nhìn anh qua màn ảnh nhỏ
Năm tôi 12 tuổi tôi đã là một 'tứ diệp thảo' . Chỉ là vô tình nhìn thấy anh qua màn hình điện thoại nhưng tôi đã rất thích anh. Anh có nụ cừi tỏ nắng thật sự rất đẹp . Tôi thích anh cũng vì nụ cừi ấy! Anh ấy tên là Vương Tuấn Khải. Một cái tên mà tôi cho rằng đẹp nhất trần đời , chàng trai răng khểnh lúc nào cũng vui cười hạnh phúc ,hồn nhiên như một đứa trẻ. Giờ anh là thiếu niên 19 chững chạc hơn và ngày càng soái hơn ( hii ) . Thật sự rất ngưỡng mộ anh .
( Tự nhiên hk Có tâm trạng j ht viết kì quá tag s em viết tâm trạng hơn mọi ngừi nhé . Đừng ném đá em ạ)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro