Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11-12-13

Tác giả: Sướng Ái - Edit: Kaorurits

【 chương 011】 Chờ đợi phụ thân xuất quan

Mười ngày sau, bên ngoài phòng bế quan tu luyện của Liễu Hà.

Nhìn Liễu Thiên Kỳ như một cây thanh tùng thẳng tắp quỳ gối trước cửa phòng tu luyện, Liễu Đồng đau lòng không thôi.

“Thất thiếu gia, ngươi đây là tội tình gì? Chờ Tam gia xuất quan, lão nô lại thông tri ngài không phải được rồi sao, tội gì quỳ gối chờ ở nơi này?”

“Không, không giống nhau, ta quỳ gối nơi này, quỳ nghênh phụ thân xuất quan, đó là một mảnh hiếu tâm của ta làm nhi tử đối với phụ thân.” Liễu Thiên Kỳ cúi đầu nhìn nhìn bao linh trà trong tay.

Đây là hắn nhờ Liễu Đồng giúp đỡ mua, chuyên môn đến hiếu thuận phụ thân. Hiện tại thực lực của hắn quá yếu, cần phải có một chỗ dựa, mà phụ thân nguyên chủ chính là người thích hợp nhất. Cho nên, hắn muốn ở chỗ này quỳ nghênh đối phương xuất quan, dùng một mảnh hiếu tâm của mình đả động đối phương.

“Ôi, thiếu gia thật là càng ngày càng hiểu chuyện. Chỉ là lão nô nhìn mà đau lòng!” Nói đến đây, Liễu Đồng khẽ thở dài một tiếng.

“Đồng bá không cần đau lòng, đây là bổn phận làm nhi tử của ta. Mặt khác, trên cửa đá phụ thân tu luyện, ta đã đặt ba khối Lưu Ảnh thạch. Nếu có người chạy đến quấy rối, Đồng bá không cần phải xen vào, chỉ cần lặng lẽ kích hoạt Lưu Ảnh thạch là được.”

Nghe thấy chuyện này, Liễu Đồng nhìn về phía cửa đá của phòng tu luyện, quả nhiên phát hiện ba viên đá nhỏ được khảm vào.

“Vâng, lão nô nhớ kỹ!” Liễu Đồng gật đầu, tỏ vẻ minh bạch.

——————————————

Mười lăm ngày sau,

“Tứ tỷ, ngươi nghe nói không? Cái tên tiểu phế vật kia vậy mà lại chạy đến bên ngoài phòng tu luyện của Tam thúc quỳ ở đó. Hơn nữa đã quỳ gần một tháng!” Liễu Vũ vội vội vàng vàng chạy vào viện của Liễu Ti, nôn nóng mà nói.

“Ừm, ta cũng nghe nói!” Nói đến chuyện này, Liễu Ti nhíu nhíu mày. Không thể tưởng tượng được tiểu phế vật này thế mà lại chạy đến cửa phòng tu luyện chờ Tam thúc.

“Tứ tỷ, ta thấy tiểu phế vật nói cái gì quỳ nghênh Tam thúc xuất quan tẫn hiếu đều là giả, muốn chạy đến trước mặt Tam thúc cáo trạng chúng ta mới là thật?” Nói đến đây, Liễu Vũ không khỏi có chút lo lắng.

Ngày thường, Lục đệ và nàng hay khi dễ tiểu phế vật, nếu tiểu phế vật đi cáo trạng, vậy nàng nhất định sẽ phiền toái. 

“Không sợ, hắn không có bằng chứng, lời hắn nói cho dù Tam thúc có tin tưởng, gia gia cũng sẽ không tin.” Liễu Ti lắc đầu, cảm thấy mặc dù tiểu phế vật đi cáo trạng, không có bằng chứng, Tam thúc chỉ sợ cũng không thể nề hà.

“Tỷ tỷ chẳng lẽ đã quên, trong tay hắn có Lưu Ảnh thạch. Đó chính là bằng chứng Lục đệ khi dễ hắn, cướp đoạt tiền tiêu vặt của hắn!"  Nói đến đây, Liễu Vũ liên tiếp nhíu mày.

“Cái này……” Nghe Ngũ muội nhắc tới, Liễu Ti lại nhíu mày lần nữa. “Nói vậy khối Lưu Ảnh thạch kia cũng chưa chắc ở trong tay tiểu phế vật, hoặc là đã tới tay phụ thân cũng không biết chừng!"

Đại bá và phụ thân là huynh đệ cùng cha cùng mẹ, từ trước đến nay đều thiên vị phụ thân. Còn Tam thúc bất quá chỉ là con vợ lẽ thôi, nói vậy đại bá chắc sẽ không giúp Tam thúc hại phụ thân và tiểu đệ.

“Ừm, điều này cũng đúng, chỉ là tiểu phế vật kia năm rộng tháng dài quỳ gối ngoài của phòng tu luyện của Tam thúc cũng không phải chuyện tốt gì a? Tứ tỷ vẫn nên mau chóng ngẫm biện pháp đi? Đừng để đến lúc đó, hắn ở trước mặt Tam thúc tố cáo chúng ta, liên lụy Tứ tỷ ngươi không thể học tập vẽ bùa với Tam thúc, vậy là không ổn!"

Nghe được Liễu Vũ nói như vậy, Liễu Ti liên tục gật đầu. “Ừm, ta đã biết, ta sẽ nghĩ cách.”

————————————

Vài ngày sau, ngoài phòng tu luyện Liễu Hà.

Nhìn thấy Liễu Ti và Liễu San đi tới sau núi bên này, Liễu Thiên Kỳ cho Liễu Đồng đứng một bên một ánh mắt, Liễu Đồng liền lặng lẽ kích hoạt một khối Lưu Ảnh thạch.

“Gặp qua Tam tỷ, Tứ tỷ!” Ước chừng qua một chén trà nhỏ công phu, hai người đi tới bên này, Liễu Thiên Kỳ vội vàng chào hỏi.

“Gặp qua Tam tiểu thư, Tứ tiểu thư!” Liễu Đồng cúi đầu, cũng vội vàng thi lễ.

“Thất đệ, thân thể của ngươi vừa vặn tốt lên, sao lại không biết quý thân thể mình như vậy, lại chạy tới đây quỳ nghênh tam thúc xuất quan?" Nhìn Liễu Thiên Kỳ, nữ chính vẻ mặt oán giận mà nói.

“Cảm ơn Tam tỷ quan tâm, thương thế ta đã tốt hơn rất nhiều!” Cô nữ chính này sao chuyện gì cũng đi theo trộn lẫn vậy? Đúng là một người phiền phức! 

“Thất đệ, ngươi đã quỳ ở đây một tháng rồi. Tam thúc chỉ sợ nhất thời nửa khắc cũng sẽ không xuất quan, không bằng ngươi trở về nghỉ ngơi đi!” Liễu Ti quan tâm mà nhìn Liễu Thiên Kỳ, khuyên bảo.

“Cảm ơn hai vị tỷ tỷ quan tâm, phụ thân đối với ta ân trọng như núi. Ta làm nhi tử không thể ở trước mặt phụ thân tẫn hiếu, cảm thấy áy náy. Cho nên, mới đến đến bên này quỳ nghênh phụ thân xuất quan. Hai vị tỷ tỷ không cần khuyên bảo!”

“Thất đệ!” Nhìn Liễu Thiên Kỳ cố chấp quỳ trên mặt đất, không chịu rời đi, nữ chính nhẹ gọi một tiếng.

“Tam tỷ, nếu nói hiếu tâm, bên trong bảy người huynh đệ tỷ muội chúng ta, ngươi hiếu thuận nhất. Ngươi mỗi tháng đều đem một nửa tiền bán linh phù ra hiếu kính đại bá và đại bá mẫu. Ngươi vẫn luôn là tấm gương mẫu mực cho tiểu đệ. Cho nên, tiểu đệ cũng muốn noi theo Tam tỷ, vì phụ thân tẫn hiếu, thỉnh Tam tỷ không cần ngăn trở!”

“Việc này……” Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói như vậy, nữ chính tất nhiên là không thể ngăn trở.

“Thất đệ có phải còn ghi hận Lục ca ngươi đánh ngươi, cướp đi linh thạch của ngươi không? Chuyện này đại bá không phải đã trừng phạt rồi sao? Đều là huynh đệ nhà mình, ngươi cần gì phải canh cánh trong lòng?” Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Liễu Ti thử thăm dò, dò hỏi ra tiếng.

“Đúng vậy, Thất đệ. Lục đệ hắn bị phạt tư quá ba tháng, đã bị trừng phạt, ngươi cũng không cần lại ghen ghét hắn.” nữ chính lập tức mở miệng, cũng vội vàng cầu tình cho Liễu Thiên Lộ.

“Không, ta là tới tẫn hiếu, không phải tới trước mặt phụ thân bàn lộng thị phi. Hai vị tỷ tỷ yên tâm, ở trước mặt phụ thân, ta tuyệt đối sẽ không nhiều lời một câu. Mặc kệ là chuyện trước đó Lục ca đánh ta trọng thương hay là sau đó Lục ca cướp đoạt tiền tiêu vặt của ta, ta cũng không nhiều lời với phụ thân nửa câu!" Liễu Thiên Kỳ nhìn hai người, lời thề son sắt mà bảo đảm.

Hắn tất nhiên không cần phải nói, chỉ cần đến lúc đó để Đồng bá đem Lưu Ảnh thạch giao cho phụ thân là xong.

“Chuyện này……” Nghe được hắn nói như vậy, Liễu Ti và Liễu San nhìn thoáng qua nhau, cũng không tiện nói thêm gì, chỉ có thể xoay người rời đi.

Hết chương 11.

------------------------K-----------------------

【 chương 012】 Phụ thân xuất quan

Lại qua mấy ngày, Liễu Vũ và Liễu Thiên Lộ mang theo hai gã thủ hạ, tự mình tới sau núi tìm Liễu Thiên Kỳ. Lão nhân gia vừa thấy tình huống không đúng, liền trước tiên kích hoạt một viên Lưu Ảnh thạch khác.

“Tiểu phế vật, ngươi chạy đến nơi này làm gì?” Liễu Thiên Lộ đi về bên này, nổi giận đùng đùng hỏi.

“Lục ca, sao huynh lại tới đây?" Liếc thấy là Liễu Thiên Lộ, Liễu Thiên Kỳ nhướng mày. Tâm nói, xem ra ta nên trình diễn vở kịch lớn rồi nhỉ?

“Làm sao, ngươi cảm thấy ta không nên tới sao? Hay là nói, ngươi cho rằng ta còn đang đóng cửa ăn năn? Nói cho ngươi hay, đại bá nói ta biểu hiện rất tốt, đã huỷ bỏ xử phạt lúc trước rồi." nói đến đây, trên mặt Liễu Thiên Lộ tràn ngập đắc ý.

Nhìn Liễu Thiên Lộ thành tâm chạy đến đây khoe, Liễu Thiên Kỳ rụt rụt bả vai, biểu hiện ra bộ dáng nhút nhát. “À, là vậy à!”

Quả nhiên, lão khốn Liễu Giang này và Liễu Thiên Lộ một đám đều ý tưởng đen tối!

“Tiểu phế vật, ngươi vậy mà dám đến trước mặt đại bá cáo trạng ta. Hôm nay, ngươi xem ta không…"

“Lục đệ!” Liễu Vũ mở miệng, đứng ở một bên kéo kéo góc áo đối phương.

"Hai người các ngươi, lục soát người hắn cho ta. Xem trên người hắn có Lưu Ảnh thạch hay không!" Liễu Thiên Lộ quay đầu lại phân phó.

“Các ngươi dám? Thất thiếu gia nhà ta là chủ tử, các ngươi dám can đảm đại nghịch bất đạo lục soát người chủ tử?” Liễu Đồng vội vàng tiến lên ngăn cản hai người hầu kia.

“Chuyện này....?” hai người xoay đầu nhìn về phía chủ tử mình.

"Kéo cái lão đông tây này ra cho ta!" Trừng mắt nhìn Liễu Đồng vướng bận, Liễu Thiên Lộ lớn tiếng phân phó.

“Dạ!” Liếc thấy chủ tử bộ dáng hung thần ác sát, hai người tất nhiên không dám chậm trễ, vội vàng tiến lên kéo lấy Liễu Đồng, kéo Liễu Đồng sang một bên.

“Đồng bá!” Nhìn lão nhân gia bị lôi đi, Liễu Thiên Kỳ kinh hô ra tiếng.

“Thất thiếu gia!” Liễu Đồng múa may cánh tay, ra sức giãy giụa, lại không thể chạy ra khỏi trói buộc của hai người hầu.

Liễu Thiên Lộ cất bước tiến lên, không phân trần mà nắm Liễu Thiên Kỳ, bắt đầu lục soát từ trên xuống dưới.

“Phát quan!” Liễu Vũ từ trên xuống dưới đánh giá một phen, cảm thấy phát quan* Liễu Thiên Kỳ cũng có thể giấu Lưu Ảnh thạch.

(*phát quan là cái vật gắn lên đầu mấy anh công tử ý, Google xem hình chi tiết nha)

Nghe được lời này, Liễu Thiên Lộ tháo phát quan Liễu Thiên Kỳ ra. 

“Xoạch!” Một viên Lưu Ảnh thạch rơi xuống mặt đất.

"Khốn nạn! Tên khốn nhà ngươi!" Liễu Thiên Lộ nhìn Lưu Ảnh thạch trên mặt đất, càng bị chọc tức lôi đình, một chưởng đã hủy diệt Lưu Ảnh thạch trên mặt đất.

"Tiểu phế vật đáng giận ngươi, hại ta một lần, còn muốn hại ta lần thứ hai. Ta đánh chết ngươi!” Nắm cổ áo Liễu Thiên Kỳ, Liễu Thiên Lộ một quyền đánh người ngã ra đất, theo sát là liên tiếp tay đấm chân đá.

“Lục ca, tha mạng, tha mạng!” Liễu Thiên Kỳ không đánh trả, mà là giống nguyên chủ, vâng vâng dạ dạ quỳ rạp trên mặt đất xin tha.

“Tha ngươi, ngươi nằm mơ, ta cho ngươi cáo trạng, ta cho ngươi cáo trạng!” Nhìn thấy Liễu Thiên Kỳ xin tha, Liễu Thiên Lộ không những không dừng tay, ngược lại là càng ngày càng tàn nhẫn.

“Tiểu phế vật, ngươi tên khốn này, ngươi cho rằng dùng thủ đoạn bàng môn tả đạo là có thể hãm hại chúng ta sao? Ngươi nằm mơ!” Liễu Vũ cũng vọt lại đây, hung hăng chửi rủa vào mặt Liễu Thiên Kỳ.

Tiểu phế vật đáng giận, hắn cho rằng hắn có thể thoát được lòng bàn tay mình và Lục đệ sao? Quả thực là nằm mơ! Loại phế vật như hắn, đã bị chú định bị người ta đạp dưới lòng bàn chân!

“Thất thiếu gia, Thất thiếu gia, các ngươi buông ta ra, buông ta ra!” Nhìn chủ tử bị hai tỷ đệ Liễu Thiên Lộ vây ẩu, Liễu Đồng lo lắng không thôi, chỉ là thực lực của ông không cao, căn bản vô pháp tránh thoát khỏi trói buộc của hai người hầu.

Vốn là tưởng bị đánh một trận, lại đem đoạn Lưu Ảnh thạch đưa lão cha nhìn một cái, cũng coi như lấy được nhược điểm đối phó Liễu Thiên Lộ và Liễu Vũ. Nhưng lúc Liễu Thiên Kỳ đang bị đánh trời đất quay cuồng, đột nhiên, tai hắn nghe được âm thanh cửa đá chuyển động. 

Chẳng lẽ phụ thân nguyên chủ muốn xuất quan sao? Thật là trời cũng giúp ta. Nghĩ đến đây, Liễu Thiên Kỳ vội vàng cắn phá túi máu đã chuẩn bị trước đó trong miệng, nuốt vào Bại Huyết đan. Ngồi dậy, hộc một miệng máu lớn với Liễu Thiên Lộ đang đánh hắn.

“Phụt……”

Nhìn tiểu phế vật phun máu đầy mặt mình, lập tức liền nằm liệt trên mặt đất, động tác của Liễu Thiên Lộ và Liễu Vũ cứng đơ tại chỗ. 

“Kỳ Nhi? Kỳ Nhi?” Liễu Hà vừa mới xuất quan, đi ra khỏi phòng tu luyện, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là hình ảnh nhi tử mình hộc máu ngã xuống đất, làm phụ thân ông vừa kinh vừa sợ. Thân ảnh nhoáng lên đã đi tới bên này, ôm nhi tử hôn mê bất tỉnh vào trong lồng ngực.

“Tam gia, ngài đã xuất quan, ngài mà không xuất quan, Thất thiếu gia sống sờ sờ sẽ bị đánh chết!” Nhìn thấy Liễu Hà xuất quan, Liễu Đồng cực kì vui sướng.

“Đáng giận!” Nghe được lão nhân gia nói, Liễu Hà phất tay ra hai chưởng, hai hạ nhân bắt giữ Liễu Đồng trực tiếp bị bạo thành huyết vụ.

“A, Tam, Tam thúc!” Nhìn thấy Liễu Hà đương trường giết hai thủ hạ của mình, chân Liễu Thiên Lộ mềm nhũn, cuống quít quỳ xuống.

“Tam thúc!” Liễu Vũ nhìn thấy Tam thúc vừa ra tay đã giết người, hai mắt đỏ đậm nhìn mình, bị dọa không nhẹ.

“Cút!” Liễu Hà quát to một tiếng, bế nhi tử mình lên, xoay người liền đi vào phòng tu luyện.

“Tam gia!” Liễu Đồng nhẹ gọi một tiếng, cũng vội vàng chạy vào bên trong phòng tu luyện của chủ tử.

Nhìn Liễu Thiên Kỳ bị chủ tử đặt trên giường đá vẫn hôn mê bất tỉnh như cũ, vẻ mặt Liễu Đồng đau lòng. “Tam gia, lão nô đi thỉnh Diêu y sư lại đây xem cho Thất thiếu gia?”

“Ừm, mau đi!” Liễu Hà gật đầu, ý bảo lão nhân gia mau đi thỉnh y sư.

“Dạ!” Theo tiếng, Liễu Đồng xoay người rời đi.

Hết chương 11.

------------------------K-----------------------

【 chương 013】 Tẩy kinh phạt tủy

Một canh giờ sau……

“Diêu y sư, nhi tử ta thế nào?” Nhìn y sư sau khi bắt mạch liên tục lắc đầu, Liễu Hà lo lắng hỏi.

“Thất thiếu nội thương rất nặng. Chỗ ta có một viên đan dược chữa thương, trong chốc lát Tam gia cho Thất thiếu ăn vào đi! Phục đan dược, Thất thiếu hẳn rất nhanh sẽ tỉnh lại, nhưng nếu muốn làm Thất thiếu khỏi hẳn, Tam gia chỉ sợ phải mua mấy viên trị liệu nội thương Cẩm Hoa đan mới được.”

“Ừm, đa tạ Diêu y sư! Ta nhớ kỹ!” Gật đầu, Liễu Hà tiếp nhận đan dược, đút cho nhi tử trên giường.

“Khụ khụ khụ……”

Liễu Thiên Kỳ quay đầu đi ho khan một trận, cố ý dùng ống tay áo vỗ miệng một chút, nhân cơ hội thu đan dược trong miệng vào nhẫn không gian. Hắn không hề thật sự chịu nội thương, đương nhiên không có khả năng ăn đan dược của đối phương.

“Kỳ Nhi, Kỳ Nhi!” Nhìn thấy nhi tử trên giường kịch liệt ho khan, Liễu Hà vội vàng đỡ bả vai nhi tử.

“Thất thiếu lá phổi bị thương, chỉ sợ cần phải có một đoạn thời gian mới hồi phục được.”

“Vâng, ta đã biết Diêu y sư. Liễu Đồng, đưa Diêu y sư!” Liễu Hà lấy ra một túi linh thạch đưa cho đối phương.

“Đa tạ Liễu tam gia!” Tiếp nhận linh thạch, y sư liền đi theo Liễu Đồng, cùng nhau rời đi.

Ước chừng qua một chén trà nhỏ công phu, Liễu Đồng mới lần thứ hai về tới bên trong phòng tu luyện Liễu Hà.

“Liễu Đồng, rốt cuộc là chuyện như thế nào? Sao Liễu Ti và Liễu Thiên Lộ muốn đánh nhi tử ta?” Nhìn lão nhân gia, Liễu Hà nghiêm túc vô cùng hỏi.

“Tam gia, đây đã không phải lần đầu Thất thiếu bị đánh. Ngũ tiểu thư và Lục thiếu gia thường xuyên khi dễ hắn. Trước đó, Thất thiếu gia vẫn luôn niệm tình nghĩa thủ túc, không hề truy cứu. Chỉ là một tháng trước, Lục thiếu gia xuống tay nặng với Thất thiếu gia, đánh Thất thiếu gia trọng thương, sau đó hắn còn cướp đoạt tiền tiêu vặt của Thất thiếu gia. Lại bởi vì Thất thiếu gia sang chỗ Đại gia cáo trạng, ghi hận trong lòng, cho nên hôm nay lại tới đánh Thất thiếu gia. Này đó đều là Thất thiếu gia bảo tiểu nhân trộm lưu lại, thỉnh ngài xem qua!” Liễu Đồng đưa ba khối Lưu Ảnh thạch cho Liễu Hà.

Sau khi tiếp nhận, nhất nhất xem qua, Liễu Hà phẫn nộ không thôi. “Nghiệp chướng, hai đứa nghiệp chướng này!”

“Tam gia, ngài nhất định phải vì Thất thiếu gia làm chủ! Đây, đây là lá trà Thất thiếu gia cố ý mua cho ngài, Thất thiếu gia ở ngoài phòng tu luyện của ngài quỳ hơn một tháng, chính là nhớ ngài, muốn gặp ngài, muốn tự tay đem này lá trà đưa cho ngài!”

Nhìn lão nhân gia đưa qua bao trà mang theo máu kia, hốc mắt Liễu Hà đỏ bừng: “Kỳ Nhi, là phụ thân không bảo vệ tốt cho con!”

“Tam gia!”

“Liễu Đồng, ngươi ở chỗ này thủ Kỳ Nhi, trên cửa đá có Phòng Hộ phù ta vẽ, bất luận kẻ nào cũng không vào được. Ta đi tìm phụ thân!” Liễu Hà lại nhìn thoáng qua nhi tử trên giường, xoay người liền rời đi.

“Vâng!” Theo tiếng, Liễu Đồng nhìn theo Liễu Hà rời khỏi phòng tu luyện.

Một canh giờ sau……

Chờ lúc Liễu Thiên Kỳ thức tỉnh lại, Liễu Hà đã về tới phòng tu luyện.

“Kỳ Nhi, con tỉnh rồi?” Nhìn nhi tử trên giường chậm rãi thức tỉnh, Liễu Hà nhẹ gọi ra tiếng.

“Phụ thân, ngài xuất quan rồi sao?”

“Ừm, phụ thân xuất quan, phụ thân về sau không bao giờ bế quan. Không bao giờ rời Kỳ Nhi!” Liễu Hà đau lòng vô cùng mà nhìn về phía nhi tử mình.

“Phụ thân, con không sao mà!” Liễu Thiên Kỳ nhẹ nhàng lắc lắc đầu, muốn đứng dậy, lại bị phụ thân đỡ.

“Kỳ Nhi đừng dậy, con nội thương rất nặng, đây là đan dược, về sau con mỗi ngày ăn một viên!” Liễu Hà đưa qua một lọ đan dược cho nhi tử.

“Lại làm phụ thân thay phế vật như con nhọc lòng!” Nhìn phụ thân, Liễu Thiên Kỳ vẻ mặt tự giễu mà nói.

“Kỳ Nhi, con nói bậy gì đó?”

“Chẳng lẽ không phải sao? Hài nhi là phế vật của Liễu gia, cho dù không bị thương thì sao? Hài nhi cả đời này chú định là phải bị người ta khi dễ, bị người ta đánh!” Nói đến đây, Liễu Thiên Kỳ thương tâm không thôi, nước mắt lăn xuống.

“Kỳ Nhi, con yên tâm, chờ thương thế của con khỏi, phụ thân sẽ thỉnh Diêu y sư tẩy kinh phạt tủy, trọng tố căn cốt cho con. Phụ thân sẽ không để con phế bỏ, cũng tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào khi dễ con!” Nhìn nhi tử, Liễu Hà nghiêm túc hứa hẹn.

“Phụ thân? Ngài không phải lừa gạt hài nhi chứ? Ngài thật sự nguyện ý tẩy kinh phạt tủy cho con sao?”

“Đứa nhỏ ngốc, phụ thân làm sao lại lừa con chứ?”

“Đa tạ phụ thân!” Phía trước, Liễu Thiên Kỳ chỉ nghĩ lấy được nhược điểm làm Liễu Thiên Lộ không dám lại động thủ với mình, lại không nghĩ vậy mà lại nhận được niềm vui ngoài ý muốn, phụ thân tẩy kinh phạt tủy cho hắn, này thật đúng là tốt quá!

Hết chương 13.

------------------------K-----------------------

Thật sự cái Bại Huyết Đan là cái bug to nhất trong truyện này :)) thuốc gì vừa vô dụng (ngoài chuyện âm hiểm giả bị thương ra) mà y sư hay người có đẳng cấp cao cũng không nhận ra luôn :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro