Chương 16
Chương thứ 16
Tôi đáp lời, cúi người đuổi theo Tiểu Trương Ca.
Với tính cách của mình, chuyện này chắc chắn sẽ để sau tính, hành vi của Xà Tổ khác với tính cách tôi, vì thể mà thực tế của hắn khiến tôi rất khó chịu. Nếu như là tôi, nhất định sẽ theo Thiết khoái tử lên núi, biết rõ toàn bộ tình huống thì sẽ không bị người khác dắt mũi nữa. Lúc này tôi mới hiểu rõ vì sao nội tâm của người thuộc cung song tử lại rối rắm như vậy.
Thềm đá trên vách vô cùng treo leo hiểm trở, khả năng giữ thăng bằng của Tiểu Trương Ca cũng không kém Muộn Du Bình là mấy, cúi người chạy một mạch qua dãy nhà, bắt đầu hướng vào trong rào trại- tới tòa nhà sàn trung tâm nhất.
Tất cả nhà sàn ở đây đều quây lại thành từng vòng một, ở giữa tiếp giáp với đường núi, nếu như trong trại có người ẩn núp, chạy trên đường núi chúng tôi hoàn toàn không có gì che chắn. Chẳng may có ai đó ngắm bắn chúng tôi chỉ có thể một đường nhảy khỏi vách đá. Tôi thì chẳng muốn mạo hiểm, nhưng Xà Tổ bảo theo liền theo,không chút do dự hay mơ hồ nào cả. Cho dù tôi biết đây là ảo giác, nhưng vẫn thấy người lơ lửng bất định.
Ngay cả như vậy, hắn theo sát phía sau được một lát thì cảm giác tận lực, cũng may Tiểu Trương Ca thỉnh thoảng có dừng lại quan sát địa hình, tôi mới có thể miễn cưỡng đuổi kịp hắn. Chạy thẳng tới tận trên bến đò, có một tòa nhà sàn rất đồ sộ ở đó, cao sáu tầng, lớn bằng mười lần nhà sàn bình thường. Dường như là nơi nghị sự của thủ lĩnh bộ tộc.
Tiểu Trương Ca dừng lại, không chạy vào mà xoay người nhìn về phía tôi, tôi thấy trong miệng hắn có một mảnh sắt sắc bén, đặt ở giữa hai môi.
"Mày làm gì vậy?" Xà Tổ đuổi tới sau lưng đề phòng, hỏi: " Tự ý rời khỏi đội là phá hỏng quy định."
"Tiếng còi kia không phải do Đại Trương Ca huýt, Đại Trương Ca khi huýt sẽ không ra tiếng còi bén nhọn như vậy". Công tử ca nhìn sang vách đá bên trên- cái tên Tiểu Trương Ca thực sự rất khó để xưng hô- ánh mặt trời đã bắt đầu chếch đi, danh giới giữa ngày và đêm đang chuẩn bị thay đổi.
"Sao khẳng định được chuyện đó?"
"Không thể khẳng định, nhưng tôi có thể xác định được một việc, với tính cách của người đó, chắc chắn sẽ không dừng lại chờ ai cả, nếu như hắn đã lấy được manh mối, vậy thì hắn đã sớm hành động." Công tử ca nói: "Vì thế mà hắn sẽ không bao giờ huýt còi quỷ báo tình hình cho chúng ta biết, hiện tại e rằng hắn đã sớm vào bên trong trại rồi."
"Vậy ai đã huýt còi?" Xà Tổ cả kinh hỏi. Quay đầu nhìn về hướng vừa tới, đã không thấy bóng người leo lên núi nữa.
Công tử ca đáp: "Biết chúng giao hẹn bằng tiếng còi, nếu như không phải Đại Trương Ca, vậy nhất định là một trong hai người mất tích khi tiến vào rào trại đầu tiên. Tiếng còi có tính dẫn dụ, chắc là địch ý, Thiết khoái tử có lẽ tới đó sẽ rơi vào bẫy."
"Vậy sao mày không nhắc nhở bọn họ? Mày muốn bọn họ chết sao?" Xà Tổ hỏi, hàm răng nghiến lại, rõ ràng là muốn động thủ.
Hành vi chống lại gắp lạt ma như vậy là không thể chấp nhận được, nếu có người đang trong cuộc gắp lạt ma lại đấu đá lẫn nhau, đó là do bị giang hồ triệt hạ. Vì lợi ích nhóm quá lớn, nếu như không tin tưởng vào trụ cột, và làm trái nguyên tắc thì mỗi lần gắp lạt ma sẽ giống như là một tai họa.
Công tử ca hé mắt, rõ ràng thấy Xà Tổ đang khởi động cơ hàm, hắn không buồn để ý, chỉ vừa nhìn xung quanh, vừa nói: "Cậu biết Thiết khoái tử là ai không? Người này tên là Cửu Đầu Yên Đại, là chủ đoàn ngựa thồ bạch phiến tại đất Điền Tây 20 năm về trước, nhưng cũng đã biến mất từng ấy năm, giờ đột nhiên lại xuất hiện gắp lạt ma, hơn nữa diện mạo lại thay đổi vô cùng- rõ ràng là hắn đã cố ý đánh nát xương mặt mình, nếu như không phải vì hắn vẫn giữ lại động tác ngậm tẩu thuốc, tôi cũng sẽ không thể nhận ra hắn- người như vậy đột nhiên xuất đầu lộ diện, ủy thác cho hắn gắp chuyến này chắc chắn không chỉ vì tiền. Có thể cùng với chuyện năm xưa của đời cụ kỵ hắn và chuyện hắn thoắt ẩn thoắt hiện trong giang hồ có liên quan. Cửu Đầu Yên Đại người như tên, có chín cái tẩu hút, chúng được điều chế từ những loại thuốc bí truyền, hút vào sẽ thần bay phác lạc, còn có những tác dụng không tưởng khác nữa, muốn ám toán người từng trải như vậy, tôi không chắc chắn, hơn nữa bên cạnh hắn còn có một tên đại hán thân thủ cao siêu, cậu không cần phải lo lắng cho bọn họ."
"Vớ vẩn! Chuyện 20 năm trước sao mày biết? Lúc đó mày được mấy tuổi?" Xà Tổ vẫn hỏi, Công tử ca lén nhìn xung quanh vài lần, bỗng như phát hiện manh mối.
"Cậu đoán xem." Nói rồi nhảy sang một căn nhà sàn, Xà Tổ theo sau, liền thấy tại một chỗ kín đáo trên cây cột có khắc vài ký hiệu kỳ quái. Chỉ về một hướng.
"Ở chỗ này!" Công tử ca mặt mừng khôn xiết, lấy mảnh sắt ra cạo hết ký hiệu đi, nói với Xà Tổ: "Cậu theo tôi! Đi nào, đi!"
Lời còn chưa dứt, một con rắn lục từ trong thắt lưng của Xà Tổ trườn ra, lao tới chặn trước vách đá nơi Công tử ca định đi, nhe răng ngăn cản.
"Không được đi, mày theo lần gắp lạt ma này rốt cục là có mục đích gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro