Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19

Chương thứ 19

Lặn thẳng tới nơi xung quanh có thứ ánh sáng quỷ dị, tôi mới nhận ra đó là một ngọn thủy đăng, bên trong dùng đá huỳnh quang phát sáng.

Thủy đăng rất nhỏ, treo trên một cái xích sắt, nơi này cách mặt nước khoảng mười một mười hai mét, bơi xuống nữa, bên dưới có vô số xích sắt, giăng ngay hai bên vách đá dựng đứng trong nước, cảm giác giống như cảnh tượng trong núi Trường Bạch.

Lặn không như này khó mà xuống sâu hơn được, Công tử ca bơi tới gần vách đá nhìn, quả nhiên thấy được có một cửa động.

Thủy đăng này chính là ký hiệu mà Muộn Du Bình lưu lại, chỉ dẫn vào trong cửa động kia.

Xích sắt thông tới giữa động, chúng tôi bám theo xích sắt mà bơi vào.

Động có đường kính chừng ba thước, sau khi tiến nhập, phát hiện xích sắt kéo dài mãi vào bên trong, dường như là một sợi dây dẫn đường. Bên trong một khoảng tối đen. Nhiệt độ nước rất thấp, cảm giác lạnh thấu xương.

Công tử ca dùng thủy đăng cố gắng soi về phía trước hơn một thước, xem xét chốc lát, liền bơi thẳng tiếp, "tôi" cũng không tỏ ra yếu kém vẫn theo sát hắn. Thấy Công tử ca bơi được sáu bảy mét, bỗng ngoi dần lên đỉnh trần, cả người bám sát vào trần hang.

"Tôi" cũng bơi theo, giờ mới phát hiện đỉnh huyệt động này có một lỗ hổng, bơi lên trước vài cái, đầu liền ngoi ra khỏi mặt nước.

Cái lỗ hổng kia phải lớn băng một thùng xe, Công tử ca nhấc thủy đăng khỏi mặt nước, lại thấy nham thạch trên này vẫn còn ướt, bên cạnh đặt rất nhiều khung mây, trong chứa những tảng đá kỳ quái.

"Ây, lại có loại đá này sao. Thảo nào ở đây quanh năm có dưỡng khí." Công tử ca bò lên, "tôi" cũng theo ánh thủy đăng mà ngoi lên, thấy trên thạch bích quanh huyệt động có rất nhiều hình điêu khắc nguyên thủy. "Những thứ này là do tổ tiên trước kia di dân phát hiện ra khắc lại, bọn họ cho rằng huyệt động là do thần núi đào ra, cho nên xung quanh đây đều là những đồ thờ cúng. Cậu xem trên động này có nhưng nét khắc tinh tế như vậy. Quả nhiên là bút tích của anh ấy."

"Tôi" bắt đầu thở hổn hển. Thần trí đã hoàn toàn thanh tỉnh, định hỏi Công tử ca là cái gì, nhưng nhịn thở quá lâu, ho cũng không bật ra được.

Công tử ca nhìn "tôi" cười như lắc lẻ, "Vội gì chứ? Trên đường đi tôi có nhiều cơ hội xử lý cậu lắm, cậu vẫn không biết ngại mà theo tôi như vậy mà không thấy mất mặt sao?"

"Câm- câm- câm miệng!" Tôi vừa nói vừa thở.

Công tử ca không để ý tới tôi nữa, chỉ nhìn quanh vách động: "Quả thực là đã tới được rồi." Nói xong lại nhảy xuống nước lần nữa.

"Tôi"nghĩ có thể lập tức đuổi theo, nhưng còn chưa thở được bình thường, chợt vỗ vào ngực mình vài cái, hít lấy một hơi thật mạnh, sau đó cũng nhảy xuống theo.

Công tử ca vẫn ở dưới nước chờ "tôi", không rời đi ngay, thấy tôi xuống nước rồi mới ra hiệu đi tiếp. Cầm đèn dẫn đường.

Người này so với Muộn Du Bình có tổ chức có kỷ luật và có lương tâm trách nhiệm hơn hẳn, tôi thầm nói, chó má, lại nói tới Muộn Du Bình, về phương diện tổ chức kỷ luật thì đúng là cặn bã.

Tiếp tục bơi đi, qua thêm hai cái lỗ hổng nữa, phía trước bắt đầu có ánh sáng, chúng tôi bơi ra khỏi thủy động, nhận ra nơi trước mặt là một hồ sâu, bơi lên trên, một lúc liền ngoi ra khỏi mặt nước, ánh mặt trời chói lóa khiến tôi không thể mở mắt.

"Tôi" thích ứng ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy đây là một miệng hồ, hình dạng cái bát, bốn phía trên vách đá san sát cây cối, bóng bẩy xanh tươi, ở giữa là một hồ nước lớn, vờn quanh rìa hồ đều là nhà sàn, tầng tầng lớp lớn, nhưng nhà sàn ở đây xa hoa hơn rất nhiều, có thể thấy đỉnh chóp được trang trí bằng ngọc lưu ly, cột nhà đều là cự mộc hồng tất.

Toàn bộ khu vực tràn đầy ánh nắng, cảnh sắc như mộng ảo, khu vực này dường như hoàn toàn khép kín, không phải vệ tinh chắc không thể biết được có nơi như này tồn tại. Những pháp sư đó thực sự đã tìm được một nơi rất tốt để sống.

"Thổi còi đi, xem đại Trương cả ở đâu." Công tử ca nói với "tôi"

"Tôi" huýt còi, lập tức từ chỗ mái nhà sàn có tiếng đáp lại, chúng tôi nhìn thấy đại Trương ca đang đứng trên mái nhà sàn, chỉ về một hướng.

Bên kia là một thềm đá, từ đấy có thể đi lên trên vách núi. Giờ tôi mới phát hiện ra vách núi nơi này cũng có một lượng lớn phù điêu. Hình khắc trên đó đều là những khuôn mặt rất kỳ quái. Dường như là mặt nạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro