Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16 .

Tiếng còi xe cấp cứu kéo dài , Noo được đẩy vào bên trong . Quản lí và trợ lí anh tới trước , tránh làm cho ba mẹ Noo quá lo sợ nên chưa dám thông báo .
Anh không hiểu lí do tại sao mà Noo lại ra nông nổi như thế này , thường Noo rất cẩn thận .
" Anh gọi cho Tường không ?"
" Ừ anh quên gọi đi "
Điện thoại được kết nối với đầu dây bên kia .
" Em nghe anh Thành " lạ sao lại gọi cho mình giờ này .
" Anh có chuyện muốn nói em nghe , em phải bình tĩnh "
Chưa nghe ảnh nói hết lời cô đã cảm thấy tay chân run rẩy dù chưa biết chuyện gì . Từ nãi giờ lòng cô cứ nao nao khó chịu buồn buồn .
" Anh... nói... đi " đừng là tin gì xấu , không có gì cả , bình tĩnh , bình tĩnh Tường mày phải bình tĩnh không được sợ .
" Noo .... anh ấy ..." thật khó để nói ra câu tai nạn .
Tim cô đập nhanh đến nỗi khiến cô khó thở , cô mếu máo .
" An..h ấy làm sao ? Anh ấy vừa mới chỗ em về cơ mà .. huhu ... " cô khóc nấc lên lần đầu tiên Thành nghe thấy cô khóc . Anh cảm nhận được người con gái này đang rất sợ hãi .
" Noo vừa bị tai nạn xe đang cấp cứu trong bệnh viện " vừa dứt lời thì nghe tiếng va chạm vang bên lỗ tai . Cô té ngồi xuống dưới đất , chiếc điện thoại tuột khỏi tay vang ra xa . Chuyện gì vậy , cô vừa mới nghe tin gì ?
Sợ ! Đây là lần thứ hai trong đời khi cô nghe một cuộc điện thoại . Nó làm cô sợ đến thót tim vì nó liên quan đến người thân của cô , những người cô thương . Anh mới ở đây lúc nãy chỉ mới đây thôi mà huhu tại cô đều tại cô hết .
Cô là con người ích kỉ , thật sự rất ích kỉ . Cô đã đuổi anh về , tại sao cô không nói thẳng cho anh biết là cô  đang giúp Phát một tí việc về công ty anh ấy . Tại sao cô lại để anh hiểu lầm và tức giận như vậy . Hay chính bản thân cô ích kỉ muốn anh nếm trãi cảm giác của cô lúc anh với Mai Anh . Anh đã sai giờ cô còn chạy theo vết xe của anh thì lấy lí do gì trách anh . Cô sai rồi sai thật rồi cô đã làm hại anh .
Nước mắt lăn dài trên má , chỗ ngay ngực đau nhói đến quằn quại . Cô đứng dậy rồi lao nhanh đến bệnh viện . Vì đứng dậy nhanh quá chân này quắp chân kia mà mất thăng bằng ngã chúi xuống . Không màn tay đau cô đứng dậy lấy ví rồi chạy đi .
Anh vẫn chưa được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật . Lúc cô tới chỉ có Khanh và Thành ở đấy .
Chân cô như tê dại nhũn quỵ xuống dưới nền lạnh giá . Giờ này cô thật thật sự rất yếu đuối cô cần anh vỗ về an ủi cô huhu .
Thành chạy tới đỡ cô lên ghế ngồi , nhìn thấy cô khóc mà anh cũng đau lòng giúp cô . Mọi thứ diễn ra nhanh quá chưa kịp thích ứng .
" Em nói là nãi Noo mới nhà em về sao ?"
"Dạ , anh ấy mới về . Em có tí cãi nhau với ảnh . Tại sao lại xảy ra vậy chứ huhu ." Cô nấc lên , nước mắt lăn dài .
" Cãi nhau sao ?"
" Em có tí cãi nhau với anh ấy cụ thế là anh ấy hiểu lầm bạn em với em "
Nói tới lại thấy cái sai của cô , bàn tay cô xoắn xuýt vào nhau như một đứa trẻ đang nhận lỗi .
" Lúc anh tới hiện trường , người ta nói Noo chạy rất nhanh vì chiếc xe kia đang qua đường nên Noo thắng không kịp thì đâm phải , tài xế bên kia không có gì nặng vì xe Noo đâm trúng đui xe người ta "
" Là do em sai do em hết huu "
"Em đừnh như vậy cứ bình tĩnh đợi Noo ra khỏi phòng phẫu thuật đã đừng tự trách mình hoài "
Khanh ngồi đấy nãi giờ trầm tư nhưng không lên tiếng . Anh hiểu Noo như thế nào . Gắn bó nhau bao nhiêu năm trời rồi chưa xảy ra chuyện lớn như vậy . Trừ phi lần này Noo thật sự đã rất mất kiểm soát . Đúng là yêu sẽ trở nên mù quáng , tự mình hại mình anh chỉ biết lắc đầu . Mọi show diễn đã nhận trước đây đều hoãn lại và xin lỗi có thể sẽ bồi thường hợp đồng nữa .
Giờ này những cái này không quan trọng quan trọng là tình hình của Noo .
Phòng phẫiu thuật tắt đèn bác sĩ bước ra cả ba nhanh chóng vây hỏi .
" Anh ấy sao rồi bác sĩ "
Phẫu thuật thành công , cũng may là đưa đến bệnh viện kịp thời chứ để lâu mất máu nhiều thì khó .
Có lẽ bệnh nhân sẽ hôn mê sâu  "
" Hôn mê sâu sao ?"
" Đúng vậy , dù thế cũng đừng quá lo đó là hiện tượng bình thường thôi . Rồi đi làm thủ tục nhập viện cho cậu ta đi "
" Dạ cảm ơn bác sĩ "
Anh được đẩy ra gương mặt trắng bệch môi tái đi như không còn chút máu .
Đẩy vào phòng nhìn anh nằm đó mà không hiểu cảm giác là sao .
Cô kéo ghê ngồi bên giường nắm lấy tay anh , ánh mắt đỏ âu long lanh nước nhìn anh chằm chằm . Cô không muốn nhìn anh nằm đó như vậy , nó yếu đuối lắm cô không thích . Hít hơi sâu , để nhịp thở nhẹ nhàng cứ thế mà nước mắt vẫn lăn dài rơi hẳn lên mu bàn tay anh .
Nếu anh có mệnh hệ gì thì thật dự cô cũng không biết sống sao . Người đàn ông này là sinh khí của cô . Không ai có thể cướp đi .
Khanh đi làm thụ tục nhập viện còn Thanh thì về báo cho bố mẹ Noo rồi sẵn rước ông bà qua . Ông bà cũng có tuổi không thể để quá sốc được .
Nhìn thấy con trai mình nằm đó đầu và chân phải được băng lại mà đau đớn .
" Huhu sao lại ra nông nổi này Thịnh ơi ... "
Chỉ cần nó tập luyện quá mức phải truyền nước biển thôi bà cũng đủ đau lòng rồi nhìn nó như thế này tâm can bà sao chịu nổi .
Nhìn đứa con duy nhất mình yêu thương nằm đó bà đau lòng khôn xiết . Bà chỉ có đứa con này nếu nó có mệnh hệ gì bà sao sống nổi đây .
Cô đỡ bà ngồi vào ghế " Bác thả lỏng đừng căng thẳng sẽ không tốt đâu bác "
" Con có hơn ta tí nào đâu mà bảo " nó cũng khóc lu bù mà nói gì .
Trên đường đến này thì bà cũng biết được nguyên nhân . Yêu nhau rồi lại tự làm nhau đau , hai đứa nó đau thì không nói làm bà đây nghe tin ngất lên ngất xuống .
" hai đứa làm gì mà cãi nhau ?"
" Con ..... là do con không tốt .. làm anh ấy hiểu lầm "
" tính thằng Thịnh nhà bác nó rất kĩ tính bất kể là chuyện gì nó đều đàng hoàng . Bác không đỗ lỗi cho con hay bất kì ai vì cái sai là do nó chạy quá nhanh . Nhưng bác mong con có gì thì cùng nó nói chuyện đừng để xảy ra như vậy . Con hiểu không ?"
Cô cuối mặt , nước mắt lại trào nghẹn ngay cổ họng .
" con xin lỗi "
Cô biết cảm giác của bà , bà chỉ có riêng anh , cô đau một bà đau mười .
Còn ba anh nữa chỉ đứng đó lặng nhìn con trai mình . Tuy ông không khóc nhưng cô biết tim ông đang khóc.  Không có người cha nào không thương con . Giờ chỉ mong anh sớm bình phục để mọi người khỏi lo .
Đêm nay cả năm người đều ở lại trông chừng anh .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: