Chương 221-222
【 chương 221】 Vào Mộc Linh thành
Tác giả: Sướng Ái - Edit: Kaorurits.
Liễu Thiên Kỳ bị Lam Vũ Minh nhớ thương, giờ phút này đã chạy tới Mộc Linh thành. Đi vào trong thành, Liễu Thiên Kỳ và Hỏa Viêm tìm một khách điếm nhỏ vào ở.
“Liễu sư huynh.” Hỏa Viêm thấy Liễu Thiên Kỳ đi vào phòng mình, bèn dán lên cửa sổ và cửa phòng mình Cách Tuyệt phù, Hỏa Viêm nhịn không được giật giật khóe miệng, biểu cảm có chút quỷ dị.
“Ừ.” Liễu Thiên Kỳ lên tiếng, cất bước đi tới, trực tiếp ngồi trên ghế cạnh Hỏa Viêm.
Nhìn Liễu Thiên Kỳ ngồi ghế cạnh mình, Hỏa Viêm lại giật giật khóe miệng. “Ha ha, Liễu sư huynh, Kiều sư huynh y… tuy y đang bế quan, nhưng mà nói không chừng lúc nào đó lại xuất quan đó? Hơn nữa… hơn nữa ta còn chưa có thành niên đâu. Ngươi… ngươi như vậy không… không ổn đâu nha?” Nói đến đây, Nói đến cái này, Hỏa Viêm rụt rụt cổ.
“Ta làm gì?” Nhìn Hỏa Viêm, Liễu Thiên Kỳ nghi hoặc hỏi.
“Ngươi…. ngươi buổi tối tới phòng ta, còn… dán phù lên cửa, chẳng lẽ ngươi… không phải ngươi có ý đồ gây rối với ta à?” Lời này, Hỏa Viêm nói theo lý thường.
Huhu, nếu Liễu sư huynh dùng sức mạnh mà nói, nó chính là đánh không lại à nha! Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Cúc hoa của nó chẳng lẽ cứ bị đối xử như vậy?
Nghe vậy, Liễu Thiên Kỳ trợn trắng mắt. “Thằng nhóc chết tiệt, còn chưa thành niên đâu! Trong óc một đống rác rưởi. Bằng bộ dáng gầy như que củi của ngươi, ngươi cảm thấy ta có thể nhìn trúng ngươi?”
“Ha ha ha, chướng mắt, chướng mắt! Là ta nói hươu nói vượn!” Tuy nói bị ghét bỏ, làm Hỏa Viêm có một chút buồn bực nho nhỏ. Nhưng không bị Liễu Thiên Kỳ coi trọng cũng làm Hỏa Viêm âm thầm thả lỏng một hơi.
Đương nhiên, cũng không phải nói Liễu sư huynh không tốt, kỳ thật, Liễu sư huynh vừa biết trận pháp vừa biết phù văn thuật, sức chiến đấu lại cường hãn như vậy, cũng là một lương xứng không tồi. Nhưng mà nó vẫn tương đối thích nữ nhân tương đối nhỏ xinh đáng yêu, Liễu sư huynh cường thế như vậy, nếu cùng hắn ở bên nhau, vậy không thể nghi ngờ là nó bị áp chắc rồi!
“Đừng nghĩ những chuyện không xảy ra đó, lòng ta, trong mắt ta chỉ có một mình Tiểu Thụy. Nếu ngươi coi ta như sư huynh như bằng hữu, ta sẽ một đường quan tâm ngươi, bảo vệ ngươi bình an không việc gì. Nhưng nếu là ngươi có ý tưởng gì khác với ta, ta bảo đảm, ta sẽ một đường đánh ngươi về đến Hỏa Lang thành, làm ngươi mặt mũi bầm dập trở về gặp phụ vương ngươi. Ta tuyệt đối nói được thì làm được.” Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ không khỏi híp híp mắt.
“Không dám, không dám! Ta còn tương đối thích nữ nhân, đặc biệt là mỹ nhân Nhân tộc các ngươi ấy. Nam nhân gì đó ta tuyệt đối không có hứng thú đâu.” Hỏa Viêm lắc đầu, vội vàng bảo đảm.
“Như thế rất tốt!” Được đến câu trả lời này, Liễu Thiên Kỳ vừa lòng mà hừ một tiếng.
“Vậy… vậy tối rồi, Liễu sư huynh ngươi tìm ta là vì…?” Đã trễ thế này, đối phương sẽ không vô duyên vô cớ đến phòng mình đi?
“Ta tìm ngươi tất nhiên là chuyện tốt, trước đó không phải ngươi nói với ta ngươi muốn Thất Thải quả sao?” Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ lấy ra một trái cây, quơ quơ trước mắt Hỏa Viêm.
“Thất Thải quả?” Nhìn thấy trái cây trong tay Liễu Thiên Kỳ, Hỏa Viêm nhịn không được nuốt một mồm to nước miếng.
“Ha ha……” Cổ tay vừa chuyển, Liễu Thiên Kỳ liền thu trái cây lại.
“Liễu sư huynh!” Nhìn thấy trái cây bị thu lại, Hỏa Viêm vẻ mặt buồn bực.
“Ngươi cũng biết đấy, trái cây này hơn phân nửa đều cho Kim Diễm, trong tay ta chỉ có mười hai quả, quý giá lắm.”
“Ha ha, biết. Có điều ta lại không phải người khác, lại nói, hai nhà chúng ta vẫn là thế giao mà. Ngươi nói xem, phải không Liễu sư huynh?” Hỏa Viêm nhẹ giọng khẩn cầu.
“Hỏa Viêm, ta hiện tại yêu cầu ngươi làm một chuyện cho ta. Chỉ cần chuyện này ngươi có thể làm thành, ta cho ngươi hai quả Thất Thải quả. Hơn nữa, trước đó ngươi thiếu ta hai mươi vạn linh thạch cũng xóa bỏ toàn bộ. Về sau, nếu gặp được nguy hiểm và phiền toái, ta còn có thể đưa linh phù cho ngươi phòng thân.” Nhìn Hỏa Viêm, Liễu Thiên Kỳ nói ra điều kiện phong phú.
“Tốt như vậy?” Nghe thấy lời này, Hỏa Viêm vui mừng không thôi.
“Không chỉ như vậy, nếu việc này ngươi làm thành, đối với Hỏa Lang tộc các ngươi cũng sẽ có chỗ tốt lớn lao. Nếu về sau Lang Vương biết chuyện này, cũng nhất định sẽ khích lệ ngươi.”
“Ồ? Vậy đó là chuyện gì?” Nghe Liễu Thiên Kỳ nói như vậy, Hỏa Viêm không khỏi có chút tò mò.
“Rất đơn giản, ta dịch dung ngươi thành bộ dáng đại ca ngươi Hỏa Liệt, ngươi đem lá Thu Nạp phù này cầm đến phủ thành chủ, giao cho Gia Cát thành chủ.” Liễu Thiên Kỳ đem ý nghĩ của mình nói ra.
Tiếp nhận linh phù trong tay Liễu Thiên Kỳ, Hỏa Viêm nhìn nhìn trên dưới, có chút nghi hoặc. “Liễu sư huynh, linh phù này là cái gì?”
“Thổ, chúng ta ở trên Thiên Dực sơn đã tìm được một trong Ngũ Sắc Thổ, Tiên Thổ hệ mộc!”
“A? Cái kia… đất màu xanh lục đó là... là Tiên Thổ hệ mộc?” Nghe thấy vậy, Hỏa Viêm kinh hô ra tiếng.
“Đúng vậy, bằng không ngươi cho rằng ta là ăn no căng, cả đất kia cũng đào về à?”
Nghe câu trả lời như vậy, Hỏa Viêm mới bừng tỉnh. Hóa ra cơ duyên mà Liễu sư huynh nói cũng không phải Thất Thải Thụ và Thất Thải quả, mà là Tiên Thổ hệ mộc này đây.
“Vậy tại sao phải dịch dung thành bộ dáng đại ca ta? Ta… ta cũng là vương tử của Hỏa Lang tộc kia mà?” Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Hỏa Viêm bất mãn hỏi. Đại vương tử cùng Thất vương tử không phải đều là vương tử Lang tộc ư?
“Không, không giống nhau. Ngươi không phải nói với ta rằng đại ca ngươi phụ trách mậu dịch giữa Lang tộc cùng các thành trì khác sao? Đại ca ngươi lấy ra Tiên Thổ đưa cho Gia Cát thành chủ, càng có thể xúc tiến hữu hảo của Hỏa Lang tộc các ngươi cùng Mộc Linh thành. Mà ngươi đã mất tích 50 năm, nếu ngươi đi, đối phương cũng chưa chắc tin tưởng thân phận của ngươi.”
“Ừm, nói như vậy cũng có đạo lý. Nhưng thực lực của ta chỉ có Kim Đan sơ kỳ, mà đại ca ta đã là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, kém cách xa vạn dặm luôn. Ta mà dịch dung thành đại ca, tu vi cũng sẽ bị liếc mắt một cái nhìn thấu mất thôi.” Nói đến cái này, Hỏa Viêm có chút uể oải, huynh đệ tỷ muội bảy người chỉ có nó thực lực kém cỏi nhất.
“Không quan hệ, thực lực của ngươi, ta cũng có thể giúp ngươi dịch dung.” Điểm này Liễu Thiên Kỳ tất nhiên đã sớm nghĩ đến.
“Vậy thổ này đưa qua đi chính là có thể được 500 vạn linh thạch đó? Ta đây lấy được chỗ tốt cũng chỉ có hai quả Thất Thải quả cùng với hai mươi vạn linh thạch thôi hở?” Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Hỏa Viêm buồn bực hỏi.
“Vậy ngươi còn muốn cái gì?” Nhìn chằm chằm đối phương, Liễu Thiên Kỳ cười hỏi.
“Liễu sư huynh, ngươi lại cho ta một chút Tiên Thổ được không? Không cần quá nhiều, chỉ một chút thôi, để ta lấy về Hỏa Lang tộc khoe với phụ vương mẫu hậu của ta một chút. Thế nào?”
“Được, có thể!” Liễu Thiên Kỳ gật đầu đáp ứng. Chỉ cần đối phương không đánh chủ ý vào 500 vạn linh thạch, chuyện khác đều dễ nói.
“Được, vậy làm như vậy đi. Ngày mai chúng ta liền đi gặp Gia Cát thành chủ, ngươi yên tâm, ta hiểu biết đại ca ta nhất, bảo đảm sẽ không lộ tẩy.” Hỏa Viêm vỗ bộ ngực, nghiêm túc mà bảo đảm.
“Được, sau khi sự thành, thứ ta đáp ứng cho ngươi cũng không phải ít.” Nói xong, Liễu Thiên Kỳ lấy ra da thú và bút, ngồi ở chỗ kia vẽ lên.
“Liễu sư huynh, ngươi đang vẽ cái gì?” Thấy Liễu Thiên Kỳ đang vẽ tranh trên tấm da dê, Hỏa Viêm tò mò hỏi.
“Bản đồ. Ta vẽ xuống địa điểm phát hiện Tiên Thổ hệ mộc. Ngày mai, ngươi có thể đưa cho vị Gia Cát thành chủ kia.”
“Ây da, người ta đã lấy được Tiên Thổ, sẽ không thích bản đồ này đâu!” Hỏa Viêm xua tay, cảm thấy nếu đối phương bắt được Tiên Thổ, họ sẽ không để ý đến bản đồ gì.
“Vậy cũng chưa chắc.” Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ nhẹ nhàng cong cong khóe miệng.
“Liễu sư huynh, tại sao ngươi lại muốn lấy danh nghĩa Hỏa Lang tộc đưa Tiên Thổ? Kỳ thật ngươi cũng có thể lấy danh nghĩa gia tộc của ngươi đưa đi mà?” Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Hỏa Viêm nghi hoặc hỏi.
“Chuyện này thì ngươi không cần quản nhiều!” Liễu Thiên Kỳ mới vừa đi vào Cẩm Châu, hắn còn chưa đuổi tới Bích Thủy Tông, còn chưa biết tình huống của phụ thân và An thúc bên kia. Cho nên, hắn không muốn lúc này liền đánh danh nghĩa Vương Tấn đi làm việc. Hơn nữa, hắn dùng chuyện này giao hảo với Hỏa Lang tộc, về sau khiến Hỏa Lang tộc và Bích Thủy Tông giao hảo với nhau, không phải cũng là vì Bích Thủy Tông kết xuống một phần thiện duyên sao?
Ngày kế, Hỏa Viêm dịch dung thành bộ dáng đại ca nó Hỏa Liệt, mà Liễu Thiên Kỳ lại dịch dung thành một thị vệ Hỏa Lang phổ phổ thông thông. Bởi vì nơi muốn đi là phủ thành chủ cao thủ nhiều như mây, cho nên lần này Liễu Thiên Kỳ bày ra thực lực Kim Đan hậu kỳ của mình, hơn nữa dùng phù văn cũng làm thực lực Hỏa Viêm trông thành Hóa Thần trung kỳ.
“Oa, Liễu sư huynh ngươi quá lợi hại. Vậy mà thật sự biến thành ta thành đại năng Hóa Thần rồi nè!”
“Ha ha, đừng cao hứng sớm như vậy, chỉ có ba canh giờ thôi. Hơn nữa, ngươi không thể sử dụng linh thuật, ngươi dùng một chút linh thuật sẽ bị lộ tẩy ngay. Cho nên, tới phủ thành chủ rồi ngồi một lát thì phải rời khỏi ngay, đừng dừng lại lâu ở phủ thành chủ, biết không?”
“Dạ, ta biết rồi.” Hỏa Viêm gật đầu, tỏ vẻ minh bạch.
“Đi thôi!” Mang theo Hỏa Viêm, hai người một trước một sau rời khỏi khách điếm, thẳng đến phủ thành chủ.
Đi tới ngoài cửa lớn phủ thành chủ, Hỏa Viêm cùng Liễu Thiên Kỳ liền dừng bước chân.
“Đứng lại, nơi này là phủ thành chủ, chớ có xông loạn!” Liếc thấy hai người đi tới, Hai vị thủ vệ vội vàng ngăn cản.
Nhìn hai người một cái, Liễu Thiên Kỳ bèn dẫn đầu lên trước. “Phiền toái hai vị bẩm báo một chút, cứ nói, đại vương tử của Hỏa Lang tộc cầu kiến Gia Cát thành chủ.”
“Thỉnh chờ một lát!” Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói, ánh mắt hai thị vệ nhìn Liễu Thiên Kỳ và Hỏa Viêm mang theo ba phần cung kính. Một thị vệ vội vàng xoay người đi vào bẩm báo.
Lúc đó, Gia Cát thành chủ đang ở trong Linh Thảo Viên của mình đào tạo linh thảo.
“Phụ thân, gốc cây Nguyệt Ảnh hoa này lớn lên càng ngày càng tốt!” Nhìn Nguyệt Ảnh Hoa được linh lực hệ mộc của phụ thân tẩm bổ, lớn lên phá lệ tươi tốt, Gia Cát Khuynh Nhan cười nói.
Nguyệt Ảnh hoa là linh hoa cấp bảy, phải biết rằng, ở Cẩm Châu loại linh hoa và linh thảo cấp bảy như này là cực kỳ hiếm thấy, thường chỉ có trong bí cảnh mới có thể tìm được. Mà rất nhiều linh thảo cấp bảy một khi bị phát hiện là sẽ bị đưa đến nhà đấu giá, nên phụ thân cũng mất rất nhiều sức lực mới lấy được một gốc cây Nguyệt Ảnh hoa này.
“Hầy, dùng bùn đất bình thường tới gieo trồng linh hoa cấp bảy luôn vô pháp làm linh hoa hấp thu được càng nhiều linh lực. Nếu có thể tìm được Ngũ Sắc Thổ thì tốt rồi!” Nói đến đây, Gia Cát thành chủ khẽ thở dài một tiếng.
“Phụ thân, ngài đừng lo lắng, chúng ta không phải đã đã phát treo giải thưởng rồi ư? Chắc là không bao lâu sẽ tìm được Ngũ Sắc Thổ thôi.” Nhìn khuôn mặt phụ thân u sầu, Gia Cát Khuynh Nhan nhẹ giọng an ủi.
“Hầy, nói dễ hơn làm. Ngũ Sắc Thổ chính là Tiên Thổ thượng cổ để lại mà. Làm sao dễ tìm được như thế?” Ngũ Sắc Thổ chính là Nữ Oa nương nương vá trời để lại, mà nay đã trôi qua mười vạn năm, muốn đem Ngũ Sắc Thổ tề tựu thì nói dễ hơn làm.
“Sự thành do người, chỉ cần mọi người đều nhìn thấy Mộc Linh thành chúng ta treo giải thưởng, cùng nhau hỗ trợ tìm, nhất định sẽ tìm được thôi ạ.” Đối với chuyện này, Gia Cát Khuynh Nhan vẫn rất có tin tưởng.
“Cưỡng cầu không được, chỉ có thể xem chúng ta và Tiên Thổ có duyên phận này hay không.” Nói rồi, Gia Cát thành chủ mang theo nữ nhi cùng nhau đi ra khỏi Linh Thảo Viên.
“Thành chủ, Hỏa Lang tộc Đại điện hạ cầu kiến!” Nhìn thấy thành chủ đi ra khỏi Linh Thảo Viên, thị vệ vội vàng tiến lên bẩm báo.
“Hửm? Mau mời!” Nghe được Hỏa Liệt tới chơi, Gia Cát thành chủ không khỏi nhướng mày.
“Dạ.” Theo tiếng, kia thị vệ xoay người rời đi.
“Phụ thân, Hỏa Liệt kia sẽ không lại tới cùng ngài nói về chuyện đợt linh thảo trước kia nữa chứ?” Gia Cát Khuynh Nhan không khỏi có chút lo lắng.
“Không biết, vi phụ qua đi nhìn xem.” Nói xong, Gia Cát thành chủ hướng tới chính sảnh đi qua.
“Không bằng để con bồi phụ thân cùng nhau gặp Đại điện hạ.” Gia Cát Khuynh Nhan cũng đi theo cùng.
“Con đó, người ta là vương tử Hỏa Lang tộc, con nói chuyện phải khách khí một chút, chớ có làm người ta mất mặt, đắc tội người ta, biết không?”
“Phụ thân yên tâm, nữ nhi há là cái loại người không biết đúng mực chữ!” Gia Cát Khuynh Nhan trưng ra khuôn mặt tươi cười bảo đảm.
“Nha đầu này!” Gia Cát thành chủ bất đắc dĩ, đành phải mang theo nữ nhi cùng đi.
Hết chương 221.
---------------------------------------------
****Truyện chỉ được đăng tại 2 nơi là https://hikariare.wordpress.com và watt---pad (w,a,t,t,p,a,d) Kaorurits.
【 chương 222】 Lấy được treo giải thưởng
Tác giả: Sướng Ái - Edit: Kaorurits.
Ở trong phòng khách chờ đợi khoảng một chén trà nhỏ công phu, Liễu Thiên Kỳ và Hỏa Viêm cuối cùng đã gặp được Gia Cát thành chủ và Gia Cát Khuynh Nhan.
“Gia Cát thành chủ!” Hỏa Viêm cúi đầu, vội vàng hành lễ. Gia Cát thành chủ này nó đã từng gặp qua, nên Hỏa Viêm vẫn nhận thức.
“A, Đại điện hạ đại giá quang lâm, thật là làm hàn xá bồng tất sinh huy*.” Gia Cát thành chủ chắp tay cười nói.
(*Bồng tất sinh huy(蓬荜生辉): nhà tranh rực rỡ/phát sáng (lời khách sáo) | thường dùng khi khách quý tới nhà hoặc được tặng một vật trang hoàng nhà cửa)
“Gặp qua Đại điện hạ!” Gia Cát Khuynh Nhan cúi đầu thi lễ.
“Đạo hữu không cần đa lễ!” Khóe miệng Hỏa Viêm hơi nhoẻn, nhẹ giọng mở miệng. Đại ca nó chính là cái loại cấm dục, lạnh lùng, khốc khốc, không thích cười, lời nói cũng không nhiều lắm như này nè. Đối với huynh trưởng của mình, Hỏa Viêm còn tương đối hiểu biết.
“A, đây là tiểu nữ Khuynh Nhan. Nghe nói Đại điện hạ đến, đặc biêt tới một lần nhìn thấy phong thái của Đại điện hạ, nếu như có chỗ nào mạo muội đường đột, còn thỉnh Đại điện hạ chớ trách.” Gia Cát thành chủ vội vàng giới thiệu.
“Không sao.” Nhàn nhạt nhìn Gia Cát Khuynh Nhan một cái, Hỏa Viêm bình đạm mà hộc ra hai chữ. Đối với bộ dáng Hỏa Viêm sâu xa khó hiểu này, Liễu Thiên Kỳ vẫn rất vừa lòng. Nghĩ thầm: Hỏa Viêm này ngày thường tính tình khiêu thoát*, thế nhưng có thể ngụy trang trầm ổn giỏi giang như thế, cũng là làm khó nó.
(*vượt giới hạn thường thức, không bình thường, thẳng ra là tưng tửng ý (≧▽≦))
“Đại điện hạ mời ngồi. Người đâu, dâng trà, lên điểm tâm!” Gia Cát thành chủ phân phó dâng trà.
“Dạ!” Theo tiếng, có nha hoàn xoay người rời đi, không bao lâu, linh trà và điểm tâm liền được đưa lên bàn.
“Đại điện hạ lần này tới chính là vì chuyện linh thảo năm trước chăng?”
Năm trước, Đại điện hạ Hỏa Liệt của Hỏa Lang tộc ở Mộc Linh thành thu mua một đám linh thảo. Nhưng linh thảo đi nửa đường xảy ra một chút vấn đề, gặp bọn cướp, tuy linh thảo được đội hộ vệ của Đại điện hạ bảo vệ mà không có tổn thất, nhưng thủ hạ của Đại điện hạ lại thiệt hại hai tu sĩ Nguyên Anh. Bởi vì chuyện này không nhiều người biết đến cho lắm, mà tin tức lại bị lộ, nên Hỏa Lang tộc bên kia có phê bình kín đáo với Mộc Linh thành bên này. Họ cho rằng do Mộc Linh thành bên này để lộ tin tức, hại chết người của bọn họ bên kia. Vì thế, Hỏa Lang tộc và Mộc Linh thành ầm ĩ thật sự không thoải mái. Cứ việc Gia Cát thành chủ sau khi sự việc phát sinh đã từng tự mình đi một chuyến đến Hỏa Lang tộc, tặng một đám linh thảo cho Hỏa Lang vương, nhưng chuyện này vẫn làm hai nhà có cọ xát không nhỏ.
“Không, sự kiện kia đã đi qua. Ta lần này tới là vì một sự kiện khác.” Năm trước, Hỏa Viêm làm sao biết năm trước đã xảy ra chuyện gì chớ?
“Hửm? Vậy không biết điện hạ lần này tới là vì chuyện gì?” Nhướng mày, lúc này Gia Cát thành chủ thật ra lại sửng sốt. Vốn cho rằng đối phương là tới hưng sư vấn tội, chỉ là không nghĩ tới, thế mà là chuyện khác!
Nghe được Gia Cát thành chủ hỏi, Hỏa Viêm nghiêng đầu nhìn thoáng qua Liễu Thiên Kỳ bên cạnh.
“Dạ, điện hạ!” Theo tiếng, Liễu Thiên Kỳ cất bước đi tới cửa và cửa sổ, trực tiếp tung ra Cách Tuyệt phù, dán lên toàn bộ cửa và cửa sổ.
“Này……” Nhìn thấy Hỏa Viêm làm như thế, Gia Cát thành chủ càng thêm kinh ngạc.
“Việc này rất trọng đại, bổn vương* không muốn để những người khác biết.” Nói đến đây, Hỏa Viêm hướng tới Gia Cát Khuynh Nhan nhìn qua.
(*bên bản QT là bổn cung, nhưng mình tra được thì Trong tiếng Trung, bổn cung là 本王 /běn wáng/: bổn vương, nên mình sửa lại luôn)
“A, vậy, ta đây vẫn là về trước tránh một chút vậy.” Gia Cát Khuynh Nhan vội vàng đứng dậy.
“Không cần, Gia Cát tiểu thư nếu là nữ nhi của Gia Cát thành chủ, ta nghĩ, ngươi hẳn sẽ không để lộ tiếng gió, hại chính phụ thân ngươi thân hãm nhà tù đi?”
“Chuyện này……” Nghe được lời đối phương nói, Gia Cát Khuynh Nhan nhìn về phía phụ thân của mình.
“Không sao, ngươi cứ ở lại nghe một chút đi!” Gia Cát thành chủ xua tay, không cho là đúng mà nói. Hắn chỉ có duy nhất một nữ nhi, Mộc Linh thành sớm muộn gì cũng là của nữ nhi, hắn cũng không có gì giấu giếm nữ nhi cả.
“Dạ.” Theo tiếng, Gia Cát Khuynh Nhan ngồi trở lại.
“Đại điện hạ, không biết rốt cuộc là chuyện gì mà nghiêm túc như thế?” Từ biểu cảm Hỏa Viêm và phong ấn phòng lại, Gia Cát thành chủ không khó coi ra tầm quan trọng của chuyện này.
“Là thế này, gần đây bổn vương vẫn luôn đang cải trang tìm kiếm tung tích Thất đệ ta. Trong lúc lơ đãng tìm được một vài thứ, muốn đưa lại đây cho Gia Cát thành chủ nhìn xem.” Nói rồi, Hỏa Viêm lấy ra một lá Thu Nạp phù, đưa cho đối phương.
Gia Cát thành chủ duỗi tay tiếp nhận, cản thận mà nhìn nhìn. Theo sau, hắn kích hoạt lên bàn, một dúm đất màu xanh đậm xuất hiện trên bàn.
Liễu Thiên Kỳ ở Thiên Dực sơn lấy về tổng cộng trên dưới năm cân Tiên Thổ hệ mộc, mà đưa tới cho Mộc Linh thành có hơn hai cân.
“Đây… đây……” Nhìn thổ nhưỡng sắc xanh trên bàn kia, linh khí nồng đậm, Gia Cát thành chủ kinh hô ra tiếng.
“Tiên Thổ… hệ mộc!” Nhìn đến dúm đất nọ, Gia Cát Khuynh Nhan cũng khiếp sợ không thôi.
“Là… là Tiên Thổ hệ mộc thật.” Gia Cát thành chủ gật đầu liên tục, từ trên bàn nâng lên Tiên Thổ một phen, kích động tiến đến hạ mũi xuống ngửi rồi lại ngửi.
“Thổ này là ta ngẫu nhiên được đến. Ta nghĩ hẳn là sẽ hữu dụng với Gia Cát thành chủ, nên ta liền tự mình đưa lại đây.” Trên mặt Hỏa Viêm không biểu cảm gì mà nói, bộ dáng vẫn lãnh khốc như nãy giờ.
Nghe được lời này, Gia Cát thành chủ kích động mà gật đầu liên tục. “Đa tạ Đại điện hạ, đa tạ Đại điện hạ!”
“Gia Cát thành chủ không cần đa lễ.”
“Đại điện hạ có thể đem Tiên Thổ tặng cho Mộc Linh thành chúng ta là để mắt Mộc Linh thành, để mắt Gia Cát gia chúng ta. Xin Đại điện hạ chịu một lạy của tiểu nữ tử!” Gia Cát Khuynh Nhan khom người, vội vàng hành lễ.
Tiên Thổ hệ mộc này chính là một phần đại lễ!
“Gia Cát tiểu thư không cần đa lễ.” Nhàn nhạt liếc nhìn đối phương một cái, Hỏa Viêm ý bảo đối phương đứng dậy.
“Đại điện hạ, đây là một chút tâm ý của lão phi, còn thỉnh điện hạ chớ có ghét bỏ!” Nói rồi, Gia Cát thành chủ truyền lên một túi linh thạch.
“Không cần như thế, Gia Cát thành chủ và phụ vương ta cũng là tương giao nhiều năm. Lấy giao tình hai nhà chúng ta, thành chủ hà tất đa lễ như vậy?” Tuy rằng là vì treo giải thưởng tới, nhưng khách khí một chút vẫn rất cần.
“Không, việc nào ra việc đó. Đại điện hạ có thể đem Tiên Thổ đưa lại Mộc Linh thành, lão phu đã cảm kích không hết. Linh thạch là một chút tâm ý của lão phu, vạn mong điện hạ chớ có ghét bỏ!” Tiên Thổ hệ mộc này là một phần đại lễ, Gia Cát thành chủ tất nhiên không có khả năng lấy không.
“Ừm!” Hỏa Viêm nghiêng đầu, liếc nhìn Liễu Thiên Kỳ một cái.
“Đa tạ Gia Cát thành chủ!” Liễu Thiên Kỳ cất bước đi lên trước, nhận lấy túi linh thạch trong tay đối phương.
Nhìn linh thạch bị Liễu Thiên Kỳ thu đi, trong lòng Hỏa Viêm buồn bực một trận. Hầy, 500 vạn linh thạch lận nha!
“Đại điện hạ, không biết ngài tìm được Tiên Thổ này ở đâu?” Nhìn nhìn Tiên Thổ trong tay, Gia Cát thành chủ ngược lại nhìn về phía Hỏa Viêm.
“Hửm?” Hỏa Viêm nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Thiên Kỳ, ý tứ là dò hỏi đối phương nên trả lời Gia Cát như thế nào, muốn nói thật hay không.
“À, Gia Cát thành chủ, điện hạ nhà ta đã đem nơi tìm được Tiên Thổ vẽ thành một tấm bản đồ. Ở chỗ này!” Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ đưa lên bản đồ.
“Ồ, Đại điện hạ suy nghĩ thật đúng là chu đáo!” Tiếp nhận bản đồ, Gia Cát thành chủ cảm kích mà nhìn Hỏa Viêm.
“Gia Cát thành chủ quá khen!” Bản đồ quả nhiên dùng tới ư?
“Đây là lão phu gần đây có được, một gốc cây Hỏa Diễm Thảo ngàn năm, rất có ích cho Đại điện hạ tu luyện. Nếu như Đại điện hạ không chê, còn thỉnh điện hạ nhận lấy!” Nói rồi, Gia Cát thành chủ thu hồi bản đồ, rồi lại lấy ra một cái hộp gấm đưa tới trước mặt Hỏa Viêm.
“Gia Cát thành chủ, không cần khách khí như thế.” Nhìn hộp linh thảo, Hỏa Viêm không khỏi có chút tâm động, đó là linh thảo hệ hỏa cấp sáu đó, tuy rằng không trân quý bằng linh thảo cấp bảy, nhưng chính là linh thảo hoang dại cấp sáu ngàn năm cũng rất trân quý.
“Không không không, cây Hỏa Diễm Thảo này là một chút tâm ý của lão phu, thỉnh điện hạ nhất định nhận lấy.”
“Ừm.” Hỏa Viêm nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Thiên Kỳ.
“Đa tạ ý tốt của Gia Cát thành chủ. Điện hạ nhà ta lần này chủ động đem Tiên Thổ đưa tới cho ngài, cũng là hy vọng Hỏa Lang thành chúng ta cùng Mộc Linh thành vĩnh kết minh hảo. Lần này được Gia Cát thành chủ nhiệt tình khoản đãi như thế, cùng một phần hậu lễ lớn như vậy, sau khi điện hạ trở về chắc chắn báo cáo với bệ hạ. Hy vọng, ngày sau hai thành chúng ta mậu dịch lui tới càng thêm thường xuyên hòa thuận.” Nói rồi, Liễu Thiên Kỳ từ trong tay Gia Cát thành chủ tiếp nhận hộp gấm.
“Ừm, Đại điện hạ yên tâm, ngày sau Mộc Linh thành ta trên phương diện cung ứng linh thảo tuyệt đối không hàm hồ!” Nhìn Hỏa Viêm, Gia Cát thành chủ trịnh trọng bảo đảm.
“Hy vọng hai thành chúng ta có thể bù đắp lẫn nhau, vĩnh kết minh hảo.”
“Đó là tất nhiên! Đại điện hạ có thành ý như vậy, lão phu tự nhiên sẽ có qua có lại.” Gia Cát thành chủ gật đầu, liên tục nói phải.
“Được rồi, Tiên Thổ đã đưa đến, vậy bổn vương liền cáo từ.” Nói rồi, Hỏa Viêm chủ động đứng dậy, bảo phải đi.
“Điện hạ hiếm khi quang lâm hàn xá, không bằng ở chỗ này dùng cơm chiều lại đi cũng không muộn mà.” Gia Cát thành chủ nhẹ giọng cố ý giữ lại.
“Không cần, bổn vương còn muốn đi tìm Thất đệ ta nữa. Ta không thể dừng lâu.” Ăn cơm chiều, kia còn không phải lộ tẩy à?
“Như thế, ta tiễn điện hạ!” Nói rồi, Gia Cát thành chủ chủ động tiễn khách, đưa Hỏa Viêm và Liễu Thiên Kỳ cùng nhau đi ra đại sảnh.
Tiễn đi Hỏa Viêm cùng Liễu Thiên Kỳ, Gia Cát thành chủ lần thứ hai về phòng. Phát hiện Tiên Thổ đã bị nữ nhi cấp thu hồi.
“Nữ nhi, đây……” Nhìn cái bàn rỗng tuếch, Gia Cát thành chủ muốn nói lại thôi.
“Phụ thân yên tâm. Ở chỗ này!” Gia Cát Khuynh Nhan lấy ra một hộp gấm đặc chế có thể tụ tập linh lực, đưa đến trước mặt phụ thân.
“Ừ.” Tiếp nhận tới, mở ra nhìn nhìn, Gia Cát thành chủ vừa lòng mà liên tục gật đầu.
“Phụ thân, người nói xem, tại sao Hỏa Lang tộc lại đem Tiên Thổ đưa tới cho chúng ta?” Đối với chuyện này, Gia Cát Khuynh Nhan cảm thấy có chút kỳ quái. Vì sao Hỏa Lang tộc không tự mình nuốt vào Tiên Thổ, mà là đưa tới cho Mộc Linh thành bọn họ kia chứ?
“Ta nghĩ Tiên Thổ được đưa đến đây chỉ sợ chưa chắc là toàn bộ Tiên Thổ. Nhưng dù mặc kệ như thế nào, Mộc Linh thành chúng ta lần này là thiếu một phần nhân tình của Hỏa Lang tộc rồi.”
“Dạ, phụ thân nói có lý. Trên tay Hỏa Lang tộc nhất định còn có Tiên Thổ!” Đối với điểm này, Gia Cát Khuynh Nhan cũng thập phần tán đồng.
“Kỳ thật, nếu Tiên Thổ ở trong tay Hỏa Lang tộc, ta cũng không quá lo lắng. Rốt cuộc, Hỏa Lang tộc tu sĩ hệ hỏa tương đối nhiều, dù bọn họ có Tiên Thổ thì cũng vô pháp nuôi trồng linh thảo cấp bảy.” Đối với chuyện này, Gia Cát thành chủ cũng không có gì lo lắng.
“Vậy phụ thân cảm thấy Đại điện hạ cho chúng ta bản đồ, có thể là giả hay không?”
“Chuyện này cũng chỉ có đi xem qua mới biết được.” Chưa từng đi qua, ai cũng không biết là thật hay là giả.
“Vậy cứ nữ nhi đi một chuyến đi!” Gia Cát Khuynh Nhan chủ động xin ra trận lấy Tiên Thổ.
“Ừ, con và hai sư huynh con qua xem một chút đi! Dùng Lưu Ảnh thạch ký lục tình huống bên kia xuống, lấy về để ta nhìn xem!”
“Dạ, nữ nhi rõ!” Gia Cát Khuynh Nhan gật đầu, tỏ vẻ minh bạch.
Hết chương 222.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro