Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

em bất ngờ không

1, mình định làm 1shot =))))  nhm plot dth quá

\

hải đăng nhìn giang lết từng bước vào lớp, mặt nhăn nhó, hai tay ôm chặt bụng như thể sắp gục xuống đến nơi. vừa thấy cảnh ấy, đăng phải phì cười, nhưng vẫn chạy lại, đặt tay lên vai giang và nhìn cậu với ánh mắt lo lắng xen lẫn chút đùa cợt.

"ê ghệ iu dấu, sao hôm nay mặt ghệ nhăn như đít khỉ vậy?" hải đăng cười, ánh mắt đầy yêu thương nhưng vẫn không giấu được chút chọc ghẹo.

giang bĩu môi, thở dài như đang phải chịu đựng cả nỗi khổ của nhân loại. "đừng có cười nữa... tao bị táo bón... hai hôm rồi đó!" giọng cậu thì thào, ngượng ngùng, không muốn ai nghe thấy.

hải đăng cố nén cười, nhìn giang mà thương không chịu được. "rồi, để tớ đoán xem, lại là tại ghệ không chịu ăn rau đúng không? đã nói rồi mà không nghe!"

giang mím môi, mặt đỏ bừng như quả cà chua. "ai bảo rau vừa nhạt nhẽo vừa khó ăn... ăn sao nổi."

hải đăng xoa đầu trường giang, giọng nhẹ nhàng dỗ dành: "nè, nếu ghệ chịu nghe lời tớ mà ăn rau, tớ sẽ làm sinh tố rau củ mỗi sáng cho ghệ, đảm bảo ngon lành mà không còn khổ sở nữa. chịu không?"

trường giang nhìn hải đăng, mắt lấp lánh vẻ ngại ngùng pha lẫn sự biết ơn, gật đầu đầy đáng yêu.

\

sáng hôm sau, đúng như lời hứa, hải đăng xuất hiện với ly sinh tố xanh mát, còn cẩn thận trang trí thêm miếng dứa nhỏ bên cạnh để trường giang khỏi sợ màu xanh.

"nè, uống đi! ngon lắm, tớ nếm thử rồi," hải đăng cười, đưa ly sinh tố đến sát môi trường giang, giọng trêu chọc nhưng vẫn dịu dàng.

trường giang nhăn mặt nhìn ly sinh tố, làm bộ lắc đầu cười, "nếu đã vậy thì đút cho tao uống đi, giống như chăm em bé ấy."

hải đăng bật cười, chiều theo ý cậu, cẩn thận múc từng muỗng sinh tố đưa lên miệng giang, "nào, a-"

trường giang nhoẻn miệng cười tinh nghịch, nhưng thay vì nói "a," cậu nói "a... a xỗng!" làm hải đăng đứng hình, mặt đỏ bừng.

"ê nha, ghệ muốn gì cũng được nhưng đừng đùa kiểu đó chứ!" hải đăng cười ngại, nhưng ánh mắt dịu dàng không rời khỏi trường giang.

giang cười khúc khích, đôi mắt long lanh, "chứ còn gì nữa. 'a xỗng' phải chăm 'em' chứ." rồi giang lại há miệng đợi hải đăng đút thêm.

cuối cùng, hải đăng đành chịu thua, tay vẫn kiên nhẫn đút từng muỗng sinh tố cho trường giang, cậu nhìn gương mặt đáng yêu nhăn nhó của trường giang mà trong lòng không khỏi ấm áp.

và cứ thế, ngày qua ngày, hải đăng đều tự tay chuẩn bị đồ ăn sáng đem lên trường cho ghệ iu, nhìn giang nhõng nhẽo, cười đùa và gọi cậu là "ông xã" mãi không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro