Chương 219: Đếm Ngược Đến Kết Cục
Tác giả: Nam Phái Tam Thúc
Dịch: Hỏa Dực Phi Phi
Tôi biết mình đang ở trong ảo giác, loại cảm giác này rất giống rất giống sau khi tôi hấp thu nọc rắn, trong ảo giác, tất cả đều gần như thật, bởi vì đó là thông tin thật sự thông qua đường dẫn như nọc rắn, hoặc thông qua tiếng sấm truyền vào trong đại não tôi, tôi gần như đang tham dự vào hoàn cảnh xung quanh, nhưng đó cũng không phải là sự thực.
Thậm chí ông chủ Tiêu bên cạnh cũng không phải chân thực.
Đối với ảo giác, tôi đúng là một chuyên gia, ảo giác lớn lớn nhỏ nhỏ, tôi trải qua không dưới mười mấy lần, khắc sâu nhất chính là lần ở Tần Lĩnh với lão Dương, tôi thật sự không biết rốt cuộc lần đó là trải nghiệm của bản thân tôi, hay toàn bộ quá trình đều là ảo giác. Tôi chỉ nhớ tôi hôn mê hai lần, một lần ở bên bãi sông, một lần sau khi chạy ra bãi sông.
Tôi không để tâm đến ông chủ Tiêu, tôi biết tất cả xung quanh tôi, đều là phản ứng sinh ra sau khi tôi nghe thấy tiếng sấm. Tôi chỉ cần đợi cho càng nhiều thông tin truyền đạt vào.
Sau khi tôi bình tĩnh lại, lời thì thầm xung quanh càng lúc càng rõ ràng, mỗi lần ánh chớp lóe lên, tôi liền có thể nghe thấy vô số âm thanh từ trong tiếng sấm phân tách ra ngoài.
Tiếp đó tôi nhìn thấy ông chủ Tiêu, tôi đột nhiên phát hiện ông chủ Tiêu trẻ lại, không, ông ta không phải trẻ lại, ông ta chính là ông chủ Tiêu thời trẻ, trong mắt ông ta tràn ngập nghi vấn đối với tiếng sấm xung quanh.
Đột nhiên tôi nhận ra, ông chủ Tiêu này, không phải ông chủ Tiêu đã cùng tôi nằm vào quan tài, mà là ông chủ Tiêu lần đầu nghe sấm của rất nhiều năm về trước. Tôi nhìn thấy ông chủ Tiêu kia đang hét lên với xung quanh: "Ngô Tam Tỉnh! Ngô Tam Tỉnh!"
Tôi ngớ ra, ông ta đang tìm chú Ba tôi?
Tôi nhìn thấy môi ông chủ Tiêu trắng bệch, hoàn toàn là trạng thái căng thẳng đến cực điểm, tôi lại gần ông ta, nghe thấy ông ta lẩm bẩm nói với mình: "Điền Hữu Kim, mày đừng sợ, Điền Hữu Kim, mày đừng sợ."
Điền Hữu Kim?
Tôi nhìn ông chủ Tiêu, đột nhiên nhận ra đây là chuyện gì? Ông chủ Tiêu, chính là Điền Hữu Kim năm đó?
Tôi nhìn thấy ông ta run rẩy đi vào trong sương mù, chầm chậm vào sâu trong sương mù, ông ta nhìn thấy trước mặt là một tia chớp cực lớn, đủ kiểu lóe sáng không ngừng, ông ta nhìn tia chớp đó, dần dần mắt trợn trắng, rơi vào trạng thái bóng đè, tôi nghe thấy ông ta lầm bầm tự nói: "Cái gì? Anh nói cái gì? Anh hỏi tôi muốn biết gì ư? Tôi muốn biết Ngô Tam Tỉnh ở đâu, tôi muốn quay về?"
"Cái gì? Hắn ta không ở đây, đây là đâu?"
"Đây là Lôi thành?"
"Lôi thành là nơi nào? Anh là ai?"
Tôi không nghe thấy lời đáp, chỉ có thể nhìn thấy ông chủ Tiêu trẻ tuổi không ngừng độc thoại.
Sau anh là ai, ông chủ Tiêu đột nhiên bắt đầu nói một thứ ngôn ngữ đặc biệt, tôi biết đó là một loại ngôn ngữ, nhưng hoàn toàn nghe không hiểu.
Trong lúc tôi cố gắng muốn hiểu, ông chủ Tiêu đột nhiên quay đầu nhìn tôi, mắt ông ta trợn trắng, sau đó ông ta nhìn ra xa, tôi bắt đầu nhìn thấy đủ mọi thứ kỳ quái trong sương mù, tôi nhìn kỹ những bóng đen này, có một chiếc thuyền khổng lồ đang trôi trên biển, có rất nhiều người đang đi lại trong sương mù.
Xung quanh tôi giống như một bức Thanh minh thượng hà đồ(1), xuất hiện vô số cái bóng, tiếng người huyên náo, giống như tất cả những mẩu chuyện tôi từng trải trong cuộc đời, hoặc tôi chưa từng trải qua.
Tôi nhìn những cái bóng này, đột nhiên tôi nhận ra, những cái bóng giống như đều là đáp án của câu đố.
Đáp án câu đố của cuộc đời tôi, bọn họ đều ở trong sương mù, tôi đi về một phương hướng, bóng dần dà rõ ràng hơn, đó là một đám người đang lặn lội trong rừng mưa, tôi phát hiện đó là đội ngũ của chú Ba trong Xà Chiểu quỷ thành, dáng vẻ của chú khi mất tích. Tôi càng đi vào trong, càng nhìn rõ hơn dáng vẻ của đội ngũ này.
Tôi xoay người nhìn xung quanh, tất cả cái bóng trong sương mù, đều là đáp án tôi muốn biết nhưng chưa từng trải qua sao?
Chú thích:
(1) Thanh minh thượng hà đồ là tên của một số tác phẩm hội họa khổ rộng của Trung Quốc, được vẽ kỹ lưỡng rất nhiều chi tiết. Mô tả cảnh vật trên diện rộng, hoặc đời sống người dân. (như ảnh minh họa đầu chương :))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro