Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 1 - Chương 9: Học Hành Và Mở Đầu Cuộc Chiến


Từ ngày chú của tôi gia nhập hàng ngũ thầy pháp ở làng, nó đã thay đổi cuộc đời chú, bởi thế mà chú Lâm giờ bớt nhát hơn hồi đó nhiều.


Sau cái hôm trừ được anh P, làng đã trở lại như thường nhưng cái nỗi ám ảnh đó chắc sẽ còn đeo bám nơi con đường làng ấy, âu cũng là số trời khi nghĩ đến đây tôi lại muốn xuất khẩu thành thơ các bác ạ.

"Số trời đã định nay an phận

Hà cớ nhắc lại đề nao lòng"

Sáng này ăn sáng no nê xong là chú của tôi lại qua nhà ông T học huyền thuật đều đều, kiểu như ham học lắm vậy, chớ ngày thường ổng vào lớp trả bài toàn ăn 0 điểm, giờ thấy ổng ham học huyền thuật mới là chuyện lạ, ngày đó chú tôi cũng ham chơi lắm, thường hay cùng Bác Dương đi phượt, cũng vài lần bị nhát trong rừng mà khóc muốn bón vậy mà cũng ham đi. Hôm nay ông T dạy chú Lâm ấn chú cơ bản và lý thuyết huyền thuật sơ cấp.

Ông T nói:

- Nay ta dạy ngươi sơ cấp ấn chú trước nhễ?

- Dạ, thưa sư phụ!

- Bước đầu tiên phải thả lỏng người, bình thường ngươi thả lòng người thế nào?

- Dạ con thường ngủ ạ!!!

- Ngủ cái củ cà rốt nhà mày, ngủ thì làm sao mà nhớ ấn chú ta dạy, thằng trời đánh này!

- Ơ dạ sư phụ hỏi thì con thấy sao nói vậy thôi mà!

Ông T hỏi tiếp:

- Thế sở trường của con là gì, có tố chất gì không, để ta chuyên sâu cái sở trường đó thành một môn trong bài học của ta!

- Dạ, thưa sư phụ sở trường của con là thiết kế thời trang và make up (phải nói thật với các bác là tới giờ tôi mới biết ông chú nhà tôi có sở trường đầy nam tính đến như vậy)

- Ôi mợ ơi! Mày bị vậy lâu chưa?

- Dạ cũng lâu rồi ạ hì hì, sư phụ quá khen!

Ông T ổng nhìn chăm chăm rồi ổng té ngửa với câu phán của chú Lâm nhà tôi. Đang cười nói vui vẻ bỗng bác Dương chạy sọc vào thở hổn hển.

- Hầy, mệt quá, uống tí nước đã!

Ông T ngạc nhiên hỏi bác Dương:

- Nay có chuyện gì mà như ma rượt thế?

- Dạ ở ngoài làng lại có án mạng đó cha!

- Cái gì, chuyện là như nào?

Bác Dương đáp lời ông T bằng một cái giong ngờ nghệch:

- Con cũng không biết nữa ạ, đang đi mua bịch bánh tráng trộn để ăn mà thấy trong chợ nhoi nhoi một đám, con vội dẹt ra chen vô thì thấy chần ngần một cái xác, chết không được toàn thây, chỉ còn lại một phần thân trên thôi ạ.

Nói đoạn chú Lâm vừa nghe qua đã muốn ói hết đồ ăn ra ngoài, lần này lại có biến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro