Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

P2 : Sick

Ngậm ngùi khiên Park JiMin lên giường trên .

Sáng hôm sau 10AM

"Aaaaa " Park JiMin hét toán lên làm cả anh và hắn đều giật mình dừng công việc của bản thân quay lại nhìn . Min Yoongi lo lắng hỏi : " Làm sao thế ? "

" JungKookie của em sốt rồi " Nó sốt sắn chạy vào nhà tắm cầm ra một thau nước cùng chiếc khăn mặt . Câu trả lời của nó khiến Kim Taehyung chau mày mặt đen lại bước chân vội đến nhóc con đang khó khăn mở mắt đằng kia .

" Để anh ra ngoài mua thuốc hạ sốt " Min Yoongi gấp gáp không kem tay chân luống cuống cầm đại chiếc áo khoác toang định bước ra khỏi phòng .

" Em đi cùng với anh ra ngoài mua chút cháo cho Kookie " JiMin vội vã chạy theo anh .

" Em thấy thế nào rồi ? " Đôi lông mày ngày càng chau lại lòng bồn chồn không khỏi lo lắm cho bảo bối trong lòng . Cậu gượng người ngồi dậy ngay lập tức được Taehyung đỡ lấy dựa lưng vào gối đôi mắt to tròn ngày nào nay đã rũ nhẹ xuống , đôi môi nhợt nhạt thất rõ toát lên vẻ mệt mỏi thều thào trấn an hắn rằng bản thân không sao " Em ổn " giọng nói ngọt ngào này đã khàn đặc nơi cổ họng đau rát khô khan .

" Lấy giúp em ly nước " Khó khăn mở miệng cơn đau họng lại truyền đến , cái mũi nhỏ hơi sụt sùi khuôn mặt đỏ bừng nóng ran.

" Đồ cứng đầu , đã biết bản thân đề khán yếu mà cứ đòi uống rượu cho bằng được còn có lần sau tôi tức khắc mang nói với mẹ em " Hắn chân bước xuống giường vừa rót nước vừa trách mắng .

Gia đình hắn và gia đình cậu là bạn bè cho nên cả hai đã chơi cùng nhau từ bé . Việc hắn đem ba mẹ ra doạ em cũng không lạ .

" Anh bắt nạt em ....hic..hic " Vật nhỏ của hắn lại giở trò mè nheo . Mỗi lần bệnh nhóc con đanh đá này luôn dở thói nhõng nhẽo khóc lóc làm người ta siêu lòng . Hắn thở dài bước chân đến giường bón nước cho cậu : " Tôi xin lỗi , ngoan mau nín " Kim bỏ qua vẻ mặt cau có lạnh lùng thường ngày nhẹ nhếch một bên miệng tỏ lòng ôn nhu an ủi .

Cạch
Bước chân của hai con người sốt sắng một lớn một nhỏ tay xách đùm đuề đống đồ ăn , thuốc thang. Khuôn mặt đầm đìa mồ hôi làm cậu không khỏi xót xa , ấy nấy . Như biết được được em đang nghĩ gì nó liền cười khì khì : " Thấy ấy nấy thì mau khỏi bệnh " hai mắt tròn xoe mồm hơi há hốc nhưng cũng nhanh chóng dẹp bỏ khuôn mặt thê lương đó .

" Ốm vài ngày là khỏi mọi người đừng lo lắng thái quá " Jeon nhìn mọi người chăm sóc cho cậu mà lòng len lỏi lên tia ấm áp . Mọi người thương cậu lắm luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho cậu .

" Ngoan ngoãn ăn hết bát cháo rồi uống thuốc " Taehyung mang cháo đến khụy một chân xuống nền tay múc một muỗng thổi nhè nhẹ đưa đến khoé miệng cậu .

" Còn không mau A " Hắn khẽ cau mày có chút nghiêm giọng hướng ánh mắt nhìn đến cậu nhỏ trước mặt .

Cậu ngoan ngoãn để hắn đút hết bát cháo uống thuốc rồi đi ngủ .

"JiMinie xin nghỉ cho Kookie giúp anh " Yoongi dịu dàng bước đến xoa đầu nó mỉm cười . Con tim bé nhỏ của nó như muốn tan vỡ . Tại sao trên đời lại có người vừa đẹp lại còn dịu dàng thế này . Nó cười hì hì ngây ngốc nhìn anh rời đi .

" Hay anh ở nhà chăm em nhé để em một mình anh thật không yên tâm " Yoongi đau lòng ngồi xuống nắm lấy tay em hỏi han.

Kẻ cần lên tiếng chưa kịp mở miệng đã có kẻ khác xen vào " Mày cứ đi học để Kookie tao chăm dù gì hôm nay mày cũng phải mang bài thuyết trình lên lớp "

" Ừ nhỉ " Anh thở dài uể oải bước đến vác cặp đi học .

_Anh là nhóm trưởng vì vậy bài thuyết trình anh giữ . Sở dĩ Anh cùng Hắn không chung nhóm đơn giản vì thích_

" Còn không mau đi học nhóc ngây ra đó làm gì ? " Taehyung sau khi đắp chăn cẩn thận cho cục cưng liền đưa ánh mắt khó hiểu nhìn nó .

"Vâng em đi ngay ! " Nó giật mình hai mang tai đỏ ửng chạy vội mang đôi Nike đuổi theo Yoongi .

" Thật không yên tâm để nhóc ở lại một mình " khẽ thở dài gã móc điện thoại bấm một dãy số đưa lên tai .

Nội dung cuộc hội thoại :

- Alo tôi nghe đây Taehyung
- Giáo sư hôm nay em cảm thấy không được khoẻ thầy cho em nghỉ một hôm
- Em ốm
- Dạ Vâng do vài hôm nay em thức khuya làm luận văn nên thấy nhứt đầu một chút
- Ừ vậy bao giờ khoẻ hẳn đến lớp mấy hôm nay thấy em vất vả tôi cũng không yên tâm
- Dạ Vâng em chào giáo sư
- Ừ

" Nhóc vì em mà tôi nói dối giáo sư đấy " Hắn mỉm cười hướng ánh mắt ôn nhu nhìn con người bé nhỏ trên giường . Sao cả khi ngủ bé con cũng đáng yêu thế này chứ . Tạm luyến tiếc rời mắt khỏi cục cưng hắn ngồi lên bàn tiếp tục viết luận .

_____________________________.

"Yoongi Huynh " Giọng nói thanh thót có vài tia yêu thương gọi đến anh .

" JiMin ? Không đến lớp chạy theo anh làm gì ? " Anh quay lại cuối xuống nhìn nó ngại ngùng cuối gằm mặt.

"Hửm ? " Anh vẫn hướng ánh mắt kiên nhẫn nhìn nó .

" Trưa huynh đi ăn cùng em nhé ? " đấu tranh tư tưởng dữ lắm nó mới rặn ra được 7 chữ cái .

" Ừ " anh mỉm cười ôn nhu khẽ đưa tay xoa đầu nó .

" Thật ạ ? " Khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng nó nhảy cẩn lên .

" Vui đến thế sao ? " Anh suýt bị giật mình bởi cảm xúc hỗn độn của con mèo đáng yêu này .

" Dạ " biết bản thân có chút lố lăng vội điều chỉnh cảm xúc ngoan ngoãn dạ một tiếng rồi cũng chạy vụt mất . Để lại anh chỉ biết lắc đầu cười trừ.

_______________________.

Kim Taehyung ngồi viết luận nhưng lòng không yên . Con thỏ ngỏ kia cứ liên tục kêu lạnh dù bản thân đã đắp trên mình hơn hai cái chăn . Khẽ thở dài hắn gập máy tính bước chân đến giường cậu nâng nhẹ Jeon nhích vào trong hắn nằm xuống chui vào chăn ôm lấy cậu . Cảm nhận được hơi ấm cậu rút sâu vào ngực hắn ngủ ngon lành . Hắn mỉm cười thơm nhẹ lên mái tóc của người thương ôm lấy em chìm vào giấc ngủ .

1PM

Jeon JungKook khuôn mặt phấn nộm đỏ như gấc nhìn con người to lớn kia ôm mình ngủ say sưa . Cậu biết hắn nhiều đêm không ngủ vì bài luận nên cũng nằm im cho kẻ to chiếm tiện nghi . Nằm gần thế này mới nhận ra con người này hoàn hảo đến mức đáng ngưỡng mộ . Bao lâu nay hai người cứ gặp nhau là như chó với mèo không nghĩ hắn lại đẹp trai thế này .

" Tôi biết tôi đẹp " Hắn mở mắt nhìn con thỏ nhỏ trong lòng mỉm cười hài lòng .

"Tae....Taehyungie..em..em" Cậu giật mình hai mang tai đỏ ửng cúi nhẹ đầu thầm nghĩ nếu ở đây có một cái hố thật sâu thì hay biết mấy .

" Tôi rất sẳn lòng cho em ăn đậu hủ không lấy tiền " Hắn khoái chí nhìn vẻ ngại ngùng của cậu .

"Anh....em không có " Jeon lên tiếng thanh minh nhưng cái đầu nhỏ vẫn yên vị chỗ cũ .

"Không giỡn với em nữa tôi đi nấu cháo " Hắn xoa đầu em bước chân xuống giường đi thẳng vào khu bếp .

Thỏ nhỏ khẽ thở phào nhẹ nhõm mắt nhắm nghiền mệt mỏi chìm vào giấc ngủ .

_______________________.

" Yoongi Huynh " Nó chạy đến trước mặt anh thở hì hục . Khuôn mặt đỏ ửng toát đầy mồ hôi .

" Làm sao phải gấp anh cũng đâu chạy mất " Anh dở khóc dở cười nhìn nó . Cái người gì đâu mà ngốc hết sức .

Nó lắc đầu cười tươi rói nhìn anh trả lời : " Dạ em không sao em sợ Yoongi đợi lâu "

" Ừ đi thôi "

Nói rồi anh bỏ đi trước nó hí hửng chạy theo sau . Trong lòng không khỏi vui sướng . Ai được đi ăn cùng Crush lại không sướng chứ ?

    Canteen

" Em ăn gì ? " Anh lịch lãm kéo ghế cho nó , miệng hỏi ý kiến .

" Gì cũng được ạ "

" Em ăn được mì Ý chứ ? "

" Dạ Vâng được "

" Cho tôi 2 mì Ý "

" ANH YOONGI " .........................?
__________________________.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro