chương IV: Google dịch sứ dị giới
Cánh cửa lớn mở ra, dẫn Alexei và Binh nhì vào một đại sảnh rộng lớn. Những cột đá cao vút, các bức tường được trang trí bằng những bức tranh đầy màu sắc kể về lịch sử và chiến công của vương quốc. Những ngọn đèn chùm bằng vàng sáng rực rỡ trên trần, chiếu xuống làm bừng lên sự tráng lệ của cung điện. Phía cuối sảnh là một ngai vàng lộng lẫy, nơi một người phụ nữ đang ngồi, toát lên vẻ đẹp quyền uy nhưng không kém phần thanh tao.
Nữ hoàng có mái tóc vàng óng như nắng sớm, buông dài xuống vai, đôi mắt xanh biếc như nước biển sâu thẳm, vừa dịu dàng vừa sắc bén. Bà mặc một chiếc váy dài màu trắng ngà với những hoa văn tinh xảo được thêu bằng chỉ vàng, tôn lên dáng vẻ cao quý và quyền lực.
Khi đoàn người tiến vào, nữ hoàng gật đầu chào trưởng làng. Ông nhanh chóng bước lên, cúi đầu kính cẩn và bắt đầu báo cáo tình hình bằng thứ ngôn ngữ mà Alexei và Binh nhì không hiểu. Trưởng làng nói một hồi lâu, nét mặt ông căng thẳng và đầy lo lắng, liên tục chỉ tay về phía Alexei và Binh nhì. Nữ hoàng chăm chú lắng nghe, đôi mày hơi nhíu lại khi nghe những điều mà trưởng làng kể.
Alexei quan sát nữ hoàng, cảm nhận rõ ràng đây là một người phụ nữ thông minh và quyết đoán. Bà không tỏ ra sợ hãi hay ngạc nhiên trước sự xuất hiện hai người lính xa lạ từ thế giới khác. Ngược lại, ánh mắt của bà đầy sự thấu hiểu và tò mò.
Khi trưởng làng dừng lời, nữ hoàng đứng dậy từ ngai vàng, có một người lính mặc một bộ giáp sắt tiến đến và đưa chiếc một chiếc hộp. Bà bước xuống vài bậc thang, tiến về phía Alexei và Binh nhì, với một vẻ điềm tĩnh và uy nghi. Một tay cầm váy nhẹ nhàng, tay kia bà nắm chặt một chiếc hộp nhỏ tinh xảo được chạm trổ bằng bạc.
Nữ hoàng mở chiếc hộp, bên trong là một chiếc nhẫn bằng vàng, đính viên đá quý xanh biếc phản chiếu ánh sáng lung linh. Chiếc nhẫn tỏa ra một thứ ánh sáng kỳ lạ, như có một luồng năng lượng vô hình chảy qua nó.
Nữ hoàng nhìn Alexei, rồi đưa chiếc nhẫn ra. Giọng bà vang lên nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực, những lời nói trầm bổng nhưng Alexei không thể hiểu được. Tuy nhiên, bằng cử chỉ, bà ra hiệu cho anh đeo chiếc nhẫn vào tay.
Alexei quay sang nhìn Binh nhì, cả hai đều lộ vẻ do dự. Dù không hiểu nữ hoàng đang nói gì, nhưng Alexei có thể cảm nhận được ý nghĩa của hành động này: "đó không phải là mệnh lệnh, mà là một lời mời. Một lời mời để phá vỡ bức tường ngôn ngữ đang ngăn cách họ."
Alexei nhận lấy chiếc nhẫn, đeo nó vào ngón tay. Ngay khi chiếc nhẫn chạm vào da, một cảm giác kỳ lạ tràn qua người anh. Ánh sáng từ chiếc nhẫn rực lên, nhạt dần và tan biến vào không trung.
Bỗng dưng, giọng nói của nữ hoàng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Nữ hoàng: "Xin chào, những con người từ nơi khác. Ta là Nữ hoàng Elena của vương quốc Elaria. Chiếc nhẫn ngươi đang đeo là vật cổ xưa, cho phép người sở hữu hiểu và giao tiếp với bất kỳ ngôn ngữ nào trên thế gian này."
Alexei mở to mắt, kinh ngạc. Anh quay sang Binh nhì, và thật bất ngờ, anh cũng có thể hiểu những lời nói nhỏ to của người lính bên cạnh.
Binh nhì (ngỡ ngàng): "Thưa Đại úy... Tôi nghe rõ bà ta nói! Sao có thể như vậy?"
Alexei gật đầu, quay lại đối diện với nữ hoàng. Anh cúi đầu nhẹ, thể hiện sự tôn trọng.
Alexei: "Xin cảm ơn Nữ hoàng Elena. Chúng tôi là những người lính của một thế giới khác, đã bị đưa đến đây mà không rõ lý do. Tôi là Đại úy Alexei Ivanov, và đây là Binh nhì của tôi. Chúng tôi không có ý đe dọa ai, chỉ muốn tìm cách hiểu thế giới này... và tìm đường trở về."
Nữ hoàng Elena mỉm cười, đôi mắt ánh lên sự cảm thông. Bà quay sang nhìn trưởng làng, rồi lại nhìn Alexei.
Nữ hoàng Elena: "Trưởng làng đã kể cho ta nghe về sự xuất hiện của các ngươi, về chiếc xe khổng lồ và sức mạnh hủy diệt mà các ngươi sở hữu. Ta biết sự xuất hiện đột ngột của các ngươi có thể gây ra sự hoang mang, nhưng ta tin rằng số phận đã đưa các ngươi đến đây vì một lý do nào đó. Và có lẽ, vương quốc Elaria của chúng ta sẽ cần sự giúp đỡ của các ngươi."
Alexei cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của nữ hoàng. Anh hiểu rằng không chỉ mình anh đang bị lạc lối trong thế giới này, mà có lẽ nơi đây cũng đang đứng trước những thách thức lớn.
Alexei: "Chúng tôi sẵn sàng hỗ trợ nếu có thể, thưa Nữ hoàng. Nhưng xin bà hãy giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về thế giới này, và về những gì đang diễn ra."
Nữ hoàng Elena nhìn Alexei một lúc lâu, như đang suy nghĩ. Rồi bà gật đầu.
Nữ hoàng Elena: "Elaria là một vương quốc cổ xưa, nhưng gần đây chúng ta phải đối mặt với những hiểm họa từ những sinh vật mà các ngươi đã thấy. Chúng không thuộc về thế giới này, giống như các ngươi vậy, nhưng khác ở chỗ chúng mang đến sự hủy diệt. Chúng ta không biết nguồn gốc của chúng, chỉ biết rằng sự xuất hiện của chúng đã làm đảo lộn trật tự của thế giới này."
Bà tiếp tục: "Ta sẽ giúp các ngươi tìm hiểu về thế giới này và có thể, một ngày nào đó, tìm cách trở về nhà. Nhưng trước hết, chúng ta phải liên minh để bảo vệ Elaria. Sự xuất hiện của các ngươi có thể là chìa khóa để giải quyết mối đe dọa này."
Alexei cảm thấy một trọng trách lớn đè nặng trên vai, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để anh tìm ra câu trả lời cho tất cả những gì đang xảy ra.
Alexei: "Chúng tôi sẽ làm những gì có thể, thưa Nữ hoàng."
Nữ hoàng Elena mỉm cười, nhẹ nhàng: "Vậy thì hãy cùng nhau bắt đầu hành trình này. Chào mừng đến với Elaria, Đại úy Alex.... ei Iva... nov... Ta xin lỗi... Tên này lạ quá ta không biết đọc..."
Alexei (cười trừ): "Vâng... không sao đâu... "
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro