Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2: BẢO BỐI, SỜ CƠ BỤNG CỦA TÔI ĐI

BIÊN TẬP : Củ Cải Ngâm Đường

Thiện Lương đứng trước của khách sạn gật đầu chào Cố Gia Duệ, "Tôi về trường học trước đây".

Cố Gia Duệ bỗng dưng kéo cậu lại, nhíu mày nói :" Quay về trường học cái gì ? Về nhà tôi đi."

Bởi vì uống rượu mà mặt Thiện Lương hơi phiếm hồng, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng: " Thôi quên đi. Cũng trễ rồi, tôi quay về ký túc xá ngủ."

Cố Gia Duệ kéo cậu ôm vào trong ngực, sau đó nhìn về phía hai ngọn đèn xe đang tiến chậm rãi đến.

"Không có được, cậu phải theo tôi về nhà, hôm nay là sinh nhật tôi, cậu phải nghe lời tôi", Cố Gia Duệ ôm chặt thắt lưng cậu," Trường học đã cho phép cậu ra ngoài rồi còn gì".

Thiện Lương còn đang muốn nói gì đó, thì chiếc xe kia đã dừng trước mặt họ. Cửa xe mở ra, ông Hà -lão quản gia nhà họ Cố bước ra, khẽ cười nói: "Tiểu thiếu gia, lên xe đi".

Cố Gia Duệ gật đầu, kéo Thiện Lương ngồi vào ghế sau. Xe chạy một đường vững vàng trong đêm tối mà trở về nhà của Cố Gia Duệ.

Thời gian cũng đã muộn, ba hắn đã đi ngủ.

"Tiểu thiếu gia hôm nay tham gia tiệc chắc là mệt rồi đúng không?" ông Hà cười nói," Canh mới vừa hầm, cậu uống đi rồi tranh thủ đi ngủ sớm."

Cố Gia Duệ gật đầu với ông Hà, uống hết canh rồi kéo Thiện Lương vào phòng của mình.

Phòng ngủ của hắn rất rộng, trang trí vô cùng xa hoa. Trên tủ âm tường bày đủ loại mô hình phiên bản giới hạn và các loại cúp thi đấu thể thao. Ngoài ra còn có giày chơi bóng với giá trên trời và những bộ quần áo đắt đỏ.

Rèm cửa không kéo, xuyên qua cửa sổ cao từ trần đến sàn, có thể nhìn thấy ánh đèn xa xa tỏa sáng như dãy ngân hà, phồn hoa chói mắt.

Cố Gia Duệ cởi bỏ bộ âu phục, các ngón tay khớp xương rõ ràng kéo mở chiếc cà vạt đen, rồi thản nhiên nói: " Cậu tắm trước hay là tôi tắm trước ? Hay là... cùng nhau?".

Thiện Lương hơi ho khan :" Tôi tắm trước cho."

Cậu đã đến phòng của Cố Gia Duệ nhiều lần rồi nên rất quen thuộc. Cậu đi vào phòng tắm, tắm rửa trong hoang mang, sau đó mặc áo choàng tắm bước ra, rồi nằm vật ra giường nhìn lên trần nhà nhưng dư quang vẫn dõi theo bước chân Cố Gia Duệ đi vào phòng tắm.

Không biết vì lý do gì, từ sau nụ hôn ở bữa tiệc, cậu đã không còn giữ nổi sự bình tĩnh và lạnh lùng nữa. Trái tim của cậu đến giờ vẫn còn đập bang bang, giống như sắp có chuyện gì đó xảy ra.

Sau khoảng mười phút, Cố Gia Duệ bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc hắn hơi ướt. Áo choàng tắm thì buộc lỏng lẻo để phanh ra. Một giọt nước lăn dài từ quả táo Adam của hắn, nhỏ xuống cơ ngực săn chắc, theo đường cong của cơ ngực từ từ chảy xuống , chảy qua cơ bụng, tuyến nhân ngư rồi xuống tận....

Cố Gia Duệ lấy khăn lau tóc, nhìn về phía giường, chiếc chăn phồng lên một ổ, lưng Thiện Lương hướng về phía hắn, dường như cậu đã ngủ.

Hắn đi đến bên giường, lay nhẹ cậu. Thiện Lương quay lại, hung tợn nói: " Lại làm sao nữa ?"

Hắn bày vẻ mặt vô tội:" Thì nhìn xem cậu đã ngủ chưa."

Thiện Lương im lặng, rồi liếc nhìn hình thể gợi cảm của Cố Gia Duệ, lập tức lúng túng chuyển ánh mắt, vẻ mặt không được tự nhiên.

Cố gia Duệ tinh ý phát hiện ra điều này, hỏi : "Trông đẹp chứ?".

Yết hầu của Thiện Lương di chuyển, cậu liếc nhìn hắn : " Không đẹp, xéo đi chỗ khác".

Cố Gia Duệ cười tủm tỉm nằm xuống giường tiến đến chỗ Thiện Lương: "Đừng có ngại, cậu là anh em tốt với tôi, anh đây cho phép cậu nhìn trộm, cũng cho phép cậu sờ sờ. Gần đây tôi tăng cường rèn luyện cơ bụng. Muốn sờ thử không ... "

Vừa nói hắn vừa kéo tay Thiện Lương lên và đặt lên cơ bụng của mình.

Ngay khi tay Thiện Lương chạm vào cơ bụng rắn chắc và mạnh mẽ của Cố Gia Duệ, các ngón tay của cậu co rút lại như thể bị điện giật.

Cậu vội rụt tay lại, nghiến răng nghiến lợi: "Lần sau buộc cho chặt áo choàng tắm, coi chừng trúng gió ! Đi ngủ đi!". Vừa nói, cậu vừa dùng sức kéo chăn bông và buộc mình phải nhắm mắt lại.

Không thể nghĩ, không thể nghĩ. Bình tĩnh. . . . . .

Cố Gia Duệ nhìn theo bóng lưng lạnh lùng cậu, tự lẩm bẩm: "Cái đồ không có lương tâm, đụng vào cơ bụng của tôi rồi, tôi còn chưa ghi nợ cậu ...". Sau đó, hắn thở dài và đắp chăn bông lên người.

Tham dự tiệc mừng suốt một ngày, từ sáng đến tối hầu như không hề nghỉ ngơi, thật sự rất mệt mỏi. Hơn nữa, ngày mai sẽ có hội thao ở trường, hắn sẽ tham gia hạng mục chạy cự li dài 5km. Nghĩ đến đây, Cố Gia Duệ đột nhiên cảm thấy mệt mỏi từ sâu trong cơ thể. Đồng hồ tích tắc liên tục, trong âm thanh thôi miên này, hắn dần chìm vào giấc ngủ say.

Khi hắn ngủ say, Thiện Lương bên cạnh đột nhiên mở mắt. Cậu lặng lẽ quay lại và nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Cố Gia Duệ dưới ánh trăng mờ ảo. Cậu biết cái tên quyến rũ này đã mười năm.

Cậu vẫn nhớ cảm giác bàn tay nhỏ bé nhưng ấm áp của Cố Gia Duệ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu trước đây, chỉ trong nháy mắt, họ thực sự đang học năm cuối cao trung rồi.

Thiện Lương không dám thở mạnh, cậu lặng lẽ nhìn Cố Gia Duệ. Ngay cả khi cậu phát hiện ra mình là gay, ngay cả khi cậu thầm thích Cố Gia Duệ, cậu nghĩ, Cố Gia Duệ chưa chắc sẽ ở bên cậu. Theo quan sát của cậu, Cố Gia Duệ trông giống trai thẳng hơn.

Cố Gia Duệ có rất nhiều bạn gái tin đồn trong lớp, mặc dù cậu biết rằng Cố Gia Duệ không thích mấy bạn nữ đó, toàn là do mọi người gán ghép.

Nhưng một ngày....

Sẽ có một ngày nào đó...

Thiện Lương hít sâu một hơi.

Trong lòng cậu chua chát nghĩ rằng Cố Gia Duệ bên cạnh cậu đã trưởng thành từ một cậu bé thành một người đàn ông. Hắn đã ở bên cậu vô số ngày tháng, đồng hành cùng cậu từ lúc ngây thơ đến khi trưởng thành.

Nhưng, một ngày nào đó, cậu sẽ giao bàn tay của Cố Gia Duệ, người đã nắm giữ hơn mười năm, vào tay của một người phụ nữ khác, và trả lại sự quan tâm chăm sóc của Cố Gia Duệ mà cậu đã cướp hơn mười năm cho bạn gái chính thức của Cố Gia Duệ.

Cậu có thể sẽ phải che giấu sự ghen tuông của mình, và sau đó chứng kiến Cố Gia Duệ và cô bạn gái nhỏ của hắn hẹn hò, rồi ôm hay hôn.

Cậu chỉ là bạn của Cố Gia Duệ, chỉ là người anh em tốt của hắn, không hơn không kém.

Nhưng...

Trong lòng cậu không muốn, nhưng cậu cũng không thể làm gì được ......

Âm thanh đồng hồ tích tắc nhẹ đều, dưới lớp chăn bông, Thiện Lương bí mật móc ngón út của Cố Gia Duệ vào ngón út của mình.

Sẽ thật tuyệt nếu thời gian có thể ngừng trôi.

Thiện Lương trong lòng ích kỷ và xấu xa nghĩ, nếu Cố Gia Duệ không bao giờ tìm được bạn gái thì thật tuyệt.

TRUYỆN EDIT PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC, KỂ CẢ ĐỌC LẠI DƯỚI DẠNG AUDIO.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro