Chương 61: Ninh Tần nương nương
Editor: Frenalis
Theo lời xướng của Giang Thế Ngu, Tiền Tam Hỉ lập tức đặt đệm mềm trước mặt Thẩm Khinh Trĩ, nàng dẫn mọi người trong cung quỳ xuống tiếp chỉ.
Sau khi mọi người hành lễ xong, Giang Thế Ngu cao giọng đọc: "Thẩm thị Khinh Trĩ ở Cảnh Ngọc cung đoan trang lễ phép, hiếu thảo trung nghĩa, trinh tĩnh hiền thục, được sắc phong làm Ninh tần tòng tam phẩm, phụ trách giúp đỡ xử lý lục cung sự vụ, khâm thử!"
Tuy việc sắc phong này nằm trong dự đoán của Thẩm Khinh Trĩ, nhưng lại đến sớm hơn dự kiến rất nhiều, khiến nàng có chút bất ngờ. Ban đầu nàng cho rằng ít nhất cũng phải đợi thêm một năm nữa, khi Thái Hậu nương nương từ Ngọc Tuyền sơn trang trở về, thì vị phân của nàng mới có thể thay đổi.
Nhưng Thẩm Khinh Trĩ là người từng trải qua nhiều việc lớn, nàng chỉ ngạc nhiên trong giây lát, đợi đến khi tán giả Giang Thế Ngu đọc xong thánh chỉ, Thẩm Khinh Trĩ đã nở nụ cười vui mừng, nghiêng mình hành đại lễ về phía Càn Nguyên cung.
"Tạ ơn bệ hạ, thần thiếp vô cùng cảm kích, nhất định sẽ công bằng cẩn thận, giúp đỡ các thái phi quản lý tốt mọi việc trong hậu cung."
Thẩm Khinh Trĩ nói xong, Giang Thế Ngu cũng đáp lời: "Ninh tần nương nương xin đứng dậy, chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương."
Thích Tiểu Thu đỡ Thẩm Khinh Trĩ đứng dậy, nàng mỉm cười nói: "Giang đại nhân cùng vui, cùng vui."
Nàng tự mình ban thưởng cho Giang Thế Ngu, những thái giám cung nữ khác cũng đều được thưởng, Cảnh Ngọc cung tràn ngập không khí vui mừng.
Giang Thế Ngu nói với Thẩm Khinh Trĩ: "Nương nương, bệ hạ có khẩu dụ, vì Trang tần nương nương cần tĩnh dưỡng, nên nương nương cứ tạm thời ở lại Cảnh Ngọc cung, không cần dọn đến Trường Xuân cung, sau này Thượng Cung Cục sẽ đến thu xếp Đông trắc điện và Đông phối điện, nương nương có yêu cầu gì cứ việc phân phó."
Thì ra mỗi khi Tiêu Thành Dục đến Cảnh Ngọc cung, đều ở đông trắc điện xử lý chính sự, noãn các, thư phòng và nhã thất ở Đông trắc điện đều đã được sửa sang lại, Thẩm Khinh Trĩ chỉ việc dọn vào ở mà thôi.
Hiện giờ nàng đã được thăng làm Ninh tần, toàn bộ hậu điện của Cảnh Ngọc cung tất nhiên thuộc về nàng sử dụng, nàng muốn làm gì cũng được.
Tiêu Thành Dục quả nhiên hào phóng, Thẩm Khinh Trĩ mỉm cười ấm áp nói với Giang Thế Ngu: "Đa tạ đại nhân quan tâm."
Giang Thế Ngu là quan viên của Lễ Bộ, hắn không thể ở lại hậu cung lâu, bèn nói: "Nương nương, bệ hạ quyết định ngày mười sáu tháng tám sẽ tổ chức lễ sắc phong, các nương nương sẽ cùng nhau được sắc phong ở Phụng Tiên điện, Thượng Cung Cục đã chuẩn bị thỏa đáng, nương nương không cần lo lắng."
Thẩm Khinh Trĩ cười cảm tạ, sai Tiền Tam Hỉ đích thân tiễn hắn ra khỏi Cảnh Ngọc cung, rồi nhìn về phía Giản Nghĩa.
Giản Nghĩa tiến lên hai bước, chúc mừng: "Nương nương đại hỷ, đồ dùng ở Đông trắc điện và Đông phối điện, nương nương cứ việc nói, Thượng Cung Cục có gì sẽ dọn cho nương nương cái đó. Còn về việc bổ sung cung nhân, ngày mai Thượng Cung Cục sẽ đưa đến, nương nương cứ việc chọn lựa, nếu không vừa ý thì đổi người khác."
Thẩm Khinh Trĩ cười nói: "Công công vất vả rồi."
Giản Nghĩa và nàng là người quen cũ, nàng không cần mở miệng, Giản Nghĩa cũng biết mình nên nói gì: "Nương nương, bệ hạ sai nô tài báo cho nương nương, lần này cùng được tấn phong với nương nương còn có Đoan tần nương nương, Đoan tần nương nương đã được thăng lên làm Hiền phi, sẽ cùng nương nương tham gia lễ sắc phong."
Thẩm Khinh Trĩ gật đầu, cười: "Vậy bổn cung phải đến chúc mừng Chương tỷ tỷ mới được, đây là đại hỷ sự."
Giản Nghĩa: "Nương nương, ngoài ra bệ hạ còn tuyển thêm ba vị phi tần mới vào cung, dự kiến ngày mười sáu sẽ đến Trường Tín Cung, sẽ cùng Hiền phi nương nương và người cùng nhau thụ phong, nhưng sau khi sắc phong, ba vị đó sẽ phải ở lại Trữ Tú cung học quy củ, không thể cùng đi Đông An vi trường."
Edit tại Facebook Frenalis và wpad Frenalis
Sự sắp xếp này rất chặt chẽ, Tiêu Thành Dục bị các triều thần khuyên nhủ nên mới nạp thêm ba phi tần, nhưng các nàng vừa vào cung đã bị nhốt ở Trữ Tú cung, còn Tiêu Thành Dục thì chuồn mất.
Tuy rằng học quy củ ở Trữ Tú cung là lệ cũ, nhưng hoàng đế có ở trong cung hay không lại là hai chuyện khác nhau.
Đây cũng là lần đầu tiên hoàng đế bày tỏ sự bất mãn với các triều thần. Hắn có thể tiếp thu "lòng tốt" của các triều thần, nhưng không thể chấp nhận bị người ta "ép buộc".
Tưởng gia gây khó dễ trong hậu cung, hắn chỉ cấm túc và khiển trách, đó là lần thứ nhất. Tưởng gia và Trương gia tranh đấu, khiến triều đình trên dưới xôn xao, hắn cũng chỉ nhắc nhở Trương gia một cách uyển chuyển, để Trương Tiết Hằng tỉnh táo lại, đó là lần thứ hai.
Lần thứ ba, chính là ba vị tân cung phi này.
Tiêu Thành Dục nói rõ với các triều thần, hắn có thể rất ôn hòa, có thể nể mặt mọi người, nhưng sự nể mặt này cũng có giới hạn.
Lần thứ ba rồi, không ai biết được lần thứ tư sẽ như thế nào. Vì vậy, sau khi thánh chỉ được ban ra, trên dưới triều đình, trong ngoài hậu cung, không một ai dám nhiều lời.
Tiêu Thành Dục vừa đánh vừa xoa, cách làm này hắn học được từ tiên đế, dùng đến nay mới thấy hiệu quả thật sự rất tốt.
Mà Tưởng gia và Trương gia đấu đá nhau lâu như vậy, kết quả chỉ khiến Chương thị được lợi, trở thành tứ phi đầu tiên. Còn Thẩm chiêu nghi - đại diện cho thái hậu Tô thị, cũng thành công trở thành chủ vị nương nương.
Nhìn thì có vẻ hoàng đế chịu thiệt thòi, nhưng thực tế hắn đã thu được rất nhiều lợi ích, không hề mất mát gì.
Sau khi nghe danh sách sắc phong, mọi người trong cung nghĩ gì, Thẩm Khinh Trĩ hoàn toàn không biết, nàng đang chăm chú xem xét danh sách ba vị tân cung phi.
Đây là Giản Nghĩa đặc biệt đưa cho nàng, để nàng làm quen trước, trên đó không chỉ có tiểu sử mà còn có cả chân dung.
Giản Nghĩa nói với Thẩm Khinh Trĩ: "Bệ hạ nói, nương nương tự hiểu là được."
Đây là ý bảo hắn giao hết cho Thẩm Khinh Trĩ, bản thân hắn lười quản.
Thẩm Khinh Trĩ: "......"
Thẩm Khinh Trĩ thầm mắng hắn lười biếng, quay sang cười nói với Giản Nghĩa: "Bổn cung đã rõ, công công cứ yên tâm, bổn cung nhất định sẽ làm tốt."
Đợi mọi người lui ra, Cảnh Ngọc cung lại yên tĩnh trở lại, Thẩm Khinh Trĩ dựa vào ghế mây, thong thả xem quyển sổ trong tay. Ba vị cung phi mới vào cung lần này, vị phân không tính là quá cao, nhưng cũng không quá thấp.
Xuất thân cao quý nhất là đích nữ của Bình Hồ Vương thị, tên Vương Nhan Khanh, năm nay mười chín tuổi, được phong làm Huệ tần, ban cho ở tiền điện Bích Vân cung.
Nhìn bức tranh là một mỹ nhân có dáng người mảnh mai, không biết tính tình có giống Tưởng Liên Thanh hay không.
Tiếp theo là trưởng nữ của viện trưởng thư viện Vạn Thanh, tài nữ nổi tiếng Giang Nam - Tạ Cảnh, năm nay mười tám tuổi, được sắc phong làm Chiêu Nghi, ban cho ở Tây trắc điện của hậu điện Vọng Nguyệt cung, cùng cung với Tưởng Liên Thanh.
Thẩm Khinh Trĩ chăm chú nhìn bức chân dung, một lúc sau thì bỏ cuộc, nói với Thích Tiểu Thu: "Tranh vẽ đều giống nhau cả, chẳng nhìn ra ai với ai, cứ chờ gặp người thật rồi hãy nói."
Xem xong hai người đầu, Thẩm Khinh Trĩ liền xem người thứ ba.
Người thứ ba tên Diêu Kim Ngọc, là cô nương nhà phú thương giàu nhất Giang Lăng, năm nay mười chín tuổi, được phong làm Chiêu Nghi, ban cho ở Tây phối điện của hậu điện Tĩnh Thần cung.
Thẩm Khinh Trĩ nhìn thấy chữ "Tây phối điện, hậu điện Tĩnh Thần cung" thì dừng lại, hỏi Thích Tiểu Thu: "Lần này các tỷ muội đều phải chuyển chỗ ở sao?"
Thích Tiểu Thu đã hỏi thăm rõ ràng, liền cười đáp: "Chủ tử nói đúng, Đoan tần nương nương được phong làm Hiền phi, ban cho ở Phi Yên cung, Phi Yên cung đã được sửa sang lại từ lâu, Đoan tần nương nương muốn ở lại đó trước khi sắc phong, nên tiền điện Bích Vân cung có thể nhường lại cho Huệ tần nương nương."
Tiêu Thành Dục không thích phô trương lãng phí, ban đầu các phi tần đều ở theo tổ chế, trong cung vốn không có mấy người, nếu còn ở chung với nhau, không chỉ dễ dàng sinh chuyện thị phi mà còn có vẻ keo kiệt.
Nhưng hiện tại Đông Tây lục cung tổng cộng mười một chỗ, đã có sáu chỗ có người ở, Tiêu Thành Dục cảm thấy không cần thiết phải mở thêm cung thất nữa, may mà cứ để mọi người chuyển chỗ ở, miễn sao ở được là được.
Người ngoài không biết, nhưng Tiêu Thành Dục tự hiểu rõ, trong cung đại khái chỉ có chừng này người, nếu nhiều hơn nữa sẽ dễ sinh loạn, Thẩm Khinh Trĩ xử lý mọi việc cũng sẽ vất vả hơn, đây vốn không phải là chuyện càng nhiều càng tốt, cứ như vậy là vừa đủ.
Vì vậy hắn rất hào phóng, Phùng Doanh và Trương Diệu Hâm tuy không được thăng vị, nhưng đều được dọn đến tiền điện, hậu điện thì sắp xếp cho hai vị phi tần mới tiến cung.
Hậu điện của Bích Vân cung vốn dĩ có bốn vị tiểu chủ đang ở, Tiêu Thành Dục cho Vương Nhan Khanh dọn đến tiền điện, ở nơi tốt hơn, tuy vị phân không thay đổi nhưng cũng coi như là một dạng ban thưởng.
Như vậy chẳng phải là đại hỷ sao?
Nghe Thích Tiểu Thu nói vậy, Thẩm Khinh Trĩ không nhịn được bật cười: "Bệ hạ thật biết cách tiết kiệm, như vậy cũng chỉ cần sửa sang lại Phi Yên cung, những cung khác đều không cần động đến, tiết kiệm được một khoản tiền lớn."
Thích Tiểu Thu mím môi cười: "Nhưng cũng sẽ náo nhiệt vài ngày, chỉ có Hòa tần nương nương và các tiểu chủ không cần chuyển, ngay cả Cảnh Ngọc cung của chúng ta cũng phải sửa sang lại, e là đến trước ngày sắc phong sẽ rất bận rộn."
"Bận rộn cũng đáng mà," Thẩm Khinh Trĩ cười tủm tỉm, "Chờ sắc phong xong chúng ta sẽ đến Đông An vi trường, đến lúc đó có thể cưỡi ngựa nướng thịt, thật là vui."
Edit tại Facebook Frenalis và wpad Frenalis
Thích Tiểu Thu hỏi: "Nghe nói phải học cưỡi ngựa rất lâu, trước kia chủ tử đã biết cưỡi chưa ạ?"
"Sao ta biết cưỡi ngựa được?" Thẩm Khinh Trĩ sóng mắt lưu chuyển, cười véo má nàng ấy, "Thu cô cô của chúng ta biết cưỡi không?"
Thẩm Khinh Trĩ thường trêu chọc bọn họ, tuy đã quen nhưng Thích Tiểu Thu vẫn không nhịn được mà đỏ mặt : "Nô tỳ không biết."
Thẩm Khinh Trĩ mỉm cười, ánh mắt tràn ngập vui vẻ.
"Từ mai trở đi, ngươi sẽ là quản sự cô cô của Cảnh Ngọc cung chúng ta."
Thích Tiểu Thu vừa rồi chỉ lo vui mừng cho Thẩm Khinh Trĩ, mà quên mất chuyện này, giờ nghe nàng nhắc đến, liền ngây người ra.
"Sao vậy, vui đến choáng váng rồi à?"
Thích Tiểu Thu lắc đầu, nàng ấy vốn là người điềm tĩnh, nhưng lần này cũng không khỏi kích động.
"Chủ tử, người còn nhớ lúc ở Khôn Hòa cung đã nói gì không?"
Thẩm Khinh Trĩ chớp mắt, đó là chuyện vào mùa xuân năm ngoái, hiện tại chưa đầy một năm nhưng lại cứ ngỡ như đã qua rất lâu, cảnh còn người mất.
Thích Tiểu Thu ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Thẩm Khinh Trĩ. Nàng ấy vốn ít khi cười, nhưng lúc này khóe môi và ánh mắt đều tràn ngập ý cười.
"Lúc đó nô tỳ nói với chủ tử, nô tỳ chọn đi theo người thì nhất định sẽ có cuộc sống tốt hơn trước kia," Thích Tiểu Thu cảm khái nói, "Nô tỳ đã không chọn sai người, nếu nô tỳ vẫn đi theo cô cô, thì giờ nhiều nhất cũng chỉ là một đại cung nữ, làm sao có thể làm quản sự cô cô được."
Hơn nữa, quản sự cô cô của Thượng Cung Cục và quản sự cô cô bên cạnh sủng phi là hai chuyện khác nhau, tuy đều là thất phẩm, nhưng địa vị lại khác nhau rất nhiều.
Trong cung người ta hay phủng cao đạp thấp, nịnh bợ người giàu sang, khinh thường kẻ nghèo hèn, hiện giờ nàng ra ngoài đã được người ta gọi là tỷ tỷ, sau này có khi còn ghê gớm hơn.
Thích Tiểu Thu nhìn Thẩm Khinh Trĩ, trong mắt không quá kích động, nhưng ánh mắt có ánh sáng lấp lánh, tràn đầy hy vọng và mong đợi về tương lai.
Ai nói vào cung sâu như biển? Bọn họ ở trong cung cũng có nhiều việc phải làm, có công việc của riêng mình, có tương lai của riêng mình, chỉ cần làm tốt là có thể có được cuộc sống mình mong muốn.
Nàng không cần phải dựa dẫm hoàn toàn vào một nam nhân, sống dựa vào sắc mặt và sự ban ơn của hắn.
Thích Tiểu Thu thật sự rất vui mừng.
"Tạ ơn nương nương đề bạt." Thích Tiểu Thu hành lễ với Thẩm Khinh Trĩ.
Thẩm Khinh Trĩ nắm lấy tay nàng ấy, nói: "Cảm tạ cô cô đã tin tưởng."
Nói xong, hai người cùng nhìn nhau cười.
Bọn họ luôn nắm tay nhau, cùng nhau trải qua mọi chuyện, nắm tay đến tận bây giờ.
Sau này, sẽ còn có con đường rộng mở hơn đang chờ đợi họ.
Thẩm Khinh Trĩ đã nóng lòng muốn xem thử rồi.
****
Hôm sau, Thụy Lan cô cô tự mình dẫn một nhóm cung nữ trẻ tuổi đến Cảnh Ngọc cung.
Vì Thẩm Khinh Trĩ đã được thăng làm chủ vị tần, nên các cung nữ bên cạnh nàng đều được thăng chức, Thích Tiểu Thu được thăng làm quản sự cô cô chính thất phẩm, Tiền Tam Hỉ được thăng làm trung giám tòng thất phẩm, sau này người khác gặp hai người, đều phải gọi là cô cô và công công. Hơn nữa, Ninh tần là chủ vị tòng tam phẩm, bên cạnh ngoài một quản sự cô cô, còn phải có bốn đại cung nữ, hai thái giám, sáu tiểu cung nữ và tám tạp dịch.
Tạp dịch kỳ thật không thuộc quyền quản lý của Thẩm Khinh Trĩ, bọn họ trực thuộc Cảnh Ngọc cung. Thẩm Khinh Trĩ không cần phải lo lắng về tạp dịch, nhưng những cung nhân trực thuộc Ninh tần thì phải do nàng tự mình lựa chọn.
Thích Tiểu Thu và Tiền Tam Hỉ được thăng chức trực tiếp, Ngân Linh và Đồng Quả vốn là đại cung nữ bên cạnh nàng, lần này không thể thăng thêm nữa, Thẩm Khinh Trĩ bèn thưởng thêm bạc tháng cho họ.
Hàn Lật Nhi chuyên phụ trách thêu thùa, Lục Lộc chuyên quản lý sổ sách và khố phòng được thăng làm đại cung nữ, những cung nữ khác như Nghênh Hồng cũng được thăng lên nhất đẳng.
Cung nữ cũ được thăng chức, tự nhiên phải bổ sung thêm cung nữ mới, nên Thụy Lan đưa đến toàn những cung nữ trẻ tuổi, nhìn ai cũng lanh lợi.
Thụy Lan là biểu cô của Thích Tiểu Thu, tuy hai người cách phòng, không phải họ hàng gần, nhưng tục ngữ nói chất nữ giống bên ngoại, Thích Tiểu Thu quả thật có nhiều nét giống Thụy Lan.
Trước đây khi còn ở Khôn Hòa cung, Thẩm Khinh Trĩ thỉnh thoảng cũng gặp Thụy Lan, nhưng chỉ là nhìn từ xa, chưa từng quen biết, đến Cảnh Ngọc cung rồi, thì đây là lần đầu tiên gặp mặt.
Chỉ có điều, giờ đây là Thụy Lan đến bái kiến nàng.
Thụy Lan có khuôn mặt khá giống Thích Tiểu Thu, đều là kiểu mặt mày thanh tú, chỉ là nàng ấy lớn tuổi hơn một chút, đuôi mắt đã có dấu vết thời gian, nhìn có vẻ hiền hòa hơn. Tuy trông có vẻ nhu mì nhưng thực chất lại là người khéo léo, hiểu chuyện, biết điều, trách không được nàng ấy là tâm phúc của Thái Hậu nương nương, dù hiện giờ tân hoàng đăng cơ, nàng ấy vẫn được giao chủ quản Thượng Cung Cục.
Thậm chí trong một thời gian dài sắp tới, nàng ấy vẫn sẽ là đại cô cô trong cung.
Khi nói chuyện với Thẩm Khinh Trĩ, Thụy Lan luôn mỉm cười, trông rất hòa nhã.
Nàng ấy chào hỏi Thẩm Khinh Trĩ, chúc mừng nàng rồi mới bẩm báo: "Nương nương, Thượng Cung Cục đã chọn tám cung nhân cho người, nương nương xem thử, nếu thấy chưa được, thì thần sẽ về chọn tám người khác, nhất định phải làm nương nương hài lòng."
Thẩm Khinh Trĩ cười nói: "Cô cô chọn người chắc chắn là tốt rồi, ta thấy mấy người này đều được cả, cứ để cô cô chọn giúp ta vậy."
Thụy Lan là người được Thái Hậu một tay để bạt, từ trước đến nay luôn cẩn thận, Thẩm Khinh Trĩ cũng khá tin tưởng nàng ấy. Hơn nữa, chất nữ của nàng ấy lại đang làm việc bên cạnh Thẩm Khinh Trĩ, nếu nàng ấy chọn người không cẩn thận, người chịu khổ chịu thiệt chính là chất nữ mình, cũng giúp Thẩm Khinh Trĩ bớt lo lắng.
Thụy Lan đã đoán trước được Thẩm Khinh Trĩ sẽ làm như vậy, bèn hành lễ nói: "Thần tạ ơn nương nương tín nhiệm, ba cung nữ này đều là do đồ đệ của thần đích thân dạy dỗ, thật thà chất phác, hiểu chuyện nghe lời, chắc chắn nương nương sẽ thích."
Thẩm Khinh Trĩ nhìn qua, thấy cũng được, không nói gì mà giữ họ lại.
Chờ các cung nữ được chọn xong, những người không được chọn bị dẫn đi, Thụy Lan mới cùng Thẩm Khinh Trĩ vào chính điện: "Nương nương, hiện giờ Đông Tây phối điện đều phải sửa sang lại, Đông phối điện vốn đã được dọn dẹp sạch sẽ, trước đây là Phật đường của Thục thái phi nương nương, bàn ghế, bàn thờ Phật đều chưa động đến."
Thẩm Khinh Trĩ liền nói: "Vậy cứ theo bố trí của Phật đường mà làm."
"Vâng," Thụy Lan nói, "Nương nương, còn Tây phối điện thì làm sưởi ấm bằng giường đất, mùa đông sẽ rất ấm áp, nếu nương nương không thích, có thể đổi thành phòng khách."
Thẩm Khinh Trĩ cười nói: "Ta không có nhiều yêu cầu như vậy, chỉ là sợ người trong cung qua lại ồn ào, nên cứ theo bố trí ban đầu mà sửa chữa, thay đổi bàn ghế đồ dùng là được."
Tuy hiện giờ Thẩm Khinh Trĩ đang được sủng ái, nhưng nàng lại là phi tần ít chuyện nhất trong cung, không bao giờ làm mất lòng người khác. Một phần là vì Thẩm Khinh Trĩ cảm thấy có những chuyện không cần quá để ý, một phần là vì mọi người trong cung đều kính trọng nàng, có những việc không cần nàng mở miệng, cung nhân đã làm xong, nàng cũng không cần phải nhiều lời.
Phật đường và noãn các đều là những thứ Thẩm Khinh Trĩ thích, Thụy Lan cũng nghĩ Thẩm Khinh Trĩ dọn đến Cảnh Ngọc cung sẽ dùng đến, nên không thay đổi.
Việc này rất dễ làm.
Thụy Lan dừng lại một chút, nhìn thoáng qua Đông trắc điện: "Nương nương, vậy Đông trắc điện thì bố trí thế nào?"
Đông trắc điện từ trong ra ngoài đều sạch sẽ gọn gàng, đồ dùng, bàn ghế bài trí tao nhã, Thụy Lan liếc mắt một cái là biết thường ngày bệ hạ hay sử dụng, nên nàng ấy không dám đưa ra ý kiến gì về Đông trắc điện.
Thẩm Khinh Trĩ suy nghĩ một chút, cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói: "Thường ngày bệ hạ đều bận rộn ở thư phòng, nên bố trí ở thư phòng cứ để nguyên. Hiện giờ Đông trắc điện cũng thuộc quyền sử dụng của ta, vậy thì đổi gian ngoài thành tẩm điện, chuyển một phần giá sách đến nhã thất ở Tây trắc điện, như vậy bệ hạ vẫn có thể nghỉ ngơi ở đó."
Thụy Lan ghi nhớ, ngày mai sẽ cho người mang đồ dùng mới đến.
Nói xong những việc quan trọng, Thụy Lan mới cười nói với Thẩm Khinh Trĩ: "Lại chúc mừng nương nương, lễ phục của nương nương đã được chuẩn bị từ sớm, chỉ là thấy dạo này nương nương gầy đi một chút, có cần sửa lại vòng eo không? Còn có mũ đội đầu, nương nương có yêu cầu gì không?"
Các loại lễ phục trong cung đều được chuẩn bị từ trước, nếu có vị nương nương nào đột nhiên được sủng ái, được phong chức cao, thì dù lễ sắc phong có gấp gáp, cũng không thể để nương nương mặc lễ phục kém chất lượng.
Như vậy không chỉ làm mất mặt nương nương, mà còn làm mất mặt Thượng Cung Cục.
Nhưng lời Thụy Lan nói rất có ý tứ, nàng ấy đang nói với Thẩm Khinh Trĩ rằng, lễ phục của nàng không phải là đồ may sẵn, mà là được may riêng từ mấy tháng trước.
Nói cách khác, việc Thẩm Khinh Trĩ được phong làm Ninh tần đã được quyết định từ trước, chỉ là không thể vừa lên đã phong làm chủ vị, nên mới phải đợi hơn một tháng, vừa vặn đến lúc Tưởng thị gây chuyện ầm ĩ, các gia tộc bên ngoài cũng muốn gây sự, tạo cơ hội cho Tiêu Thành Dục.
Thẩm Khinh Trĩ mỉm cười, chỉ nói: "Không cần sửa lại, hiện giờ trời nóng, mặc rộng rãi một chút cho mát mẻ, lễ phục mùa đông cũng không cần may quá bó sát, ta sợ lạnh, bên trong còn phải mặc thêm áo."
"Mũ đội đầu thì làm nhẹ nhàng một chút, ta không cầu kim ngọc đầy đầu, những chi tiết dùng kim loại thì cố gắng dùng loại dát mỏng, như vậy trọng lượng sẽ nhẹ hơn, đội cả ngày cũng không thấy nặng."
Đây là yêu cầu duy nhất của Thẩm Khinh Trĩ.
Tuy rằng đồ dát mỏng khó làm, cần các nghệ nhân tăng ca mới có thể kịp thời gian, nhưng Thụy Lan vẫn đồng ý ngay: "Vâng, nương nương yên tâm, nhất định sẽ làm nương nương hài lòng."
Thụy Lan là người nhanh nhẹn, làm xong việc không nán lại lâu, định cáo lui. Thẩm Khinh Trĩ bèn gọi lại, rồi quay đầu nhìn Thích Tiểu Thu, cười nói: "Vừa hay, Tiểu Thu đến Thượng Cung Cục đổi thẻ bài cho cung nhân, ngươi tiễn Thụy Lan cô cô ra ngoài, trò chuyện thêm đi."
Hơn nửa số cung nhân ở Cảnh Ngọc cung đều phải đổi thẻ bài, dù sao Thích Tiểu Thu cũng phải đi một chuyến, như vậy vừa tiện.
Hậu cung cứ náo nhiệt như vậy cho đến ngày mười sáu.
Hai ngày trước đó, ba vị tân phi mới được sắc phong đã vào cung, các nàng không đến chỗ ở được phân, mà trực tiếp đến Trữ Tú cung.
Vì vậy Hồng Cần đã vội vàng từ Ngọc Tuyền sơn trang trở về, để hoàn thành nhiệm vụ này.
Nàng không mang Phó Tư Duyệt trở về, mà mang về một bức thư của Phó Tư Duyệt. Thẩm Khinh Trĩ xem xong, trong lòng càng thêm yên ổn, biết nàng ấy và Thái Hậy đều khỏe mạnh, nàng liền yên tâm.
****
Sáng sớm tinh mơ ngày mười sáu , Thẩm Khinh Trĩ đã bị Thích Tiểu Thu đánh thức. Lúc này trời còn chưa sáng rõ, mới vừa đến giờ Mão, đất trời vẫn còn mờ mịt.
Thẩm Khinh Trĩ hôm trước ngủ sớm, lúc này tuy có chút mệt mỏi nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo.
Lễ phục hôm nay của nàng vô cùng phức tạp.
Ngoài yếm, trung y còn có đơn y, áo lót và lễ phục ngoài, riêng váy xếp ly đã có ba lớp, chưa kể lễ phục ngoài cùng.
Lễ phục màu tím nhạt, trên đó thêu hoa văn cát tường như ý, vạt váy có một mặt thêu đầy đủ, trên đó là hình thêu sông ngòi, hồ biển đầy ắp, mặc lên người trông vô cùng uy nghiêm.
Ngoài lễ phục còn có ngọc bội, hà biện, túi thơm như ý,... đợi đến khi mặc xong toàn bộ lễ phục, nửa canh giờ đã trôi qua.
Thẩm Khinh Trĩ khẽ thở phào nhẹ nhõm, ngồi trước gương trang điểm để Ngân Linh chải đầu cho nàng.
Hôm nay nàng phải đội mũ miện, chỉ cần búi hết tóc lên đỉnh đầu thành một búi tròn là được. Sau khi chải đầu xong, Ngân Linh liền lấy mũ miện Song Phượng Ngũ Trĩ, cẩn thận đội lên đầu cho nàng.
Cung quy Đại Sở quy định, tần vị dùng mũ miện Ngũ Trĩ, phi vị dùng Thất Trĩ, đến quý phi có thể dùng Cửu Trĩ, cũng có thể dùng Ngũ Phượng. Hoàng Hậu nương nương thì tùy tâm trạng, muốn dùng gì thì dùng, bình thường trong các bữa tiệc nhỏ hoặc những dịp không phải tế lễ, Hoàng Hậu thường đội mũ miện Thất Phượng hoặc Thập Nhất đoàn hoa.
Chiếc mũ miện này là do Thẩm Khinh Trĩ đặc biệt nhờ Thượng Cung Cục sửa lại, dù vậy đội lên đầu vẫn nặng trịch, khiến nàng cảm thấy đầu nặng như đeo đá, áp lực vô cùng.
Đội trên đầu chiếc mũ miện nặng nề, cho dù trên người có đeo trăm chiếc chuông ngọc, e rằng cũng chẳng thể phát ra tiếng động nào. Thì ra, dáng vẻ đoan trang thướt tha của các nương nương đều có nguyên do cả.
Sau khi đội mũ miện xong, Ngân Linh đến gần quan sát dung nhan của Thẩm Khinh Trĩ.
Vốn dĩ Thẩm Khinh Trĩ đã trang điểm rồi, nhưng chiếc mũ miện này quá mức lộng lẫy, so với lớp trang điểm ban đầu của Thẩm Khinh Trĩ, trông có vẻ nhạt nhòa.
Ngân Linh cùng Thích Tiểu Thu bàn bạc một lúc, vẫn quyết định tô lại son cho nàng, khiến sắc mặt nàng trông tươi tắn hơn.
Bên này Ngân Linh cùng người khác bận túi bụi, bên ngoài Tiền Tam Hỉ cũng không ngừng dặn dò kiệu phu khiêng kiệu.
Thẩm Khinh Trĩ tranh thủ lúc rảnh rỗi ăn tạm hai miếng bánh hoa quế, những thứ khác không dám ăn nhiều.
Bận rộn một hồi như vậy, cho dù Cảnh Ngọc cung trên dưới có mười cung nhân, dường như cũng không đủ dùng. Đợi đến khi Thẩm Khinh Trĩ trang điểm xong xuôi, lên kiệu đã là đầu giờ Thìn.
Thẩm Khinh Trĩ từ Chiêu Nghi nhảy liền hai cấp, trực tiếp thăng lên Ninh tần, tước vị tòng tam phẩm. Phương tiện di chuyển của nàng cũng từ kiệu ấm đổi thành bộ liễn do bốn người khiêng. Mùa xuân, hạ và thu, trên bộ liễn chỉ có mái che, ngồi vừa vững chãi vừa mát mẻ, đến mùa đông sẽ có thêm màn che, không để gió lạnh thổi đến các nương nương.
Thẩm Khinh Trĩ ngồi trên bộ liễn, theo tiếng hô của Tiền Tam Hỉ, nghi thức của Ninh tần hướng Phụng Tiên điện mà đi.
Hôm nay là ngày trọng đại, Thẩm Khinh Trĩ không chỉ mang theo Thích Tiểu Thu và Tiền Tam Hỉ, mà còn mang theo Ngân Linh và Đồng Quả. Cộng thêm các cung nhân đi theo phía sau, một đoàn người mênh mông cuồn cuộn trông thật khí thế.
Thật trùng hợp, bộ liễn vừa ra khỏi Cảnh Ngọc cung không lâu, liền gặp Chương Nhược Tịch từ Phi Yên cung đi ra.
Hôm nay Chương Nhược Tịch ăn mặc long trọng hơn nàng, lớp trang điểm trên mặt cũng rất đậm, nếu không phải Thẩm Khinh Trĩ liếc mắt nhận ra lễ phục của nàng ấy, e rằng cũng không nhận ra.
Nghi thức của hai người gặp nhau trên đường, Thẩm Khinh Trĩ vốn định đợi một chút, nhường Chương Nhược Tịch đi trước, nhưng Chương Nhược Tịch lại trực tiếp vẫy tay với nàng: "Thẩm muội muội, thật trùng hợp."
Bộ liễn của Thẩm Khinh Trĩ đi chậm lại so với Chương Nhược Tịch vài bước, hai người xem như sóng vai mà đi.
Chương Nhược Tịch quay đầu nhìn nàng, mỗi lần cử động, mũ miện trên đầu liền lắc lư, Thẩm Khinh Trĩ nhìn mà thót tim: "Hiền phi tỷ tỷ, tỷ đừng lộn xộn, mũ miện nặng lắm đấy, cẩn thận bị thương cổ."
Chương Nhược Tịch thở dài, nàng ấy bất đắc dĩ đưa tay đỡ mũ miện, vẻ mặt thờ ơ nói: "Lễ sắc phong này thật phiền phức, chỉ có lần này thôi, không muốn có lần sau nữa. Phúc này về sau để muội hưởng đi."
Truyện được edit cả hai nơi tại https://truyen247.pro/tac-gia/frenalis và facebook Frenalis .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro