CHƯƠNG 21
EDITOR: MẬT MẬT
Trong rạp chiếu phim là một mảng yên tĩnh. Thân hình Thẩm Mộ Xuy cứng đờ, không biết khi nào bọn họ nói to làm phiền đến nhóm đạo diễn phía trên.
Du Tùy dừng một chút, vừa muốn nói gì. Người bên cạnh anh đột nhiên lấy tay nhanh chóng bịt miệng anh lại.
Tay của tiểu cô nương thật mềm, còn có một loại hương vị không nói nên lời tiến vào hơi thở của anh, làm nhiễu loạn thần hồn không yên.
Du Tùy cảm nhận được bàn tay trước mặt, hầu kết khô nóng lăn lộn.
Thẩm Mộ Xuy tựa như không nhận thấy được động tác của mình có gì không đúng, nhỏ giọng ghé vào bên tai Du Tùy nhẹ nhàng nói; "Đừng nói chuyện nữa."
Du Tùy liếc mắt nhìn cô, nhẹ nhàng lấy tay cô xuống.
Bỗng dưng, Thẩm Mộ Xuy cảm nhận được bàn tay của mình giống như nóng như đang thiêu đốt.
Rất nóng rất nóng.
"Em.... Em không phải cố ý."
Du Tùy ý vị sâu xa nhìn cô, dựng thẳng một ngón tay đặt lên môi cô, nhẹ nhàng nói: "Hư, không nói nữa."
"!!!"
Thẩm Mộ Xuy nhìn ngón tay trước mắt này, cảm thấy trái tim như đang nhảy khỏi lồng ngực.
Cô vừa mới đặt tay mình lên đầu gối. Theo bản năng, cô nắm chặt tay lại, ý đồ muốn cho lòng bàn tay bớt nóng đi một chút.
Nhưng thực khó, thực khó.
Cũng may, Du Tùy không làm cô khó xử, không lâu sau cô liền thả lỏng.
Lúc này, Thẩm Mộ Xuy mới hít sâu một hơi. Đem tất cả lực chú ý của mình nhìn lên màn hình, chuyên chú xem phim.
.....
Sau khi xem phim xong, đèn bên trong rạp được bật lên.
Đạo diễn nhìn mọi người, nói: "Nào, chúng ta cùng chụp một tấm hình."
Tất cả mọi người đều hiểu. Coi như quảng bá cho phim điện ảnh của Tùy thần.
Nhưng vị trí trung tâm có chút vi diệu.
Thẩm Mộ Xuy không muốn đứng ở C vị, cô yên lặng đứng ở một bên, hy vọng mọi người không dồn sự chú ý vào mình.
Kết quả, đến khi sắp xếp đội hình, đạo diễn lại nói một câu: "Mộ Thổi đứng kế bên Du Tùy đi! Cứ dựa vào vị trí xem phim lúc nãy mà đứng."
"???"
Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc nhìn về phía đạo diễn. Thật sự rất muốn hỏi một câu ---- đạo diễn, ông là đang cố ý sao? Vì vừa nãy ông mới nói chúng tôi.
Đạo diễn không để ý đến sự khó xử của cô, sắp xếp chổ đứng cho mọi người, rồi kêu nhân viên công tác chụp cho một tấm hình.
Thẩm Mộ Xuy đứng bên cạnh Du Tùy, xung quanh hơi thở của cô đều là mùi hương mát lạnh trên người của anh, có chút dễ ngửi.
Lúc cô thất thần, đỉnh đầu đột nhiên truyền một câu nói: "Mặt em sao lại đỏ như vậy?"
Thẩm Mộ Xuy: "........"
*
Có nhân viên đến để chụp hình bọn họ, sau đó cùng nhau đăng hình tập thể trên Weibo.
Trên đường trở về, Thẩm Mộ Xuy lướt Weibo, cũng không ngoài ý muốn nhìn thấy bọn họ lên hotseach.
Có vài đề tài bất đồng.
#Tiếngháttốtnhấtbaohếtrạpchiếuphim
# PhimđiệnảnhcủaDuTùy
# ThẩmMộXuyDuTùy
.....
Khi Thẩm Mộ Xuy nhìn thấy, có chút giật mình.
Cô cũng không phải là lần đầu tiên cùng Du Tùy lên hotseach. Nhưng lần trước là vì C vị, fan Du Tùy đều đang chất vấn. Mà lúc này đây.... Da đầu cô có chút run rẩy, liếc người đàn ông đang nhắm mắt bên cạnh, vẫn không thể nhịn được mà nhìn thêm chút nữa.
Nhưng lần này Thẩm Mộ Xuy không nghĩ đến, lần này có thể vì ảnh chụp của cô cùng Du Tùy. Thậm chí lần lên hotseach lần này còn là ý đồ của tổ chương trình.
Đập vào mắt cô chính là:
- Nếu ghép CP hai người họ chúng ta cần phải khiêm tốn một chút, cũng biết hai người này hợp tác cùng một chương trình. Cũng không biết vì cái gì mà tôi điên cuồng muốn ghép CP cho hai người họ!!! Hai người này thật sự, vô luận như thế nào đều có cảm giác vô cùng xứng đôi!! Mọi người đến xem xem, ánh mắt này, chiều cao này, khoảng cách này, không thể nào cứu được tôi nữa.
[Mẹ ơi, đây là giá trị nhan sắc thần tiên!!]
[aaaaaaa tôi cũng trộm là một thành viên trong CP này. Tôi là fan của Du Tùy, nhưng thật sự.... Anh ấy cùng Thẩm Mộ Xuy thật hợp.]
[??? Hai người này vẫn chưa từng hợp tác ở một chương trình nào, mọi người nói ăn ý cái gì? Đừng gắn ghép bậy bạ.]
[Từ từ hãy bàn luận... Hai người họ không có gì và vân vân. Tôi không tin. Lần trước tôi có chú ý, tôi cảm thấy được Tùy thần đối với Thẩm Mộ Xuy có chút ý tứ --- mọi người có đồng ý với ý của tôi không?]
[Đồng ý!!! Với lầu trên.]
[Kỳ thật.... Nếu Tùy thần yêu đương, người đầu tiên tôi nghĩ đến sẽ là Thẩm Mộ Xuy, tôi cảm thấy bọn họ rất xứng đôi aaaa!]
[Tất cả mọi người đừng bàn luận nữa. Hiện tại Tùy thần không có người mình thích. Lần trước Follow Thẩm Mộ Xuy chỉ vì hai người đang hợp tác chung mà thôi.]
[Đừng có nói lung tung, bằng không chúng tôi là người đầu tiên không đồng ý!!]
...
Bình luận phía dưới rất nhiều, fan của Thẩm Mộ Xuy có nhắc nhở mọi người là đừng đụng chạm vào ai, nhưng bình luận nhiều nhất chính là .... Ghép đôi họ lại.
Thẩm Mộ Xuy ở kế bên Du Tùy xem đến mặt đỏ tai hồng, đặc biệt là ---- bọn họ có bình luận một số từ như hổ và sói. Quả thực khiến người ta đọc mà xấu hổ muốn chết.
Lúc cô đang chú ý đọc những bình luận, kế bên lại vang lên giọng nói quen thuộc.
"Đang xem cái gì á?"
Cả người Thẩm Mộ Xuy cứng đờ, nhanh chóng ngẩng đầu quay về phía Du Tùy, cất di động nói: ".... Xem Weibo."
Du Tùy nhìn thấy động tác của cô, tạm dừng lại: "Xem Weibo?"
"Vâng!"
Thẩm Mộ Xuy vội vàng gật đầu.
Du Tùy cảm nhận được ánh mắt né tránh của cô, không tiếng động cười: "Weibo có cái gì?"
Thẩm Mộ Xuy giật mình, thấp giọng nói: "Anh lên hotseach."
"Cùng ai?"
"À.... Là chuyện đạo diễn mời mọi người cùng đi xem phim của anh. Fan đều nói tổ đạo diễn đang tuyên truyền vân vân."
Quả thực có chút đáng khen.
Du Tùy gật đầu: "À, đoán được."
Anh dừng lại một chút: "Nhớ rõ phải chia sẻ lại bài đăng trên Weibo của đạo diễn, rồi tag tên mọi người vào."
Vừa mới nói xong, Thẩm Mộ Xuy thấy di động mình rung lên, đây là chuông thông báo của Weibo.
Cô có thiết kế tiếng chuông riêng cho những người cô chú ý trên Weibo. Theo bản năng, cô cúi đầu, đập vào mắt chính là câu Du Tùy vừa nhắc kia.
Đạo diễn rốt cuộc cũng đăng bài, còn tag tên mấy vị giám khảo vào.
Cô:...........
Đoán ý thật chuẩn.
"Em phải viết cái gì?"
Du Tùy dở khóc dở cười: "Em muốn viết cái gì thì viết cái đó, không cần để ý nhiều như vậy."
"Aaaaaaa."
Thẩm Mộ Xuy suy nghĩ, trước tiên chia sẻ lại bài viết của đạo diễn: Phim siêu hay! Cảm ơn phúc lợi của đạo diễn.
Cô vừa mới chia sẻ lên Weibo của mình, nhanh chóng nhận được tin nhắn trả lời.
Thẩm Mộ Xuy hưng trí bừng bừng nhìn thấy, lướt thấy không ít người khen cô xinh đẹp, cô rất vui vẻ.
Du Tùy thấy cô vui vẻ như vậy. Khóe mắt cũng hơi cong lên, không tiếng động nở nụ cười.
Sau khi về đến nhà, Thẩm Mộ Xuy mệt mỏi, cô vừa mới tắm rửa chuẩn bị đi nghỉ ngơi, di động lại có tiếng chuông vang lên.
Cô vừa nhìn thấy là tiểu trợ lý.
"Hả? Có chuyện gì sao Tiểu Văn, đã khuya như vậy...."
"Ngủ Ngủ tỷ...." Bên tai truyền đến giọng nói không còn gì luyến tiếc của tiểu trợ lý: "Tùy thần.... Chia sẻ lại bài viết trên Weibo của chị."
"............"
Đạo diễn tag tất cả các giám khảo, mọi người đều chia sẻ lại. Duy nhất mình Tùy thần không chia sẻ.
Thời điểm Thẩm Mộ Xuy xuống xe. Cô nghĩ Du Tùy sẽ không chia sẻ lại, anh từ trước đến nay không hay lên Weibo.
Kết quả----- cô nhìn thấy nội dung mà anh chia sẻ lại. Thẩm Mộ Xuy cũng tiến vào trạng thái mơ hồ.
Du Tùy ---- không vào Weibo của đạo diễn để chia sẻ, mà vào Weibo của Thẩm Mộ Xuy để chia sẻ lại. Còn bỏ thêm một câu: [Thích là tốt rồi!]
Mọi người: ???
Thích cái gì hả? Thích là tốt rồi là sao?
Lần này, cho dù có phải là fan CP hay không. Mọi người đều tiến vào trạng thái điên rồ.
[Tôi thực sự là.... Đang xuất hiện ảo giác đi?]
[............??? Tùy thần, tài khoản của anh bị hack sao?]
[Văn hóa Trung hoa uyên bác, chữ Hán lại quá sâu sắc người khác khó có thể để lý giải..... Tôi đã nghĩ một chút rồi hỏi lại các chị em. Câu "Thích là tốt rồi" chỉ ý gì?]
[Tùy thần gần đây bị cái gì ám vào hay sao?]
[Aaaaaa, Tùy thần anh điên rồi sao?]
[Thân là một fan CP. Bây giờ tôi đang nghĩ một câu: Cải cách xuân phong thổi đầy đất, CP của tôi không chịu thua kém!!! Mẹ ơi, đêm nay nhất định trở mình.!!]
[Aaaaaaa bọn họ nhất định là thật!!!]
[Các fan CP đừng có suy diễn nhiều như vậy. Lần chia sẻ này của Tùy thần không có ý tứ gì đâu, chỉ là theo dõi Thẩm Mộ Xuy, lướt Weibo thấy bài đăng xuất hiện trước mắt, thuận tay chia sẻ lại mà thôi.]
..............
Các Fan đều đưa ra yêu cầu bắt cô phải giải thích, dù như thế nào đi chăng nữa.... Điểm này có chút khó cho người ta tin tưởng.
Mặt khác có rất nhiều fan đặt ra câu hỏi: Trước kia chưa từng xảy ra loại chuyện như thế này? Như thế nào Du Tùy lại lên hotseach với Thẩm Mộ Xuy đến hai lần, bọn họ không có nói cái gì, chúng ta thật sự có thể tin cái gì đây?
Vì bảo vệ mạng sống, Thẩm Mộ Xuy yên lặng rời khỏi Weibo, thoát khỏi nick phụ của mình.
Xem bình luận dưới Weibo của Du Tùy, cô nhấn vào Weibo của anh, nhấn chữ: [Anh vừa mới..... Là không thấy rõ người đăng sao? Anh có biết là anh mới chia sẻ bài viết của em không?]
Du Tùy có chút bận, không thể trả lời ngay được.
Thẩm Mộ Xuy nhìn chằm chằm di động hai phút, sửa soạn rồi cầm đồ tiến vào phòng tắm.
Vừa mới gội đầu xong, di dộng reng lên một tiếng.
Thẩm Mộ Xuy cúi đầu nhìn thấy tin nhắn trả lời của Du Tùy.
[Vừa mới tắm rửa.]
[Không phải.]
Thẩm Mộ Xuy: [Không phải cái gì?]
Du Tùy: [Không phải không nhìn thấy rõ.]
Thẩm Mộ Xuy ngây người như phỗng, đem tin nhắn đó đọc đi đọc lại nhiều lân, mới hoàn hồn: [Vậy anh---------]
Du Tùy: [Không theo dõi đạo diễn.]
Thẩm Mộ Xuy: "............"
Cái lý do này khiến người ta không thể đoán được.
*
Hôm nay là ngày nghỉ ngơi, Thẩm Mộ Xuy bị Chu Túy Túy gọi về nhà.
Làm cho cô cảm thấy ngoài ý muốn là...... Ngay cả Thẩm Tinh Châu cũng ở nhà.
Vừa mới tiến vào nhà, Thẩm Tinh Châu liền hướng đến Thẩm Mộ Xuy chớp mắt liên tục.
Thẩm Mộ Xuy có chút sửng sốt, nâng mắt nhìn về người đang ngồi trên sofa trong phòng khách: "Mẹ, con đã về."
Chu Túy Túy thản nhiên cho cô một ánh mắt: "Ăn sáng chưa?"
"..... Còn chưa kịp ăn."
"Đi làm bữa sáng cho chị của con."
"Aaaaaa." Thẩm Tinh Châu ngoan ngoãn tiến vào phòng bếp.
Điều kỳ diệu chính là, Thẩm Mộ Xuy cảm nhận được sự khẩn trương.
Cô đảo mắt, nhìn về phía Chu Túy Túy: "Mẹ, con đi vào bếp nhìn em trai con."
Nói xong, cô xoay người muốn đi.
"Đứng lại."
Cả người Thẩm Mộ Xuy cứng đờ.
Chu Túy Túy lơ đãng nhấc mí mắt lên, thản nhiên nói: "Em trai con làm bữa sáng thôi có gì đẹp mà nhìn. Nó cũng không phải ngày đầu tiên xuống bếp."
"......."
Thẩm gia cùng các gia đình khác có chút khác nhau, đa số các gia đình khác đều là chị gái chăm sóc em trai, nhưng Thẩm gia không phải như vậy.
Từ nhỏ đến lớn.... Tính từ khi Thẩm Tinh Châu bắt đầu vào sơ trung, đã bị Thẩm Nam dạy dỗ. Ban đầu chỉ chỉ những thứ đơn giản, nhưng sau đó Thẩm Nam dạy luôn con trai cách làm đồ ăn ngon.
Chỉ cần Thẩm Mộ Xuy về nhà, không phải Thẩm Nam nấu cơm thì là Thẩm Tinh Châu nấu cơm. Chu Túy Túy tâm trạng tốt cũng sẽ đi vào phụ. Duy chỉ có Thẩm Mộ Xuy, bọn họ không cho cô tiến vào phòng bếp.
Dùng một câu nói chính xác của Thẩm Tinh Châu đó là: "Bàn tay của chị tôi giá trị hàng triệu. Loại việc nhỏ nấu cơm này đương nhiên sẽ dựa vào chúng tôi."
Những lời này của Thẩm Tinh Châu nói lúc bước vào sơ trung, bị các bạn giễu cợt một nam tử hán đại trượng phu mà làm việc ẻo lả giống như con gái. Cho dù là học nấu cơm, còn nghiên cứu mấy cách làm đồ ngọt.
Lúc đó, Thẩm Mộ Xuy vừa vặn về nước, cùng Chu Túy Túy đi đón Thẩm Tinh Châu trực tiếp nghe được.
Một nam sinh vóc dáng nho nhỏ, rõ ràng mặt còn ngượng ngùng nhưng vẫn kiên định bảo vệ chị gái của mình.
Tưởng tượng đến đây, Thẩm Mộ Xuy khẽ cười một tiếng.
"Mẹ, mẹ luôn bắt em trai con nấu ăn. Nó sẽ bị thương."
Chu Túy Túy nhìn cô nói: "Vậy con hỏi xem em trai con có bị thương không?"
Thẩm Mộ Xuy không có hỏi, phòng bếp đã truyền ra giọng nói của Thẩm Tinh Châu: "Chi! Em không bị thương! Tay của chị là tay đi đánh đàn, không phải nấu cơm."
"........."
Cuối cùng, Thẩm Mộ Xuy không còn cách nào, dùng ánh mắt không còn gì để lưu luyến nhìn Chu Túy Túy.
"Mẹ...."
Cô đi đến bên cạnh Chu Túy Túy làm nững: "Người như thế nào đột nhiên gọi con trở về? có phải hay không lại nhớ con?"
"Nào có!"
Thẩm Mộ Xuy có chút chột dạ phản bác: "Cái này không phải vì công việc của con bận rộn sao?"
Chu Túy Túy liếc mắt nhìn cô, dừng một chút hỏi: "Bận cái gì?"
Thẩm Mộ Xuy cứng đờ: "Gần đây có viết ca khúc, còn có bồi dưỡng người mới...." Cô nói rất nhiều, xem sắc mặt Chu Túy Túy như bình thường mới yên lòng đôi chút.
Chỉ cần không phải vì chuyện của Du Tùy mà kêu cô về nhà. Thẩm Mộ Xuy cảm thấy thật an tâm.
Thẩm Tinh Châu làm bữa sáng không tồi, đầy đủ dinh dưỡng, hương vị đặc biệt ngon.
Sau khi ăn uống no say, Chu Túy Túy không ở phòng khác, cô rất nhanh đi đến bên cạnh Thẩm Tinh Châu, đè nặng âm thanh hỏi: "Mẹ kêu chị về nhà có chuyện gì vậy?"
Thẩm Tinh Châu: ".... Chị, hotseah kia chị không tính triệt đi sao?"
Thẩm Mộ Xuy ngạc nhiên, trợn tròn mắt nhìn em trai mình: "Bởi vì chuyện hotseach sao?"
"Xem như là vậy." Thẩm Tinh Châu trộm nói cho cô: "Tối hôm qua chị cùng Du Tùy cùng lên hotseach, cha và mẹ nuôi còn gọi điện thoại hỏi mẹ. Nói mặc kệ hotseach kia của chị hay sao?"
Trước kia chỉ cần Thẩm Mộ Xuy lên hotseach, họ phát hiện những tin tức không tốt cho cô. Đều sẽ hỏi ý kiến Chu Túy Túy sau đó triệt đi.
Tối hôm qua, kỳ thật những tin tức đó đối với Thẩm Mộ Xuy cũng không quá tốt. Khả năng bọn họ không biết nguyên nhân, sau khi kể cho Chu Túy Túy. Bà trầm mặc một hồi lâu, nói với bọn họ không cần xen vào chuyện này.
Sau khi nghe xong, Thẩm Mộ Xuy trầm mặc.
Hai chị em nhìn nhau, Thẩm Tinh Châu nhìn về phía cô lo lắng nói: "Chị........"
"Hả?"
Thẩm Tinh Châu gãi đầu: "Chị đồng ý chương trình kia, nguyên nhân chính có phải vì anh Du Tùy hay không?"
Thẩm Mộ Xuy: "....... Ừ."
Hai chị em còn tính toán nói chuyện với nhau, trên lầu lại truyền đến giọng nói của Chu Túy Túy: "Ngủ Ngủ, đi lên đây."
"....... Lập tức."
"Chị bảo trọng!"
Chân Thẩm Mộ Xuy mềm nhũn, tay nắm chặt lan can chậm rãi đi lên.
......
*
Ra được khỏi phòng, Thẩm Mộ Xuy cảm thấy như lấy đi nửa cái mạng của mình.
Lí Lộ đến nhà đón cô, nhíu mày: "Mẹ em chấp hành khổ hình với em sao?"
Thẩm Mộ Xuy vuốt mi tâm đang còn nhảy lên của mình, gật đầu nói: "So với khổ hình còn lợi hại hơn."
Đó là cuộc chiến tâm lý.
Lí Lộ: "....."
Cô bật cười, bất đắc dĩ nhìn: "Em nha, mẹ em toàn chiều theo ý của em thôi."
Nghe vậy, Thẩm Mộ Xuy mới nghĩ lại cuộc đối thoại của mình và Chu Túy Túy. Cô nhìn chằm chằm ánh sáng loang lỗ ngoài cửa sổ một lát, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng sau đó nói: "Đúng vậy."
Thật sự cô rất may mắn, may mắn là người nhà rất chiều chuộng cô.
Trở lại nhà của chính mình, Thẩm Mộ Xuy gửi cho Du Tùy một tin nhắn.
Hai người hẹn nhau là buổi tối sẽ đi xem phim, tính toán sẽ khiêm tốn một chút khi đi.
Sau khi xem xong phim, hai người cũng chưa bị fan phát hiện, tránh thoát được một kiếp.
Vài ngày sau, Thẩm Mộ Xuy vội vàng luyện đàm, bế quan viết ca khúc mới.
Du Tùy vẫn đi làm liên tục, anh vừa nhận một vai diễn cho bộ phim mới. Là thể loại cổ trang. Có rất nhiều cảnh hành động, trong khoảng thời gian anh đều vội vàng đi luyện trước.
Ngày hôm đó, cũng là ngày <Tiếng hát tốt nhất> quay tập mới.
Thẩm Mộ Xuy có biểu diễn, cho nên Du Tùy cũng muốn đi sớm để tập luyện qua một chút.
Kết quả vừa xong không lâu, Mạnh Đình cùng Thịnh Úc lại đến.
"Hai người làm gì mà đến sớm như vậy?"
Mạnh Đình giải thích: "Tôi đến xem Thẩm lão sư diễn tập."
Thẩm Mộ Xuy: "???"
Cô nhìn đến hướng Mạnh Đình đang đứng.
Mạnh Đình buông tay: "Thỏa mãn một chút lòng hâm mộ của fan thôi mà, như vậy không được sao?"
Thẩm Mộ Xuy không nói gì: "Được."
Vài người cười lớn.
Một lúc sau, Thẩm Mộ Xuy bước lên sân khấu để diễn tập. Vừa mới cầm đàn vi-ô-lông lên, cô liền thấy được một đám người đang đứng dưới sân khấu.
Từng bước từng bước, dùng ánh mắt sáng quắc nhìn cô.
Bỗng dưng, Thẩm Mộ Xuy có chút không thích ứng được.
"Mọi người tập trung nhiều như vậy làm gì?"
Thịnh Úc nhướng mày: "Nhìn cô diễn tập."
Du Tùy cũng chỉ gật gù, nói: "Đúng, anh cũng là fan của em."
"......."
Mới đầu, có chút không thích ứng được. Nhưng ngọn đèn có chút thay đổi, Thẩm Mộ Xuy liền tiến vào thế giới âm nhạc của mình, chung quanh đối với cô đều không có quan hệ.
Cô đắm chìm trong tiết mục của mình, đem khúc nhạc tốt nhất xuất hiện trước mặt mọi người.
Sau khi diễn tập kết thúc, những người đứng dưới sân khấu, ngay cả nhóm đạo diễm cũng rơi vào trạng thái yên lặng.
Còn chưa hoàn hồn.
Âm nhạc của Thẩm Mộ Xuy chính là có ma lực như vậy, làm cho người ta trầm luân trong đó, khó có thể thoát ra.
Du Tùy vẫn là người đầu tiên hoàn hồn lại nhanh chóng lấy lại tinh thần vỗ tay. Ngay sau đó, mọi người đều dơ tay lên vỗ mạnh.
Mạnh Đình kích động gào khóc hai tiếng: "Rất dễ nghe! Thì diễn tập cũng có thể hay như vậy! Bội phục!"
Ngay cả đạo diễn cũng sợ ngây người.
Ban đầu lựa chọn Thẩm Mộ Xuy, đạo diễn ngẫu nhiên chỉ biết có một cô gái tài năng như vậy, cũng nghe rất nhiều sự tích về cô.
Nhưng đạo diễn chưa từng ở hiện trường nghe qua cô kéo vi-ô-lông. Tuy biết rằng cô rất tài năng, nhưng lần đầu tiên ông mới biết được thì ra cũng có người kéo vi-ô-lông có ma lực như vậy, làm cho tất cả mọi người đều nguyện ý nghe âm nhạc của cô.
"Đặc biệt hay."
Đạo diễn hô to.
Thẩm Mộ Xuy cười nói cảm ơn mọi người.
Đến lúc Du Tùy diễn tập.
Đạo diễn vì bảo vệ sự thần bí, đem tất cả mọi người đuổi đi, chỉ để lại một mình Thẩm Mộ Xuy.
"Đạo diễn không công bẳng, vì cái gì chỉ để lại một mình Thẩm Mộ Xuy a!!!!"
Thịch Úc hét to.
Mạnh Đình cũng kháng nghị: "Hơi quá đáng rồi nha, vì sao chúng tôi không thể xem!"
Đạo diễn: "Giữ lại sự bất ngờ cho mọi người."
Mọi người: "......."
Bọn họ cũng muốn xem diễn tập mà!!!
Người đi rồi, Thẩm Mộ Xuy bước đến gần Du Tùy.
"Chuẩn bị tốt rồi sao?"
Du Tùy nhướng mày: "Hoàn hảo."
Anh dừng một chút, cúi đầu nhìn cô: "Phối hợp cùng anh, có khẩn trương không?"
Thẩm Mộ Xuy bật cười, nhỏ giọng nói: "Chúng ta cũng không phải lần đầu tiên phối hợp."
Từ đầu, Du Tùy đã chọn được ca khúc. Hơn nữa, anh còn tìm Thẩm Mộ Xuy hợp tác. Hai người cùng nhau biểu diễn.
Lúc đầu khi nói cho đạo diễn, ông ấy vô cùng kinh ngạc, sau đó liền cùng hai người thương lượng. Nhất định phải bảo trì bí mật, làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, kỉnh hỉ mới được!!!
Cũng bởi vì như vậy, hai người diễn tập mới phải bí mật tiến hành.
Hai người ở sân khấu tách ra, Thẩm Mộ Xuy ngồi trước dương cầm, Du Tùy đứng đó không xa cầm microphone.
Tiếng hát trầm thấp của người đàn ông vang lên trong đại sảnh. Vừa nghe được âm thanh, ánh mắt đạo diễn liền sáng lên.
Ông kích động nắm tay, nhìn chăm chú hai người diễn tập.
Hát được một nửa, Du Tùy bước đến bên cạnh Thẩm Mộ Xuy. Hai người đối diện nhau, sau đó anh lại bước gần đến cô, ngồi xuống. Bốn tay cùng đàn.
Lần thứ nhất diễn tập kết thúc, đạo diễn gãi đầu nhìn về phía hai người: "Tôi cảm thấy còn có một số chi tiết cần sửa."
Du Tùy: "Mời ngài nói."
Đạo diễn nhìn thấy hai người, trong đầu đột nhiên xuất hiện ra những lời đồn đãi trên Weibo.
Ông dừng một chút: "Hai người đang nói chuyện yêu đương đi."
"Hả?"
Thẩm Mộ Xuy ngạc nhiên nhìn ông.
Đạo diễn nói: "Ý tứ của tôi là hai người có thể thân mật hơn một chút, ánh mắt đắm đuối. Trong ánh mắt lộ ra được tình yêu của hai người. Dù sao đây cũng là một bản tình ca, Du Tùy nhớ rõ ôm Thẩm lão sư một chút."
Thẩm Mộ Xuy: "......."
Cô kinh ngạc nhìn về phía Du Tùy.
Du Tùy còn thật sự gật đầu: "Tôi đồng ý."
.............????
Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc đến không che giấu được, cái gì mà đồng ý. Như thế nào giống như đang nói lời hứa hẹn trong hôn nhân vậy?
-------- Anh có đồng ý về sau dù nghèo khổ hay giàu sang, dù khỏe mạnh hay bệnh tật..... Đều yêu cô ấy cả một đời hay không?
---- Tôi đồng ý.
Thẩm Mộ Xuy nghĩ, đem mặt của chính mình nấu chín.
Du Tùy liền thảo luận cùng đạo diễn một lúc, mới phát hiện người kế bên có chút không thích hợp.
"Làm sao vậy?"
"Hả?"
Du Tùy lại gần nhẹ nhàng nắm lấy lỗ tai cô, đè nặng tiếng cười, nói: "Lỗ tai em bị sao mà hồng như vậy?"
Thẩm Mộ Xuy lùi lại một bước, vô cùng chột dạ: "........ Vì nơi này nóng quá."
Đạo diễn: ".... Làm sao nóng được, nơi này chúng tôi đang bật điều hòa à."
Thẩm Mộ Xuy: "........"
Du Tùy cùng Thẩm Mộ Xuy diễn tập hai ba lần, cuối cùng cũng có thể xuống sân khấu.
Đạo diễn hớn hở nhìn hai người: "Tôi đã nói rồi mà hai người chắc chắn không có vấn đề gì. Đợi hai người bồi dưỡng một chút tình cảm riêng tư. Sẽ thể hiện ra được tình yêu nồng nàn nhất."
"..........."
Thẩm Mộ Xuy nhanh chóng thoát khỏi hiện trường diễn tập, vừa muốn tiến vào phòng nghỉ, cô phát hiện phía sau còn có một người.
Cô giật mình, hỏi: "Anh....... Cùng vào đây với em để làm gì?"
Du Tùy cúi đầu nhìn cô, trong mắt không che giấu được ý cười, khóe môi cong lên: "Cùng em bồi dưỡng tình cảm."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro