Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 281-282

【 chương 281】 Có gian tế 

Tác Giả: Sướng Ái - Edit: Kaoru Rits (kaorurits). 

Sau khi vào Kinh Cức sơn, mọi người đều nhấc lên mười hai phần tinh thần. Kinh Cức sơn có diện tích rất lớn, lúc mới vào núi, cách lâu lâu mới có thể gặp được một ít yêu thú cấp hai.

Yêu thú cấp hai đối với đoàn người Liễu Thiên Kỳ tấy nhiên là không có nguy hiểm gì, cho nên đều bị lão Cửu, lão Thập bọn họ trực tiếp giải quyết, làm bữa tối.

Ban đêm, mọi người ngồi vây quanh bên nhau, một bên nói chuyện phiếm, một bên nướng thịt yêu thú ăn, thật ra cũng không cảm thấy nhàm chán.

"Tam đệ, đệ ăn nhiều một chút, trong thịt yêu thú cũng có rất nhiều linh lực, đệ còn chưa tới Kim Đan, ăn nhiều một chút thịt yêu thú, linh quả có chưa linh lực tốt cho cơ thể hơn ăn Tích Cốc đan nhiều." Liễu Thiên Kỳ đem thịt mình đã nướng chia ra làm hai, một phần cho Tiểu Thụy nhà mình, một phần cho Tam đệ của mình.

"Dạ, đệ biết rồi Đại ca. Đại ca nướng thịt ấy à, cực kỳ thơm luôn!" Vương Thiên Ý nhận lấy thịt nướng Liễu Thiên Kỳ đưa qua, sung sướng ăn lên.

Nhìn Vương Thiên Ý và Kiều Thụy ăn ngon miệng như vậy, lão Thập có chút mắt thèm mà từ chỗ Liễu Thiên Kỳ thó lấy hai xiên thịt.

"Ừm không tồi nha Thập Tứ, tay nghề này của ngươi có thể làm Linh Trù Sư đó!" Một bên ăn thịt xiên của đối phương, lão Thập một bên bật ngón tay cái.

"Ha ha ha, Thập sư huynh quá khen." Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ lấy qua thịt xiên đã nướng, chia cho lão Cửu, Thập Nhất, Thập Nhị, Thập Tam mỗi người một ít.

"Ừ, quả nhiên không tồi, ta nói nè Thập Tứ, nếu ngươi cảm thấy hứng thú với chuyện làm Linh Trù Sư, chờ về sau trở về tông môn, có thể đi tìm Bát sư huynh lấy kinh nghiệm. Ngươi có tay nghề tốt như vậy, không làm Linh Trù Sư quá đáng tiếc." Ăn thịt nướng của Liễu Thiên Kỳ, lão Cửu nghiêm túc mà nói.

"Bát sư huynh? Bát sư huynh là Linh Trù Sư sao?" Liễu Thiên Kỳ nhướng mày, nghi hoặc hỏi.

"Đúng vậy, Bát sư huynh là Linh Trù Sư, làm gì đó đặc biệt ngon, ủ rượu cũng đặc biệt tuyệt vời. Trình độ của ngươi so với huynh ấy còn kém chút xíu." lão Thập nói, lại giơ tay tới bắt lấy thịt xiên mới nướng xong của Liễu Thiên Kỳ.

Thập Tam muội giơ tay tát một cái bốp lên tay lão Thập. "Ngươi ăn hai xiên là được, chừa chút cho Tam thiếu chứ!" Thập Tam muội liếc đối phương một cái. Tâm nói: đồ tham ăn này, đã là Kim Đan đại viên mãn còn tham ăn như vậy!

"Ờm…" Lão Thập lên tiếng, buồn bực mà rút tay về.

"Không sai. Thịt yêu thú này có không ít, mọi người cùng nhau ăn đi." Vương Thiên Ý chủ động cầm thịt xiên đưa cho lão Thập. 

"Hì hì, cảm ơn Tam thiếu." Liếc nhìn tức phụ một cái, thấy tức phụ không phản đối, lão Thập lúc này mới thật cẩn thận mà nhận lấy.

Vốn dĩ tám người ở bên nhau vừa nói vừa cười mà ăn thịt nướng, hoà thuận vui vẻ. Bỗng nhiên, Liễu Thiên Kỳ cảm giác được không thích hợp.

Đời trước là làm sát thủ, cho nên thần kinh cảm giác của Liễu Thiên Kỳ đặc biệt nhạy bén. Hắn là người đầu tiên phát hiện khác thường.

"Cẩn thận, có linh lực dao động." Liễu Thiên Kỳ mở miệng nhắc nhở một câu.

Nghe vậy, mọi người đều đứng lên, năm người lão Cửu lập tức đứng thành hình cung, đem Vương Thiên Ý, Liễu Thiên Kỳ và Kiều Thụy vây quanh ở giữa.

"A, cứu mạng, cứu mạng!!"

"Hây! Hây!"

Một lát sau, tiếng đánh nhau, tiếng quát tháo hết đợt này đến đợt khác vang lên. Ba tu sĩ Trúc Cơ nghênh diện chạy tới bên bọn Vương Thiên Ý hướng này.

Nhìn thấy bên này có bảy người là mang mặt nạ, ba tu sĩ lập tức liền đoán được thân phận của tám người Vương Thiên Ý.

"Tam thiếu, cứu mạng, cứu mạng!" Ba nữ tu Trúc Cơ hoảng sợ đủ kiểu, trước hết chạy tới chỗ Vương Thiên Ý bên này tìm kiếm che chở.

"Các ngươi thuộc đường nào? Xảy ra chuyện gì?" Nhìn ba nữ tu thần sắc vội vàng, Vương Thiên Ý nghiêm túc hỏi.

"Chúng ta thuộc Đan Đường. Chúng ta một hàng 15 người, là một tháng trước tiến đến ngọn núi này. Năm ngày trước, chúng ta gặp phải một con yêu thú cấp năm công kích, đã có vài vị sư huynh, sư tỷ đều ngã xuống. Chúng ta chỉ còn lại bảy người, sau đó chúng ta muốn rời khỏi ngọn núi này, nhưng lại gặp phải con yêu thú đó, bốn vị sư tỷ sư huynh Kim Đan kỳ ngăn cản yêu thú, để chúng ta ra ngoài cầu viện." Một người nữ tu đúng sự thật trả lời.

"Bọn họ ở đâu?" Vương Thiên Ý nôn nóng hỏi.

"Ở ngay lùm cây phía trước."

"Đi, đi xem." Nhìn nhìn mọi người bên cạnh, Vương Thiên Ý nói đi xem.

"Ừm." mọi người gật đầu, bảo vệ Vương Thiên Ý cùng nhau đi tới lùm cây bên này. Quả nhiên, họ nhìn thấy bốn tu sĩ đang vây quanh đánh nhau với một con yêu thú cao tầm 8 mét.

"Cửu sư huynh, Thập Nhị sư huynh, Thập Tam sư tỷ, các ngươi đi hỗ trợ!" Vương Thiên Ý mở miệng, ý bảo ba người đi hỗ trợ.

"Rõ." Theo tiếng, ba người phi thân bay lên, gia nhập trận chiến đấu này.

Có ba người lão Cửu gia nhập, chiến cuộc lập tức biến thành thế cục đảo một bên, yêu thú cao lớn kia dưới bảy người hợp lực công kích, rất nhanh liền rơi xuống hạ phong.

Liễu Thiên Kỳ nhìn chằm chằm yêu thú lớn cùng với bảy người chém giết yêu thú kia, hắn không khỏi nheo nheo mắt, ánh sáng lóe từ đáy mắt một cái rồi biến mất.

Rất nhanh, bảy người cùng hợp lực chém giết yêu thú kia đã chạy sang hướng bên này.

"Tiểu Thụy, trông kĩ ba nữ tu Đan Đường bên cạnh đệ, ai dám hành động thiếu suy nghĩ, trực tiếp ra tay, không cần lưu tình." Liễu Thiên Kỳ cúi đầu truyền âm cho ái nhân.

"Ừm, ta biết rồi." Tuy rằng không rõ ái nhân là có ý gì, nhưng Kiều Thụy vẫn không chút nghi ngờ mà đáp ứng ngay.

Giải quyết yêu thú xong, bảy người nọ đi tới trước mặt Vương Thiên Ý.

"Tam thiếu." bốn người Đan Đường vội vàng cúi đầu hành lễ.

"Bốn vị sư huynh, sư tỷ, không sao chứ?" Nhìn bốn người nọ đã kiệt sức, Vương Thiên Ý lo lắng hỏi.

"Đa tạ Tam thiếu kịp thời ra tay cứu giúp. Chúng ta không dao." Một vị nữ tu lắc đầu nói không sao.

"Vị sư tỷ này hẳn là chính là người dẫn đầu Đan Đường, Tôn Viện Viện sư tỷ đi?" Nhìn đối phương, Vương Thiên Ý thấp giọng hỏi.

"Đúng vậy, ta chính là Tôn Viện Viện. Đan Đường gặp phải đại nạn này, may mắn gặp được Tam thiếu, nếu không chúng ta chỉ sợ phải ngã xuống tại đây ."Nói đến đây, Tôn Viện Viện khẽ thở dài một tiếng.

"Đúng vậy, đa tạ Tam thiếu có ân cứu mạng với bọn ta, xin Tam thiếu nhận lấy một lạy của bọn ta." Một vị tu sĩ Hỏa Lang tộc đứng bên cạnh Tôn Viện Viện quỳ một gối xuống đất. Ba người khác cũng đều quỳ xuống.

"A, các vị sư huynh, sư tỷ không cần đa lễ." Vương Thiên Ý duỗi tay muốn đi nâng dậy vị nam tu Hỏa Lang tộc kia. Nhưng tay Vương Thiên Ý vừa mới vươn ra, công kích của Liễu Thiên Kỳ liền đến. Hắn trực tiếp tung một chưởng đánh bay nam tu Hỏa Lang tộc kia ra ngoài. 

"A……" Bên này, nam tu Hỏa Lang tộc mới vừa bị đánh bay ra ngoài, Kiều Thụy bên còn lại cũng trực tiếp đánh bay một nữ tu ra ngoài.

"Chuyện này……" Nhìn Đại ca cùng Đại tẩu khí phách ra ray, Vương Thiên Ý ngẩn người. Những người khác cũng đều sững sờ tại chỗ.

"Thiên Ý, người kia không phải Hỏa Lang tộc, hắn muốn động thủ với đệ." Liễu Thiên Kỳ nói, lôi Tam đệ lại một phen, bảo vệ người ở giữa mình và Kiều Thụy.

"Đúng vậy, nữ tu đí cũng không phải thứ tốt, ta thấy nàng lấy ra pháp khí, đối với lưng Tam đệ, muốn công kích Tam đệ." Kiều Thụy cũng nói.

Nghe vậy, mọi người Đan Đường khiếp sợ không thôi. Năm đệ tử của Vương Tấn cũng lập tức đề phòng lên.

"Không, sẽ không, Hỏa Lãng và Trương Mẫn đều là đệ tử Đan Đường ta, sao lại dĩ hạ phạm thượng, công kích Tam thiếu cơ chứ?" Tôn Viện Viện bất đắc dĩ mà giải thích.

"Tất cả đệ tử Đan Đường đều đứng bên kia đi!" Lão Cửu lạnh giọng nói.

"Chúng ta……" Nghe được lời này, mọi người nhìn về phía Tôn Viện Viện.

"Đều đứng theo lời đi." Tôn Viện Viện nói rồi đi đầu đứng qua đi, bốn người khác cũng đều đứng qua một bên. 

"Dù các hạ là môn đồ của tông chủ cũng không thể vô duyên vô cớ tàn hại đồng môn đi?" Hỏa Lãng hộc ra một mồm máu to, từ trên mặt đất bò dậy, sắc mặt tối tăm mà đứng bên cạnh Tôn Viện Viện.

"Các ngươi…. các ngươi thật quá đáng! Ta lấy ra pháp khí là muốn đưa cho Tam thiếu, báo đáp Tam thiếu, các ngươi thế mà lại bôi nhọ ta muốn làm hại Tam thiếu, thật là buồn cười." nữ tu Trương Mẫn nói, khóe miệng cũng treo tơ máu đi trở về bên cạnh Tôn Viện Viện.

"Tam thiếu, ngài nghe thấy không? Đây hoàn toàn là hiểu lầm, hiểu lầm mà.", Tôn Viện Viện bất đắc dĩ mà giải thích.

Nghe được đối phương giải thích, Vương Thiên Ý nhìn về phía Đại ca của mình. So sánh với những người này, Vương Thiên Ý tất nhiên là càng tín nhiệm Đại ca ruột Liễu Thiên Kỳ.

"Thập Nhất sư huynh, bày ra vây trận, vây khốn bảy người này. Trước khi hỏi rõ cho ra lẽ, ai cũng không thể rời khỏi nơi này." Liễu Thiên Kỳ nhìn Thập Nhất, lạnh giọng nói. Khốn kiếp, dám đụng đến Tam đệ của ta, quả thực là tìm chết!

"Được." Thập Nhất là đồ đệ của Vương Tấn, tất nhiên cũng càng tín nhiệm người một nhà như Liễu Thiên Kỳ hơn. Thập Nhất tung ra trận kỳ, thủ pháp thành thạo, rất nhanh liền bố trí ra một cái Vây trận, đem bảy người Đan Đường đều vây trong trận pháp.

"Tam thiếu, này……" Nhìn những người đối diện này, Tôn Viện Viện vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Tam thiếu, chung quy không thể bởi vì ngươi là cháu của tông chủ thì kiêu ngạo ương ngạnh, câu nệ chúng ta như vậy đi?" Nhìn Vương Thiên Ý, Hỏa Lang không khách khí mà nói.

"Đúng vậy, dù ngươi là cháu tông chủ, ngươi cũng không có quyền lợi đối xử với chúng ta như vậy. Ngươi đây là phạm vào điều làm nhiều người tức giận." Trương Mẫn gật đầu, theo lời đón ý nói hùa.

"Hai vị sư huynh, sư tỷ không cần tức giận. Đầu tiên, ta cũng không có ý muốn làm khó các ngươi. Ta chỉ là muốn làm rõ vấn đề và hiểu lầm mà thôi. Tiếp theo, ta cũng chưa từng bởi vì thân phận của mình ở trong tông môn ức hiếp bất luận một vị sư huynh, sư tỷ nào. Không biết vị Hỏa Lãng sư huynh này, kiêu ngạo ương ngạnh là từ đâu mà nói vậy?"

"Ngươi……" Bị Vương Thiên Ý trực tiếp bật ngược về, Hỏa Lãng buồn bực không thôi.

"Ha ha ha, Hỏa Lãng, Trương Mẫn. Hai người các ngươi nghe rõ ràng cho ta! Tam thiếu chính là Tam thiếu, hắn là thiếu chủ Bích Thủy Tông, là người thừa kế sư phụ khổ tâm tài bồi nhiều năm. Y sẽ không sai, cũng không bao giờ sai. Chỉ cần Thập Ngũ Vệ đều tồn tại, bất luận kẻ nào cũng không có tư cách khiêu chiến quyền uy của Tam thiếu!" Nói đến đây, đáy mắt lão Cửu hiện lên sát ý.

Tam thiếu là cháu trai của sư phụ, là người thừa kế của sư phụ. Sư phụ đã từng chính miệng nói qua, Tam thiếu là hắn, bảo bọn họ đối xử ngài như thế nào thì đối xử với cháu ngài như thế nấy. Đối với việc này, Thập Tam Vệ vẫn luôn khắc trong tâm khảm.

Giọng nói lão Cửu rơi xuống, đáy mắt những người không cũng trực tiếp quay cuồng ra sát ý. Dám nói Tam thiếu sai, tìm chết!

Cảm giác được sát ý trên người những người này, Tôn Viện Viện không khỏi nhíu đôi mày đẹp. Tuy rằng nàng cũng là Kim Đan đại viên mãn, nhưng nàng chỉ  là một Đan tu, thực lực của nàng so sánh với những vị này tất nhiên là không đáng nhắc tới.

"Các ngươi… các ngươi đơn giản là khinh người quá đáng!" Trừng mắt nhìn mọi người, Hỏa Lãng không sợ chết nói.

"Ha ha ha, vị đạo hữu này, ngươi đây là thẹn quá thành giận sao?" Nhìn Hỏa Lãng bị buộc đến nóng nảy, Liễu Thiên Kỳ cười nói.

"Ngươi…. ngươi là thứ chó cậy thế chủ, đừng tưởng rằng đánh cờ hiệu Tam thiếu là có thể vô duyên vô cớ mà đả thương ta!" Hỏa Lãng nhìn Liễu Thiên Kỳ, không cam lòng yếu thế mà bật ngược về.

"Được thôi. Nói thật, ta cũng rất muốn cùng vị đạo hữu này hữu hảo tán gẫu một chút. Nhưng trước khi nói chuyện, liệu có phải vị đạo hữu này nên đem tên họ thật của ngươi nói một chút cho ta nghe hay không? Đạo hữu Nhân tộc?" Nhìn đối phương, Liễu Thiên Kỳ lời ra kinh người.

"Nhân tộc?" Nghe thấy vậy, mọi người ở đây khiếp sợ không thôi.

"Hỏa Lãng, ngươi……" Nhìn Hỏa Lãng bên cạnh, Tôn Viện Viện cũng khiếp sợ không thôi.

"Ngươi…. ngươi nói bậy gì đó, ta là Hỏa Lang tộc, Hỏa Lang tộc! Ngươi nhìn không ra sao, ta là tóc đỏ, mắt đỏ, Hỏa Lang tộc cơ mà?" Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói, Hỏa Lãng càng thêm chột dạ.

"Không sai, ta nghĩ vị Hỏa Lãng đạo hữu kia nhất định là một vị tu sĩ Hỏa Lang tộc, hơn nữa là một người đam mê luyện đan, song hệ hỏa mộc. Nhưng ngươi không phải Hỏa Lang tộc. Ngươi ra tay, dùng chiêu thức công kích căn bản không phải là thủ pháp của Lang tộc. Hơn nữa, ngươi không phải thuần hệ hỏa, cũng không phải song hệ hỏa mộc, ngươi là song hệ thủy hỏa."

"Cái gì……" Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói những lời này, mọi người càng thêm khiếp sợ không thôi.

Hết chương 281.

----------------------------------------------

【 chương 282】 Vạn Quỷ Tông 

Tác Giả: Sướng Ái - Edit: Kaoru Rits (kaorurits). 

Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói đối phương không phải Hỏa Lãng, những người khác của Đan Đường lập tức có ý rời khỏi bên người đối phương. Chỉ trong giây lát, Hỏa Lãng và Trương Mẫn liền bị năm người khác của Đan Đường cô lập ra.

Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói, sắc mặt Hỏa Lãng đổi đổi. "Ngươi nói hươu nói vượn! Ta là song hệ hỏa mộc, ta là Hỏa Lang tộc!"

"Ngươi không phải. Ta đã từng ở Hỏa Lang tộc cư trú suốt một năm lâu, kết giao vài vị bạn bè Hỏa Lang tộc, bọn họ đều là Hỏa Lang thuần huyết. Ở Lang tộc chỉ có hai loại tu sĩ, một loại là tu sĩ thuần hệ hỏa, còn có một loại là song hệ hỏa mộc, căn bản là không có Hỏa Lang nào song hệ thủy hỏa cả." Nhìn đối phương, Liễu Thiên Kỳ lạnh giọng nói.

"Không sai. Cái này ta cũng biết, Hỏa Lang tộc chỉ có tu sĩ hai loại thuộc tính, căn bản không có song hệ thủy hỏa." lão Thập gật đầu, trả lời cực kỳ khẳng định.

"Ngươi…. tên khốn này!" Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói, Hỏa Lãng buồn bực không thôi.

"Các hạ là người phương nào? Ngươi dịch dung thành Hỏa Lãng lẫn vào bí cảnh, hay là đoạt xá đối phương tiến vào bí cảnh?" Nhìn chằm chằm đối phương, Liễu Thiên Kỳ lạnh giọng hỏi.

Nghe vậy, sắc mặt Hỏa Lãng vặn vẹo một trận, đáy mắt cuồng bạo ra sát ý điên cuồng. "Thả bọn ta ra ngoài, bằng không, bọn ta liền giết năm người kia!"

Nghe được đối phương uy hiếp, Thập Nhất cười lạnh ra tiếng, dương tay tung ra tam cây trận kỳ, trực tiếp ngăn cách hai người Hỏa Lãng và năm người khác của Đan Đường.

"Ngươi… các ngươi!" Thấy một màn như vậy, Hỏa Lãng càng là thẹn quá thành giận.

"Các ngươi đã là cá trong chậu. Ta khuyên các ngươi tốt nhất vẫn là nói thật đi. Đương nhiên, nếu các ngươi không muốn, bọn ta cũng có thể trực tiếp sưu hồn." Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ hừ lạnh một tiếng.

"Nằm mơ, đám tiểu nhân đê tiện Bích Thủy Tông các ngươi, không chết tử tế được!" Nói rồi, Hỏa Lãng lấy ra một cái túi, thả ra năm thi thể mặt mũi nhìn vặn vẹo. Những thi thể đó vừa được thả ra liền liều mạng mà công kích Vây trận của Thập Nhất.

Nhìn thấy năm thi thể, khóe mắt của mọi người trong Đan Đường như muốn nứt ra. Nhân số Đan Đường tiến vào bí cảnh là nhiều nhất trong số bảy đường, tổng cộng là 15 người. Mà sau khi gặp yêu thú, Đan Đường bên này ngã xuống 8 người, trong đó có 5 thi thể đã bị Hỏa Lãng thu hồi.

Trước đó, mọi người cho rằng đều là đồng môn, gã giúp đỡ đồng môn nhặt xác cũng không có gì, không thể tưởng được, không thể tưởng được đối phương thế mà lợi dụng thi thể của những người này trái lại công kích bọn họ, quả thực là đáng giận đến cực điểm!

"Ngự Thi thuật?" Vương Thiên Ý thấy đối phương thả ra thi thể, hơi kinh hãi.

"Đối phương rất quỷ dị, mọi người cẩn thận một chút." Thập Nhất lập tức tung ra trận kỳ, bố trí một Phòng Hộ Trận bên ngoài mọi người.

"Tam đệ, đệ biết bọn họ là người nào không?" Nhìn Tam đệ bên cạnh, Liễu Thiên Kỳ nghi hoặc hỏi.

"Đệ có nghe ngoại công nói qua, chỉ có nhân tài của Vạn Quỷ Tông mới biết Ngự Thi thuật, đối phương hẳn là dư nghiệt của Vạn Quỷ Tông." Vương Thiên Ý nói ra thân phận hai người này.

"Vạn Quỷ Tông? Năm đó, Vạn Quỷ Tông làm ác khắp nơi, tàn sát đệ tử của Bích Thủy Tông ta. Sư phụ liên hợp tứ đại tông môn khác, cùng nhau diệt sát Vạn Quỷ Tông. Giờ phút này, bọn chúng lẫn vào bí cảnh nhất định là hướng về phía Tam thiếu mà tới." Nói đến chuyện này, lão Cửu nhíu mày liên tục.

Nếu Tam thiếu xảy ra chuyện trong bí cảnh, dù bọn họ có lấy chết tạ tội, cũng rất có lỗi với sư phụ. 

"Cửu sư huynh, Thập sư huynh, Thập Nhất sư huynh, giết chết hai tên này, tuyệt đối không thể để chúng chạy thoát!" Nhìn ba vị sư huynh, Vương Thiên Ý nghiêm túc mà nói.

"Rõ." Theo tiếng, ba người rời khỏi Phòng Hộ Trận. Dưới sự dẫn dắt của Thập Nhất, trực tiếp vọt vào trong Vây trận. Ba người lão Cửu, lão Thập, Thập Nhất đều là Kim Đan đại viên mãn, hơn nữa bọn họ đi theo Vương Tấn nhiều năm, giá trị vũ lực đều rất mạnh.

Cho nên, thực lực không phải Kim Đan đại viên mãn bình thường có thể so sánh được. Ba người tiến vào Vây trận rồi, Thập Nhất liền trực tiếp đối đầu với nữ tu, lão Cửu cùng lão Thập đối phó Hỏa Lãng thao tác thi thể.

Nữ tu kia thực lực rất yếu, chưa được mấy chiêu liền trực tiếp bị Thập Nhất giết chết. Còn Hỏa Lãng lại có vài phần bản lĩnh, bị lão Cửu, lão Thập cùng vây công, cũng thành thạo đối phó.

Nhìn thấy chiến cuộc không kết thúc, Thập Tam muội nhăn nhăn mày. "Lão Thập, lá cây!"

Nghe được Thập Tam muội nói, lão Cửu, lão Thập và Thập Nhất lập tức kích hoạt rồi vòng phòng hộ. Rồi sau đó, lão Thập trực tiếp ném ra một chiếc lá màu xanh, lá cây ở không trung nổ tung, tức khắc, từng luồng khói độc màu xanh lá nồng đậm tràn ngập lan ra trong Vây trận. 

Nhìn thấy bên kia dùng độc, Thập Tam muội trực tiếp phát cho mỗi người một viên đan dược. Tránh cho khói độc thổi qua độc đến người một nhà.

"Các ngươi… các ngươi là đồ khốn kiếp đê tiện!" Hỏa Lãng trúng độc còn phải đánh nhau với ba Kim Đan đại viên mãn, Hỏa Lãng tất nhiên không có khả năng là đối thủ của ba người. Cho nên chưa đầy mười chiêu, gã đã trực tiếp bị ba người đánh bay ngược ra ngoài.

"Hây!" lão Cửu chụp một chưởng trực tiếp đánh nát đầu đối phương.

Nhìn thấy Hỏa Lãng chết đến không thể lại chết hơn, lão Thập cất bước tiến lên, lập tức tiến hành sưu hồn, xem xét một phen tất cả tin tức mà đối phương biết. Thập Nhất cũng đi qua, tiến hành sưu hồn nữ tu kia.

Giải quyết hai tên đó rồi, Thập Nhất mở ra Vây trận bên này và Phòng Hộ trận của Liễu Thiên Kỳ bọn họ bên kia.

"Thập Tam sư tỷ, nếu đối phương có thể khống chế thi thể, như vậy những thi thể này không thể giữ được. Ngươi thu hồi đến đây đi!" Nhìn Thập Tam muội, Liễu Thiên Kỳ nói. Luyện Độc Sư đều có thói quen dùng thi thể làm phân bón hoa, nói vậy đối phương cũng cần những thi thể này.

"Được." Thập Tam muội gật đầu, lấy ra hoa bản mạng của mình, trực tiếp thu lấy những thi thể nằm dưới đất. 

Nhìn một đóa hoa hồng yêu diễm như lửa trong tay Thập Tam muội, mọi người Đan Đường nhịn không được giật giật khóe miệng. Rõ ràng như vậy, nếu bọn còn nhìn không ra đối phương là Luyện Độc Sư, vậy bọn họ chính là ngu ngốc rồi.

"Chúng ta vừa mới thả độc khí, các ngươi mỗi người ăn một viên đan dược đi." Thập Tam muội nói rồi giơ tay lên, năm viên đan dược bay đến trước mặt năm người Tôn Viện Viện.

"Này……" Năm người nhìn thoáng qua nhau, ánh mắt đều dừng ở Tôn Viện Viện trên người.

"Ăn đi, chỉ là đan dược tránh độc mà thôi.", Tôn Viện Viện cầm đan dược nhìn nhìn, là người đầu tiên dùng đan dược. Những người khác nhìn thấy Tôn Viện Viện dùng đan dược, cũng dùng theo.

"Tôn sư tỷ, lần này bí cảnh lẫn vào người của Vạn Quỷ Tông, ngươi cùng các sư huynh đệ Đan Đường phải cẩn thận một chút. Mặt khác, Vạn Quỷ Tông giỏi về thao tác thi thể, nếu có sư huynh, sư tỷ ngã xuống thì thi thể phải lập tức hoả táng, chớ nên làm đối phương chui chỗ trống, dùng thi thể của người chúng ta tới đối phó chính chúng ta." Nhìn Tôn Viện Viện, Vương Thiên Ý nghiêm túc mà nói.

"Ừm, ta biết rồi Tam thiếu.", Tôn Viện Viện gật đầu, tỏ vẻ hiểu biết.

"Vậy, lỡ đâu người của Vạn Quỷ Tông lại dịch dung thành các sư huynh, sư tỷ ở đường khác, chúng ta phân biệt như thế nào?" có một người nam tu nôn nóng hỏi.

"Chuyện này rất dễ dàng phân biệt. Vạn Quỷ Tông sử dụng không phải dịch dung, mà là thuật khống thi. Ta vừa rồi đã sưu hồn Hỏa Lãng, phát hiện Hỏa Lãng chân chính cũng đã bị giết từ trước khi tiến vào bí cảnh rồi. Mà đối phương chẳng qua là lợi dụng bí thuật tiến vào thân thể Hỏa Lãng, thao tác thi thể cùng các ngươi tiến vào bí cảnh mà thôi. Cho nên, muốn phân biệt có phải người của Vạn Quỷ Tông hay không rất đơn giản, chỉ cần chạm đến đối phương, cảm giác một chút nhiệt độ cơ thể là có thể biết đối phương có phải người Vạn Quỷ Tông hay không rồi." Nhìn mọi người, lão Thập nghiêm túc mà nói.

"Ồ, chúng ta đã biết." Năm người Đan Đường gật đầu, tỏ vẻ đã rõ.

"Mặt khác, trừ Hỏa Lãng và Trương Mẫn là người Vạn Quỷ Tông ra, kỳ thật con yêu thú vẫn luôn đuổi giết các ngươi này cũng là thi khôi bị bọn chúng thao tác." Liễu Thiên Kỳ chỉ về phía yêu thú trên mặt đất kia.

Nghe vậy, mọi người nhìn qua đi, kinh ngạc phát hiện yêu thú vừa mới chết đi, thế nhưng giờ phút này đã biến thành một bộ xương trắng.

"Đáng giận, hóa ra người của chúng ta căn bản là không phải bị yêu thú giết chết, mà là bị Vạn Quỷ Tông tính kế mà chết. Đây hết thảy đều là thao tác Hỏa Lãng và Trương Mẫn kia!" Nhìn thấy khung xương yêu thú, Tôn Viện Viện tức đến ngứa răng.

Nhìn khung xương, bốn người khác của Đan Đường cũng phẫn hận không thôi. Hóa ra, cho tới nay bọn họ đều là bị người ta chơi đến xoay quanh. Khó trách bí cảnh sẽ có yêu thú lợi hại như vậy, khó trách bọn họ đi đến nơi nào thì yêu thú này theo đến nơi đó, hóa ra là bị người khống chế. Thật là đáng giận!

"Năm vị sư huynh, sư tỷ xin bảo trọng. Nếu gặp được sư huynh, sư tỷ cad  đường khác, dưới tình huống xác định đối phương là người một nhà, có thể đem chuyện này nói cho bọn họ, bảo bọn họ tăng mạnh cảnh giác, cẩn thận phòng bị." Vương Thiên Ý nghiêm túc nhắc nhở.

"Dạ, đa tạ Tam thiếu. Chúng ta cáo từ." Tôn Viện Viện gật đầu, mang theo bốn người khác cùng nhau rời đi.

Sau đi người của Đan Đường đi rồi, mọi người Vương Thiên Ý cũng thu đi xương của yêu thú kia, cùng nhau rời khỏi bên này.

"Đại ca, huynh thật lợi hại, huynh làm sao liếc mắt một cái liền nhìn thấu được Hỏa Lãng và Trương Mẫn kia ạ?" Vương Thiên Ý vẻ mặt sùng bái mà nhìn Đại ca của mình, nghiêm túc hỏi.

"Đúng vậy, lúc này may mắn có Thập Tứ và Thập Ngũ phản ứng nhanh, bằng không, Tam thiếu chỉ sợ cũng phải gặp nguy hiểm." Nói đến chuyện này, lão Cửu mang vẻ mặt cảm kích mà nhìn về phía Liễu Thiên Kỳ.

"Ta là Đại ca, nên bảo vệ Tam đệ." Làm huynh trưởng, Liễu Thiên Kỳ tất nhiên không có khả năng mặc kệ Vương Thiên Ý.

"Đại ca." Nghe được lời này, Vương Thiên Ý nhẹ gọi liếc nhìn một cái, đáy mắt tràn đầy cảm kích đối với anh mình.

"Nói thật, Trương Mẫn kia ta cũng không nhìn ra, ta chỉ là sợ hãi có người cùng đám với Hỏa Lãng nên bảo Tiểu Thụy đề phòng một chút, không nghĩ tới thế nhưng thực sự có một Trương Mẫn. Còn Hỏa Lãng, trên người hắn có quá nhiều sơ hở. Thứ nhất, ta từng cư trú ở Hỏa Lang tộc, quen biết rất nhiều bạn bè Hỏa Lang tộc, cho nên ta tương đối hiểu biết thủ pháp công kích của Lang tộc. Mà đối phương là Nhân tộc, từ lúc chiến đấu là có thể nhìn ra. Thứ hai, bản thân ta là hệ thủy, nên lúc đối phương sử dụng ngọn lửa thì ta có thể nhạy cảm mà cảm giác được trong ngọn lửa của đối phương có sức mạnh của thủy, mà xuất hiện loại tình huống này thuyết minh đối phương là song hệ thủy hỏa. Cho nên, ta liền suy đoán người này không phải Hỏa Lang tộc."

"Ồ, hóa ra là thế." Vương Thiên Ý gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

"Thập Tứ quả nhiên là tâm tế như trần, quan sát tỉ mỉ." Thập Nhất nhìn Liễu Thiên Kỳ một cái, không thể không cảm thán sự cẩn thận và nhạy bén rõ ràng của đối phương.

"Chỉ là vừa vặn đối phương là song hệ thủy hỏa mà thôi." Liễu Thiên Kỳ vẫy vẫy tay, khiêm tốn mà nói.

"Trải qua chuyện này, sau này chúng ta phải càng thêm chú ý người của các đường khác. Cũng phải càng thêm đề phòng những người khác, bảo đảm Tam thiếu an toàn! " Lão Cửu nghiêm túc vô cùng mà nói.

"Rõ." Mọi người đều gật đầu tán thành. 

Hết chương 282.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro