.
Mưa gió băng qua đồi cỏ dại
Để lại hơi ẩm nuôi cây mầm
Quét đi những tàn dư chôn đáy
Trôi về miền lỡ, chốn xa xăm
Tận sâu tình cảm ở trong tâm
Bao nhiêu năm qua vẫn ở lại
Như từng dòng chảy mạch nước ngầm
Âm thầm "chăm nom" từng cây trái
Chẳng hứa yêu em là mãi mãi
Chỉ mong khi mệt hãy ôm chầm
Để con tim này bên ngực trái
Kề cạnh ru nàng khúc ca ngâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro