Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 247-248

【 chương 247】 Tiêu Tức Các 

Tác Giả: Sướng Ái - Edit: Kaoru Rits (kaorurits). 

Nghe được nữ tu sói xám báo giá, Kiều Thụy trực tiếp rụt tay lại. Một trăm vạn, một trăm vạn hở? Một đóa Thú Hỏa mà thôi, thế mà muốn một trăm vạn linh thạch? Liệu có quá đắt đỏ rồi không?

"Quá… quá đắt đi?" Nhìn nữ tu sói xám, Kiều Thụy vẻ mặt thịt đau.

"Nếu khách quý cảm thấy Thú Hỏa giá cả cao thì có thể lựa chọn Hoa Hỏa, Hoa Hỏa cấp bốn chỉ cần 50 vạn linh thạch."

"50 vạn? Chỉ cần một nửa giá của Thú Hỏa sao?" Nghe thấy báo giá, Kiều Thụy chớp chớp mắt.

"Đúng vậy, Hoa Hỏa có cường độ lửa không bằng Thú Hỏa, cho nên giá cả là một nửa Thú Hỏa."

"Vậy, nếu không chúng ta mua một đóa hoa hỏa đi?" Nhìn ái nhân, Kiều Thụy thấp giọng hỏi.

"Hoa Hỏa này là chuẩn bị cho những tu sĩ muốn làm Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư nhưng l lại không phải hệ hỏa. Quá mức nhu nhược không thích hợp với đệ, cứ lấy đóa kỳ lân hỏa kia đi, ta cảm thấy cái kia càng thích hợp với đệ." Tuy nói Liễu Thiên Kỳ không có linh nhãn bẩm sinh như Kiều Thụy, nhìn không ra mồi lửa tốt xấu, nhưng đem Thú Hỏa và Hoa Hỏa đặt chung, cường độ ngọn lửa và khí tức hoàn toàn không giống nhau. Hoa Hỏa quá mức nhu nhược, dù Tiểu Thụy có thể luyện hóa, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể tăng lên sức chiến đấu của y, ngược lại Thú Hỏa càng làm cho Liễu Thiên Kỳ vừa lòng.

"Nhưng, chính là……" Nghĩ đến giá một trăm vạn, trái tim Kiều Thụy đều đang rỉ máu.

"Không thiếu 50 vạn linh thạch kia." Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ lấy ra một trăm vạn linh thạch, giao cho vị nữ tu sói xám kia.

"Khách quý, lồng sắt của chúng ta là chuyên môn dùng để đựng ngọn lửa, ngài phải giao nộp mười vạn linh thạch trước mới có thể để ngài cùng mang đi, nhưng ngài yên tâm, chờ ngài trả lồng sắt về, mười vạn linh thạch sẽ trả lại cho ngài. Mặt khác, chỗ chúng ta còn có Dung Hỏa dịch cao cấp, ba vạn linh thạch một lọ, có thể phụ trợ tu sĩ dung hợp mồi lửa."

"Được, ta đây lại lấy một lọ Dung Hỏa dịch." Liễu Thiên Kỳ gật đầu, lại đưa ra 13 vạn linh thạch.

"Dạ." Nhận lấy linh thạch, nữ tu sói xám lấy ra một lọ Dung Hỏa dịch, đưa đến trước mặt Liễu Thiên Kỳ.

Liễu Thiên Kỳ lấy Dung Hỏa dịch, xách lên lồng sắt nhỏ có đóa mồi lửa Kỳ Lân, hắn thu hết hai thứ vào nhẫn không gian của mình. Sau đó, một hàng bốn người liền cùng nhau rời khỏi cửa hàng mồi lửa.

Liễu Thiên Kỳ nhìn ái nhân ủ rũ cụp đuôi, vẻ mặt thịt đau mà đi ra ngoài cửa hàng mồi lửa, hắn cười xoa xoa đầu nhỏ của y.

"Đừng như vậy, linh thạch tiêu thì tiêu thôi, không có gì ghê gớm. Thực lực tăng lên mới là quan trọng nhất."

"Dạ." Kiều Thụy gật gật đầu, vẫn hơi buồn bực nho nhỏ. 

Buổi trưa, Hỏa Viêm mời khách, mọi người được nếm mỹ thực đặc sắc nhất của Hỏa Lang tộc - Phong Linh Dương nướng than.

Phong Linh Dương là một loại yêu thú cấp ba, chất thịt vô cùng tươi ngon, hơn nữa do Linh Trù Sư của Lang tộc chế tác, càng tăng mạnh thêm giá trị của Phong Linh Dương. Cho nên, dần dà, món Phong Linh Dương nướng than này cũng trở thành mỹ thực độc nhất vô nhị của Hỏa Lang tộc.

Sau khi ăn cơm trưa, Hỏa Viêm lại mang theo mọi người đi dạo thành đông. Bốn người cũng không có gì cần mua, chỉ là đi dạo ở phường thị, làm quen một chút phong thổ của Hỏa Lang tộc. 

Buổi tối, bốn người du ngoạn suốt một ngày bèn dẹp đường hồi phủ.

Trong phòng Liễu Thiên Kỳ và Kiều Thụy.

Kiều Thụy ngồi trên giường, hiếm lạ mà ôm lồng sắt, dùng ngón tay trêu đùa mồi lửa kỳ lân trong lồng sắt. 

"Thích sao?" Liễu Thiên Kỳ ôm chầm bả vai Kiều Thụy, cười hỏi.

"Ưm, thích. Ta cảm thấy, nếu ta có thể luyện hóa nó, thực lực của ta nhất định còn có thể tăng lên rất nhiều, hơn nữa, ta cảm thấy đóa Thú Hỏa này có thể giúp ta chiến đấu, giống như đại quái vật hỏa diễm trước đó Tô Lăng Phong huyễn hóa ra kia vậy, có thể chiến đấu."

"Phải không?" Nghe được ái nhân nói cái này, Liễu Thiên Kỳ cười.

"Đúng vậy, ta cảm thấy nó rất lợi hại." Kiều Thụy gật đầu, trả lời thập phần khẳng định.

"Vậy ngày mai đệ liền bế quan đi, luyện hóa tiểu kỳ lân này trước."

"Nếu không, chúng ta cùng nhau bế quan, Thủy Chi Tâm của huynh không phải cũng cần luyện hóa sao?" Kiều Thụy cảm thấy y có thể cùng ái nhân bế quan.

"Không, đệ bế quan trước, Hỏa Lang tộc có hơi thở ngọn lửa rất nồng đậm, nơi này rất thích hợp cho đệ tu luyện, hơn nữa trong tay đệ còn có mồi lửa. Nếu đệ bế quan, nhất định sẽ được lợi rất nhiều. Ta thì còn có chuyện khác phải làm."

"Thiên Kỳ, huynh muốn làm gì?" Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Kiều Thụy khó hiểu hỏi.

"Hôm nay ở phố đông bên kia, ta thấy được một cửa hàng chuyên môn bán tin tức. Ta muốn đi hỏi thăm một chút tin tức của phụ thân và An thúc. Nếu phụ thân và An thúc ở Bích Thủy Tông bên kia bình an không có việc gì, như vậy chúng ta cũng có thể ở Hỏa Lang tộc lâu thêm một đoạn thời gian, để đệ có càng nhiều thời gian sung túc tu luyện." Kỳ thật ngoại trừ tin tức về Bích Thủy Tông bên kia, Liễu Thiên Kỳ còn định âm thầm hỏi thăm một ít tin tức về Luyện Khí thành.

"Ồ, cũng phải." Kiều Thụy gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.

"Cho nên, đệ cứ bế quan trước, chờ ta hỏi thăm tin tức xong rồi, ta lại bế quan cũng không muộn."

"Vậy được rồi."

Nhìn thầy ái nhân gật đầu, Liễu Thiên Kỳ cười hôn hôn cái trán của y.

Ngày hôm sau, Hỏa Viêm hỗ trợ Kiều Thụy sắp xếp một phòng tu luyện. Kiều Thụy chính thức bế quan. Mà Liễu Thiên Kỳ lại một mình một người rời khỏi cung điện Hỏa Lang tộc.

Đi khỏi cung điện, bước chân Liễu Thiên Kỳ hơi hơi dừng một chút. Bởi vì hắn mẫn cảm nhận thấy được có hai luồng linh hồn lực giấu trong chỗ tối, đi theo hắn rời vương cung.

Mũi chân vừa chuyển, Liễu Thiên Kỳ đi vào một ngõ nhỏ chết. Hắn quay đầu nhìn về sau lưng, sau lưng vẫn không có một bóng người.

"Thỉnh hai vị tiền bối hiện thân gặp mặt." Liễu Thiên Kỳ tất cung tất kính mà nói với hư không.

Nghe vậy, hai người Thanh Phong và Thanh Trúc xuất hiện trước mặt Liễu Thiên Kỳ.

"Thanh Phong tiền bối?" Trông thấy người tới, Liễu Thiên Kỳ hơi kinh hãi.

"Liễu sư điệt không cần chú ý, chúng ta là phụng mệnh của bệ hạ, bảo hộ ngươi và Kiều sư điệt ở ta Hỏa Lang thành an toàn, cũng không có ác ý." Thanh Phong đúng sự thật bẩm báo.

"Ồ? Thì ra là thế, Thiên Kỳ đa tạ bệ hạ hậu ái, vất vả hai vị tiền bối."

"Liễu sư điệt không cần đa lễ, chúng ta cũng chỉ có thể bảo vệ ngươi bên trong Hỏa Lang thành. Cho nên khoảng thời gian gần đây, tốt nhất ngươi đừng ra khỏi thành, miễn cho bị kẻ thù tìm tới."

"Dạ, vãn bối minh bạch.", Liễu Thiên Kỳ gật đầu, tỏ vẻ minh bạch.

"Ừ." Thanh Phong cùng Thanh Trúc gật đầu, hai người lại một lần nữa giấu mình vào chỗ tối.

Liễu Thiên Kỳ đi ra khỏi hẻm nhỏ, hướng tới phố đông. Nghĩ thầm: Lang Vương sẽ phái người bảo hộ chính mình, hẳn là lo lắng Luyện Khí thành bên kia lại đây trả thù đi?

Đi vào Tiêu Tức Các, Liễu Thiên Kỳ dựa theo nữ tu Thanh Lang chỉ dẫn, trước tiên mang lên mặt nạ phòng ngừa thí nghiệm linh lực, sau đó được một vị nữ tu Thanh Lang khác mang đi lên phòng tin tức ở lầu hai.

Đi vào trong phòng tin tức này, Liễu Thiên Kỳ hơi hơi sửng sốt một chút. Bởi vì nơi này hoàn toàn không giống như hắn tưởng. Liễu Thiên Kỳ vốn tưởng rằng cái gọi là Tiêu Tức Các này sẽ có rất nhiều hồ sơ rất nhiều kệ sách, nhưng kết quả nơi này lại có rất nhiều bàn ghế. Trên bàn bày giấy, bút mực văn phòng tứ bảo, rất nhiều khách nhân tới mua tin tức mang mặt nạ sẽ dùng giấy bút viết xuống tin tức mình muốn mua, sau đó đi đến vị trí dựa cửa sổ, giao cho quản sự Hỏa Lang.

Dựa cửa sổ bên kia có ba vị quản sự Hỏa Lang song song ngồi, nhìn không ra thực lực, nhưng Liễu Thiên Kỳ phỏng đoán, người có thể ở chỗ này làm quản sự thì thực lực chỉ sợ kém cỏi nhất cũng là cấp Hóa Thần.

Liễu Thiên Kỳ an an tĩnh tĩnh mà ngồi xuống. Hắn cũng cầm lấy bút, nghĩ nghĩ. Liễu Thiên Kỳ không có viết tên của phụ thân và An thúc, mà là trực tiếp viết tên Vương Tấn. Bởi vì so với tên Vương An Dương này, tên Vương Tấn càng vang dội, cũng càng dễ dàng điều tra.

Sau khi viết xong, Liễu Thiên Kỳ xếp tờ giấy lại, đi đến vị trí dựa cửa sổ giao cho một vị quản sự Hỏa Lang trong đó.

Tu sĩ Hỏa Lang nhận lấy tờ giấy nhìn nhìn. Sau đó, tờ giấy trong tay hắn liền trực tiếp bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.

"Ba vạn linh thạch, khách quý muốn mua chứ?" Nhìn Liễu Thiên Kỳ, đối phương nghiêm túc hỏi.

"Muốn." Liễu Thiên Kỳ gật đầu, lấy ra ba vạn linh thạch giao cho đối phương.

Sau khi thu linh thạch, đối phương từ đai lưng trữ vật của mình lấy ra một quyển trục, đưa cho Liễu Thiên Kỳ.

"Đa tạ." Liễu Thiên Kỳ tiếp nhận lấy, nhẹ giọng nói lời cảm tạ, thu đồ vật xong liền xoay người rời đi.

Trở lại cung điện của Hỏa Viêm, Liễu Thiên Kỳ đi vào phòng mình, trực tiếp thiết hạ kết giới trên cửa. Rồi sau đó hắn mới lấy quyển trục ra, cẩn thận mà nhìn lên.

Nửa phần trước của quyển trục viết chính là lịch sử trưởng thành của Vương Tấn, như là cái gì 13 tuổi tiến vào Thiên Hải Tông, 24 tuổi bái ai ai ai đó làm sư, cùng với đi qua bí cảnh gì, được đến cơ duyên gì vân vân. Đối với này đó, Liễu Thiên Kỳ không có hứng thú, trực tiếp xem xét nửa phần sau.

Nửa phần sau viết chính là chuyện nhà của Vương Tấn, bao gồm lấy bao nhiêu vị lão bà, nạp bao nhiêu vị tiểu thiếp, sinh mấy nhi tử…. Đều có ghi lại rất kỹ càng tỉ mỉ.

Tuy Vương Tấn cưới nhiều vợ, nhưng con nối dõi lại không nhiều lắm, hắn tổng cộng có ba nhi tử. Đại nhi tử 12 tuổi đã ngã xuống. Con thứ ba vừa mới sinh ra không lâu cũng chết non. Cho nên, duy nhất sống được khỏe mạnh là con thứ hai của hắn — Vương An Dương.

Trong quyển trục nói, mẫu phụ của Vương An Dương là một vị song nhi, là do gia tộc đưa cho Vương Tấn. Vương Tấn cũng không quá thích y, số lần viên phòng với y cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng không nghĩ đến người này lại mang thai, hơn nữa còn sinh hạ một song nhi là Vương An Dương.

Bởi vì Vương An Dương là nhi tử thứ hai của Vương Tấn, lại là song nhi, nên lúc sinh hạ ra cũng không được Vương Tấn xem trong mắt, khi đó, Vương Tấn càng thích đại ca Vương An Tuấn, lớn hơn Vương An Dương mười tuổi. 

Vương An Tuấn là do chính thê của Vương Tấn sinh ra, cho nên đại nhi tử này vừa ra sinh ra đã được ký thác kỳ vọng cao, có điều đáng tiếc, 12 tuổi liền ngoài ý muốn chết mất. Sau khi Vương An Tuấn chết, Vương Tấn bắt đầu thích nhị nhi tử Vương An Dương này. Nhưng cũng bởi vậy nên phụ tử Vương An Dương bị chính thê ghen ghét. Chính thê chẳng những trộm hạ độc Vương An Dương, tắc nghẽn linh mạch của y, lẫn lộn huyết mạch, lại còn bịa đặt bằng chứng mẫu phụ Vương An Dương tư thông với người khác, còn nói Vương An Dương cũng không phải con ruột của Vương Tấn. Chọc đến Vương Tấn giận tím mặt, trực tiếp phế đi linh căn của mẫu phụ Vương An Dương, đuổi phụ tử hai người ra khỏi gia môn, khiến hai phụ tử lưu lạc đến Vân Châu.

Sau đó, một tiểu thiếp khác của Vương Tấn sinh hạ con thứ ba của Vương Tấn - Vương An Thắng, kết quả cũng bị chính thê độc sát mất. Nhưng lúc này đây, chính thê lại bị Vương Tấn bắt được dấu vết. Lúc này, Vương Tấn mới biết hóa ra mẫu phụ Vương An Dương cũng là bị oan uổng, hóa ra Vương An Dương cũng là thân sinh cốt nhục của mình.

Sau khi biết được toàn bộ chân tướng, tâm tính Vương Tấn đại biến, giết chính thê, cũng dẹp bỏ tất cả các phòng tiểu thiếp. Hắn tự mình đi đến Vân Châu tìm con thứ hai Vương An Dương của mình.

Vương Tấn đi đến Vân Châu 50 năm, rốt cuộc đã tìm được con thứ hai Vương An Dương, đem Vương An Dương cùng bạn lữ y Liễu Hà mang về Bích Thủy Tông.

Mười năm sau, Vương Tấn tổ chức đại điển đạo lữ cho Vương An Dương cùng Liễu Hà, mở tiệc chiêu đãi bạn tốt các lộ tham gia đại điển. Cùng năm tháng 12, Vương An Dương sinh hạ một con trai, đặt tên là Liễu Thiên Tứ.

Vào lúc Liễu Thiên Tứ đủ tháng, Vương Tấn vì cháu ngoại đãi tiệc rượu đầy tháng, khắp chốn mừng vui.

Nhìn đến đây, Liễu Thiên Kỳ không khỏi cong cong khóe miệng. "Hóa ra phụ thân cùng An thúc đã chính thức tổ chức đại điển đạo lữ, An thúc còn sinh cho ta một nhị đệ. Xem ra, Vương Tấn đối xử với bọn họ vẫn rất tốt." Có tin tức của phụ thân cùng An thúc, biết bọn họ sống rất tốt, ở chung cùng Vương Tấn cũng không tồi, trái tim treo lơ lửng của Liễu Thiên Kỳ cuối cùng cũng an ổn xuống.

Hết chương 247.

----------------------------------------------

【 chương 248】 Đặt hàng linh phù 

Tác Giả: Sướng Ái - Edit: Kaoru Rits (kaorurits). 

Sau khi biết được tin tức phụ thân và An thúc bình yên vô sự, lại còn sinh một nhi tử, trái tim treo lơ lửng của Liễu Thiên Kỳ cuối cùng cũng an ổn xuống. Chỉ cần phụ thân và An thúc bình an, một nhà ba người hoà thuận vui vẻ là được. Sau đó, Liễu Thiên Kỳ nói một tiếng với Hỏa Viêm, bèn ở trong sân bố trí một cái Thiên Phù Phòng Hộ Trận, thẳng tiếp ở bên này bế quan, bắt đầu luyện hóa viên Thủy Chi Tâm kia.

Nửa năm sau……

Liễu Thiên Kỳ và Kiều Thụy bế quan nửa năm, song song xuất quan. Kiều Thụy bởi vì luyện hóa mồi lửa kỳ lân, thực lực tăng dài một mảng lớn, tu vi Kim Đan đại viên mãn cũng củng cố hơn trước đây rất nhiều. Liễu Thiên Kỳ cũng bởi vì Thủy Chi Tâm, thực lực càng thêm ngưng thật.

Nhìn ái nhân rốt cuộc xuất quan, Liễu Thiên Kỳ nhẹ nhàng xoa xoa đầu ái nhân. "Cảm giác thế nào?"

"Ừm, đặc biệt tốt. Sau khi luyện hóa mồi lửa kỳ lân này làm ta cảm thấy cả người tràn ngập lực lượng. Mà do hơi thở ngọn lửa bên này thập phần nồng đậm, cũng đặc biệt thích hợp ta tu luyện nữa. Ta cảm thấy thực lực tăng lên một đoạn thật lớn luôn ấy!" Nói đến cái này, Kiều Thụy cực kỳ vui vẻ.

"Ha ha ha……" Nhìn ái nhân vẻ mặt vui mừng, Liễu Thiên Kỳ ôn nhu mà cười.

"Chúng ta đi xem Hỏa Viêm đi! Đã lâu lắm rồi không thấy được nó. Cũng không biết nó và Ngọc Nhi đang làm gì nữa."

"Được." Liễu Thiên Kỳ gật đầu, nắm tay Kiều Thụy, hai người cùng nhau rời sân, đi tìm Hỏa Viêm.

Đi vào trong thư phòng Hỏa Viêm, nhìn thấy Hỏa Viêm đang vùi đầu khổ đọc một đống sách trận pháp.

"Oa, Hỏa Viêm ngươi đây là đang làm gì vậy?" Kiều Thụy nhìn một đống lớn sách trận pháp trên bàn Hỏa Viêm, vẻ mặt nghi hoặc.

"Liễu sư huynh, Kiều sư huynh, các ngươi xuất quan rồi sao." Nhìn thấy hai người, Hỏa Viêm lập tức buông xuống sách trong tay, cười ha hả mà bước về phía hai người.

"Ngươi đang làm gì thế?" Liễu Thiên Kỳ nhìn Hỏa Viêm, hắn cũng rất tò mò.

"Ta hở? Đang học trận pháp. Liễu sư huynh, Kiều sư huynh, ta nói cho các ngươi một tin tức tốt đây, ta bái một sư phụ rất lợi hại, là Trận Pháp Sư cấp sáu đó nga." Nói đến cái này, Hỏa Viêm vẻ mặt kiêu ngạo. 

"Hửm? Bái sư?" Nghe thấy vậy, Liễu Thiên Kỳ không khỏi nhướng mày.

Trước đó, Hỏa Viêm cũng từng nói qua muốn cùng mình học tập phù văn thuật và trận pháp thuật, chỉ là Hỏa Viêm là hệ hỏa, không thích hợp học tập phù văn. Liễu Thiên Kỳ dạy đối phương vài lần, không phải thiêu mất lá bùa thì chính là nướng luôn dịch phù văn. Không có biện pháp, tu sĩ hệ hỏa là thật sự không thích hợp học phù văn.

Phù văn học không thành, Hỏa Viêm lại muốn học trận pháp, chỉ có điều trận pháp Liễu Thiên Kỳ hiểu được cũng không phải quá nhiều, nên Liễu Thiên Kỳ bèn bảo Hỏa Viêm tìm một người hiểu được càng nhiều về trận pháp mà học tập, không nghĩ tới nửa năm không gặp, tiểu tử này đã bái sư.

"Đúng vậy, đúng vậy, sư phụ ta lợi hại lắm á!" Nói đến chuyện bái sư, Hỏa Viêm thập phần cao hứng.

"Vậy ngươi bái sư khi nào thế? Nói bọn ta nghe xem." Đối với chuyện Hỏa Viêm bái sư, Kiều Thụy cũng cảm thấy đặc biệt tò mò.

"À, chính là vào lúc ngươi cùng Liễu sư huynh vừa mới bế quan không lâu, đại ca ta có một vị bằng hữu tới tìm hắn luyện chế trận kỳ. Sau đó ta đi nghe ngóng, người kia là tán tu tên là Tôn Thượng, là Hóa Thần trung kỳ, hơn nữa còn là một Trận Pháp Sư cấp sáu. Ta cảm thấy y rất lợi hại, ta bèn nói với đại ca, ta muốn bái y làm thầy."

"Cứ như vậy, vị Tôn tiền bối kia đồng ý ngay à?" Kiều Thụy chớp chớp mắt, cảm thấy quá trình Hỏa Viêm bái sư quá đơn giản.

"Không phải, lúc bắt đầu, đại ca mang ta đi gặp y. Y nói ta là hệ hỏa, học trận pháp còn không bằng học luyện khí, không đồng ý thu ta làm đồ đệ. Nhưng ta nói với y, ta muốn làm Trận Pháp Sư, không muốn làm Luyện Khí Sư. Sau đó, đại ca lại nói với y, chỉ cần y nguyện ý thu ta làm đồ đệ, liền miễn phí luyện chế cho y hai bộ trận kỳ mà y muốn, sau đó còn đưa cho y ba kiện pháp khí cấp sáu, hai viên đan dược cấp sáu làm lễ bái sư. Sau đó, y đã đồng ý."

Nghe vậy, Liễu Thiên Kỳ và Kiều Thụy nhìn thoáng qua nhau, trao đổi một ánh mắt hiểu rõ.

Quả nhiên, có linh thạch chính là tốt quá, phú nhị đại như Hỏa Viêm, phỏng chừng tán tu kia nhận đồ đệ này rồi, sau này sẽ không thiếu linh thạch nữa.

"Thiên Kỳ, ngươi nói xem tán tu nọ không phải là kẻ lừa đảo, lừa gạt Hỏa Viêm chứ?" Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Kiều Thụy truyền âm cho đối phương.

"Hẳn là sẽ không. Tuy Hỏa Viêm không đáng tin cậy, nhưng Đại vương tử bên kia hẳn là không có khả năng kết giao kẻ lừa đảo." Đại vương tử Hỏa Liệt chẳng những là Hóa Thần trung kỳ, Luyện Khí Sư cấp sáu, lại còn chưởng quản quyền to thương nghiệp Hỏa Lang tộc, tự nhiên không có khả năng là loại bao cỏ như Hỏa Viêm rồi. Nên hẳn là không đến mức để đệ đệ của mình bái một kẻ lừa đảo làm sư phụ.

Nhưng căn cứ theo hiểu biết của Liễu Thiên Kỳ đối với nguyên tác, loại tán tu không có môn phái, không nơi nương tựa này, mười có tám chín đều rất nghèo. Nên phỏng chừng Tôn Thượng này cũng nên là tên quỷ nghèo, bằng không cũng sẽ không vì vài món pháp khí và hai viên đan dược liền thu Hỏa Viêm làm đồ đệ.

"Vậy thật đúng là muốn chúc mừng ngươi nha, bái được danh sư." Nói đến đây, đáy mắt Liễu Thiên Kỳ nhiều thêm vài phần ánh sáng nhu hòa.

Hỏa Viêm tiểu tử ngốc này tuy rằng thích xúc động, thích lo chuyện bao đồng, có hơi ngốc, đầu không quá nhanh nhẹn, nhưng làm người lại rất trượng nghĩa, rất giảng nghĩa khí, rất thích hợp kết giao. Nếu về sau nó có thể trở thành một Trận Pháp Sư, vậy cũng là một chuyện tốt.

"Đúng vậy Hỏa Viêm, nếu ngươi đã bái sư phụ học tập trận pháp, vậy ngươi phải học cho giỏi, đừng làm Lang Vương bệ hạ và vương hậu thất vọng nha." Kiều Thụy cời nhìn đối phương, cũng cổ vũ Hỏa Viêm.

"Dạ, Liễu sư huynh, Kiều sư huynh, các ngươi yên tâm. Sau này ta sẽ thành thật kiên định, chăm chỉ mà đi theo sư phụ học tập trận pháp. Trận pháp thuật học không thành thì ta không rời Hỏa Lang thành." Nói đến đây, Hỏa Viêm vẻ mặt nghiêm túc.

Lúc này đây nó nhất định phải chăm chỉ học, không bao giờ làm một Hỏa Viêm bị người ta một đường đuổi giết chạy khắp nơi kia nữa.

"Được, có chí khí." Liễu Thiên Kỳ gật gật đầu, Lcười dùng nắm tay đấm một chút bả vai đối phương.

"Ngọc Nhi đâu? Không ở chỗ ngươi sao?" Kiều Thụy nhìn nhìn khắp nơi nhưng không thấy được Băng Ngọc, y cảm thấy rất kỳ quái, nha đầu rất dính Hỏa Viêm.

"À, Ngọc Nhi về Băng Điệp tộc rồi. Nhà nàng phái người tới đón nàng từ hai tháng trước. Đi khi còn để lại ngọc bội đưa tin, nói các ngươi có việc có thể tùy thời đến tìm nàng." Nói rồi, Hỏa Viêm đưa qua hai cái ngọc bội đưa tin cho Liễu Thiên Kỳ cùng Kiều Thụy.

"Ừ, về rồi cũng tốt, nàng rốt cuộc vẫn còn nhỏ, ở bên ngoài không an toàn." Liễu Thiên Kỳ gật đầu, tiếp nhận ngọc bội.

Tuy nói Băng Ngọc đã 32 tuổi, nhưng dựa theo tiêu chuẩn 60 tuổi thành niên tới cân nhắc, Băng Ngọc còn chỉ là một đứa trẻ. Hơn nữa, thực lực của đối phương chỉ có Trúc Cơ, ở bên ngoài chạy khắp nơi luôn không an toàn.

"À đúng rồi Liễu sư huynh. Đan dược và pháp khí ngươi muốn đều chuẩn bị tốt cho ngươi rồi." Hỏa Viêm lấy ra bốn viên đan dược và tàu bay cấp năm mà Liễu Thiên Kỳ muốn.

"Ừm." Liễu Thiên Kỳ gật đầu nhận lấy đồ vật trong tay Hỏa Viêm, đều thu vào nhẫn không gian của mình, sau đó lại cây Hỏa Diễm hoa kia giao cho Hỏa Viêm.

Hỏa Viêm duỗi tay tiếp nhận, mở hộp gỗ ra, nhìn Hỏa Diễm hoa tản ra ánh đỏ nhàn nhạt, nó hoan hỉ không thôi.

"Ngày mai đi đưa cho mẫu hậu liền, mẫu hậu nhất định thích cho xem!"

"Chỉ cần là ngươi đưa, tin tưởng mẫu hậu ngươi nhất định thích." Mặc dù lễ vật kia không quý báu bao nhiêu, nhưng nếu là nhi tử đưa, lại có ai làm mẫu thân mà không thích kia chứ?

"Hắc hắc, nói cũng phải. Từ nhỏ đến lớn, mẫu hậu ta là thương ta nhất. Mỗi lần ta tặng đồ cho mẹ, mẹ đều đặc biệt vui vẻ." Hỏa Viêm thật cẩn thận mà khép hộp lại, thu vào nhẫn không gian của mình.

"Hỏa Viêm, gần đây Luyện Khí thành bên kia có động tĩnh gì không? Có làm khó dễ phụ vương ngươi không?" Nhìn chằm chằm Hỏa Viêm, Liễu Thiên Kỳ lo lắng hỏi.

"À, không có, Liễu sư huynh không cần lo lắng. Kỳ thật Hỏa Lang thành và Luyện Khí thành vốn dĩ quan hệ đã không tốt rồi. Mọi người đều bán pháp khí, đồng hành là oan gia mà." Hỏa Viêm nhún vai, không sao cả mà nói.

Tuy nói Hỏa Lang vương xử sự tương đối khéo đưa đẩy, mặc kệ là Nhân tộc hay là Yêu tộc, ông kết giao không ít hảo bằng hữu, nhưng Luyện Khí thành lại không nằm trong danh sách bạn tốt của Hỏa Lang thành. Luyện Khí thành và Hỏa Lang thành sớm đã có cọ xát, hai bên hoàn toàn không lui tới. Cho nên, thêm một Liễu Thiên Kỳ cũng chẳng sao cả.

"Không liên lụy các ngươi thì tốt rồi." Nghe được Hỏa Viêm nói như vậy, Liễu Thiên Kỳ mới an tâm.

"Liễu sư huynh, đây là đơn đặt hàng muốn mua phù của ngươi." Hỏa Viêm lại lấy ra một tờ đơn lớn.

"Hửm?" Kiều Thụy duỗi tay, tò mò mà nhận lấy.

"Lang Vương bệ hạ: Yên Hoa phù 100 lá. Nhị công chúa: Dịch Dung phù 50 lá. Tam công chúa: Ngụy thực lực phù 50 lá. Tứ vương tử: Tụ Linh phù 100 lá. Ngũ vương tử: Tụ Linh phù 100 lá. Lục vương tử: Tụ linh phù 300 lá. Đại vương tử……"

Nhìn đến cuối cùng, Kiều Thụy không đọc nữa, bởi vì y phát hiện Đại vương tử này càng thêm khủng bố. Thế mà muốn một đống lớn Phòng Hộ phù và công kích phù cấp ba, cấp bốn. Đại vương tử muốn số lượng gấp mấy lần các vị vương tử công chúa kia cộng lại, chỉ sợ ít nhất cũng 2000 lá.

"Này, nhiều như vậy?" Nhìn đơn hàng lớn này, Liễu Thiên Kỳ không khỏi giật giật khóe miệng. Số lượng này thật đúng là không ít nhỉ.

"Đúng vậy, đây chỉ là người trong nhà thôi đó. Kỳ thật, biểu tỷ, biểu muội, đường ca, đường tỷ… này kia của ta cũng muốn mua, nhưng ta nói các ngươi còn chưa xuất quan, nên bọn họ mới chưa hạ đơn đặt hàng."

"Ừm." Liễu Thiên Kỳ gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.

"Không phải, Đại vương tử kia, hắn…. Sao một lần mua nhiều phù như vậy? Hắn không phải tu sĩ cấp sáu sao? Hắn mua nhiều phù cấp ba cấp bốn như vậy có ích lợi gì?" Nhìn Hỏa Viêm, Kiều Thụy vẻ mặt mà hoang mang.

"À, đại ca bên kia có mấy cửa hàng bị hết hàng. Các ngươi cũng biết đấy, Hỏa Lang tộc không thiếu Đan Sư và Luyện Khí Sư, mhưng Trận Pháp Sư và Phù Văn Sư lại là lông phượng sừng lân. Cho nên bên này trận pháp bàn và linh phù đều là từ Nhân tộc bên kia lấy hàng. Đại ca ta trên cơ bản là một năm đi một lần, lấy về là muốn bán một năm, linh phù phù tốt tất nhiên đều bị bán hết, cho nên đại ca bèn muốn tìm ngươi bổ sung hàng hóa." Nói đến đây, Hỏa Viêm chớp chớp mắt.

"Được rồi, Đại vương tử thì ta có thể lý giải. Nhưng còn Lang Vương bệ hạ, ông ấy là một vị Luyện Hư lão tổ, mua nhiều Yên Hoa phù như vậy lại là chuyện gì xảy ra?" Nhìn Hỏa Viêm, Kiều Thụy cảm thấy chuyện này cũng rất bất bình thường.

"Mua Yên Hoa phù có khả năng là lấy lòng mẫu hậu ta thôi. Lão gia hỏa kia biết lấy lòng mẫu hậu ta lắm. Mỗi lần đều dụ dỗ mẫu hậu cùng ông ấy song hưu một hai năm, làm hại ta thời gian thật dài cũng không thấy được mẫu hậu." Nói đến chuyện này, Hỏa Viêm nhịn không được nhướng mắt.

"Phụt……" Nhìn Hỏa Viêm bộ dáng ăn dấm kia, Kiều Thụy rất không cho mặt mũi phì cười.

"Này cũng không có gì nha. Này chứng minh Lang Vương bệ hạ và vương hậu cảm tình tốt, hai bên tình thâm." Lời nói này,  Liễu Thiên Kỳ nói theo lý thường.

"Đúng vậy, bệ hạ chỉ có một vị thê tử là vương hậu, ông ấy nhất định rất yêu vương hậu." Kiều Thụy gật đầu, cũng cảm thấy Lang Vương là một trượng phu tốt không hơn không kém.

"Hừ, lão già chết tiệt đó, ý nghĩ xấu đầy mình luôn!" Đối với lão cha nhà mình, Hỏa Viêm vẻ mặt khinh thường.

"Nếu đặt Yên Hoa phù, vậy hẳn là có yêu cầu chữ viết chứ?" Nhìn Hỏa Viêm, Liễu Thiên Kỳ cười hỏi.

"Có, một đống lớn mấy câu ghê tởm, muốn bao nhiêu buồn nôn có bấy nhiêu." Nói rồi, Hỏa Viêm không tình không nguyện mà lại đưa qua một tờ giấy.

Liễu Thiên Kỳ duỗi tay tiếp nhận tờ giấy kia. "Số lượng cần hơi nhiều đấy. Nên nhất thời nửa khắc chỉ sợ cũng vẽ không hết, ít nhất cũng phải hai tháng đi." Liễu Thiên Kỳ nhăn nhăn mày

"Được, không gấp gáp đâu Liễu sư huynh, ngươi chậm rãi vẽ là được."

"Vậy được rồi, ta và Tiểu Thụy trở về chuẩn bị tài liệu một chút, ngươi chậm rãi đọc sách đi."

"Dạ, Liễu sư huynh, Kiều sư huynh các ngươi đi thong thả. Thiếu cái gì nhớ kỹ tới tìm ta nha!"

"Biết rồi." Liễu Thiên Kỳ gật đầu, mang theo Kiều Thụy cùng nhau rời đi.

Hết chương 248.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro