Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 8

Đào bảo tình thú kí sự <Taobao tình thú kí sự>- 8

Edit: Hiền Uyên

Lăng Mộc tiếp tục nhìn kỹ xuống dưới, thậm chí tìm được phần cậu cùng anh nói chuyện trong Aliwangwang! ! Nhất thời khuôn mặt từ hồng chuyển trắng. Cái kia Khinh Mộc Phong, thật sự là học trưởng? ? ! ! Trong đầu hoa lên đem ba chữ Dương Khinh Phong đổi thành Khinh Mộc Phong, Lăng Mộc cảm giác trong đầu mình đang quay quay, tuy cậu biết ngay từ đầu hai cái tên rất giống nhau nhưng là cho tới bây giờ cũng không đem khí chất của học trưởng cùng cái tên biến thái hạ lưu kia liên hệ một chỗ! ! Ai tới nói cho cậu biết đây rốt cuộc là tình huống gì đây? ? ! !

Hơn nữa học trưởng anh ấy biết mình là ai chăng? Cậu còn mắng anh vì cái đồ kia... Không đúng, là anh tự nhiên gọi cho mình, còn có địa chỉ của mình... vậy anh rõ ràng là biết mình mua cái đồ kia và cũng biết mình là ai! ! ! !

Trong nháy mắt đại não Lăng Mộc trống rỗng, sắc mặt trở nên có chút tái nhợt, lúc này cậu nghĩ học trưởng nhất định sẽ thấy cậu thực đáng khinh thực ghê tởm... Chính là tiếp tục tưởng tượng, anh là bán vật này... Lăng Mộc cảm thấy mông lung, không có mùi vị.

Cậu hiện tại cũng đại khái đoán được cái thùng màu lam phía dưới kia chính là cái gì, khó trách học trưởng mỗi lần đều thần thần bí bí, cậu không ngờ là vì bán thứ này...

Lăng Mộc không biết tâm tình hiện tại là gì, khó tức giận? Vẫn là cái gì a... Tại sao còn một điều chính mình không muốn thừa nhận là... hưng phấn? ?

Đúng lúc này ngoài cửa sạt một tiếng, cửa được mở ra, ai đó đã trở lại.

Căn bản không cho Lăng Mộc cơ hội đứng lên, cũng không có cơ hội để cậu đi ra ngoài, Dương Khinh Phong cứ thế đẩy cửa đi đến, chứng kiến Lăng Mộc ngồi trước máy tính của mình, sửng sốt một chút.

"Em... em không phải..." Lăng Mộc không nghĩ tới chính là cậu khẩn trương đứng lên, bởi vì dù sao cậu vào phòng mà không có sự cho phép của học trưởng, còn nhìn trộm đồ của anh... Này là bản năng Lăng Mộc cảm thấy chột dạ.

Nhìn Lăng Mộc kích động rồi chuyển ánh mắt sang đĩa hoa quả, anh biết là cậu đến chỉ mang hoa quả cho anh, lại nhìn thoáng qua máy tính, Aliwangwang được mở ra, nhất thời Dương Khinh Phong coi như xong.

"Em cũng biết sao?"

"Ân?" Lăng Mộc sửng sốt một giây, nhất thời nhớ tới chính mình vừa nhìn thấy hết tất cả! Người này bán thứ này ở Taobao! Còn giả bộ hạ lưu đáng khinh để khi dễ cậu! Mặt Lăng Mộc đỏ do vừa mới xấu hổ đã chuyển thành trắng, rồi nhìn soi mói Dương Khinh Phong, lại từ trắng quay lại đỏ, bất quá lần này không ngờ là do thẹn thùng.

"Anh... Anh anh... anh sao có thể như vậy? !"

"Anh như thế nào?" Không biết có phải ảo giác hay không, Lăng Mộc cảm thấy nam nhân trước mắt cười tà một chút, răng nanh lộ liễu hé ra. Chỉ thấy đối phương đì từng bước một lại gần mình, "Em cũng đã biết, anh sẽ không tính toán mà chơi đùa nữa, vốn là đang muốn tiếp tục trêu chọc em đó con thỏ con đáng yêu ạ."

"Ai là thỏ con!" trong nháy mắt Lăng Mộc mặt đỏ bừng. Dương Khinh Phong tới gần hơn, Lăng Mộc liền bước lui về phía sau, kết quả hết chỗ để lui không cẩn thận đạp phải mép giường, ngã trên giường Dương Khinh Phong, đang muốn đứng lên thì nam nhân cao lớn đi đến cúi người đè lại chính mình.

"Ha ha. Tiểu Mộc như thế mà đã không đợi được nữa sao?"

Hiểu được ý tứ trong lời nói của anh, Lăng Mộc bất giác cả người đều đỏ, "Em... không có... anh buông.."

Vốn là nói cường ngạnh nhưng trong lời nói một chút khí thế cũng không có, ở Dương Khinh Phong mà nói thì là nồng nhiệt hoan nghênh.

"Nga? Là anh hiểu hiểu lầm em sao? Anh còn tưởng Tiểu Mộc thích anh chứ..."

Không biết tại sao Lăng Mộc cảm giác Dương Khinh Phong không giống bình thường, không giống với cái soái khí, giơ tay nhấc chân đều tao nhã của học trưởng, sẽ không hạ lưu đáng khinh như vậy, chính là... cảm giác tà ác chiếm phần hơn.. cũng đủ để cậu thấy bản thân đang gặp nguy hiểm.

"Em... không có thích anh." Lăng Mộc cắn răng phủ nhận.

Nam nhân lại cười nhẹ một tiếng, "Xem ra quả thật là anh đã hiểu lầm em, mỗi lần ở thư viện đều gặp em, hẳn là trùng hợp đi? Còn có ánh mắt Tiểu Mộc nhìn trộm anh.. hẳn đều là ảo giác đi?"

Anh...anh ấy cũng biết sao? ? ! ! Lăng Mộc chỉ cảm thấy đầu óc mình nổ oanh một cái.

"Em... Em..."

"Chính là anh rất thích Tiểu Mộc đó, lo liệu xong xuôi cả rồi."

"A? ?" Tại sao cậu cảm thấy nghe có chút không hiểu ...

"Kỳ thật nhà của anh không có sửa chữa, chỉ là một cái cớ tiếp cận em mà thôi, cũng biết tài khoản Taobao kia là của em, nói những lời như vậy trên mạng cũng chỉ để khi dễ em mà thôi. Kỳ thật rất nhanh liền thích em, cũng không biết là khi nào..."

"Em cũng đã sớm..." Lăng Mộc buột miệng nói ra, lại nhớ ra là cậu đang thừa nhận thích Dương Khinh Phong. Cậu lại đỏ bừng mặt, vội vàng quay đầu đi chỗ khác không dám nhìn anh, tim lại đập phi thường lợi hại.

"Thật vậy chăng? Anh rất vui." Dương Khinh Phong thật sự cảm thấy rất vui, mặc dù đã biết con thỏ con này thích anh nhưng là chính miệng cậu nói, anh thừa nhận cảm giác không giống nhau, cho nên không do dự liền cúi đầu hôn xuống môi cậu.

Không nghĩ tới học trưởng lại hôn mình! Tim của Lăng Mộc như sắp rớt ra ngoài, lời thổ lộ của học trưởng còn chưa tiêu hóa được... Nhìn tiểu gia khỏa dưới thân hồng hồng bên tai, Dương Khinh Phong cảm thấy giờ khắc này là vô cùng hạnh phúc

"Tiểu Mộc, anh rất muốn em." Một lát sau thanh âm hơi khàn của Dương Khinh Phong vang bên ta cậu, tim Lăng Mộc hiện giờ là thật sự như ngừng lại! !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro