Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Ta là biến thái?


Dương Hướng Thạc một hồi vô lực, thừa dịp Nghiêm Quân Trắc đang ngẩn người nhìn bàn tay của mình, dốc sức lợi dụng bãi nôn có tác dụng bôi trơn giống như chim cánh cụt từ dưới thân nam nhân trượt ra ngoài. Cũng không để ý hình tượng, Dương Hướng Thạc trên mặt đất rất nhanh bò lên đứng dậy nhưng vẫn là bị Nghiêm Quân Trắc duỗi tay ra, một phát bắt được hông quần bò. Vì thế, trước mắt bao người Dương Hướng Thạc chợt để lộ cảnh xuân rồi —— cậu lộ ra chiếc quần tam giác màu đen bó sát mà mấy ngày hôm trước mua ở sạp quần áo ven đường. . .

Bốn phía bỗng dâng lên một trận thảo luận sôi nổi.

"Trời ơi, sao lại có thể mặc quần lót không có phẩm vị như vậy. . ."

"Đích xác, nam nhân không phải luôn luôn mặc quần chữ T sao?" . . .

"Mẹ nó! Lão tử trước kia luôn luôn là quy quy củ củ mặc quần tứ giác!" Dương Hướng Thạc một bên nghiêng người giãy dụa, một bên phẫn nộ quát. Thời thế đổi thay, cậu bị sắc ma lột quần bò trước mọi người trêu chọc, người vây xem còn có tâm tình thảo luận quần lót của cậu."Làm ơn ai gọi cho tôi 110, tôi cho người đó một trăm đồng!!"

Đáng tiếc, người chung quanh một chút phản ứng đều không có, ngược lại là Nghiêm Quân Trắc sau cậu giở trò "Hắc hắc" cười rộ lên, từ trong túi tiền lấy ra tấm thẻ vàng đưa đến Bartender trước mặt, đánh tiếng nấc một tiếng, say khướt mở miệng: "Phục vụ, cho tôi. . . cùng Tiểu Hàng một gian phòng."

Bartender lập tức ngầm hiểu ý gật đầu, đem thẻ vàng cất vào túi, tiến lên cùng Nghiêm Quân Trắc kéo quần bò treo ở đầu gối Dương Hướng Thạc hướng phòng nghỉ chạy như điên.

"Ôi chao!~~~ Cứu. . . Cứu mạng!"

"Vị tiên sinh này," Bartender dùng ánh mắt ý bảo Dương Hướng Thạc im lặng, lại hạ giọng hướng bên tai cậu nói "Nghiêm tiên sinh là đại kim chủ của Hello*Night, đêm nay cậu trúng giải thưởng độc đắc rồi đấy !"

"Trúng cái gì thưởng? Đêm đầu của tôi là bị cưỡng bức sao? Tôi còn chưa từng cùng nữ nhân làm, đã cùng nam nhân làm? Còn nữa, tôi muốn mặc quần —— "

"Đêm đầu tiên của cậu sớm đã là của tay phải ,cậu đây còn cần phải lừa gạt ta." Bartender nhìn Dương Hướng Thạc giống như nhìn một tên đần độn.

Dương Hướng Thạc trong lòng âm thầm rơi lệ, có trời mới biết cậu là người thuận tay trái.

"Tóm lại, cậu bồi Nghiêm tiên sinh một đêm, ngày mai ít nhất thu được hai tháng tiền lương." Bartender ánh mắt phóng quang, "Ôi chao, vì cái gì Nghiêm tiên sinh cho tới bây giờ không thấy thượng ta?"

"Tôi không cần. . . Cứu mạng, tôi muốn báo nguy!"Cậu đường đường nam tử hán, sao có thể vì năm đấu gạo mà hiến thân! Dương Hướng Thạc dùng cả tay cả chân muốn hất bỏ ra hai tả hữu mắc bệnh thần kinh này.

Bartender né tránh không kịp, trên mặt đã trúng một quyền của Dương Hướng Thạc, có chút bất đắc dĩ thở dài:

"Vị tiên sinh này, cậu tại sao mà không biết suy nghĩ vậy?" Bartender bày ra một biểu tình "Trẻ con không thể dạy"vô cùng đau lòng nói: "Một người say rượu có thể đối với cậu làm cái gì? Nghiêm tiên sinh luôn là cái loại uống rượu xong rồi nằm ngủ, cậu buổi tối chỉ cần chiếu cố hắn một chút là được. Tôi nhìn cậu cũng không giống kẻ có tiền,làm chút chuyện này thì có gì."

Dương Hướng Thạc sửng sốt, nhìn sang bên cạnh thấy Nghiêm Quân Trắc cước bộ phù phiếm, ánh mắt mê ly, trong lòng hiên lên một câu "Nghèo hèn không thể dời" Tiểu Hoa ủ rũ đi xuống. Lòng tự trọng bị tổn thương không ít: "Tôi nhìn qua hỏng bét như vậy sao?"

"Vừa mới nhìn quần lót của cậu, tôi đã vô cùng tin tưởng cậu là nghèo từ trong ra ngoài."

"Tôi bình thường là mặc quần tứ giác! Cậu phải tin tưởng tôi!" Dương Hướng Thạc một mặt giải thích một mặt bị Bartender đẩy, Nghiêm Quân Trắc kéo, ỡm ờ vào phòng. Trước khi đóng cửa phòng thì Bartender lộ ra một nụ cười nghề nghiệp, cho vào tay cậu một vật, bổ sung một câu "Lo trước khỏi hoạ", rồi thức thời rút lui.

Cậu sững sờ nhìn chằm chằm vật trong tay một lúc lâu, Dương Hướng Thạc đột nhiên ý thức được Bartender thế nhưng đưa cho cậu một cái BCS (Ba con sói :v)!

Từ từ! Hắn không phải nói Nghiêm Quân Trắc nằm xuống là sẽ ngủ sao. . . Dương Hướng Thạc tim đập như trống, hướng tới dày vò chốt cửa, phát hiện cửa đã bị khóa lại từ bên ngoài. Bây giờ mới thấy sợ hãi, Dương Hướng Thạc trong đầu vòng vo mấy vòng, lập tức quyết định ở phòng tìm kiếm vũ khí, tiên hạ thủ vi cường* làm thịt Nghiêm Quân Trắc. Dù sao hai người đều là nam nhân, tuy rằng Nghiêm Quân Trắc cao lớn hơn một chút, nhưng cũng không có lý do gì mà cậu phải mặc Nghiêm Quân Trắc khi dễ mình. Cứ như vậy hăng hái nghĩ, Dương Hướng Thạc quay đầu lại, thê thảm phát hiện Nghiêm Quân Trắc không biết khi nào đã đem mình cởi hết đến quần lót cũng không chừa! Đối phương dĩ nhiên đứng ở phía sau mình, Dương Hướng Thạc ngay lập tức bị Nghiêm Quân Trắc từ phía sau ôm vào trong lòng.

*Tiên hạ thủ vi cường: Ra tay trước thì chiếm được lợi thế

"Tiểu Hàng. . . Tiểu Hàng. . ." Nghiêm Quân Trắc một bên kêu tên này, một bên đạp quần bò của Dương Hướng Thạc xuống, dùng hạ - thân đã ngẩng đầu đụng chạm cậu. Vốn là trọng tâm không vững Nghiêm Quân Trắc lại đột nhiên tiến tới thình lình làm cho cậu lảo đảo ngã xuống. Mặt đối mặt hai cơ thể giao nhau tư thế rõ ràng so với đứng thoải mái hơn nhiều. Nghiêm Quân Trắc hoàn toàn không để ý Dương Hướng Thạc phản kháng, một cước giữ lại tiến vào giữa háng đối phương, rồi sau đó hai tay nắm eo thon nhỏ của Dương Hướng Thạc, cách thứ thô ráp màu đen một lớp quần lót cọ xát. Nghiêm Quân Trắc kỹ xảo phi thường tốt, động tác ma xát tuyệt hảo, hắn nửa híp hai tròng mắt, tựa hồ vô cùng say mê.

Dương Hướng Thạc có điểm bối rối, trừng to mắt nhìn chằm chằm Nghiêm Quân Trắc làm động tác nhấp trên người chính mình, kinh ngạc thấy hắn bởi vì ra sức ( rất lớn ) vận động, trán chảy ra một tầng mồ hôi trong suốt theo lọn tóc lóe lên. Có lẽ bởi vì động tác quá mức hung mãnh kịch liệt, cũng có lẽ là bầu không khí quá mức mập mờ tình - sắc, Dương Hướng Thạc mặt từ từ bị thiêu cháy, hạ - thân cũng không nhịn được nổi lên phản ứng.

"Xong rồi, ta vậy mà cũng biến thái. . ." Dương Hướng Thạc âm thầm bi ai chính mình đã đánh mất tiết tháo, có thể thật sự không chịu được nổi lên tình-dục, liền cam chịu, thử giật giật eo nghênh hợp đối phương. Nhưng mà thực sự quá nhục nhã, cậu động eo một chút, trong đầu liền nhảy ra luân lý đạo đức, tam cương ngũ thường*, động một cái nữa, liền hiện ra lời cha mẹ răn dạy, thầy giáo dạy bảo, tiếp tục nhúc nhích liền hiện lên hình ảnh người vợ xinh đẹp cùng đứa trẻ khả ái trong trong tương lai. . .

*Tam cương ngũ thường: (tam cương: vua tôi, cha con, chồng vợ; ngũ thường: nhân, nghĩa, lễ, trí, tín)

"Không được, không được, không được! Vẫn là phải phản kháng!" Dương Hướng Thạc lắc đầu, tận lực giữ tỉnh táo, bắt đầu không phối hợp giãy dụa thân thể, tượng trưng kêu hai câu "Không muốn!" . Thế là kết quả . . . Mình và cơ thể nam nhân kia càng thêm hưng phấn. . .

"Tiểu Hàng, ngươi thật đáng yêu. . ." Nghiêm Quân Trắc cười, nắm tay Dương Hướng Thạc ngang hông lấy ra, thật cẩn thận nâng cằm của cậu hôn sâu xuống.

Ngay cả Dương Hướng Thạc cũng không biết mình và Nghiêm Quân Trắc hôn bao lâu, cậu chỉ nhớ rõ cả hai thay đổi rất nhiều góc độ hôn môi, mà đối phương hạ - thân động tác càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dồn dập khó nhịn. Cuối cùng Nghiêm Quân Trắc thậm chí đem hai chân cậu khép lại, ở trong khe cọ xát. Dương Hướng Thạc cảm nhận chân thật vật xuyên qua. Nghiêm Quân Trắc một lần cuối cùng nhấp mạnh xâm nhập thật sâu qua, Dương Hướng Thạc cuối cùng cảm thấy hai chân mình lưu lại của đối phương một cỗ ấm áp cùng dinh dính. Lúc sau Nghiêm Quân Trắc lưu luyến không rời tạm dừng ở trên người cậu một hồi, thở hổn hển nắm tay cậu, lăn đến bên cạnh người cậu.

Dương Hướng Thạc hạ thân còn nhất trụ Kình Thiên(dựng đứng), sảng khoái xong nam nhân lại giống như đứa trẻ kề cậu cuộn tròn, rồi sau đó hô hấp từ từ trở nên vững vàng chậm rãi, tựa hồ là đang ngủ. Dương Hướng Thạc đáy lòng một mảnh im lặng, thất thần một lát, thẳng đến khi trên người nôn mửa cùng tinh dịch trở nên lạnh lẽo khó chịu hắn mới ngồi dậy, tính toán đi đến phòng tắm rửa mặt chải đầu một chút.

"Tiểu Hàng. . ." Dương Hướng Thạc vừa động, Nghiêm Quân Trắc liền bất an nắm thật chặt tay cậu, miệng nỉ non.

Dùng hết toàn lực kéo năm đầu ngón tay ra nhưng Nghiêm Quân Trắc sống chết không chịu bỏ, Dương Hướng Thạc bất đắc dĩ giống như kéo thi thể vậy, kéo thân thể trần truồng của đối phương nhảy vào phòng tắm, trong lúc Nghiêm Quân Trắc đầu cùng mặt đất đụng phải vô số trở ngại, cho dù ngày mai Nghiêm Quân Trắc tỉnh lại nói mình mất trí nhớ, Dương Hướng Thạc cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.

Cuối cùng, đem chính mình xử lý sạch sẽ, Dương Hướng Thạc mang theo con chồng trước vào phòng tìm một vòng lớn cũng không thấy quần áo để thay ra, ngay cả áo choàng tắm cũng không có. Suy nghĩ nhiều lần, Dương Hướng Thạc leo lên giường, một tay dùng ga trải giường đem mình cuốn thành bánh chưng, một tay kia cùng Nghiêm Quân Trắc nắm treo ở dưới giường, nếu như tay đủ dài, cậu nhất định sẽ đem Nghiêm Quân Trắc đang ở trên sàn nhà nhét vào đáy giường, nhắm mắt làm ngơ. Một lúc sau liền có chút buồn ngủ tích tụ, Dương Hướng Thạc cũng không quản Nghiêm Quân Trắc ở trong mộng liên tục đánh mấy cái hắt xì, trong lòng xoắn xuýt mơ màng thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro