đánh mất em giữa cơn mưa
Trong cơn mưa ấy, có người vội va chạy đi trú mưa, người hối hả tì ô che đỡ ướt. Nhưng lại có người đội mưa và ướt lòng
Ngày còn bé, anh ngắm mưa với sự thích thú đến lạ kỳ. Ngày nay, anh vẫn ngắm mưa nhưng lòng nặng trĩu những nỗi đau. Nhưng cớ sao, cơn mưa tầm tã này lại nỡ buông tay.
Khởi nguồn của tình yêu là nụ cười, được nuôi bằng nụ hôn và sau cùng kết thúc bằng những giọt nước mắt
Định mệnh ngày mưa cho anh gặp em.
Chúng ta đã cùng nhau đi qua nhiều mùa mưa của năm tháng tuổi trẻ. Cùng nhau ngắm nhìn những hạt ưa long lanh qua ô cửa sổ, ôm em trong lòng Cùng nhau chạy trốn hỏi những cơn mưa tầm tã, cơn mưa hiến hai ta ướt sũng nhưng nó khiến ta hạnh phúc đến kỳ lạ.
Tình yêu và hạt mưa rất giống nhau. Nhìn thấy được nhưng chạm đến lại vỡ tan.
Tâm trí anh chẳng thể nào ngủ yên. Trong màn đêm cô đơn nhắm mắt buông xuôi mọi sự mệt mỏi nhưng kỉ niệm giữa anh và em hiện len
Anh không muốn quên đi những ngày tháng vui vẻ ở bên em nhưng anh muốn quên đi nỗi đau khi anh mất em.
Anh mong kiếp sau ta có thể yêu nhau thêm lần nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro