Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 8:SỰ DỊU DÀNG ĐẾN BẤT NGỜ

  Dưới ánh trăng sáng khuôn mặt Tống Hiểu Phong nửa sáng nửa tối nhưng Diệp Điền Điền có thể thấy rõ lửa giận hừng hực cháy trong mắt Tống Hiểu Phong.Anh nhìn cô,ánh mắt như một con dã thú đang nổi cơn thịnh nộ,lạnh lùng,hung ác khiến tim cô thắt lại.Diệp Điền Điền lặng lẽ rụt người về phía sau.Tống Hiểu Phong cười lạnh:
-Bất kể là trước hay sau này em đều không thèm nhìn tôi ! Tôi đụng chạm làm em thấy ghê tởm sao?Vậy về sau em nên tập cho quen.
Tống Hiểu Phong đứng thẳng dậy thô bạo xé rách quần áo Diệp Điền Điền.Quần áo cuối mùa cũng mỏng manh hơn dưới cơn phẫn nộ của Tống Hiểu Phong mà biến thành đống vải vụn.Diệp Điền Điền bị lột trần trước mặt anh.
Cô cuộn người lại,hai tay giữ chặt xuống ngực.Tống Hiểu Phong nghiêng người đè lên người cô,hôn như mưa xuống da thịt Diệp Điền Điền.
Diệp Điền Điền bất lực rơi vào nỗi tuyệt vọng khôn cùng,cảm xúc hoàn toàn bị vỡ vụn.Diệp Điền Điền khóc lớn.Sự nhục nhã này là do cô tự tìm,nếu cô không vay tiền Tống phu nhân,nếu cô không đồng ý cuộc hôn nhân.....hôm nay cô đã không bị nhục nhã thế này.Diệp Điền Điền càng nghĩ càng đau lòng,càng nghĩ càng hối hận,cuối cùng tất cả chỉ có thể hoá thành nước mắt trào dâng.
Diệp Điền Điền vừa khóc vừa mắng:
-Anh là đồ điên ! Anh là đồ tồi.
Nước mắt Diệp Điền Điền như mưa,cả người run rẩy.Dần dần Tống Hiểu Phong dừng lại.Nhưng Diệp Điền Điền vẫn khóc,nước mắt rơi không ngừng.Anh dựa vào người cô hơi thở nóng rực phả lên người Diệp Điền Điền khiến cô có cảm giác tê dại.Một lát sau,Tống Hiểu Phong thở dài một hơi,ngẩng đầu lên nói:
-Được rồi ! Đừng nói nữa,để người ta nghe được lại tưởng anh đang cưỡng gian em.
Diệp Điền Điền tức giận khóc càng lớn:
-Đúng thế còn gì ! Anh đang cưỡng gian tôi...oà...oà....
Tống Hiểu Phong khẽ cười nhẹ nhàng ôm lấy cô rồi dịu dàng lau nước mắt cho cô,khẽ nói:
-Được rồi,đừng khóc,chẳng phải anh chưa làm gì đấy sao?
Diệp Điền Điền bị sự dịu dàng bất thình lình của anh làm cho choáng váng nhất thời quên khóc mở to mắt nhìn Tống Hiểu Phong.
Tống Hiểu Phong nhìn cô trong mắt loé sáng.Anh đột nhiên hôn xuống mắt cô.Cả người Diệp Điền Điền khẽ run lên theo bản năng né tránh Tống Hiểu Phong.Anh ôm chặt cô,nhẹ quát:
-Đừng động đậy.
Giọng nói ấm áp.Tống Hiểu Phong nắm chặt tay Diệp Điền Điền đặt lên ngực:
-Ở đây lửa nóng vẫn còn nếu em không muốn xảy ra chuyện gì thì ngoan ngoãn đừng cử động.
Tống Hiểu Phong nhìn người con gái trong lòng.Cô mở to mắt nhìn anh,đôi mắt vẫn còn vấn lệ khiến cho trong suốt,loé ra ánh sáng như ngọc.Cả người Diệp Điền Điền run lên trong mắt là sự hoảng sợ vô cùng.Lòng Tống Hiểu Phong cứng lại có sự thương tiếc vô cùng có cả sự áy náy,chua xót.Xem ra,anh đã khiến cô sợ hãi.
Thân thể cô bất an giãy dụa trong lòng anh,cơ thể trần trụi ấm áp,mịn màng toả ra mùi hương thản nhiên khiến cho lửa dục trong anh vốn chưa tắt giờ càng thêm cháy bỏng.
Tống Hiểu Phong có khát vọng tràn ngập với cơ thể Diệp Điền Điền.Cơ thể cô là dòng suối mát lạnh,trong lành nhất có thể dập tắt lửa dục hừng hực trong người Tống Hiểu Phong.Anh chỉ cần xoay người qua là có thể thoả mãn bản thân mà căn bản là Diệp Điền Điền không có sức chống cự.Nhưng nhìn đôi mắt hoảng sợ,nhìn Diệp Điền Điền khóc nức nở,người run run như đứa trẻ sơ sinh bất lực lại khiến Tống Hiểu Phong không nỡ làm tổn thương cô.
Anh-Tống Hiểu Phong là kẻ nổi tiếng là ngoan tâm thủ lạt trên thương trường.Anh có thể vì lợi ích của Tống thị mà không từ thủ đoạn đẩy đối phương vào chỗ chết.Chỉ cần là đối thủ của Tống Hiểu Phong đều sẽ nghiến răng nghiến lợi hận anh thấu xương.
Người như vậy thì sao biết cái gì gọi là nhân từ?Cái gì gọi là mềm lòng?
Nhưng hôm nay anh lại có sự thương tiếc với cô gái này,lại không đành lòng làm tổn thương cô.Ngay cả bản thân Tống Hiểu Phong cũng cảm thấy kinh dị !
Diệp Điền Điền tuy là vợ Tống Hiểu Phong nhưng bọn họ lấy nhau chỉ là kết hợp lợi ích giữa hai nhà mà cô còn trẻ mới 19 tuổi đầu mà lại xinh xắn,dáng vẻ cũng thuộc hàng phu nhân chỉ có điều gia cảnh không xứng với Tống Hiểu Phong.Bọn họ vốn không có tình cảm.Vả lại đàn bà trong mắt Tống Hiểu Phong cũng chỉ là đồ chơi trên giường,chẳng có địa vị gì trong lòng nên Tống Hiểu Phong sẽ chẳng phí tâm tư mà nghĩ về một người phụ nữ.Ngay cả khi Cao Kì Lan chủ động anh cũng chẳng hề do dự mà đón nhận.
Nhưng hôm nay anh làm sao thế này?
Người con gái trong lòng vẫn còn đang bất an vặn vẹo.Tống Hiểu Phong bất đắc dĩ phải cầm tay Diệp Điền Điền đặt lên ngực mình,ảnh cáo:
-Ở đây lửa nóng vẫn còn nếu em không muốn xảy ra chuyện gì thì ngoan ngoãn đừng cử động.
Diệp Điền Điền sửng sốt hồi lâu sau đó như bị sét đánh mà rụt vội tay về.Dưới ánh trăng,mặt cô đỏ bừng như sắp chảy máu,cuối cùng không dám lộn xộn.Diệp Điền Điền chu đôi môi nhỏ nhắn căm tức lườm Tống Hiểu Phong.Bộ dạng đó vừa đáng yêu lại vừa cá tính khiến tâm tình anh tốt hơn nhiều.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: