đoản
1, Vậy yêu là gì? Yêu như chùm khế ngọt? như thuế máu? Như tổ quốc, quê hương ta? Yêu là gì? Mà làm ta mãi xao xuyến đến giờ ?
2, cô nhìn anh, anh nhìn cô, hai người nhìn nhau rồi chết.
3, Đau, đau quá, lòng em đang đau vì ai?... à là vì anh đấy, thằNg LỒN!
4, quyển vở nháp ngày ấy giờ đây chỉ còn vài mẩu vụn nhỏ trong gió... lạ lắm phải không anh? nếu lúc bắt đầu anh là người xây dựng nên cả một tòa lâu đài qua những dòng bút, thì giờ đây, lúc kết thúc lại là chính anh đốt cháy cả vương quốc ta gây dựng.
sum up: anh ngày ngày vẽ vào nháp cô, hai người chơi kẻ caro, cô thắng, anh đốt nháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro