Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Tức giận làm mờ mắt tôi

" Có phải Vân Phi Đường không ? "
" Cô ấy đấy "
" Sao cô ta quay lại đây nhỉ ? "
" Để trả thù chăng ? "
" Không đâu ! Cô ta đã tha thứ cho Hàn Phi Vũ và Mặc Nhược Hy rồi "
Cô nghe mọi người bàn tán thì cô nhếch môi cười một cách đáng sợ " Tha thứ ư ? "
Cô bước đi trong bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên nhìn cô .
" Vân Phi Đường "
Cô quay người lại nhìn
" Mặc Nhược Hy "
" Trời ! Hai người đó gặp nhau rồi kìa , không biết có sao không ? "
Mặc Nhược Hy bước tới gần cô nhếch môi nói
" Cô mặt dày thật đó "
" Câu đó dành cho cô được đó , nhân tình "
Cô nhếch mép nói lại rồi bước đi
" Cái gì Vân Phi Đường vừa gọi Mặc Nhược Hy là Nhân tình đó "
" Nhân tình nghe tội thật "
" Cướp người yêu của bạn mình , thật đáng hận "
Mặc Nhược Hy nghe những lời bàn tán không kìm được từ giận
" Các người nhìn cái gì ?"
Mọi người từ từ cúi đầu xuống rồi tránh xa Mặc Nhược Hy ra .
-----------------------------------------------------
Tại phòng giáo viên
" Vân Phi Đường , tôi đã nghe mẹ em nói là em muốn quay lại trường . Lần này em muốn học lớp nào "
Giáo viên hỏi cô
" A7 "
" Em chắc chứ ? "
Giáo viên trong trường này không ai là không biết chuyện của cô , Mặc Nhược Hy vá Hàn Phi Vũ .
" Chắc ạ "
" Rồi em có thể vào lớp , chỗ ngồi của em là bàn 25 "
" Vâng "
Cô bước ra khỏi phòng giáo viên nở nụ cười thâm độc
" Rồi anh sẽ hối hận khi làm tổn thương tôi Hàn Phi Vũ "
------------------------------------------------------
Cô bước vào lớp . Mặc Nhược Hy không khỏi ngạc nhiên đứng dậy nhìn cô . Hàn Phi Vũ cũng ngạc nhiên không kém. 
" Vân Phi Đường là cậu ư ? "
Nhược Tử Huân hỏi
( Nhược Tử Huân : Bạn từ nhỏ chơi chung với Vân Phi Đường và Mặc Nhược Hy )
Vân Phi Đường nhìn Nhược Tử Huân cười nhẹ nhàng
" Là tớ đây "
Nhược Tử Huân đứng dậy đi tới cô . Không khỏi xúc động nói
" Tốt quá rồi !! Cậu vẫn ổn "
" Ừm "
Nói xong cô về chỗ ngồi . Đằng sau cô là một chàng trai tóc màu bạch kim . Cô hỏi Nhược Tử Huân
" Cậu ấy là ? "
" Học sinh mới đấy "
" Mái tóc màu bạch kim ư ? " Cô nghĩ " Không thể nào là tên biến thái kia chứ ? "
" E Hèm "
Thầy Chu giáo viên tiền nhiệm của lớp cô .
" Hôm nay tôi giới thiệu cho các cô cậu hai người mới . Vân Phi Đường , Thẩm Sở Thiên "
" Thẩm Sở Thiên ? Không phải chứ " Cô quay xuống nhìn chàng trai tóc màu bạch kim đó .
Cô và hắn bốn mắt nhìn nhau không khỏi ngạc nhiên . Hắn chỉ cô nói
" Có phải cô gái bất lịch sự không  ? "
Cô đơ mặt trong vòng 1 giây nhìn hắn .
"  Bất lịch sự !!! "
Cả lớp cười ầm lên với cái biệt danh hắn đặt cho cô .
" Anh .. Cái tên biến thái này . Sao anh lại ở đây chứ ? " Cô đỏ mặt hỏi lại hắn
" Sao tôi biết được "
Hàn Phi Vũ thấy cô nói chuyện với hắn thì khó chịu ra mặt . Anh bước tới gần cô nói " Vân Phi Đường , anh có chuyện muốn nói với em "
Cô cười khẩy , ngước lên nhìn Hàn Phi Vũ
" Nhưng tôi không muốn nói chuyện với anh "
" Em .... "
" Các em yên lặng , không coi tôi là gì đúng không ? "
Thầy Chu tức Tím cả mặt nói .
------------------------------------------------------
Các tiết học nhanh chóng trôi qua .
" Phi Đường , Sở Thiên hôm nay hai em ở lại trực nhật "
Cô nghe như tiếng sét đánh ngang tai
" Gì chứ ? Em không muốn trực với cậu ta "
" Thẩm Sở Thiên em có ý kiến gì không ?"
" Không ̣ạ "
" Không thì hai em ở lại trực , ra nhớ đóng cửa phòng "
" Thầy khoan .... " Chưa kịp nói hết câu thì thầy đã đi mất .
Cô nhanh chóng lùi xa ra khỏi hắn . Hắn thấy cô như vậy thì càng muốn trêu chọc . Cô càng lùi hắn càng tiến .
" Đứng lại . Anh dám bước tới gần tôi nữa thì đừng trách tôi không khách sáo "
Hắn nhìn cô mỉm cười
" Tôi đang dọn lớp , cô đang ngáng đường tôi "
Cô nhanh chóng tránh sang một bên thì hắn lại đi theo cô . Càng tránh càng gặp .
" Này bộ anh hết đường dọn hay sao mà cứ đi theo tôi thế hả ?"
" Tôi đi theo cô ? "
Cô tức tối cầm cây chổi đánh hắn tới tấp
" Này thì biến thái "
" Cô ... dừng lại ngay... đau " Hắn vừa nói vừa né
Vô tình cô trượt chân ngã vào ngươ hắn . Lúc này mọi khoảng cách nửa cô và hắn như ngắn lại . Mặt cô áp sát vào mặt hắn .
" Nhìn kĩ cô đẹp thật đấy "
".... "
Cô ngại chín mặt đẩy hắn ra . Rồi xách cặp bỏ về
" Này , cô không dọn à "
" Anh tự làm đi . Đồ biến thái "
Rồi cô để hắn lại một mình . Hắn nhìn theo bóng cô cười khẩy . Chợt một bóng đen xuất hiện.ngay cửa phòng
" Thẩm Sở Thiên mọi việc đều ổn chứ ?"
Anh cười rồi nói " Tạ Nghị Du cậu nghĩ sao ?
( Tạ Nghị Du : Bạn nối khố của Thẩm Sở Thiên )
" Chiếm được cô ta càng sớm càng tốt , tập đoàn Vân Phi sẽ củng cố cho tập đoàn Thẩm Thiên của cậu "
" Hừ , cậu nói đúng. Nhưng cô ta không dễ như những cô gái từ trước tới giờ đâu "
" Chỉ chiếm không thể yêu . Hãy nhớ Thẩm Sở Thiên "
Hắn móc trong túi ra điếu thuốc châm ngòi rồi hít một hơi thật sâu rồi thả ra ngoài cửa sổ một tàn khói ảo mờ đến vô vọng .
" Điều đó là đương nhiên "
Riêng cô ,cô chạy ra sân sau của trường đừng dưới tán cây anh đào nhếch môi cười nham hiểm .
" Tập đoàn Thẩm Thiên . Hừ "
Hai con người gần nhau chỉ bởi vì dục vọng 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: