắc bén yêu nghiệt như Offroad, nhưng khi giơ tay nhấc chân đều toát lên khí chất, vừa hấp dẫn người khác, lại khiến cho người khác không dám tiếp cận.

Offroad cùng Daou quen nhau từ thời niên thiếu đến nay cũng đã gần hai mươi năm, Offroad cho rằng chính mình sớm đã tâm lặng như nước, nhưng vẫn như cũ một phút thất thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro