
🕸️ Chương 67 🕸️: Ngựa chấn
Editor: Qin
Cuối cùng, Tống Kha dừng ngựa ở khoảng cách chừng chục mét với Lý Tư Tề. Cậu nâng eo Dư Thanh Hoài, giúp cô ngồi lại tư thế bình thường, không còn nằm rạp trên lưng ngựa như trước.
Nhìn từ xa thì chẳng có gì bất thường, chỉ là hai người cùng cưỡi một con ngựa. Dưới lớp áo khoác, dương vật của cậu vẫn nằm trong cơ thể Dư Thanh Hoài, chậm rãi chuyển động.
Thần sắc cậu lạnh lùng như thường lệ, tự nhiên chào hỏi Lý Tư Tề, chỉ có đôi tai đỏ rực là vô tình để lộ trạng thái thực sự của cậu lúc này.
Nếu là trước đây, cậu tuyệt đối không thể làm ra chuyện như thế này, thậm chí nghĩ cũng chẳng dám nghĩ.
Nhưng giờ đây, cậu thật sự làm vậy, ngay trước mặt bạn thân, dùng cơ thể triệt để chiếm hữu một người con gái.
Và cậu biết rõ mình đang sướng đến chết đi được, chỉ muốn cùng Dư Thanh Hoài làm tình trên lưng ngựa đến khi trời đất tối tăm.
Hành vi phóng đãng đến mức điên rồ này hoàn toàn trái ngược với sự giáo dưỡng và phẩm cách của cậu, nhưng cậu không thể kháng cự, thậm chí không thể rút ra khỏi âm đạo ướt át của Dư Thanh Hoài.
Hơn nữa, sâu trong lòng, cậu còn mơ hồ mong Lý Tư Tề biết được mình và Dư Thanh Hoài đang làm gì, biết về mối quan hệ của họ, để sau này tránh xa cô một chút.
Ngựa dừng lại, thong thả bước tại chỗ, lưng ngựa ổn định hơn nhiều. Lúc này Dư Thanh Hoài mới có sức để đẩy cậu, muốn cậu rút ra, nhưng phản ứng cơ thể cô lại đi ngược ý chí, âm đạo bên dưới siết chặt lấy cậu, tham lam như muốn nuốt trọn cậu vào trong.
Tống Kha vòng một tay siết chặt eo cô, khóa cô trong lòng khiến cô không thể động đậy, hai người dán chặt vào nhau không một khe hở.
"Sao hai người lại cưỡi ngựa ra chỗ hẻo lánh thế này?" Lý Tư Tề thấy Tống Kha dừng ngựa, cậu ta cũng dừng lại, không tiến gần thêm. Những con ngựa họ thường cưỡi đều có tính khí nóng nảy, đến quá gần dễ khiến chúng hoảng loạn.
"Tôi dạy cô ấy cưỡi ngựa, tránh va vào người khác." Tống Kha đáp bằng giọng điệu nhàn nhạt.
Ban đầu chỉ là cưỡi ngựa, nhưng chẳng biết thế nào, cưỡi một hồi lại "cưỡi" lên người cô. Dư Thanh Hoài đúng là có độc.
Vừa nói, đầu khấc của cậu vẫn chậm rãi nghiền ngẫm điểm nhạy cảm trong cô.
"Kẹp chặt thế làm gì? Thả lỏng chút đi." Cậu nói một câu đầy hàm ý, vờ như vẫn đang dạy cô, vỗ nhẹ vào bên ngoài đùi cô.
Dư Thanh Hoài không ngờ Tống Kha dám làm chuyện này khi người khác ở gần đến vậy. Cô vốn đã căng thẳng sợ bị phát hiện, cái vỗ nhẹ của Tống Kha làm cô giật mình, âm đạo càng co bóp chặt hơn.
Tống Kha cứng người, im lặng một lúc lâu. Bị lớp thịt mềm mại bốn phía siết lấy, cậu không dám động đậy dương vật, sợ chỉ cần nhúc nhích là sẽ xuất tinh ngay. Cậu vốn đã kìm nén rất lâu.
Lý Tư Tề vẫn đứng đó nói, hỏi cậu đi đâu, mọi người đang ầm ĩ muốn thi với cậu, sao chạy hai vòng đã không thấy người đâu.
Dư Thanh Hoài có chút bực bội. Dù chính cô là người khơi mào, nhưng làm tình trước mặt người khác vẫn khiến cô thấy xấu hổ. Cây gậy đang cắm trong cơ thể cô vẫn không ngừng đâm vào, khiến cả người cô mềm nhũn. Đừng nói đến việc điều khiển ngựa, lúc này cô có thể ngồi yên trên lưng ngựa hoàn toàn là nhờ Tống Kha giữ.
Cô không dễ chịu, cũng chẳng muốn để Tống Kha dễ chịu. Thế là cô nhích mông lên, chủ động va vào cây gậy cứng rắn của cậu.
Tống Kha đang nói thì đột nhiên ngậm chặt miệng. Một luồng nhiệt xộc thẳng lên não, khí huyết cuộn trào, trong vài giây, đầu óc cậu hoàn toàn trống rỗng.
Dư Thanh Hoài trước giờ chưa từng chủ động, đây là lần đầu tiên. Dù chỉ là khẽ cọ sát vào cậu, nhưng cậu đã không chịu nổi, chủ yếu là không chịu nổi về mặt tâm lý.
Cậu kìm nén ham muốn xuất tinh, dương vật vẫn cắm trong cơ thể Dư Thanh Hoài không động đậy, yết hầu trồi sụt liên tục. Khi mở miệng trở lại, giọng cậu rõ ràng không tự nhiên: "Lát nữa tôi sẽ qua... Cậu đừng đứng đây nữa, tránh xa chút đi, tôi không phát huy được."
Lý Tư Tề nhìn cánh đồng cỏ rộng lớn, không hiểu chỗ rộng thế này sao lại không đủ để Tống đại thiếu gia phát huy.
Nhưng cậu ta cũng biết mối quan hệ giữa Tống Kha và cô bảo mẫu nhỏ kia không bình thường, có lẽ muốn có không gian riêng tư, nên chẳng nói gì thêm, chỉ để lại một câu: "Nhanh qua nhé, mọi người đang đợi cậu" rồi quất roi, cưỡi ngựa rời đi.
Tống Kha nhìn Lý Tư Tề dần khuất xa, mới bắt đầu chậm rãi ra vào trở lại.
"Vừa nãy cô động thế nào?"
"Làm lại lần nữa xem? Hử?"
Cậu cắn vành tai Dư Thanh Hoài, nhét dương vật vào đầy ắp, chậm rãi nghiền ngẫm điểm nhạy cảm, khiến cơ thể cô run rẩy từng đợt. Âm đạo sau cao trào vốn đã nhạy cảm, giờ bị cậu cọ sát đến mức cô không nói nên lời, chỉ theo bản năng rên rỉ. Những đường gân nổi lên trên thân dương vật cũng khuấy động thành thịt, dâm thủy chảy ra ào ạt, thấm đẫm dương vật của Tống Kha.
Một tay cậu giữ cằm cô, buộc cô xoay mặt về phía mình, định trêu chọc thêm vài câu.
Nhưng khi gương mặt Dư Thanh Hoài lọt vào mắt, đôi má ửng hồng, lông mi run rẩy, nước mắt sinh lý đã trào ra, môi cắn chặt, dáng vẻ cố gắng kìm nén, căng thẳng và nhẫn nhịn ấy khiến lời cậu muốn nói nghẹn lại trong cổ họng.
Tống Kha không nỡ ép cô thêm nữa.
Cậu cúi đầu, tiến sát vào Dư Thanh Hoài hơn, chăm chú nhìn thần sắc trên mặt cô, vẻ đẹp khiến cậu say mê. Cậu gạt đi ham muốn điên cuồng lao tới, chỉ kiên nhẫn cọ sát điểm nhạy cảm ấy, cảm nhận từng rung động nhỏ trong cơ thể cô và sự e thẹn kín đáo trên gương mặt cô.
Cho đến khi tiếng thở của Dư Thanh Hoài ngày càng lớn, tiếng rên không kìm được trào ra, lưng cong lên, cả người như bị một sợi dây vô hình kéo căng.
Hình ảnh Dư Thanh Hoài cao trào dưới thân cậu chính là liều thuốc kích thích mạnh nhất trên đời.
Không đợi cơn co bóp dày đặc trong âm đạo cô qua đi, cậu đột nhiên cúi xuống ngậm lấy môi cô, lưỡi luồn vào trong khoang miệng, tạo ra những âm thanh ướt át triền miên. Bụng dưới ra sức đâm vào, dương vật không hề rời khỏi âm đạo, luôn chôn sâu bên trong, thực hiện những va chạm nặng nề và nhanh chóng.
Âm nang va vào mông cô phát ra tiếng "bạch bạch bạch", chỗ giao hợp của hai người gần đến mức không thể gần hơn, mỗi lần đâm vào đều khiến cả người cô rung lên.
Tống Kha duy trì thế công mạnh mẽ và áp đảo, dùng dương vật không ngừng đánh dấu lên Dư Thanh Hoài, khẳng định sự tồn tại của cô, điên cuồng đâm vào như mưa gió, dâm thủy bắn tung tóe, chẳng rõ của ai.
Các khớp xương của Tống Kha căng cứng, hơi thở run rẩy, chỉ còn bản năng nguyên thủy nhất điều khiển cậu, điên cuồng đẩy tới, đâm thẳng vào cô gái trong lòng đến mức cô bật ra tiếng khóc nức nở.
1404 words
14.11.2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro