Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 112

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc

Dịch: Hỏa Dực Phi Phi

Nơi Bạch Hạo Thiên ở khiến tôi hoàn toàn không ngờ, cô bé sống tại một khu phố bên cạnh phố ven sông, khu vực này ở Hàng Châu phần nhiều là cửa hàng đồ cổ, đá hiếm, Bạch Hạo Thiên sống ở tầng hai một tiệm bên đường.

Cô bé nói người nhà mình hy vọng sau này cô có thể tiếp quản một số việc làm ăn của gia tộc, nhận được sự bảo hộ của Cửu Môn, gia tộc Bạch gia to lớn rất nhiều đều làm nghề lưu trữ. Có một vài cửa hàng hoạt động nhiều năm vẫn khá, cho nên đang trong khoảng thời gian thực tập, ngoại trừ làm nghề quản kho Mười một, còn có cửa hàng này cũng để cô bé có thể liên hệ bản thân trước một chút, làm quen luật lệ nghề nghiệp.

Điều khiến tôi khá kinh ngạc là, tên cửa hàng này là Hạo Sơn Cư, chính là trong đầu Ngô Sơn Cư cắm một cọng thép(1).

Bạch Hạo Thiên có chút xấu hổ, còn có đôi chút đắc ý, tôi cũng không cách nào hỏi rốt cuộc trong đầu cô bé nghĩ những thứ gì, lúc tôi đến cô bé đã lên lầu tắm rửa, đi xuống bật đèn lầu một cửa tiệm, ngồi ở lầu một trò chuyện.

Tôi nhìn quanh tất cả hàng hóa ở lầu một, tủ lớn đối diện cửa phần lớn bán tử liêu(1), hai bên đều là các loại đá hạ giá kỳ quái, chất đống với nhau, sắp xếp có vấn đề, giá kê cũng có vấn đề. Vừa nhìn đã biết là trưng bày sao chép cửa hàng khác, nhưng không hiểu logic bên trong, chỉ sao chép vẻ ngoài, không hiểu được bên trong.

Cô bé phỏng chừng còn phải sửa soạn mặt mày gì đó một chút, lề mà lề mề, tôi lại theo những lý giải của mình, phản xạ có điều kiện sắp xếp lại những bày trí đá này một chút.

Cô bé ngồi xuống, tôi đưa hai mã số này cho cô. Hỏi cô: "Em có thể phá được mã số của Trương Đại Phật gia, là nguyên nhân gì? Sao em đoán được?"

Bạch Hạo Thiên nhìn tôi, nghĩ nửa ngày: "Nói sao cho rõ đây, dù sao cũng là đoán ra được. Nói thì nói đến mấy ngày mấy đêm cũng không nói hết."

Tôi viết ra số hiệu và tên của Doãn Tân Nguyệt.

"Em có thể từ hai cái này, suy ra được logic không? Làm thành một phương trình, như vậy chúng ta sẽ có thể biết tất cả những người sở hữu hàng hóa trong kho Mười một."

"Nhưng tại sao chúng ta phải biết?" Bạch Hạo Thiên căng thẳng nhìn tôi: "Tiểu Tam gia, ngày đầu tiên đi làm anh đã muốn làm công trình lớn như thế, theo quy củ, chúng ta không được biết thông tin cụ thể của hàng hóa."

"Trương Khải Sơn không phải em biết rồi sao?"

"Đó là vì quả thực quá rảnh rỗi, em tìm chút tiêu khiển cho mình, nếu không phải là anh em cũng sẽ không nói ra." Bạch Hạo Thiên lật tờ giấy có hai cái tên lại: "Em không tính, em không tính."

"Vậy được, vậy tôi không cần biết phương trình này, em tính giùm tôi, tính ra em cũng không cần nói với ai, em chỉ cần nói với một chuyện, mã số của Ngô Tam Tĩnh là cái nào, tôi muốn tra đồ của chú Ba tôi cất ở kho hàng. Đồ của chú Ba tôi đều để lại cho tôi, tôi tra không vấn đề gì, sớm muộn tôi cũng sẽ tra được." tôi nói với Bạch Hạo Thiên.

Bạch Hạo Thiên lại lật tờ giấy qua, cắn cắn môi dưới, tôi nhìn biểu cảm của cô bé, phát hiện không ổn lắm.

Biểu cảm của cô bé không phải suy tính có nên giúp tôi hay không, mà là đang nghĩ có nên nói với tôi một vài thông tin mà tôi không biết không. Tôi nghĩ đến mấy loại khả năng, đột nhiên nói: "Hoặc là nói, em thông minh như vậy, em sớm đã đoán ra phương trình này, cũng biết mã số của chú Ba tôi là cái nào, em cũng có thể nói thẳng với tôi."

Sắc mặt Bạch Hạo Thiên chợt trắng đi, gần như muốn chạy trốn, hai mắt ngó dáo dát, không nơi nào dừng lại được hai ba giây. Tay tóm lấy quần ngủ của mình.

Tôi hít sâu một hơi, "Em nói với tôi cái này, tôi dạy em làm sao bày biện cửa hàng."

Bạch Hạo Thiên không ngờ tôi sẽ nói chuyện này, kinh ngạc nhìn tôi, "Thật sao?"

"Em do dự sao?"

"Không do dự!" Bạch Hạo Thiên lập tức lật tờ giấy lại, nhanh chóng viết ra một mã số, đưa cho tôi: "Nói lời giữ lời!"

Tôi nhận lấy tờ giấy kia, nhìn mã số nọ, thầm nghĩ cô bé quả nhiên đoán ra được hết rồi, vẫn không đáp, cô bé bước tới kéo ngón út của tôi, nước mắt lưng tròng: "Em nằm mơ cũng muốn được thành bà chủ, không, thành người làm của anh."

==========

(1) Chữ Ngô 吴, chữ Hạo 昊, chữ Ngô là chữ khẩu 口 trên chữ thiên 天, chữ Hạo là chữ nhật 日 trên chữ thiên 天, khác nhau "một cọng thép" :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kinhdi