Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Chương thứ 20

Trên vách đá điêu khắc toàn mặt hồ ly, vừa nhìn liền biết là phong cách của thời Chiến quốc, phần lớn đều đã bị nước làm xói mòn phong hóa, đường nét không còn rõ ràng nữa, dân bản xứ muốn nó nổi bật hơn nên dùng thuốc màu quết lên đó một lớp, giờ thuốc màu đã phai tới gần hết. Nhưng nếu nhìn gần, sẽ thấy trước khi bị phong hóa, những phù điêu này tương đối tinh tế, rất nhiều chi tiết phải dùng tới công phu uyên thâm, đây là một tác phẩm điêu khắc mang tính nghệ thuật. Mà không phải là thợ thủ công bình thường làm ra.

Bơi đến bên bờ, đại Trương ca tới kéo "tôi" lên, "tôi" đã quên luôn cả việc nghĩ ra cái gì để tranh luận, rõ ràng là hiện tại một chọi hai, "tôi" không có phần thắng, vả lại với trạng thái của Công tử ca dọc đường tới đây, quả thực tiếp tục chỉ trích người khác không tuân thủ quy định sau đó bị đối phương giết chết, có phần buồn cười.

Nhưng "tôi" vẫn phải nói một câu đầu tiên là: các người làm như vậy là không hợp quy định, rốt cuộc các người muốn làm gì?

Nếu là tôi thì tôi cũng sẽ nghi ngờ điều đó, vì hiển nhiên là đây không phải gắp lạt ma đổ đấu, thù lao toàn bộ đều từ tay Thiết khoái tử chi trả, hai người kia lại nhanh chóng tiết kiệm thời gian hoàn thành tốt nhiệm vụ, Thiết khoái tử bên kia cũng không vì thế mà thưởng thêm tiền. Trừ khi bọn họ còn có mục đích của mình, nhưng nói thế nào thì, "Chung quy thì tôi phải xem như là đồng bọn hay là tù binh của họ, hiện đứng đây thì khó mà định nghĩa được.". Rốt cuộc cũng là một mối quan hệ đặc biệt bất tiện. Nhưng mà nếu Thiết khoái tử đã bảo tôi đi theo bọn họ, vậy giờ coi như đã hoàn thành nhiệm vụ trọn vẹn rồi.

Áo sơ mi của Công tử ca đã ướt đẫm, hắn hoàn toàn không để ý tới "tôi" nữa, giận dỗi nói: "Nếu không vì anh ở bên kia huýt huýt, tôi đã kịp thay thủy giáp rồi mới nhảy xuống nước, đây là áo sơ mi ông chủ bên Thượng Hải tặng tôi, chẳng biết có ngâm nước được không nữa."

Nói rồi bọn họ cũng nhúc nhích lên bờ, đi vào trong một nhà sàn trước mặt hồ, rốt cục thì tôi cũng hiểu được thói quen của người Trương gia, bất luận là làm chuyện gì, bọn họ vĩnh viễn chỉ tiết về phía trước. Trừ khi bất đắc dĩ lắm, bằng không bọn họ sẽ không chần chờ chút nào, vì thế mà lúc người bình thường còn phải nghi hoặc, cảnh giác, thảo luận vân vân thì bọn họ đã chạy xa ngàn dặm rồi.

Đầu tiên là nhà sàn dùng chất gỗ cực tốt, thứ hai là được xây cất vô cùng cẩn thận, chậu than sưởi ấm cũng làm bằng bạc, vừa nhìn liền biết là công nghệ Nê-ban. Không gian trong lầu phải rộng bằng sáu bảy nhà thường, đặt đầy những đệm nhung, trước mặt hồ có một lầu gác, bên dưới đó chính là hồ nước.

Chậu than bùng lên, bên cạnh vẫn còn hai bình trà đang pha, Công tử ca cởi áo, thân thể gầy mảnh hiện ra, tôi thấy trên người hắn có xăm một con vật kỳ quái, cùng loài với Kỳ Lân nhưng không phải Kỳ Lân. May mà Tiểu Tam gia tôi có học thức uyên bác cao thâm, nhìn phát ngẩn ra, đây chẳng phải là một con "Cùng Kỳ"

Cùng Kỳ là một loài thần thú kỳ quái, nó dường như là đối nghịch với Kỳ Lân, Kỳ Lân là một loài thú diệt ác, đại biểu cho lực lượng hung mãnh không thể chống lại, nếu như người nào trong xã hội xăm hình Kỳ Lân lên người đi làm việc chính nghĩa thì thường vô cùng mạnh, nhưng làm chuyện sai trái thì sẽ bị Kỳ Lân thiêu chết. Là một khế ước thần thú, còn Cùng Kỳ thì hoàn toàn tà ác, nó dùng người làm thức ăn, nếu như hai bên có đánh nhau, nó sẽ cắn đứt một bên cánh mũi, nếu như nó phát hiện ai đó làm chuyện xấu, nó sẽ bắt một lượng lớn dã thú tới dâng cho người đó. Khuyến khích người đó tiếp tục làm.

Thực ra cũng chỉ là hình xăm trên người, cảm giác Công tử ca kia không phải dạng người khốn nạn như thế.

Kinh nhất là, dương vật của Cùng Kỳ dài tới năm thước (e hèm), là điều mà các đấng mày râu hướng tới. Người xăm hình Cùng Kỳ, thường có tính cách phóng túng vui thú.

Hắn treo áo sơ mi lên trên giá, nghiêng về một bên trên bếp lửa, xong còn có ý bảo "tôi" cứ tự nhiên đừng khách sáo. "Tôi" gạt hết những ngu muội trong đầu, bằng tốc độ nhanh nhất để tới đây, người bên ngoài dù có năng lực, chí ít cũng cần phải một hai ngày trời mới vào được. Sau đó lại nhàn nhã ở đây uống trà.

"Trang sức nơi này có nhiều chi tiết của người Hán, nhất định là có người Hán ở đây giúp sức với người di xây dựng nhà sàn." Công tử ca nói: "Trong trà có pha thuốc, cần thời gian để phát huy tác dụng. Không uống trà này thì buổi tối chẳng ai cứu được cậu đâu."

"Tôi" hỏi: "Thuốc gì? Tôi không thể tùy tiện uống thuốc lạ được."

Công tử ca uống một nửa chén xong đưa lại cho "tôi", "Uống đi uống đi, nói ra thì cậu uống không trôi được, thuốc này uống vào đại bổ. Yên tâm đi, cái này không công lại với xà dược của cậu đâu."

"Tôi" ngửi thật cẩn thận, mới miễn cưỡng uống vài hớp, nhận ra trong trà có trộn thứ như máu vậy.

Sau khi uống xong, hai người Trương ca bắt đầu dùng nước trà bôi lên tay và cổ, "tôi" làm theo, chợt thấy Muộn Du Bình nói một câu: "Lúc nào tìm được tổ, chúng ta sẽ tiếp tục đuổi theo."

"Tộc trưởng, tôi là người làm những chuyện xấu xa, việc đó cứ để tôi làm." Công tử ca liền noi: "Anh còn phải sống đến lúc thích hợp nữa."

"Các người rốt cuộc là có mục đích gì vậy?" "Tôi" không thể nhịn được mới lên tiếng, hai người kia quả thực coi "tôi" như vô hình vậy. "Nếu như tìm được cửa vào rồi, tôi sẽ thông báo cho Thiết khoái tử, không thể cùng các người ở đây làm trò hồ đồ được."

Công tử ca quay đầu, hứng thú hỏi "tôi": "Dụ xà, cậu tham gia lần gắp lạt ma này, vì mục đích gì?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro