Chương 3: Nhược điểm
An Dung nghe xong lời nói của Vương Xuân Hoa thì ánh nắng cũng nhạt dần.
Nàng quay hướng về phía Tam di nương rồi nghiêm mặt nói: Tam di nương,nói vậy chẳng lẽ ngài không biết gì sao?phụ thân đón ta đưa về phủ ở sau khi nương mất, rồi nói đại phu nhân chỉ bảo ta,vậy mà tại sao người lại nói Dung Nhi không có người chỉ bảo? ngài đây là không phải ám chỉ mắng Đại phu nhân không biết dạy bảo ta thật tốt ,lời này là có ý gì đây?
Lời vừa nói ra,sắc mặt Vương Xuân Hoa và Tam Di Nương đều biến đổi.
Tuy nhiên khuôn mặt của Vương Xuân Hoa trát đầy son phấn nên vẻ mặt xấu hổ không thể nhận ra.Thật ra lúc trước An Thành Phú muốn nàng nuôi nấng An Dung,Nhưng nhìn thấy An Dung thì nàng lại nghĩ đến sự phản bội của An Thành Phú.
Năm đó,An Thành Phú say mê một nữ tử thần bí,vì nữ tử thần bí này ,hắn lạnh nhạt xa cách Vương Xuân Hoa,thậm chí vì nàng kia,còn động thủ đánh Vương Xuân Hoa và chỉ trích bà với những lời cay độc.
Nhưng mà,không biết vì sao hắn lại không thú nữ tử bí ẩn kia vào phủ sinh sống,Vương Xuân Hoa cảm thấy thập phần khó hiểu,từng bóng gió nói qua,rồi sai khiến những tâm phúc thân cận phía dưới thăm dò nhưng cuối cùng vẫn là không có được kết quả.
Mặc dù An Thành giàu có không thú nữ tử thần bí kia,nhưng hắn lại họp gia đình lại để đưa An Dung bước vào cửa.Trong lòng Vương Xuân Hoa lửa cũ lại tràn đầy.Dưới cơn nóng giận,đối với An Dung càng thêm ngược đãi.Sau đó ít lâu,bắt đầu xem như tạp dịch mà sai bảo.Thời gian lâu đi,dường như đã quên An Dung là đích nữ trong nhà.
Tam Di Nương nghĩ cũng không sai biệt lắm,nhưng lại hoàn toàn quên mất còn có một liên quan tới mình,khuôn mặt trở nên trắng bệch.
Các nàng đều không nghĩ rằng An Dung sẽ nói ra một chuyện tốt như vậy!
Bất quá,lời này của An Dung chính là đánh vào mặt Tam Di Nương, lại đánh một cái vào mặt Vương Xuân Hoa ,bởi trước đó Vương Xuân Hoa cũng đã mắng nàng!
Bất quá đánh vào mặt, Vương Xuân Hoa chính là có nỗi khổ nói không nên lời,việc này chính là không thể phủ nhận.
Thân là chủ mẫu trong nhà, vô luận là con gái của mình,vẫn cứ là thứ nữ,một cái sai lầm kia,tất cả đều là lỗi của chủ mẫu.
An Dung âm thầm bữu môi,phi, vài lời nói dối của kẻ tiểu nhân, chỉ là ta gặp qua không ít loại người lợi hại hơn các ngươi bao nhiêu lần.
"Ba!"một âm thanh cái tát vang lên,Vương Xuân Hoa lúc này không thể phát khí ra,chỉ có thể phát tiết trên nguwoif Tam Di Nương
''Như thế nào,ngươi ngày càng làm càn a~,ta dạy nữ nhi như thế nào còn không tới phiên ngươi nói chuyện,trước đem miệng ngươi ra ngoài kia để An Hồng Kì dạy thật tốt''Vương Xuân Hoa nổi giận nói.
''Là,nô tì không dám''Tam Di Nương ôm hai má đã đỏ lên,thấp giọng đáp,quay đầu nhìn thoáng qua An Dung, trong con ngươi hiện lên âm lãnh quang mang.
An Dung không bỏ qua một ánh sang lạnh như vậy,thiết,sợ ngươi a
Nhìn Tam Di Nương bị đánh đến thần sắc kinh ngạc,An Dung cảm thấy trong lòng dễ chịu một ít,bà nó,ngày thường cái thân thể này bị không ít các ngươi khi dễ a.
''An Dung chống đối trưởng bối,người tới ,vả hai mươi cái cho ta,sau đó đưa đến sài phòng,không được ăn cơm''Vương Xuân Hoa bỏ lại những lời này, trên mặt mang theo tươi cười âm đọc ly khai ra khỏi phòng .
+ Sài phòng : phòng củi
Bị An Dung đánh vào mặt,làm sao có thể dễ dàng tha cho nàng như vậy!
'' Thái Hà, Triệu Hà,giúp bổn tiểu thư hầu hạ tứ tiểu thư thật tốt,đến lúc đó đánh thật mạnh sẽ có thưởng'' An Hồng Dao không có ý tốt nói,đặc biệt nhấn mạnh thêm ba chữ Tứ Tiểu Thư.Trong đó ý tứ thập phần sáng tỏ.
Sau đó hướng về khóe cửa câu ra một nụ cười lạnh,lắc lắc tây áo,đuổi theo Vương Xuân Hoa.
"An Dung,lão nương sẽ chờ xem ngươi, xem về sau như thế nào sẽ bị thu thập''Tam Di Nương xoa hai chiếc má sưng đỏ, âm u tối tăm nói.
"Phi"An Hồng Kì hướng về phía An Dung miệng nhổ nước miếng,sau đó mẹ con hai người cũng đi theo li khai.
Hai nha hoàn nâng mắt nhìn về phái An Dung,khóe miệng cười lạnh.
"An Dung, không bằng chuẩn bị cho tốt a"nha hoàn Thái Hà hất mặt lên nói,tươi cười đắc ý.
Con mẹ nó chết tiệt,muốn đánh liền đánh,nơi này còn không có vương pháp a,An Dung trong lòng rít gào,nhưng nàng biết phản kháng là không có hiệu quả.Đặc biệt,lúc này thân thể mình không đủ sức để phản kháng,khi nãy nói chuyện cơ hồ đã vét sạch sức lực của toàn thân.
Lúc trước,nếu không chặn lại lời nói của An Hồng Dao,thì hôm nay chẳng những vả miệng, mà còn muốn vũ nhục nàng gioongsn hư là quỳ xuống dập đầu xin tha thứ,chui đũng quần,giật tóc,rồi từ từ đánh tàn nhẫn.
Mà chuyện như vậy không phải phát sinh một hai lần,An Dung theo trong trí nhớ của nguyên chủ biết được,không khỏi đau lòng đứng lên.
Yên tâm đi,ta sẽ thay ngươi sống thật tốt,đồng thời cũng vì chính mình mà sống thật tốt.
An Dung âm thầm thề,ánh mắt xoay về hai cái nha hoàn,hung hang trừng mắt các nàng,nói: làm càn,các ngươi ai dám đánh ta?
''Phi,phượng hoàng rụng lông không bằng gà, ngươi thật đúng là nghĩ rằng chính mình là tiểu thư thì có thể kiêu ngạo sao? Thái Hà nâng cằm kiêu ngạo nói,căn bản chính là không đêm vị tiểu thư An Dung này để vào mắt.
Triều Hàhơi nhát gan,vội vàng nói: " Tứ tiểu thư,thật xin lỗi,chúng ta chỉ là hạ nhân,lời nói của chủ tử không dám không nghe"
" cùng nàng cần gì lắm lời,đánh"Thái Hà tay hất lên,không chút khách khí dương tay,quay về phía An Dung đánh vào mặt.
"Lí Thái Hà,nếu ngươi muốn chết liền đánh đi" An Dung lớn tiếng quát mắng.
Động tác trên tay Thái Hà chợt ngừng lại,tức giận nói: "An Dung, chính bản thân ngươi còn khó bảo toàn,vậy mà còn dám hù dọa ta?"
"Hừ,Thái Hà,ta chưa bao giờ hù dọa người khác,những chuyện ngươi làm sau lưng nhị tiểu thư ta không rõ sao,là ai lấy đi cây tram ngọc bích mà nhị tiểu thư yêu quý nhất,năm trước chiếc áo choàng lông chồn là ai phá hỏng,lại bỏ chơi xấu bỏ chuột trong người?" An Dung cười lạnh nói.
Thái Hà sắc mặt đại biến, trong chốc lát chuyển từ xanh sang hồng rồi trắng bệch,Bàn tay giơ lên cao chậm rãi buông xuống.
"An dung,ngươi đừng nói bậy,việc này không phải ta làm,ngươi không có chứng cứ đừng nói lung tung"Thái Hà mặt không còn chút máu nói.
"haha,Thái Hà,ta lại chưa nói là do ngươi làm ,ngươi như vậy khẩn trương cái gì,nếu muốn ta nói ra chứng cứ,ta chính là không hề thiếu,mà chưởng quầy hiệu cầm đồ cùng với ngươi hẳn là rất quen thuộc di,nga còn có một người tên cái gì Phúc...haha" An Dung nhếch miệng cười,cười đến vô tội,chỉ có ánh mắt lướt qua ánh sang lạnh,nhìn ra giờ phút này trong lòng nàng ta hẳn là thập phần khó chịu.
Thái Hà này chính là đfại nha hoàn hầu hạ bên người An Hồng Dao,ỷ vào thế lực của An Hồng Dao chảng những khi dễ người thấp hơn mình,lại được An Hồng Dao tín nhiệm nên nàng đã từng vụng trộm nhiều đồ vật,vừa vặn trước kia lại bị An Dung nhìn thấy.
Trước kia,An Dung là một người ít nói,mà bản thân mình còn khó bảo toàn,tự nhiên sẽ không lắm miệng đi nói cái gì.
Thái hà biết việc này nếu như để An Hồng Dao biết hậu quả,con ngươi lướt qua sát ý,bị An Dung nhìn thấy được.
"An Dung,ta hôm nay liền đánh chết ngươi,nhìn ngươi như thế nào còn dám hồ ngôn loạn ngữ"Khuôn mặt Thái Hà trở nên dữ tợn.
"Làm càn,Lí Thái Hà,ngươi thật là không biết trời cao đất rộng.Ta thật muốn xem nếu như ta xảy ra chuyện gì,xem cha ta thu thập các cẩu nô tài các ngươi như thế nào?"An Dung đột nhiên trầm mặt,quát lớn.
Điểm mấu chốt,An Dung có thể sống đến bây giờ,chính là An Thành Phủ từng nói qua với Vương Xuân Hoa,Bình thường các ngươi đối xử với An Dung như thến ào hắn mặc kệ,nhưng không thể hại đến tính mạng nàng,nếu không hắn sẽ tuyệt đối không tha.
Bằng không,dựa vào việc Vương Xuân Hoa căm ghét mẹ đẻ An Dung,không biết An Dung đã chết bao nhiêu lần.
Một tiếng gầm lên,làm cho tim Lí Thái Hà đập lên càng nhanh,cho phép có một chút sợ hãi,cả người run lên,chính mình làm việc này không có sơ hở một dấu vết,làm thế nào nàng lại biết được?"
Thái Hà biết việc này An Dung không có nói sai,chính là mình chỉ là một nha hoàn nhỏ,nếu thật sự hại chết An Dung,An Thành Phú cũng sẽ giết mình.mà cha mẹ mình đều ở lí điền trang làm việc,chỉ sợ mình cũng sẽ làm liên lụy tới họ.
Nghĩ vậy,Thái Hà sắc mặt trắng bệch,cuối cùng cũng biết kêu sợ hãi.
"Thái Hà,kết thúc được rồi,tứ tiểu thư nói đúng,cho dù nàng như thế nào thì vẫn là tiểu thư" Triệu Hà kéo vạt áo Thái Hà,nhẹ giọng khuyên.
"phù phù" một tiếng,Thái Hà quỳ gối trước mặt An Dung,trái lại ccaauf xin tha thứ nói:" Tứ tiểu thư,nô tì nhất thời bị ma xui quỷ ám,Tứ tiểu thư có lòng từ bi,tha cho nô tì đi"
Hừ, hiện tại mới biết cầu xin tha thứ,không biết bộ dáng kiêu ngạo khi nãy đi đâu mất rồi?
"Tha cho ngươi, ta có lợi ích gì?" An Dung cười tủm tỉm hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro