Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 9: TÔI LÉN LÚT BÀY TỎ VỚI CẬU ẤY

BIÊN TẬP : Củ Cải Ngâm Đường

Lúc Cố Gia Duệ đi đến phòng y tế, Thiện Lương đã băng bó xong.

"Sau này đi đường phải cẩn thận", giáo viên ý tế dặn dò cẩn thận, " Cố gắng cho chân nghỉ ngơi, tắm rửa cũng phải chú ý, không được để dính nước, qua một thời gian đến thay thuốc nghe chưa "

Thiện Lương im lặng gật đầu: " Cảm ơn cô"

Cố Gia Duệ đi đến bên cạnh Thiện Lương ngồi xuống :"Nào, leo lên"

Thiện Lương hơi đỏ tai, sau đó khuôn mặt lại bình tĩnh, hai tay ôm lấy cổ Cố Gia Duệ, cả người nằm lên trên lưng hắn, được hắn cõng lên.

Cố Gia Duệ cảm ơn giáo viên y tế, sau đó xoay người rời khỏi phòng y tế.

Giáo viên y tế ngồi sau bàn làm việc, xuyên qua cặp kính mắt nhìn hai bóng dáng đã đi xa, cười than thở: " Hai đứa này tình cảm thật tốt, thực sự là anh em tốt,...."

....................

Cố Gia Duệ cõng Thiện Lương về lớp học.

Thiện Lương ngồi vào chỗ của mình, thở phào một hơi.

"Ở đây chờ tôi", Cố Gia Duệ ngẩng đầu về phía Thiện Lương, " Đừng có cử động, tôi đến nhà ăn mang cơm về cho cậu."

"Không cần", Thiện Lương lắc đầu," Tôi không muốn ăn"

"Cậu lặp lại lần nữa coi thằng nhóc kia ?", Cố Gia Duệ làm mặt hung dữ, cau mày," Lời giáo viên y tế vừa nói với cậu như nước đổ đầu vịt hả ? Bổ sung dinh dưỡng cho cậu, dám nhịn đói hả ?"

Thiện Lương thấy ánh mắt quyết đoán của Cố Gia Duệ, xem ra bữa ăn này không ăn cũng phải ăn.

Cậu từ trong túi tiền lấy ra thẻ ăn cơm, đưa cho Cố Gia Duệ," Được rồi, đừng la nữa, tôi ăn"

Cố Gia Duệ lúc này mới vừa lòng sách một tiếng :" Chờ Duệ ca trở về "

Dứt lời, hắn xoay người, áo khoác vắt trên vai, vừa huýt sáo vừa đi ra khỏi lớp.

Thiện Lương ghé vào bàn, nhìn tấm lưng thẳng của Cố Gia Duệ, như thân thể cường tráng của một quân nhân, như cây bạch dương của sa mạc Gobi, tràn đầy anh khí.

Trong phòng học lặng ngắt như tờ, xa xa là tiếng ồn ào xen lẫn của sân thể thao và nhà ăn. Ngoài cửa sổ là bầu trời xanh bao la, những đám mây trắng mềm bị gió thổi bay, bện chặt vào nhau.

Trên bảng đen còn các bước giải môn hình học mà giáo viên dạy toán giảng hôm qua, góc bên trái là thời khóa biểu trực nhật, trên đầu bảng dán quốc kỳ và dòng biểu ngữ," Năng lượng tĩnh sinh ra trí tuệ, vào lớp thì phải học".......

Thật tốt, năm ba vừa mới bắt dầu.

Thiện Lương nhắm mắt lại, cảm nhận làn gió ngoài cửa sổ. Thật lâu sau, cậu bỗng dưng mở mắt, cầm lấy bút như thể khó kìm nén, xé một mẫu giấy note sau đó viết bốn chữ : Tôi thích cậu.

Cậu muốn đem tờ giấy này nhét vào bàn học của Cố Gia Duệ. Nhưng mà, lặng im một hồi, cậu lắc lắc đầu, chữ viết của mình cậu ta nhìn một cái là biết, không được.

Cậu lại xé một tờ khác, bắt chước nét chữ của nữ sinh đáng yêu viết lại lần nữa, sau đó lén lút nhìn xung quanh một vòng như đi ăn trộm.

Cố Gia Duệ ngồi phía sau cậu, cậu lấy túi bút của Cố Gia Duệ ra, đem giấy nhắn nhét vào trong.

Còn tờ giấy nhắn có nét chữ thật của mình phải xử lý như thế nào......

Thiện Lương trầm ngâm chốc lát, vo tròn tờ giấy, nhét ở khe hở trên bàn của Cố Gia Duệ. Tuy rằng không thể thổ lộ, nhưng dùng cách này ít ra có thể biểu đạt một chút cảm xúc. Cho dù Cố Gia Duệ không biết đó là ai cũng không sao.

Ít nhất cậu ấy có nhìn thấy là được.

Đợi Cố Gia Duệ quay trở về, trong lớp đã có thêm vài bạn học.

Cố Gia Duệ đặt cơm lên bàn, càu nhàu nói :" Căn tin đông muốn chết, toàn là người"

Thiện Lương buông bài thi ra, mở túi đồ ăn, mùi thức ăn bay ra nhẹ nhàng. Cậu bắt đầu ăn một cách từ tốn, ăn xong thì trời cũng xám nghịt, mọi người đã vè lớp gần hết.

Không bao lâu, tiếng chuông tự học buổi tối vang lên, tiếng nói chuyện ầm ĩ trong lớp nháy mắt im lặng, mấy đứa trộm ăn vụng vội cất đồ ăn trên tay, đứa thầm yêu cũng chia ly đẫm nước mắt như Ngưu Lang Chức Nữ, tuy ở giữa cách một hàng ghế nhưng xì hơi một cái cũng ngửi thấy.

Trên hành lang vang lên tiếng bước chân, sau đó một đôi tay được chăm chút kỹ càng đẩy cửa lớp ra, Quan Vân bước vào.

Quan Vân là giáo viên dạy văn của lớp 18, cũng là chủ nhiệm lớp. Cô mặc sườn sám cách tân, trên cổ đeo vòng trân châu, tóc búi đánh rối,vô cùng tao nhã.

Cô cầm giáo án trên tay, đến bục giảng ngồi xuống, mở máy tính lên, sau đó hạ màn hình máy chiếu xuống.

Tim mọi người nháy mắt muốn vọt lên cổ họng.

Quả nhiên, âm thanh mềm mại của cô Quan vang lên: " Tối nay chúng ta tổ chức sinh hoạt lớp. Chuyện thứ nhất, trước khi đại hội thể thao diễn ra chúng ta có làm bài kiểm tra tập trung, nhưng thành tích lần này của lớp chúng ta không tốt lắm, cô có chút thất vọng"

CHƯƠNG TIẾP THEO : "CẬU CÓ MUỐN Ở CÙNG VỚI TÔI KHÔNG "

TRUYỆN EDIT PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC, KỂ CẢ ĐỌC LẠI DƯỚI DẠNG AUDIO.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro