Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Đó là một nụ cười rất nặng nề.
Miltiades cảm thấy khó chịu bởi đôi mắt sáng long lanh và nụ cười rạng rỡ đó nên đã đặt đứa bé xuống và rời đi.
Hắn muốn tránh đi thật xa, nhưng đứa trẻ ấy cứ đuổi theo anh ta mãi.
Cô bé dường như đang tập trung đuổi theo hắn, và Miltiades đã vô thức đi chậm lại để cô bé ấy có thể theo kịp.
“Hehe!”
Miltiades nhìn xuống đứa trẻ đang cười khúc khích ấy.
“Con bé là con gái của ta!”
Con gái của hắn, nữ thánh người được đối xử như một sinh vật kỳ diệu ở Đế quốc Holy đang nhắc lại những lời anh ta đã nói trong phòng họp.
“Con bé là con gái của ta!” Biểu cảm chứa đựng đầy sự vui vẻ cũng bàn tay đang nắm chặt khiến cô bé trông đáng yêu hơn bao giờ hết.“Con bé là con gái của ta~!”
Miltides không thể nào hiểu nổi cô bé.
“Vui đến vậy cơ à?”
Nghe được câu hỏi của hắn, đứa trẻ cười toe toét với anh ta và gật đầu. Cô bé nở một nụ cười ngọt ngào đến nỗi khiến ngay cả Miltiades cũng bất giác cười theo.
“Lúc đó trông cha ngầu lắm!”
Hắn chẳng hiểu rõ mình ngầu ở chỗ nào nhưng nhìn thấy được sự phấn khích của đứa trẻ đó thì cũng không tồi.
“Cha là người ngầu nhất đấy. Giống như một hiệp sĩ vậy.”
Có rất nhiều điều hắn cần đính chính lại trong câu nói đó.
Hắn không phải cha của cô bé, lại càng không phải là một hiệp sĩ tốt bụng như cô bé tưởng. Tuy nhiên, hắn dường như không nỡ nói ra lời ấy.
“Cha ơi!”
Đứa bé chạy về phía hắn như thể thực sự đó là cha của nó vậy.
Miltiades biết rõ rằng hắn sẽ không thể đối xử với những đứa con của mình một cách tử tế được.
Vậy nên đó là lí do vì sao hắn không thể hiểu nổi đứa trẻ này.
“Hehe! Cha ơi!”
Đây là lần đầu tiên có một đứa trẻ thích hắn và cười với hắn như thế. Không thể có chuyện cô bé dễ dàng tin tưởng hắn như vậy được, đặc biệt là khi họ chỉ mới gặp nhau vài lần.
‘Chẳng lẽ mọi đứa trẻ đều như thế này sao?’
“Cha ơi, không sao đâu ạ.”
Đứa bé ngẩng đầu lên, để lộ ra đôi má phúng phính ửng hồng.
Nụ cười của cô bé thật đáng yêu.
“Con sẽ không làm phiền người đâu ạ. Con cũng sẽ không bướng bỉnh. Và con cũng sẽ khiến cho người không phải hối hận vì đã nhận con làm con gái ạ.”
Dường như đứa trẻ đó đang cố gắng cho thấy nó có ích như thế nào. Tâm trạng của Miltides đột nhiên trầm xuống.
“Gì cơ?”
Hắn không muốn cô bé bị mất tự tin.
Hắn nhìn xuống đứa trẻ một lúc lâu khiến cho nó bắt đầu cảm thấy lo sợ.
‘Nó sợ mình không được chon ư?’
Anh ta đặt cô bé xuống và cốc nhẹ vào trán nó.
“Không cần phải lo lắng về những điều đó đâu.”
Cô bé xoa trán, cười rạng rỡ. “Vâng ạ!”
Hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ làm cha, nhưng…
‘Có một đứa con cũng không đến nỗi nào.’
Miltiades nhìn xuống đứa bé đang mỉm cười mà không để ý đến chiếc vòng đang quấn quanh cổ mình.
***
Bất chấp sự náo động, việc nhận nuôi và chuyển đến Đế quốc phái Bắc vẫn diễn ra suôn sẻ.
“Mình không chắc nữa! Hay là để sau rồi tìm cũng được.”
Trước tiên có một việc quan trọng hơn tôi phải làm.
“Ở đây sao?”
Tôi phải chọn hiệp sĩ riêng cho mình.
“Vâng, đây là doanh trại của các hiệp sĩ.”
“Wow, đây là lần đầu tiên ra được tới đây đấy.”
Đúng như  trong tiểu thuyết có miêu tả, không khí quanh đây có cái gì đó rất khác lạ.
“Thánh nữ!” Benjamin ra đón tôi trước doanh trại. “Người đang làm gì ở đây vậy ạ?”
“Thánh nữ đến đây để chọn một trong các hiệp sĩ ạ.”
Luciana trả lời thay tôi.
Những lời này đã khiến Benjamin phải mở to mắt.
Đúng thế, lí do tôi đến đây chính là để để chọn một hiệp sĩ riêng.
“Ta muốn gặp Ludwig.”
“Tôi sẽ đi gọi anh ta ngay ạ.”
Thông thường, Thánh nữ không được đem theo bất cứ thứ gì từ Điện thờ sau khi đã được nhận nuôi, nhưng tôi là một ngoại lệ.
Lí do là vì tôi sắp trở thành một thành viên trong hoàng tộc.
Bởi vì trường hợp nhận nuôi của tôi khá đặc biệt, vậy nên tôi có thể chọn cho mình một hiệp sĩ riêng đi cùng.
‘Thực chất đó là để theo dõi và dám sát tôi.’
Tôi từ chối tất cả những hiệp sĩ mà Viện nguyên lão và Giáo hoàng đã chọn. Tôi muốn có một sự lựa chọn cho riêng mình. Và đó chính là người duy nhất trong ngôi đền này tôi có thể tin tưởng.
‘Ludwig của Thánh Kiếm.’
Ludwig là một người trung thực và không đi theo bát kỳ phe phái nào. Anh ấy là một thiên tài kém may mắn, chỉ tin vào duy nhất đực tin của mình. Vì anh ấy ở trong nhóm trung lập cho nên luôn phải làm những việc nhỏ nhặt. Priscilla đã tìm thấy và chọn anh ấy làm hiệp sĩ riêng khi anh ấy đến Vatican.
‘Anh ấy vẫn một lòng trung thành với Priscilla cho tới lúc chết.’
Ludwig đã chết để bảo vệ Priscilla.
‘Mình sẽ không để anh ấy phải chết nữa đâu.’
Trong khi tôi đang chờ Ludwig đến, có một sự việc tồi tệ đã xảy ra.
“Ta không thể tin là mình có thể gặp được một người cao quý như vậy ở nơi này đấy.”
Tôi lạnh cóng người khi nghe thấy giọng nói trầm thấp quyến rũ đó đang nói chuyện với mình.
‘Giọng nói này…’
Tôi nhanh chóng quay sang bên cạnh và thấy một người đàn ông đang sát đó.
‘Mình gặp rắc rối to rồi. Tại sao Duke Ravenhook lại ở đây cơ chứ?’
Ông bố tồi tệ của Priscilla đang ở ngay đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro