Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thế giới thứ 3 (3.1): Phần tử khủng bố ba ba

Hắc ám áp lực trong một góc, từng tiếng kêu rên vang lên, hai nam nhân cao lớn một chân dẫm lên trên thân ảnh nằm trên mặt đất.

Đầu đụng tới sàn nhà cứng rắn, máu tươi đỏ tươi chậm ra chảy ra, hô hấp mỏng manh của thân ảnh cũng dần dần biến mất.

Hai cái nam nhân thu hồi chân, cởi ra quyền bộ trong tay đã dính máu, nhìn trên mặt đất huyết nhục mơ hồ một đoàn, bọn họ nhẹ nhàng sách một tiếng.

"Con của Lão Đại? Cũng thật có thể phàn quan hệ."

Đây là lời nói Lâm Hi nghe thấy đầu tiên sau khi rời đi, nhưng cậu cũng không có suy nghĩ đến, bởi vì toàn thân đau đớn làm cậu không rảnh bận tâm điều gì.

"Hệ thống, sao lại thế này?" Lâm Hi trừu một ngụm khí lạnh, dạo này ưa kích thích lắm hả?

"Ký chủ, thỉnh chờ một lát."

Trong chốc lát sau, hệ thống liền đem tư liệu của thế giới này truyền vào trong đầu Lâm Hi.

Đây là một thế giới hiện đại, nhưng cũng không phải là một niên đại hoà bình, nơi này mỗi ngày đều phát sinh chiến tranh, vì tranh giành tài nguyên còn sót lại trên thế giới.

Có người cường đại liền có người yếu, có tiền rất có tiền, nghèo rất nghèo, đây là một cái thế giới không hề công bằng, người nghèo vĩnh viễn sống không có tôn nghiêm, mà kẻ có tiền có thể làm được hết thảy.

Nguyên chủ tên là An Du, mẹ của cậu ta là giáo tế hoa nổi danh xóm nghèo. Đơn giản vì nàng lớn lên đẹp.

Đối với An Du đi vào, tất cả mọi người không có gì dị thường, bởi vì loại hài tử giống An Du này quá nhiều, xóm nghèo chính là một cái mương rãnh hôi thối, ngươi vĩnh viễn không biết bên trong có bao nhiêu dơ, có bao nhiêu rác rưởi.

An Tinh là một nữ nhân thật sự ôn nhu, ít nhất đối An Du là như thế, nàng luôn đối với An Du nói, "Phụ thân ngươi là một nhân vật rất lợi hại, chờ khi ta đã chết, ngươi có thể đi tìm hắn."

Ái mộ từ trong mắt nàng có thể thấy được, nàng là thiệt tình thích nam nhân kia, bằng không, nàng cũng sẽ không sinh ra An Du.

Ngay lúc đó An Du cũng không biết vì cái gì phải đợi nàng đã chết mới đi, vì cái gì nàng không thể chính mình đi, sau khi lớn lên cậu liền hiểu rõ, bởi vì An Tinh trèo cao không nổi, sống ở xóm nghèo, liền vĩnh viễn kém một bậc, có lẽ chỉ có hài tử có huyết mạch cùng hắn mới có thể đi tiếp cận hắn.

An Tinh cuối cùng vẫn là chết, chết bởi bệnh hoa liễu, thời điểm nàng chết đều gắt gao bắt lấy An Du, nói cho nam hài có diện mạo xinh đẹp kia "Phụ thân con kêu Cố Kiêu, con nhất định phải đi tìm hắn, nói cho hắn, ta yêu hắn."

Nam hài hàm chứa nước mắt gật gật đầu, nữ nhân khô gầy cũng buông tay, hoàn toàn nhắm mắt lại.

An Du từ nhỏ ở xóm nghèo lớn lên, tuy rằng lớn lên xinh đẹp, nhưng cũng không phải một cái giàn hoa, chính cậu cũng có thể đem chính mình chiếu cố thực tốt.

Thẳng đến một viên đạn pháo tạc huỷ hoại nửa cái xóm nghèo, An Du tìm được đường sống trong chỗ chết, cậu đứng cạnh mọi người đều biểu tình chết lặng cùng hoảng sợ, nhưng từ trong miệng bọn họ, cậu nghe được cái tên An Tinh tâm niệm mười mấy năm nay.

Cố Kiêu.

"Cái gì!? Cố Kiêu tới! Không hy vọng mình chết thì mau chạy giữ mạng đi..."

"Tên ma quỷ kia, hắn sớm hay muộn cũng sẽ bị trừng phạt!"

Tiếng khóc không ngừng ở bên tai An Du lan tràn, cậu nghe được tất cả đều là đang mắng Cố Kiêu.

Cậu không rõ, người nam nhân này tại sao là như thế này, vì cái gì An Tinh sẽ yêu một người nam nhân như vậy.

Khi An Du chuẩn bị đi theo chạy trốn, cậu thấy được hai người mở ra Hãn Mã, khiêng súng, bọn họ đem xóm nghèo bị hủy vây lại, tựa hồ cũng không chuẩn bị đi nữa.

Bước chân An Du dừng một chút, cậu nhớ tới An Tinh trước khi chết nói.

Cậu cắn răng đi tới nơi đó, nhưng cậu cũng không dám tới gần, bởi vì nơi đó một người tùy tiện một chút là có thể đem cậu giết chết, thẳng đến cậu ở đây ba ngày, cậu thấy được hai nam nhân cao lớn câu lấy vai nhau từ bên trong ra tới.

Phát hiện bọn họ trong tay không có súng, An Du thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu chậm rãi đi qua chắn hai cái nam nhân trước người, sau đó nói ra mục đích của chính mình.

Sau khi nghe xong, hai nam nhân ngơ ngác nhìn nhau một chút, sau đó lớn tiếng bật cười, bọn họ chỉ vào An Du, trong mắt tất cả đều là trào phúng, "Hắn nói hắn là nhi tử lão đại?? Đùa cái gì vậy? Ha ha ha..."

Thiếu niên xinh đẹp như vậy lại không đầu óc, thật là đáng tiếc.

Mi đẹp của An Du nhăn lại, hắn nghiêm túc nói: "Mụ mụ nói phụ thân ta kêu Cố Kiêu."

Các nam nhân lại cười, bọn họ tiến lên vỗ vỗ bả vai An Du "Tiểu bằng hữu, kêu Cố Kiêu nhiều như vậy, ngươi có biết Cố Kiêu chính là người như thế nào không? Mau trở về đi thôi, nơi này không phải nơi ngươi có thể tới."

An Du như cũ không thuận theo không buông tha nói, "Mụ mụ nói phụ thân là một người rất lợi hại!"

Hai người nam nhân vẫn luôn bị thiếu niên xinh đẹp này chắn đường, bọn họ cũng bắt đầu bực bội lên, một người tiến lên nắm vạt áo An Du "Ngươi tiểu tử này, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, mau cút!" Nói xong, đem An Du ném tới trên mặt đất.

Bị quăng ngã như vậy, nước mắt An Du đều rơi xuống, tích cách cậu quật cường, thế nhưng liền như vậy cùng hai nam nhân giằng co.

Sau đó, sau đó sống sờ sờ đã bị đánh chết.

Lâm Hi, "......" Ân, An Du này là ngốc tử đi.

"Ký chủ, Cố Kiêu này là nguyên thế bạo loạn, một đời này, ngài là nhi tử thân sinh của hắn."

Hệ thống nói làm Lâm Hi không thể tin tưởng mở to mắt, nói cách khác, phụ thân hắn thế giới này thật cùng nữ nhân sinh ra một cái hài tử??.

"Đúng vậy, ký chủ, nguyên bạo loạn phát triển chúng ta vô pháp khống chế, cho nên..."

Lâm Hi nhẹ nhàng gật gật đầu, kỳ thật cậu đối với chuyện này cũng không nhiều lắm ngoài ý muốn, cậu sớm đã sở hữu khả năng tính toán tốt.

Từ trong trí nhớ thoát ly mà ra, đau đớn từ thân làm Lâm Hi nhịn không được phát ra một tiếng rất nhỏ, nhưng thanh âm này làm hai nam nhân phía trước đã rời khỏi dừng bước.

"Nha, còn chưa có chết đâu?" Nam nhân quay đầu lại.

Nhìn đến nam nhân sắc mặt hung ác, Lâm Hi nháy mắt cứng lại, "Hệ thống, tao sẽ không lập tức liền phải mất mạng đi hô hô?"

"Sẽ không, có người tới."

Có người tới không phải chết thảm hại hơn sao? Lâm Hi sợ hãi.

Nhưng hệ thống không có giải đáp hắn.

Một nam nhân có tóc vàng mắt xanh đi ra, chân y mang dép lê, ánh mắt tan rã, y nhìn đến hai nam nhân, nhàn nhạt liếc mắt một cái "Ở đây làm gì? Lão đại gọi người."

Hai cái nam nhân nháy mắt quay đầu rời đi, khi bọn họ đi rồi, trong không khí an tĩnh vang lên âm thanh dép lê cọ xát trên mặt đất, chậm rãi, đôi dép lê xuất hiện ở trước mắt Lâm Hi.

Lâm Hi ngừng lại hô hấp, cậu sợ người nam nhân này liền đem hắn giết, nhưng đau đớn như dự tính lại không có, nam nhân ngồi xổm trước mặt cậu, nghi hoặc nhìn cậu.

"Ngươi lại đang làm gì đó?"

Nghe thấy được nam nhân tóc vàng hỏi như vậy, Lâm Hi cố nén đau, chậm rãi nói ra mục đích An Du tới nơi này, nói xong liền lặng lẽ cầm quyền.

Ở nơi Lâm Hi nhìn không thấy, ánh mắt tan rã của nam nhân tóc vàng sáng một chút, phảng phất nhìn thấy đồ vật gì thú vị, y bỗng nhiên khiêng lên Lâm Hi nằm trên mặt đất.

"Đi, ta mang ngươi đi gặp phụ thân ngươi."

Lâm Hi mộng bức, đây là tình huống gì? Khó trách hệ thống nói cậu sẽ không chết, làm nửa ngày người nam nhân này thế nhưng là cái dạng này sao?

Bị khiêng một đường, Lâm Hi rốt cuộc đi tới nơi An Du vẫn luôn muốn tiến vào.

Đi vào rồi mới phát hiện, nơi này phòng bị rất kĩ so bên ngoài nhìn đến còn nghiêm ngặt hơn, một đội lại một đội nam nhân mang theo súng tuần tra.

Lâm Hi nghĩ, nơi này khẳng định có đồ vật rất quan trọng.

Nhìn đến phản ứng cậu bình tĩnh, nam nhân tóc vàng vỗ vỗ mông cậu "Ngươi tiểu tử này nhưng thật ra không sợ, điểm này nhưng thật ra cùng hắn có điểm giống."

!! Giống thì giống, không cần vỗ mông tui đâu, Lâm Hi cứng lại.

"Đại thúc, hảo hảo nói chuyện, không nên động thủ." Lâm Hi nhỏ giọng nói.

Nam nhân thân hình dừng một chút, y phản ứng nửa ngày mới phát hiện tiếng đại thúc này thật là kêu mình, thú vị trong mắt y càng đậm "Tiểu tử, ngươi bao lớn a? Kêu ta đại thúc."

Lâm Hi hồi ức một chút, An Du này hẳn là có 14 đi, cậu trả lời nam nhân.

Nam nhân cười to một chút, "Ha ha ha, 14, nói cách khác, Cố Kiêu 16 liền có ngươi, tiểu tử, ngươi đợi lát nữa nếu không phải con của hắn, ta đều giữ không nổi ngươi, ha ha ha"

"A Kiệt Nhĩ, cái gì nhi tử ta?" Thanh âm lãnh khốc ở cách đó không xa vang lên.

A Kiệt Nhĩ cùng Lâm Hi đồng thời cứng lại rồi.

Một cái ý nghĩ chính là, xong đời.

Mà một cái ý nghĩ khác chính là, phụ thân, ta tới.



-------_______----

Tác giả có lời muốn nói: Khải hàng lạp (mở cửa quang tài lấp đất lại :))???)

Kỳ thật áng văn này toàn thế giới đều đang nói tiếng Trung Quốc, ân, chính là như vậy, lười viết đến mặt khác ngôn ngữ ( khom lưng, cảm ơn đại gia duy trì )

Editor có lời muốn nói:

Mạng phép không edit lời tác giả.

Edit: Neva.

Khai hàng thế giới mới =)))

Đi qua xin để lại dấu vết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #1v1#dammy